Quân Tẩu Yêu Kiều, Quân Tẩu Quyến Rũ, Quân Gia Cuồng Bạo Sủng Tận Trời
Hệ Thống Của Gi...
Điềm Điềm Đậu Hủ Hoa
2024-12-04 21:45:04
Một trăm vạn đấy!
Không biết giờ có còn đó không, Giang Nhu nghĩ đến liền đau lòng.
Nghĩ đến đây.
Giang Nhu nhanh chóng mở giao diện của "Taoduoduo Mall" lên.
Thuần thục chuyển đến số dư tài khoản cá nhân...
【Số dư hiển thị: 0.00】
Giang Nhu: ...
Xem ra mặc dù hai hệ thống tương tự nhau, nhưng số dư lại không thể cùng hưởng.
Giang Nhu cảm thấy hơi mất mát một lúc.
Nhưng rất nhanh vực dậy tinh thần.
Chỉ cần "Taoduoduo Mall" vẫn còn đây, chẳng lẽ còn sợ không kiếm được một triệu kế tiếp sao?
Hiện tại đang là thập niên 70.
Buôn bán, bị gọi là đầu cơ trục lợi, nếu bị tố cáo, rất có thể sẽ phải ăn cơm tù.
Về phần chợ đen...
Hòn đảo này, vừa hẻo lánh lại vừa nghèo nàn, vật tư cũng không có bao nhiêu, chợ đâu ở đâu ra?
Cho nên, Giang Nhu muốn kiếm tiền, dùng "Taoduoduo Mall" để kinh doanh là thích hợp nhất.
Có tiền, có thể mua được đồ trong cửa hàng, còn có thể trữ vật tư trong kho hàng, cuộc sống còn không phải quá thích ý sao!
Muốn làm liền làm!
Giang Nhu tiếp tục thao trên cửa hàng hệ thống, điền thông tin, tải thông tin lên, đặt tên cửa hàng...
Mười phút sau.
Một cửa hàng tên "Cửa hàng tạp hóa Giang Tiểu Nhị" đã được thiết lập xong.
Chờ mai trời sáng.
Cô phải đi dạo quanh đảo, xem xem có thứ gì có thể chưng lên bán.
Giang Nhu mệt nhọc một ngày, ôm chăn, nắm dây chuyền mặt ngọc, nghĩ chuyện kiếm tiền, mơ màng ngủ thiếp đi.
Mà bên kia đảo nhỏ, mạch ngầm trào dâng.
...
Đùng!
Đùng đùng!
Đùng đùng đùng!
Từ Xuân Hương vẻ mặt đầy tức giận đứng trong một gian nhà đất, đập mọi thứ mà tay cô ta nắm được.
Phát ra hàng loạt tiếng đùng đùng!
Tiếng vang rất nhanh dẫn mẹ của Từ Xuân Hương - dì Từ đến.
Dì Từ này, đúng như Giang Nhu đoán, đúng là người phụ nữ trung niên ở bến tàu lúc ban ngày.
Bà ta vừa tiến vào, liền thấy mặt đất bừa bộn đầy đồ, lập tức la lên:
"Xuân Hương, con làm gì thế, đừng đập, đừng đập, mấy thứ này đều dùng tiền mua đấy!"
"Ha ha, mẹ, mẹ lừa người ngoài coi như thôi, chẳng lẽ còn định lừa cả con gái ruột à? Mấy thứ phế phẩm không đáng tiền này, đều là mẹ nhặt từ bờ biển về, tất cả đều là rác bị người vứt đi! Rác rưởi!"
Ánh mắt khinh bỉ của Từ Xuân Hương, dù đối diện với mẹ ruột, cũng chanh chua khắc nghiệt cực kỳ.
Không biết, còn tưởng cô ta đang nhằm vào mẹ già nhà mình.
Dì Từ ngược lại không tức giận chút nào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Không biết giờ có còn đó không, Giang Nhu nghĩ đến liền đau lòng.
Nghĩ đến đây.
Giang Nhu nhanh chóng mở giao diện của "Taoduoduo Mall" lên.
Thuần thục chuyển đến số dư tài khoản cá nhân...
【Số dư hiển thị: 0.00】
Giang Nhu: ...
Xem ra mặc dù hai hệ thống tương tự nhau, nhưng số dư lại không thể cùng hưởng.
Giang Nhu cảm thấy hơi mất mát một lúc.
Nhưng rất nhanh vực dậy tinh thần.
Chỉ cần "Taoduoduo Mall" vẫn còn đây, chẳng lẽ còn sợ không kiếm được một triệu kế tiếp sao?
Hiện tại đang là thập niên 70.
Buôn bán, bị gọi là đầu cơ trục lợi, nếu bị tố cáo, rất có thể sẽ phải ăn cơm tù.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Về phần chợ đen...
Hòn đảo này, vừa hẻo lánh lại vừa nghèo nàn, vật tư cũng không có bao nhiêu, chợ đâu ở đâu ra?
Cho nên, Giang Nhu muốn kiếm tiền, dùng "Taoduoduo Mall" để kinh doanh là thích hợp nhất.
Có tiền, có thể mua được đồ trong cửa hàng, còn có thể trữ vật tư trong kho hàng, cuộc sống còn không phải quá thích ý sao!
Muốn làm liền làm!
Giang Nhu tiếp tục thao trên cửa hàng hệ thống, điền thông tin, tải thông tin lên, đặt tên cửa hàng...
Mười phút sau.
Một cửa hàng tên "Cửa hàng tạp hóa Giang Tiểu Nhị" đã được thiết lập xong.
Chờ mai trời sáng.
Cô phải đi dạo quanh đảo, xem xem có thứ gì có thể chưng lên bán.
Giang Nhu mệt nhọc một ngày, ôm chăn, nắm dây chuyền mặt ngọc, nghĩ chuyện kiếm tiền, mơ màng ngủ thiếp đi.
Mà bên kia đảo nhỏ, mạch ngầm trào dâng.
...
Đùng!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đùng đùng!
Đùng đùng đùng!
Từ Xuân Hương vẻ mặt đầy tức giận đứng trong một gian nhà đất, đập mọi thứ mà tay cô ta nắm được.
Phát ra hàng loạt tiếng đùng đùng!
Tiếng vang rất nhanh dẫn mẹ của Từ Xuân Hương - dì Từ đến.
Dì Từ này, đúng như Giang Nhu đoán, đúng là người phụ nữ trung niên ở bến tàu lúc ban ngày.
Bà ta vừa tiến vào, liền thấy mặt đất bừa bộn đầy đồ, lập tức la lên:
"Xuân Hương, con làm gì thế, đừng đập, đừng đập, mấy thứ này đều dùng tiền mua đấy!"
"Ha ha, mẹ, mẹ lừa người ngoài coi như thôi, chẳng lẽ còn định lừa cả con gái ruột à? Mấy thứ phế phẩm không đáng tiền này, đều là mẹ nhặt từ bờ biển về, tất cả đều là rác bị người vứt đi! Rác rưởi!"
Ánh mắt khinh bỉ của Từ Xuân Hương, dù đối diện với mẹ ruột, cũng chanh chua khắc nghiệt cực kỳ.
Không biết, còn tưởng cô ta đang nhằm vào mẹ già nhà mình.
Dì Từ ngược lại không tức giận chút nào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro