Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Mê Luyến Tự Tin

Nhanh Ngưng Yên

2024-11-11 11:49:22

Chồng người ta đã nói không thiếu chút tiền ấy, Tạ Từ còn có thể nói cái gì? Nhưng chưa từng thấy qua ai sủng vợ như vậy cả, hắn chỉ có thể dựa theo tiêu chuẩn tự trả tiền để xuất bản, mà liệt kê ra một danh sách, gửi cho Nguyên Cẩn Trần.

Tiền để trả cho tự xuất bản cũng không phải là số ít, Nếu như một quyển sách cũng không bán được, thì không phải chỉ có riêng chuyện mất tiền là xong.

Tạ Từ trong lòng nghĩ, đã gặp qua người sủng vợ, nhưng chưa thấy ai sủng đến như vậy, mấy chục vạn đập vào, nói không chừng một đồng cũng không kiếm lại được.

Nhưng chính sự thì vẫn phải làm, Tạ từ cũng không dám lơ là.

Hiện tại vừa đúng lúc là nghỉ hè, Tiền của Nguyên Cẩn Trần lại vừa đến, Tạ Từ liền bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị xuất bản sách, tiền xuất bản sách cũng không không phải là một con số nhỏ, mấy chục vạn đập vào. Nên hắn còn đang nghĩ, nếu đã có thể tự mình trả tiền xuất bản, mà còn tiêu nhiều tiền như vậy, vậy thì không bằng bỏ ra một số tiền làm một chút tuyên truyền. Thế nào cũng phải tận lực làm được tốt nhất. Vạn nhất có thể bán được thì sao?

Tạ Từ chẳng qua chỉ làm những việc nên làm, sau đó ngồi chờ ngày sách được bán ra.

Nguyên Cẩn Trần đưa tiền, thì không quản đến chuyện này nữa. Hắn ở bồ đội mỗi ngày đều bận rộn huấn luyện, ngoài ra còn có rất nhiều chuyện khác phải làm. Thời gian quay trở lại không khác gì trước kia là mấy. Tô Âm Âm cũng đã quen với sinh hoạt ở đây, mỗi ngày trừ viết truyện thì chính là theo Lâm Tuệ học nấu ăn.

Học cả một tháng, cũng đã có chút thành tựu.

Tô Âm Âm vẻ mặt chờ mong mà hỏi: “Cảm Thấy hương vị thế nào?”

Nguyên Cẩn Trần chậm rãi nếm thử mấy món sau đó mới keo kiệt mà khen ngợi một câu, “Có tiến bộ.”

Tô Âm Âm nghe xong lại thập phần vui mừng, “Thật vậy hả? Thật sự có tiến bộ sao?”

Không uổng phí trong khoảng thời gian này, Cô đặc biệt bỏ ra một chút thời gian theo Lâm Tuệ học tập.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“So với lần trước thì tiến bộ rất nhiều.”

Khuôn mặt tươi cười của Tô Âm Âm trong nháy mắt sụp đổ, “Lần trước tôi nấu thật sự rất khó ăn sao?”

“Ha ha.”

Còn muốn người khác nói sao? Hắn cho rằng cô có thể tự hiểu lấy mình.

Mặt Tô Âm Âm đỏ lên.

“À, đúng rồi, Bản mẫu của truyện đã được nhà xuất bản gửi cho tôi xem rồi, tuần sau là chính thức mở bán ở các cửa hàng sách.”

“ Ừm, chúc cô bán được thật nhiều quyển.”

“Nhất định là sẽ bán được nhiều.”

Trong lòng Tô Âm Âm rất vui vẻ mà nghĩ, cô giỏi nhất chính là thuật bói toán. Mặc kệ là thời gian nào, thì đều là đại cát đại lợi. Cô tin tưởng sách của chính mình nhất định bán được rất tốt.

Mọi suy nghĩ của Tô Âm Âm đều hiện hết lên trên mặt, Nguyên Cẩn Trần nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy tự tin của cô, thì nhịn không được muốn cười.

Thật là giống như một đứa trẻ………..

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn lắc đầu, tập trung ăn cơm, hôm nay huấn luyện vất vả, xong một ngày đều sẽ tiêu hao hết thể lực. Cơm Tô Âm Âm làm hương vị đều bình thường, nhưng lại thắng ở tâm ý.

Nguyên Cẩn Trần thực nể tình mà ăn không ít.

“Ngày mai chúng tôi phải đi ra ngoài huấn luyện, đại khái là phải một tuần mới trở về được. Cô ở nhà một mình không có vấn đề gì chứ? Nếu có việc gì cần thì đi tìm Lâm Tuệ nhờ giúp đỡ.”

Nguyên Cẩn Trần buông chiếc đũa xuống, nhìn cô nói.

Tô Âm Âm kém chút nữa đã vỗ ngực đảm bảo, “Đương nhiên là không có vấn đề gì rồi. Chỉ là một tuần mà thôi, tôi cũng không phải là trẻ con.”

Nhưng mà so với đứa trẻ cũng không mạnh hơn là bao nhiêu.

Ánh mắt nghi ngờ của hắn làm cho Tô Âm Âm cảm thấy như bị đả kích, cô không phục nói: “Uy, ánh mắt của anh đây là có ý gì? Nếu anh thật sự không yên tâm, tôi có thể đi cũng anh a?”

Nguyên Cẩn Trần trào phúng nói: “Bình thường huấn luyện, cô một ngày cũng không kiên trì nổi, còn nghĩ muốn đi theo chúng ta huấn luyện dã ngoại?”

Tô Âm Âm nâng cằm, sau một lúc lâu cũng không nói thêm được một chữ nào.

Cô quên cô bây giờ không phải là trước kia.

“Tôi ngày mai liền bắt đầu chạy bộ, nhất định một ngày nào đó tôi sẽ lợi hại hơn mấy người.”

Tô Âm Âm đứng dậy, vênh mặt hất hàm sai khiến, “Nhớ rõ lau bàn, chén bát cũng đều phải rửa sạch. Hừ!” Xem thường ai nha!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Số ký tự: 0