Thất Huyết Đồng...
Nhĩ Căn
2024-11-20 20:55:59
Thiếu niên, chính là Hứa Thanh vừa được truyền tống tới từ thành Lộc Giác.
- Đã tới chưa...
Sau khi Hứa Thanh truyền tống tới đây, đầu có chút đau, giờ phút này hắn xoa bóp mi tâm, không có đứng trên trận pháp lâu mà bước nhanh ra ngoài, hắn ngẩng đầu nhìn về bốn phía.
Tất cả những thứ ở nơi đây, đều ngay ngắn trật tự.
Rất nhiều thị vệ mặc áo giáp màu đen đang tuần tra trấn thủ, ngoài từng cái truyền tống trận, đều có một đội ngũ dài như đầu rồng, trong đó muôn hình muôn vẻ, nữ có nam có, hối hả cầm bao lớn bao nhỏ, rập rạp vô số đứng với nhau, đồng thời còn có cả đoàn xe cũng ở trong đó.
Bọn họ đều là người đã truyền tống đến, trên mặt từng người, đều mang theo khát vọng có thể cư trú trong tòa thành trì này, mà hiển nhiên phí tổn truyền tống tới đây không thấp, cho nên thần sắc khát vọng bên trong họ càng mãnh liệt hơn.
Sau khi đảo qua một vòng, Hứa Thanh thu hồi ánh mắt lại, theo đám người đi về phía bên ngoài. Truyền tống trận nơi này không giống với thành Lộc Giác, muốn rời khỏi cần xét duyệt, ở trong hàng xét duyệt, Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn hoàn cảnh bốn phía, rất xa nơi đây, có thể thấy biển khơi đen nhánh.
Mà ở một chỗ sơn mạch khác, dưới buổi chiều, có bảy ngọn núi cực kỳ rõ ràng, nhất là bảy pho tượng cự nhãn ở phía trên bảy ngọn núi, chấn động tràn ra dường như có thể kết nối với bầu trời, khiến cho bầu trời ở trong khu vực của bảy ngọn núi tạo thành vòng xoáy cực lớn.
Bên trong vòng xoáy, từng tầng mây vờn quanh, giống như lờ mờ tồn tại một con hung thú cực lớn, du tẩu ở bên trong hiển lộ ra phượng mao lân giác, lộ ra một cỗ ý cảnh thần thánh, chấn nhiếp bát phương.
Một màn này, khiến cho tâm thần Hứa Thanh chấn động thật mạnh.
Cho đến khi người xếp hạng phía trước hắn thẩm tra xong, cầm lấy ngọc giản được phát rời đi, đến lượt hắn đi lên, Hứa Thanh mới thở sâu, thu hồi ánh mắt.
- Xuất giấy tờ chứng nhận, cùng trả lời ngươi tới đây để làm gì.
Phía trước Hứa Thanh có một cái bàn dài, trên cái dài ngồi hai người, một nam một nữ. Nam rất là tuấn mỹ, mặc trường bào màu xám, giờ phút này đang từ từ nhắm hai mắt, giống như đang nghỉ ngơi, nhưng linh năng trên người chấn động rất mạnh. Nữ cũng tương tự mặc đạo bào màu xám, tuổi không lớn, bộ dạng mười tám mười chín tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, làn da trắng nõn.
Ánh mắt rất có thần, như tinh quang vậy, khiến cho người ta không thể kìm chế mà dễ dàng bị đắm chìm vào bên trong.
Người mở miệng đối với Hứa Thanh, chính là nữ tử này.
Nàng ngẩng đầu quét mắt nhìn Hứa Thanh, không để ý dơ bẩn trên người cùng trên mặt Hứa Thanh.
Hiển nhiên những thập hoang giả như thế này, nàng đã thấy qua quá nhiều rồi, giờ phút này trong lúc nói, nàng tiện tay cầm ra một khối ngọc giản, giống như đang chờ đợi trả lời để nhập ghi chép vào.
Hứa Thanh cảm thụ một chút chấn động linh năng trên người đối phương, chấn động này không mạnh, nhưng chẳng biết tại sao lại mang cho hắn cảm giác rất nguy hiểm.
Nhưng hắn cân nhắc một chút, cảm thấy nếu thật sự sinh tử quyết đấu, hắn nắm chắc mình có thể chém giết đối phương, vì vậy bình tĩnh lấy khối lệnh bài từ trong túi da ra, đưa tới.
- Hả?
Trong mắt nữ tử lộ ra một tia kinh ngạc, cầm lệnh bài kiểm tra một chút, thần sắc lúc quay về nhìn Hứa Thanh đã không hề lạnh lùng nữa, mà liếc mắt nhìn hắn thật sâu.
- Thì ra là sư đệ muốn bái nhập tông môn, chúc ngươi ở Thất Huyết Đồng...
vui vẻ.
Lời nói của đối phương có chút kỳ quái, Hứa Thanh sau khi tiếp nhận lệnh bài hơi lưu ý một chút, nhìn ngọc giản trong tay đối phương.
- Ngươi không cần giống như người bình thường cần ngọc giản, cầm lấy lệnh bài này liền đủ rồi, cái này sẽ đại biểu tư cách thân phận của ngươi, mặt khác, ta nhắc nhở ngươi một câu, phải nhanh chóng hoàn thành khảo thí nhập môn, mau chóng thích ứng sinh hoạt ở Thất Huyết Đồng...
Nữ tử nói xong, không để ý tới Hứa Thanh nữa.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, rời khỏi khu thẩm tra, sau đó chú ý tới những người xếp hàng sau lưng, trong ánh mắt của bọn họ nhìn hắn, đều mang theo một chút hâm mộ.
Khiến cho Hứa Thanh cúi đầu, nhìn thật sâu lệnh bài trong tay.
Cho đến khi hắn đi xa, nam tử nhắm mắt bên người nữ tử chợt mở mắt ra, nở nụ cười.
- Làm sao đột nhiên nổi lên thiện tâm, đi chúc phúc nhắc nhở người mới vậy?
- Lệnh bài hắn cầm chính là của ngọn núi thứ bảy, tuy là màu trắng, nhưng tương lai ai cũng không biết như thế nào, chúc phúc cùng nhắc nhở một câu cũng không mất điểm cống hiến của ta, nhưng một khi người này quật khởi, ta coi như cũng kết được một cái thiện duyên.
Nữ tử nhàn nhạt mở miệng, chào hỏi người kế tiếp tới thẩm tra.
- Nào sẽ có nhiều tương lai như vậy, người này vừa nhìn qua liền biết là một tên thập hoang giả, còn cầm lệnh bài màu trắng, cho thấy tạo hóa không quá lớn, có thể thông qua khảo thí nhập môn thu được thân phận đệ tử hay không còn khó nói.
Coi như là lấy được, mỗi ngày phải giao nộp 30 linh tệ cùng với tài nguyên tu hành đắt đỏ, ta đánh bạc hắn không chịu được 2 tháng, hoặc là bị khu trừ, hoặc là phanh một tiếng liền không còn trên đời.
Nam tử giơ tay lên nắm lại, lại nhanh chóng xòe ra, khoa tay múa chân một chút.
- Đã tới chưa...
Sau khi Hứa Thanh truyền tống tới đây, đầu có chút đau, giờ phút này hắn xoa bóp mi tâm, không có đứng trên trận pháp lâu mà bước nhanh ra ngoài, hắn ngẩng đầu nhìn về bốn phía.
Tất cả những thứ ở nơi đây, đều ngay ngắn trật tự.
Rất nhiều thị vệ mặc áo giáp màu đen đang tuần tra trấn thủ, ngoài từng cái truyền tống trận, đều có một đội ngũ dài như đầu rồng, trong đó muôn hình muôn vẻ, nữ có nam có, hối hả cầm bao lớn bao nhỏ, rập rạp vô số đứng với nhau, đồng thời còn có cả đoàn xe cũng ở trong đó.
Bọn họ đều là người đã truyền tống đến, trên mặt từng người, đều mang theo khát vọng có thể cư trú trong tòa thành trì này, mà hiển nhiên phí tổn truyền tống tới đây không thấp, cho nên thần sắc khát vọng bên trong họ càng mãnh liệt hơn.
Sau khi đảo qua một vòng, Hứa Thanh thu hồi ánh mắt lại, theo đám người đi về phía bên ngoài. Truyền tống trận nơi này không giống với thành Lộc Giác, muốn rời khỏi cần xét duyệt, ở trong hàng xét duyệt, Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn hoàn cảnh bốn phía, rất xa nơi đây, có thể thấy biển khơi đen nhánh.
Mà ở một chỗ sơn mạch khác, dưới buổi chiều, có bảy ngọn núi cực kỳ rõ ràng, nhất là bảy pho tượng cự nhãn ở phía trên bảy ngọn núi, chấn động tràn ra dường như có thể kết nối với bầu trời, khiến cho bầu trời ở trong khu vực của bảy ngọn núi tạo thành vòng xoáy cực lớn.
Bên trong vòng xoáy, từng tầng mây vờn quanh, giống như lờ mờ tồn tại một con hung thú cực lớn, du tẩu ở bên trong hiển lộ ra phượng mao lân giác, lộ ra một cỗ ý cảnh thần thánh, chấn nhiếp bát phương.
Một màn này, khiến cho tâm thần Hứa Thanh chấn động thật mạnh.
Cho đến khi người xếp hạng phía trước hắn thẩm tra xong, cầm lấy ngọc giản được phát rời đi, đến lượt hắn đi lên, Hứa Thanh mới thở sâu, thu hồi ánh mắt.
- Xuất giấy tờ chứng nhận, cùng trả lời ngươi tới đây để làm gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phía trước Hứa Thanh có một cái bàn dài, trên cái dài ngồi hai người, một nam một nữ. Nam rất là tuấn mỹ, mặc trường bào màu xám, giờ phút này đang từ từ nhắm hai mắt, giống như đang nghỉ ngơi, nhưng linh năng trên người chấn động rất mạnh. Nữ cũng tương tự mặc đạo bào màu xám, tuổi không lớn, bộ dạng mười tám mười chín tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, làn da trắng nõn.
Ánh mắt rất có thần, như tinh quang vậy, khiến cho người ta không thể kìm chế mà dễ dàng bị đắm chìm vào bên trong.
Người mở miệng đối với Hứa Thanh, chính là nữ tử này.
Nàng ngẩng đầu quét mắt nhìn Hứa Thanh, không để ý dơ bẩn trên người cùng trên mặt Hứa Thanh.
Hiển nhiên những thập hoang giả như thế này, nàng đã thấy qua quá nhiều rồi, giờ phút này trong lúc nói, nàng tiện tay cầm ra một khối ngọc giản, giống như đang chờ đợi trả lời để nhập ghi chép vào.
Hứa Thanh cảm thụ một chút chấn động linh năng trên người đối phương, chấn động này không mạnh, nhưng chẳng biết tại sao lại mang cho hắn cảm giác rất nguy hiểm.
Nhưng hắn cân nhắc một chút, cảm thấy nếu thật sự sinh tử quyết đấu, hắn nắm chắc mình có thể chém giết đối phương, vì vậy bình tĩnh lấy khối lệnh bài từ trong túi da ra, đưa tới.
- Hả?
Trong mắt nữ tử lộ ra một tia kinh ngạc, cầm lệnh bài kiểm tra một chút, thần sắc lúc quay về nhìn Hứa Thanh đã không hề lạnh lùng nữa, mà liếc mắt nhìn hắn thật sâu.
- Thì ra là sư đệ muốn bái nhập tông môn, chúc ngươi ở Thất Huyết Đồng...
vui vẻ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lời nói của đối phương có chút kỳ quái, Hứa Thanh sau khi tiếp nhận lệnh bài hơi lưu ý một chút, nhìn ngọc giản trong tay đối phương.
- Ngươi không cần giống như người bình thường cần ngọc giản, cầm lấy lệnh bài này liền đủ rồi, cái này sẽ đại biểu tư cách thân phận của ngươi, mặt khác, ta nhắc nhở ngươi một câu, phải nhanh chóng hoàn thành khảo thí nhập môn, mau chóng thích ứng sinh hoạt ở Thất Huyết Đồng...
Nữ tử nói xong, không để ý tới Hứa Thanh nữa.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, rời khỏi khu thẩm tra, sau đó chú ý tới những người xếp hàng sau lưng, trong ánh mắt của bọn họ nhìn hắn, đều mang theo một chút hâm mộ.
Khiến cho Hứa Thanh cúi đầu, nhìn thật sâu lệnh bài trong tay.
Cho đến khi hắn đi xa, nam tử nhắm mắt bên người nữ tử chợt mở mắt ra, nở nụ cười.
- Làm sao đột nhiên nổi lên thiện tâm, đi chúc phúc nhắc nhở người mới vậy?
- Lệnh bài hắn cầm chính là của ngọn núi thứ bảy, tuy là màu trắng, nhưng tương lai ai cũng không biết như thế nào, chúc phúc cùng nhắc nhở một câu cũng không mất điểm cống hiến của ta, nhưng một khi người này quật khởi, ta coi như cũng kết được một cái thiện duyên.
Nữ tử nhàn nhạt mở miệng, chào hỏi người kế tiếp tới thẩm tra.
- Nào sẽ có nhiều tương lai như vậy, người này vừa nhìn qua liền biết là một tên thập hoang giả, còn cầm lệnh bài màu trắng, cho thấy tạo hóa không quá lớn, có thể thông qua khảo thí nhập môn thu được thân phận đệ tử hay không còn khó nói.
Coi như là lấy được, mỗi ngày phải giao nộp 30 linh tệ cùng với tài nguyên tu hành đắt đỏ, ta đánh bạc hắn không chịu được 2 tháng, hoặc là bị khu trừ, hoặc là phanh một tiếng liền không còn trên đời.
Nam tử giơ tay lên nắm lại, lại nhanh chóng xòe ra, khoa tay múa chân một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro