Nổi danh không...
Nhĩ Căn
2024-11-20 20:55:59
Theo thanh âm nhẹ nhàng của Lý Tử Mai vang lên, ánh mắt của Từ Tiểu Tuệ không tự chủ được mở to một chút, nhìn Hứa Thanh.
Không thể trách nàng không nhận ra, thật sự là Hứa Thanh trong trí nhớ của nàng là một người tràn đầy bụi đất, bộ dạng vô cùng dơ bẩn.
Nhưng hôm nay, người đứng ở ngoài cửa phòng sạch sẽ, dáng người cao ngất, mái tóc đen dài được thả tự nhiên ở phía sau, lộ ra vẻ tự nhiên khó tả, nhất là khuôn mặt đủ để cho người ta trầm mê vào trong đó. Vô cùng tuấn tú.
Gương mặt giống như điêu khắc, ngũ quan rõ ràng, dưới một đôi mày kiếm là một đôi mắt dài nhỏ, u ám thâm sâu, lơ đãng toát ra tinh quang cùng với lực lượng linh năng trên người, khiến người ta không dám xem thường.
- Là ta.
Hứa Thanh nhẹ gật đầu. Khuôn mặt Từ Tiểu Tuệ ửng đỏ, cầm lấy chén rượu uống một hơi để che giấu chấn động trong nội tâm.
Chu Thanh Bằng cười ha ha tiến lên nghênh đón.
- Hứa Thanh sư đệ, tới đây ngồi xuống.
Nhìn bọn họ, Hứa Thanh chắp tay lễ độ, sau đó đi tới ngồi ở một bên, ánh mắt cũng đảo qua ba người, so với sự lạnh lùng hung tàn trong tông môn, nhóm ba người đệ tử cùng nhập môn với hắn rõ ràng vẫn còn lưu lại một chút nét ôn lương.
Nhưng hiển nhiên, hoàn cảnh của tông môn cũng có ảnh hưởng đối với bọn họ, như Chu Thanh Bằng nhìn như rạng rỡ, nhưng trong thần sắc còn che giấu sự mỏi mệt, vẫn bị Hứa Thanh nhìn ra.
Nhất là trên người của y, còn nhiều hơn một chút tang thương, đây là người đã trải qua một ít chuyện mới thu được.
Về phần Từ Tiểu Tuệ, Hứa Thanh có chút không rõ biến hóa của nàng, hắn chẳng qua là cảm thấy đối phương hình như càng lúc càng giống những nữ tử trong cái lều vải bằng lông vũ trong doanh địa của thập hoang giả, ừ…như gái điếm lẳng lơ.
Chỉ có Lý Tử Mai là không biến hóa lớn, chỉ là trong vẻ tự ti cùng câu nệ, ánh mắt bên trong cũng có nhiều hơn chút cảnh giác cùng cẩn thận, hình như đối với nàng mà nói, bất luận là người nào xuất hiện ở bốn phía đều sẽ bị nàng đề phòng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, theo mọi người đơn giản câu thông, tuy phần lớn thời gian Hứa Thanh đều im lặng không nói lời nào, thế nhưng bầu không khí trong phòng vẫn dần dần sôi động lên, dù sao đối với bọn họ mà nói, thời gian vào tông môn vẫn là quá ngắn.
Chỉ là phần lớn đều do Chu Thanh Bằng cùng Từ Tiểu Tuệ cười nói, Lý Tử Mai cũng giống với Hứa Thanh, cũng lựa chọn im lặng, thỉnh thoảng lúc nhìn Hứa Thanh thì trên thần sắc của nàng rõ ràng có chút tự ti.
Rất nhanh, Chu Thanh Bằng uống thêm mấy chén, cảm khái mở miệng.
- Thật ra trước khi vào tông môn, ta đã biết rõ một chút sự tình ở trong tông môn, nhưng chân chính đi vào mới phát hiện, nghe nói và tự mình cảm thụ là không giống nhau, ở trong Thất Huyết Đồng...
Muốn sống tốt hơn một chút… quá khó khăn, chỉ cần hơi không cẩn thận một chút, ngoài chết cũng chỉ có chết.
- Có lẽ các ngươi cũng có cùng loại cảm thụ này đúng không...
Hứa Thanh sư đệ, ta còn không biết ngươi nhậm chức ở ngành nào đấy? Ta là đi tới Hải Phòng ti, tiểu Tuệ cũng rất có bản lĩnh, trong khoảng thời gian ngắn liền đổi được Pháp Chu, sau đó được an bài vào Điều Độ ti.
Từ Tiểu Tuệ ở một bên nghe vậy, nụ cười có chút phức tạp, nhẹ gật đầu.
- Ta ở Bộ Hung ti.
Hứa Thanh có chút không thích bầu không khí nơi này cho lắm, ở trong nơi này khiến cho hắn cảm thấy trái ngược với vẻ lạnh lùng và hung tàn cùng người ở phía ngoài, vì vậy nhẹ giọng mở miệng.
- Bộ Hung ti?
Ánh mắt Từ Tiểu Tuệ lại phát sáng lên.
Trong mắt Lý Tử Mai cũng lộ ra một chút hâm mộ, so với Từ Tiểu Tuệ, mặc dù nàng bây giờ không còn ăn mặc vô cùng bẩn thỉu như thập hoang giả nữa, nhưng vẫn rất là bình thường như trước, cho nên càng cúi đầu thấp hơn.
Đối với nàng mà nói, trong bốn người, ba người đều đã có Pháp Chu, chỉ có chính mình vẫn còn rất tầm thường, khiến cho nàng ngồi ở chỗ này có áp lực rất lớn.
- Hứa Thanh sư đệ, ngươi vậy mà được tới Bộ Hung ti, mấy ngày hôm trước Bộ Hung ti các ngươi đã làm một chuyện lớn a, treo mấy nghìn cái đầu người của đám Dạ Cưu ở trên tường thành, mấy ngày nay mọi người đều đang thảo luận vấn đề này, đúng rồi, lấy thực lực của ngươi khi tham gia khảo thí, lần hành động vừa rồi ngươi cũng có tham dự chứ?
Chu Thanh Bằng nghe vậy, thần sắc hơi động, lúc trước y đã từng gặp Hứa Thanh một lần, cảm thụ được chấn động linh năng trên người Hứa Thanh, vừa rồi y cũng phát hiện hình như Hứa Thanh lại mạnh hơn một chút, vì vậy lại hỏi thăm dò.
- Nhưng mà loại nhiệm vụ cỡ lớn như thế này, thật ra cũng có mạo hiểm cực lớn, mặc dù Hứa Thanh sư đệ luyện thể không tệ, nhưng dù gì thuật pháp cũng mới là thủ đoạn công kích sắc bén nhất của chúng ta, ngươi mới vừa tiến vào tông môn, cố gắng sinh tồn và tu hành mới là trọng điểm, về sau sẽ có rất nhiều cơ hội để cho chúng ta thể hiện bản thân.
Không thể trách nàng không nhận ra, thật sự là Hứa Thanh trong trí nhớ của nàng là một người tràn đầy bụi đất, bộ dạng vô cùng dơ bẩn.
Nhưng hôm nay, người đứng ở ngoài cửa phòng sạch sẽ, dáng người cao ngất, mái tóc đen dài được thả tự nhiên ở phía sau, lộ ra vẻ tự nhiên khó tả, nhất là khuôn mặt đủ để cho người ta trầm mê vào trong đó. Vô cùng tuấn tú.
Gương mặt giống như điêu khắc, ngũ quan rõ ràng, dưới một đôi mày kiếm là một đôi mắt dài nhỏ, u ám thâm sâu, lơ đãng toát ra tinh quang cùng với lực lượng linh năng trên người, khiến người ta không dám xem thường.
- Là ta.
Hứa Thanh nhẹ gật đầu. Khuôn mặt Từ Tiểu Tuệ ửng đỏ, cầm lấy chén rượu uống một hơi để che giấu chấn động trong nội tâm.
Chu Thanh Bằng cười ha ha tiến lên nghênh đón.
- Hứa Thanh sư đệ, tới đây ngồi xuống.
Nhìn bọn họ, Hứa Thanh chắp tay lễ độ, sau đó đi tới ngồi ở một bên, ánh mắt cũng đảo qua ba người, so với sự lạnh lùng hung tàn trong tông môn, nhóm ba người đệ tử cùng nhập môn với hắn rõ ràng vẫn còn lưu lại một chút nét ôn lương.
Nhưng hiển nhiên, hoàn cảnh của tông môn cũng có ảnh hưởng đối với bọn họ, như Chu Thanh Bằng nhìn như rạng rỡ, nhưng trong thần sắc còn che giấu sự mỏi mệt, vẫn bị Hứa Thanh nhìn ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhất là trên người của y, còn nhiều hơn một chút tang thương, đây là người đã trải qua một ít chuyện mới thu được.
Về phần Từ Tiểu Tuệ, Hứa Thanh có chút không rõ biến hóa của nàng, hắn chẳng qua là cảm thấy đối phương hình như càng lúc càng giống những nữ tử trong cái lều vải bằng lông vũ trong doanh địa của thập hoang giả, ừ…như gái điếm lẳng lơ.
Chỉ có Lý Tử Mai là không biến hóa lớn, chỉ là trong vẻ tự ti cùng câu nệ, ánh mắt bên trong cũng có nhiều hơn chút cảnh giác cùng cẩn thận, hình như đối với nàng mà nói, bất luận là người nào xuất hiện ở bốn phía đều sẽ bị nàng đề phòng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, theo mọi người đơn giản câu thông, tuy phần lớn thời gian Hứa Thanh đều im lặng không nói lời nào, thế nhưng bầu không khí trong phòng vẫn dần dần sôi động lên, dù sao đối với bọn họ mà nói, thời gian vào tông môn vẫn là quá ngắn.
Chỉ là phần lớn đều do Chu Thanh Bằng cùng Từ Tiểu Tuệ cười nói, Lý Tử Mai cũng giống với Hứa Thanh, cũng lựa chọn im lặng, thỉnh thoảng lúc nhìn Hứa Thanh thì trên thần sắc của nàng rõ ràng có chút tự ti.
Rất nhanh, Chu Thanh Bằng uống thêm mấy chén, cảm khái mở miệng.
- Thật ra trước khi vào tông môn, ta đã biết rõ một chút sự tình ở trong tông môn, nhưng chân chính đi vào mới phát hiện, nghe nói và tự mình cảm thụ là không giống nhau, ở trong Thất Huyết Đồng...
Muốn sống tốt hơn một chút… quá khó khăn, chỉ cần hơi không cẩn thận một chút, ngoài chết cũng chỉ có chết.
- Có lẽ các ngươi cũng có cùng loại cảm thụ này đúng không...
Hứa Thanh sư đệ, ta còn không biết ngươi nhậm chức ở ngành nào đấy? Ta là đi tới Hải Phòng ti, tiểu Tuệ cũng rất có bản lĩnh, trong khoảng thời gian ngắn liền đổi được Pháp Chu, sau đó được an bài vào Điều Độ ti.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ Tiểu Tuệ ở một bên nghe vậy, nụ cười có chút phức tạp, nhẹ gật đầu.
- Ta ở Bộ Hung ti.
Hứa Thanh có chút không thích bầu không khí nơi này cho lắm, ở trong nơi này khiến cho hắn cảm thấy trái ngược với vẻ lạnh lùng và hung tàn cùng người ở phía ngoài, vì vậy nhẹ giọng mở miệng.
- Bộ Hung ti?
Ánh mắt Từ Tiểu Tuệ lại phát sáng lên.
Trong mắt Lý Tử Mai cũng lộ ra một chút hâm mộ, so với Từ Tiểu Tuệ, mặc dù nàng bây giờ không còn ăn mặc vô cùng bẩn thỉu như thập hoang giả nữa, nhưng vẫn rất là bình thường như trước, cho nên càng cúi đầu thấp hơn.
Đối với nàng mà nói, trong bốn người, ba người đều đã có Pháp Chu, chỉ có chính mình vẫn còn rất tầm thường, khiến cho nàng ngồi ở chỗ này có áp lực rất lớn.
- Hứa Thanh sư đệ, ngươi vậy mà được tới Bộ Hung ti, mấy ngày hôm trước Bộ Hung ti các ngươi đã làm một chuyện lớn a, treo mấy nghìn cái đầu người của đám Dạ Cưu ở trên tường thành, mấy ngày nay mọi người đều đang thảo luận vấn đề này, đúng rồi, lấy thực lực của ngươi khi tham gia khảo thí, lần hành động vừa rồi ngươi cũng có tham dự chứ?
Chu Thanh Bằng nghe vậy, thần sắc hơi động, lúc trước y đã từng gặp Hứa Thanh một lần, cảm thụ được chấn động linh năng trên người Hứa Thanh, vừa rồi y cũng phát hiện hình như Hứa Thanh lại mạnh hơn một chút, vì vậy lại hỏi thăm dò.
- Nhưng mà loại nhiệm vụ cỡ lớn như thế này, thật ra cũng có mạo hiểm cực lớn, mặc dù Hứa Thanh sư đệ luyện thể không tệ, nhưng dù gì thuật pháp cũng mới là thủ đoạn công kích sắc bén nhất của chúng ta, ngươi mới vừa tiến vào tông môn, cố gắng sinh tồn và tu hành mới là trọng điểm, về sau sẽ có rất nhiều cơ hội để cho chúng ta thể hiện bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro