Quang Âm Chi Ngoại

Cuối cùng gặp L...

Nhĩ Căn

2024-11-23 19:56:34

Đêm đen, những cơn gió thổi tới Pháp Chu trên cảng thứ 79 của Hứa Thanh, sau đó tản ra trên lớp phòng hộ của Pháp Chu, không cách nào xuyên thấu qua.

Nếu như nó có thể xuyên thấu qua lớp phòng hộ, thổi vào trong khoang thuyền của Pháp Chu, sẽ phát hiện trong này... 

Không có ai.

Xa xa Pháp Chu, ở trong góc một căn nhà âm u, Hứa Thanh lặng lẽ dựa vào vách tường, khoanh tay lại trước ngực, lạnh lùng ngóng nhìn Pháp Chu của mình trong đêm tối.

Trong lúc ánh mắt của hắn lim dim đóng mở, bên trong ẩn chứa sự lăng liệt vô cùng.

- Tối nay, liệu sẽ có người tới hay không?

Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn bầu trời đen nhánh.

- Ừ…là một đêm thích hợp để giết người.

Hứa Thanh nhẹ giọng rù rì, trong đầu lại hiện ra cảnh lúc mình ra biển trở về, thấy được một mảnh mây đen mênh mông kia, cùng với tồn tại giống như Hoàng Ưng ẩn hiện bên trong mây đen.

Trước khi hắn thu hồi Pháp Chu ở chỗ Trương Tam, cũng đã hỏi về việc này, Trương Tam cũng không có kiến thức về cái này, chỉ là báo cho Hứa Thanh biết tồn tại này có liên quan cùng với cấm khu lớn nhất của Nam Hoàng Châu Hoàng Cấm. 

Nó là Hoàng của mảnh cấm khu kia, tên là Viêm Hoàng! Cái tên Hoàng Cấm, cũng bởi vì nó mà sinh ra. Nó là tồn tại chí cao vô thượng, không chỉ trấn áp mảnh cấm khu kia mà còn trấn áp toàn bộ Nam Hoàng Châu, thậm chí cái tên Nam Hoàng Châu cũng bởi vì nó mà được đặt theo! 

Nam Hoàng… Hoàng của phía nam, ở phía nam đại lục Vọng Cổ, phía trên biển cấm có sinh linh Thần Tính Phượng Vũ Cửu Thiên, uy năng của nó có thể khiến cho bầu trời ảm đạm, vạn vật kính sợ, tôn xưng Viêm Hoàng, cư trú ở đất liền, do hay dừng lại nghỉ ngơi ở chỗ này cho nên đã được gọi là Nam Hoàng.

Về phần cụ thể thì Trương Tam cũng không hiểu rõ lắm.

- Viêm Hoàng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hứa Thanh thì thào trong đáy lòng, theo quá trình hắn tu hành, tiếp xúc và dần hiểu rõ, hắn đã có càng nhiều nhận thức hơn đối với cái thế giới này.

Giờ phút này có gió biển thổi vào, trong tiếng gió xen lẫn một chút tiếng ống tay áo bay phần phật, truyền vào trong tai Hứa Thanh, lập tức kéo hắn trở lại từ trong suy nghĩ, trong mắt hiện ra sự lạnh lẽo, Hứa Thanh không hề suy tư về việc của Viêm Hoàng nữa, mà nhìn tới bến cảng xa xa.

Rất nhanh, có năm thân ảnh chiếu vào trong mắt Hứa Thanh. Ba nam hai nữ.

Hai nữ tử phía trước Hứa Thanh không xa lạ gì, vô luận là mùi cá được gió thổi tới hay là thân ảnh của các nàng, đều bị Hứa Thanh nhìn lần đầu tiên liền nhận ra, hai vị này chính là tỷ tỷ của tên thiếu niên nhân ngư. Tu vi cả hai đều không tầm thường, một kẻ Ngưng Khí tầng chín, một kẻ Ngưng Khí đại viên mãn.

Về phần ba tên tùy tùng phía sau cũng đều là tu sĩ nhân ngư tộc, tu vi phần lớn là Ngưng Khí tầng tám, nét mặt lộ ra bên dưới ánh trăng đều mang theo vẻ dữ tợn cùng sát cơ.

Hứa Thanh lạnh lùng nhìn bọn họ, ánh mắt chậm rãi nheo lại, nhưng cũng không lập tức ra tay mà nhìn về phía sau bọn họ.

- Mấy tên Trúc Cơ vệ đạo đâu, tại sao không xuất hiện?

Hứa Thanh trầm ngâm, rất nhanh, năm thân ảnh này tránh được đệ tử tuần tra, dưới ánh trăng dần dần nhích tới gần Pháp Chu của Hứa Thanh.

Có lẽ là tự kiềm chế vì phía sau có Tam điện hạ làm chỗ dựa, cũng có lẽ là bởi vì nhân ngư tộc cuồng vọng, một khắc khi tới gần Pháp Chu của Hứa Thanh, nữ tử muội muội trong hai vị nhân ngư tộc bỗng nhiên tăng vọt tốc độ, mắt thấy sẽ phóng tới.

Nhưng lại bị vị tỷ tỷ bên cạnh ngăn lại, rõ ràng vị tỷ tỷ này lý trí hơn rất nhiều, không hề hành động thiếu suy nghĩ, tay phải lập tức giơ lên lấy ra phù bảo. 

Công hiệu của cái phù bảo này hình như cũng không phải là sát thương, mà là dò xét.

Sau thời gian mấy hô hấp, trong ánh mắt nhìn chăm chú của Hứa Thanh, hai vị nữ tử nhân ngư tộc kia đã nhận ra bên trong con thuyền không có ai, vì vậy nhanh chóng rút lui, giống như muốn ly khai.

Sự lạnh lẽo cất chứa trong mắt Hứa Thanh tản ra, sở dĩ hắn rời khỏi con thuyền chính là vì không muốn giết chóc ở chỗ đó, một khi mình giết chóc ngay Pháp Chu của mình, như vậy thì quá dễ làm cho người khác chú ý, có rất nhiều hậu hoạn.

Đương nhiên, nếu như mấy vị này thật sự xâm nhập vào trong, như vậy Hứa Thanh cũng có phương pháp ứng biến, giờ phút này hắn đang ngóng nhìn năm người nhân ngư tộc này, đợi bọn họ rời đi rồi kế hoạch của hắn là bí mật đi theo, trên đường mấy người kia trở về thì hắn sẽ ám sát từng người, hủy thi diệt tích.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng ngay khi 5 vị này định đi, Hứa Thanh đang muốn lập tức cất bước rời khỏi chỗ tối, bỗng nhiên thần sắc của vị tỷ tỷ trong hai vị nhân ngư tộc kia biến đổi, sau đó mạnh mẽ nhìn về chỗ ẩn thân của Hứa Thanh.

- Chỗ đó có chấn động nguyền rủa từ huyết mạch của đệ đệ tử vong!

Lời vị nữ tử này vừa nói ra, vị muội muội bên cạnh cũng chợt nhìn lại, trong ánh mắt lục sắc tràn ngập sát cơ, cả người gào thét lao thẳng đến chỗ Hứa Thanh, ba tên tùy tùng cũng nhao nhao nổi lên sát ý mãnh liệt, nhanh chóng lao tới gần.

- Phát hiện ra ta?

Hứa Thanh khẽ nhíu mày, đối phương là người của Tam điện hạ, giết chóc ở nơi đây sẽ khiến người khác chú ý, mặt khác Hứa Thanh cũng phải cân nhắc đến việc đối phương sẽ truyền âm ra bên ngoài nữa.

Cho nên trong một cái chớp mắt khi đối phương vọt tới, thân thể Hứa Thanh nhanh chóng rút lui, khí tức nội liễm trên phạm vi lớn, bày làm một bộ dáng hoảng sợ, dùng cái này để mê hoặc đối phương, khiến cho bọn họ chắc chắn phần thắng thì sẽ không vội truyền âm ra bên ngoài.

Đồng thời Hứa Thanh cũng không định kéo dài quá lâu, dự định tìm nơi vắng vẻ liền động thủ.

Giờ phút này, năm vị tu sĩ nhân ngư tộc cấp tốc truy kích phía sau hắn.

Vị muội muội đi trước nhất, trong mắt lộ ra sự hung ác, phất tay hiện ra từng đoàn bóng khí màu đen ở bên người, mang theo sát ý đậm đặc, đột nhiên bắn về phía Hứa Thanh đang hoảng sợ bỏ chạy.

Những thứ bong bóng khí này bay nhanh tới gần, tràn ra chấn động pháp thuật, đồng thời bên trong còn tràn ngập dị chất, như muốn khiến cho Hứa Thanh nhiễm dị chất.

- Thì ra là ngươi đã giết tộc đệ của ta, hôm nay cuối cùng cũng bị ta tìm được, ta muốn cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!

Trong lúc nói lời này, ba tên tùy tùng nhân ngư tộc phía sau ả cũng hiện ra thần sắc dữ tợn, từng người lấy ra trọng bảo.

Một vị cầm kiếm xương, một vị hai tay được lân phiến bao bọc hóa thành gai độc, còn có một vị thì phía sau dài ra một cái bướu thịt làm nứt vỡ cả quần áo, tràn ra khói độc nồng đậm, hóa thành hình ảnh như lệ quỷ, truy kích về phía Hứa Thanh.

Vị tỷ tỷ thì ở hậu phương, nàng trời sinh tính cẩn thận, lúc này truy kích cũng không đi gần phía trước, thậm chí còn theo thói quen lấy ra phù bảo phòng hộ toàn diện.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Âm Chi Ngoại

Số ký tự: 0