Nội dung trong...
Nhĩ Căn
2024-11-23 19:56:34
Hứa Thanh tiếp được ngọc giản, liền tràn linh năng vào bên trong nhìn qua, Hoàng Nham ở một bên tựa hồ cũng hạ lưng xuống dưới, lắc đầu mở miệng.
- Cái này ta phải tốn rất nhiều tâm tư mới lấy tới được đấy, ta nói với ngươi, ở trên Đảo Di Ách có một bộ áo giáp, gọi là giáp Di Ách, giấu ở bên trong núi lửa Di Ách, là một cái áo giáp cấp bậc pháp bảo mà nhân ngư tộc không ngừng chế tạo trong một nghìn năm qua, giá trị của cái đồ chơi này rất lớn, đáng tiếc chúng ta không lấy được.
- Còn trên đảo Y Mỹ Kỳ thì có rất nhiều Lệ Nhân Ngư. Vật này có thể so với linh đan, nhưng mà đối với những thứ này, Y Mỹ Kỳ còn có một giọt lệ Y Mỹ Kỳ, món đồ chơi này mới là thứ đáng tiền nhất. Y Mỹ Kỳ là tên của thủy tổ nhân ngư tộc, giọt nước mắt này chính một giọt cuối cùng sau khi người này chết, được khảm nạm ngay bên trên vương miện.
Nói đến đây Hoàng Nham lấy ra hai quả trứng, ném cho Hứa Thanh một quả, chính mình cầm lấy một quả, chọc thủng rồi vừa hút vừa mở miệng.
- Về phần Đảo U Tàng, thì hòn đảo này là một khu mộ địa, bên trong chôn cất vô số bảo bối, nhưng thứ có ý nghĩa nhất trong đó chính là một cọng lông vũ, ngươi biết cọng lông vũ này là của thứ nào không, chính là của Viêm Hoàng, ngươi biết Viêm Hoàng là gì không, đó chính là Vương của toàn bộ cấm khu sơn mạch Chân Lý phía Tây bộ Nam Hoàng Châu, cũng là Vương giả của Nam Hoàng Châu, vì sao nơi này được gọi là Nam Hoàng Châu, chắc ngươi cũng đã biết rồi đó.
- Cuối cùng là Đảo Câu Anh, đồ vật trên đảo này cũng có giá trị rất kinh người, nghe nói trên đó có rất nhiều kho đan dược, có lẽ bên trong chứa không ít Trúc Cơ Đan, lần trước sư tỷ chính là đi vào trong đó cướp đoạt, ta suy đoán lần này nhất định cũng sẽ tranh đoạt rất hung tàn.
- Nhưng những thứ này vẫn còn không coi vào đâu, trên Đảo Câu Anh còn có một món bảo vật có giá trị lên đến 50 vạn linh thạch, gọi là Linh Tức Đăng!
- Ngọn Linh Tức Đăng này là Thánh vật Trúc Cơ của nhân ngư tộc, được đặt ở trong tháp Trúc Cơ của chủ thành nhân ngư tộc.
- Đó là nơi chuyên môn để tu sĩ nhân ngư tộc Trúc Cơ, cũng giống như địa phương thuê một canh giờ một trăm linh thạch Trúc Cơ của Thất Huyết Đồng chúng ta vậy, chỉ là nghe nói chúng ta thì dựa vào Thần Tính Huyết để che chở đệ tử Trúc Cơ, mà nhân ngư tộc là dựa vào cái Linh Tức Đăng này.
- Loại pháp khí có thể che chở đệ tử Trúc Cơ này, trên thực tế thì từng đại tông đại tộc đều có, đủ các chủng loại không giống nhau, mà trên thực tế thì món pháp khí của nhân ngư tộc này cũng chỉ có hiệu quả bình thường, cho nên những đại tông đại tộc cũng đều chướng mắt.
- Sở dĩ nói nó có giá trị 50 vạn linh thạch, là bởi vì lần trước sư tỷ đã cướp nó đi, sau đó liền đòi nhân ngư tộc 200 vạn linh thạch để đổi về, về sau bị đám nhân ngư tộc cò kè mặc cả nên chỉ còn giá 50 vạn, thu mua trở lại. Đúng rồi, còn có lời đồn là bên trong Linh Tức Đăng còn ẩn tàng manh mối về thần miếu nào đó, nhưng nhiều năm như vậy rồi cũng không có ai tìm ra, lúc trước sư tỷ cũng không tìm được mạnh mối gì cho nên mới bán lại, cụ thể là cái gì thì đã đều được ta khắc ở bên trong ngọc giản, ngươi trở về tự mình xem đi.
Hứa Thanh nghe đến đó liền có chút im lặng, hắn cảm thấy mình bây giờ còn đang rầu rỉ vì mấy vạn linh thạch, nhưng đối phương há miệng ngậm miệng liền là 100 vạn linh thạch.
Cái này khiến cho hắn cảm thấy có chút không khỏe, liền đâm thủng quả trứng uống một ngụm, nhưng vẫn không cách nào đè xuống suy nghĩ đang bay lên trong nội tâm, dần dần hóa thành một cảm giác động tâm.
Hoàng Nham nói xong việc này, lại bắt đầu nói chuyện phiếm về y và sư tỷ.
Trên cơ bản thì toàn bộ thời gian đều là Trương Tam nói chuyện, Hứa Thanh lắng nghe, loại hình thức nói chuyện này rất là kỳ dị, nhưng Hoàng Nham lại cảm thấy rất thoải mái.
Cho đến khi sắc trời đã khuya, Hoàng Nham đã húp xong trứng liền vỗ vỗ bụng đứng dậy phải đi, trước khi đi y còn nấc một cái, thấp giọng nói.
- Hứa Thanh, ta biết rõ đại khái ngươi sẽ không làm như vậy, nhưng vẫn phải nhắc nhở ngươi, lần này ngươi đừng ngớ ngẩn mà đi tranh giành thứ hạng thứ nhất gì đó, thân phận đệ tử hạch tâm kia không hề trọng yếu, trong lúc thi đấu thì tài nguyên mới là trọng điểm, đến lúc đó ngươi sẽ biết.
- Trên thực tế thì mọi người không mấy ai đi quan tâm thứ tự, đều chạy đi tìm chỗ phát tài mà thôi.
Mặt khác, ta cũng nói rõ ràng với ngươi, thông tin mà ta biết được chỉ có hai chúng ta biết mà thôi, ta coi ngươi làm huynh đệ, ngươi cũng đừng truyền cái này ra bên ngoài đấy, đến lúc đó chúng ta đi hòn đảo nào, đi lấy cái gì, trước kiếm một khoản tài phú cái đã!
Hứa Thanh gật đầu.
Hoàng Nham vừa lòng thoả ý vỗ vỗ cái bụng rồi rời đi, vừa đi còn vừa lấy ra ngọc giản, gửi mấy câu dỗ ngon dỗ ngọt hàng ngày cho sư tỷ của y.
Nhìn qua bóng dáng Hoàng Nham đi xa, Hứa Thanh ngồi trên boong thuyền, quay đầu nhìn về biển cấm, chú ý tới một nơi xa xôi.
Giờ phút này sóng biển nhẹ nhàng vỗ tới, khiến cho con thuyền hơi lay động.
Trong sự lay động, dưới ánh trăng thì cái bóng của hắn chiếu vào bên cạnh boong thuyền, một bộ phận lan tràn đến trên biển, hòa hợp cùng với màu đen của nước biển.
Ánh mắt Hứa Thanh thu hồi từ nơi xa xôi trở lại, đảo qua cái bóng của mình, hàn mang trong ánh mắt bỗng chớp lên, trong đầu hiện ra thông tin mà thiếu niên câm để lại bên trong ngọc giản.
- Nó đang ngủ...
Thời gian trôi qua, sáng sớm ba ngày sau, toàn bộ lệnh bài thân phận của toàn bộ đệ tử ngọn núi thứ bảy Thất Huyết Đồng đều chấn động cùng lúc, bên trong có thanh âm uy nghiêm truyền vào tâm thần các đệ tử.
- Toàn bộ đệ tử tham dự thi đấu, trong một khắc đồng hồ phải hội tụ xếp thành hàng tại trung tâm tế đàn, trận thi đấu của ngọn núi thứ bảy, lập tức bắt đầu!
Sắp combat quy mô khá lớn rồi mọi người ạ, không biết Hứa Thanh sẽ thu được cơ duyên gì. Tại hạ đoán là Hứa Thanh sẽ nhận được cơ duyên đột phá Trúc Cơ ngay trong quá trình này luôn.
Hoặc là tác giả quay xe, lần này Hứa Thanh khá thảm rồi không thể quay về tông môn cũng không chừng.
- Cái này ta phải tốn rất nhiều tâm tư mới lấy tới được đấy, ta nói với ngươi, ở trên Đảo Di Ách có một bộ áo giáp, gọi là giáp Di Ách, giấu ở bên trong núi lửa Di Ách, là một cái áo giáp cấp bậc pháp bảo mà nhân ngư tộc không ngừng chế tạo trong một nghìn năm qua, giá trị của cái đồ chơi này rất lớn, đáng tiếc chúng ta không lấy được.
- Còn trên đảo Y Mỹ Kỳ thì có rất nhiều Lệ Nhân Ngư. Vật này có thể so với linh đan, nhưng mà đối với những thứ này, Y Mỹ Kỳ còn có một giọt lệ Y Mỹ Kỳ, món đồ chơi này mới là thứ đáng tiền nhất. Y Mỹ Kỳ là tên của thủy tổ nhân ngư tộc, giọt nước mắt này chính một giọt cuối cùng sau khi người này chết, được khảm nạm ngay bên trên vương miện.
Nói đến đây Hoàng Nham lấy ra hai quả trứng, ném cho Hứa Thanh một quả, chính mình cầm lấy một quả, chọc thủng rồi vừa hút vừa mở miệng.
- Về phần Đảo U Tàng, thì hòn đảo này là một khu mộ địa, bên trong chôn cất vô số bảo bối, nhưng thứ có ý nghĩa nhất trong đó chính là một cọng lông vũ, ngươi biết cọng lông vũ này là của thứ nào không, chính là của Viêm Hoàng, ngươi biết Viêm Hoàng là gì không, đó chính là Vương của toàn bộ cấm khu sơn mạch Chân Lý phía Tây bộ Nam Hoàng Châu, cũng là Vương giả của Nam Hoàng Châu, vì sao nơi này được gọi là Nam Hoàng Châu, chắc ngươi cũng đã biết rồi đó.
- Cuối cùng là Đảo Câu Anh, đồ vật trên đảo này cũng có giá trị rất kinh người, nghe nói trên đó có rất nhiều kho đan dược, có lẽ bên trong chứa không ít Trúc Cơ Đan, lần trước sư tỷ chính là đi vào trong đó cướp đoạt, ta suy đoán lần này nhất định cũng sẽ tranh đoạt rất hung tàn.
- Nhưng những thứ này vẫn còn không coi vào đâu, trên Đảo Câu Anh còn có một món bảo vật có giá trị lên đến 50 vạn linh thạch, gọi là Linh Tức Đăng!
- Ngọn Linh Tức Đăng này là Thánh vật Trúc Cơ của nhân ngư tộc, được đặt ở trong tháp Trúc Cơ của chủ thành nhân ngư tộc.
- Đó là nơi chuyên môn để tu sĩ nhân ngư tộc Trúc Cơ, cũng giống như địa phương thuê một canh giờ một trăm linh thạch Trúc Cơ của Thất Huyết Đồng chúng ta vậy, chỉ là nghe nói chúng ta thì dựa vào Thần Tính Huyết để che chở đệ tử Trúc Cơ, mà nhân ngư tộc là dựa vào cái Linh Tức Đăng này.
- Loại pháp khí có thể che chở đệ tử Trúc Cơ này, trên thực tế thì từng đại tông đại tộc đều có, đủ các chủng loại không giống nhau, mà trên thực tế thì món pháp khí của nhân ngư tộc này cũng chỉ có hiệu quả bình thường, cho nên những đại tông đại tộc cũng đều chướng mắt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Sở dĩ nói nó có giá trị 50 vạn linh thạch, là bởi vì lần trước sư tỷ đã cướp nó đi, sau đó liền đòi nhân ngư tộc 200 vạn linh thạch để đổi về, về sau bị đám nhân ngư tộc cò kè mặc cả nên chỉ còn giá 50 vạn, thu mua trở lại. Đúng rồi, còn có lời đồn là bên trong Linh Tức Đăng còn ẩn tàng manh mối về thần miếu nào đó, nhưng nhiều năm như vậy rồi cũng không có ai tìm ra, lúc trước sư tỷ cũng không tìm được mạnh mối gì cho nên mới bán lại, cụ thể là cái gì thì đã đều được ta khắc ở bên trong ngọc giản, ngươi trở về tự mình xem đi.
Hứa Thanh nghe đến đó liền có chút im lặng, hắn cảm thấy mình bây giờ còn đang rầu rỉ vì mấy vạn linh thạch, nhưng đối phương há miệng ngậm miệng liền là 100 vạn linh thạch.
Cái này khiến cho hắn cảm thấy có chút không khỏe, liền đâm thủng quả trứng uống một ngụm, nhưng vẫn không cách nào đè xuống suy nghĩ đang bay lên trong nội tâm, dần dần hóa thành một cảm giác động tâm.
Hoàng Nham nói xong việc này, lại bắt đầu nói chuyện phiếm về y và sư tỷ.
Trên cơ bản thì toàn bộ thời gian đều là Trương Tam nói chuyện, Hứa Thanh lắng nghe, loại hình thức nói chuyện này rất là kỳ dị, nhưng Hoàng Nham lại cảm thấy rất thoải mái.
Cho đến khi sắc trời đã khuya, Hoàng Nham đã húp xong trứng liền vỗ vỗ bụng đứng dậy phải đi, trước khi đi y còn nấc một cái, thấp giọng nói.
- Hứa Thanh, ta biết rõ đại khái ngươi sẽ không làm như vậy, nhưng vẫn phải nhắc nhở ngươi, lần này ngươi đừng ngớ ngẩn mà đi tranh giành thứ hạng thứ nhất gì đó, thân phận đệ tử hạch tâm kia không hề trọng yếu, trong lúc thi đấu thì tài nguyên mới là trọng điểm, đến lúc đó ngươi sẽ biết.
- Trên thực tế thì mọi người không mấy ai đi quan tâm thứ tự, đều chạy đi tìm chỗ phát tài mà thôi.
Mặt khác, ta cũng nói rõ ràng với ngươi, thông tin mà ta biết được chỉ có hai chúng ta biết mà thôi, ta coi ngươi làm huynh đệ, ngươi cũng đừng truyền cái này ra bên ngoài đấy, đến lúc đó chúng ta đi hòn đảo nào, đi lấy cái gì, trước kiếm một khoản tài phú cái đã!
Hứa Thanh gật đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoàng Nham vừa lòng thoả ý vỗ vỗ cái bụng rồi rời đi, vừa đi còn vừa lấy ra ngọc giản, gửi mấy câu dỗ ngon dỗ ngọt hàng ngày cho sư tỷ của y.
Nhìn qua bóng dáng Hoàng Nham đi xa, Hứa Thanh ngồi trên boong thuyền, quay đầu nhìn về biển cấm, chú ý tới một nơi xa xôi.
Giờ phút này sóng biển nhẹ nhàng vỗ tới, khiến cho con thuyền hơi lay động.
Trong sự lay động, dưới ánh trăng thì cái bóng của hắn chiếu vào bên cạnh boong thuyền, một bộ phận lan tràn đến trên biển, hòa hợp cùng với màu đen của nước biển.
Ánh mắt Hứa Thanh thu hồi từ nơi xa xôi trở lại, đảo qua cái bóng của mình, hàn mang trong ánh mắt bỗng chớp lên, trong đầu hiện ra thông tin mà thiếu niên câm để lại bên trong ngọc giản.
- Nó đang ngủ...
Thời gian trôi qua, sáng sớm ba ngày sau, toàn bộ lệnh bài thân phận của toàn bộ đệ tử ngọn núi thứ bảy Thất Huyết Đồng đều chấn động cùng lúc, bên trong có thanh âm uy nghiêm truyền vào tâm thần các đệ tử.
- Toàn bộ đệ tử tham dự thi đấu, trong một khắc đồng hồ phải hội tụ xếp thành hàng tại trung tâm tế đàn, trận thi đấu của ngọn núi thứ bảy, lập tức bắt đầu!
Sắp combat quy mô khá lớn rồi mọi người ạ, không biết Hứa Thanh sẽ thu được cơ duyên gì. Tại hạ đoán là Hứa Thanh sẽ nhận được cơ duyên đột phá Trúc Cơ ngay trong quá trình này luôn.
Hoặc là tác giả quay xe, lần này Hứa Thanh khá thảm rồi không thể quay về tông môn cũng không chừng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro