Quay Ngược Thời Gian Để Yêu Em
Chương 12
2024-09-23 15:27:11
Tất cả mọi người rôm rả hẳn lên , tất nhiên họ phải đồng ý rồi nào ai dám từ chối chứ
Mà Hàn Gia Vĩnh nói vậy thôi chứ chẳng chờ họ đồng ý đã vòng tay qua Tô Mẫn bế cô kiểu công chúa sải bước dài ra ngoài . Tô Mẫn ngượng chín mặt hôm nay là ngày gì thế không biết có phải mơ hay không
- Anh làm gì thế thả em xuống mọi người đang nhìn đấy
- Họ nhìn thì sao chứ anh bế vợ anh chứ đâu bế vợ họ
Thấy mình không nói lại anh Tô Mẫn cũng ngoan ngoãn vòng tay choàng qua cổ Hàn Gia Vĩnh nép vào lồng ngực rắn rỏi lắng nghe từng nhịp đập trái tim anh . Cô cảm động vô cùng cô mặc kệ dù hôm nay có phải mơ hay không, anh có uống lộn thuốc mà có vấn đề hay không chỉ cảm thấy giờ phút nãy quá đổi hạnh phúc khiến khoé môi nhếch lên cười tủm tỉm hạnh phúc . Nhưng nụ cười trở nên cứng đờ khi Tô Mẫn thấy dấu son môi trên ngực Hàn Gia Vĩnh bởi hai cúc áo trên cùng anh không cài nhìn từ góc độ của cô có thể thấy được bộ ngực rắn chắc cùng dấu son môi đỏ chót trên người đàn ông . Tô Mẫn rũ mắt vỗ mạnh vào vai anh
- Thả em xuống
Đã đến ngoài cửa khách sạn , Nhất Trung đang chờ phía trước . Hàn Gia Vĩnh tưởng cô ra ngoài rồi nên vẫn ngại nên thả cô xuống mà không để ý tới sự thay đổi khác thường của Tô Mẫn
Ngồi vào trong xe cả không gian yên ắng đến quỷ dị . Mỗi người bây giờ đều đang có suy nghĩ riêng của mình . Tô Mẫn đang vui nhưng dấu hôn trên ngực Hàn Gia Vĩnh như hiện thực tát thẳng vào mặt cô khiến cô không khỏi đau lòng " làm sao anh ấy có thể quan tâm mày được chứ dấu hôn đậm như vậy chứng tỏ đêm qua rất nồng nhiệt . Tất cả mọi chuyện sáng đến giờ chỉ để Hàn phu nhân yên tâm mà thôi Tô Mẫn mày tỉnh lại đi mày còn mơ mộng gì nữa chứ "
" Mọi chuyện bây giờ là sao ? Cô ấy là Tô Mẫn hồi nãy cô ấy vỗ mạnh như vậy cảm giác chân thực đến thế thì không thể là mơ được . Mình thực sự được làm lại sao . Có phải ông trời cho mình một cơ hội không . Mặc kệ có phải thật hay không mình chỉ cần biết cô ấy là Tô Mẫn cô ấy là người con gái mình yêu , là chủ nợ của mình , là người mình nợ cả tính mạng nợ cả tình cảm kể từ giờ Hàn Gia Vĩnh này sẽ không thể để cô ấy buồn thêm nữa "
" Lão đại bị cái quái gì vậy chẳng phải hôm qua còn say xỉn từ tối đến gần sáng đổi bao nhiêu người phụ nữ để phát tiết vì tức giận không muốn tới làm hôn lễ với Tô tiểu thư , sao sáng nay tỉnh dậy lại như ma nhập mà phi xe đến đây còn vứt cả con siêu xe bản giới hạn nằm chỏng chơ trên đường chạy bộ đến hôn lễ vì sợ tắc đường làm muộn giờ . Cái quái gì đang diễn ra vậy. "
Mọi thứ vẫn yên ắng như vậy cho đến khi đến cổng biệt thự giọng nói trầm ổn nghiêm túc của Nhất Trung vang lên
- Lão đại tới nơi rồi
Hàn Gia Vĩnh phẩy tay
- Được rồi cậu về đi
- Vâng
Tô Mẫn bước xuống xe ngắm nhìn căn biệt thự trước mặt thật rộng lớn , nguy nga nếu là những cô gái khác thì sẽ rất vui nhưng Tô Mẫn thì không vui như vậy nhất là khi nghĩ đến chuyện chồng của mình trước hôn lễ đã ra ngoài phóng túng như thế nào . Tô Mẫn biết những người đàn ông như anh trong giới này tìm mấy việc đó để thoã mãn dục vọng là bình thường vả lại cô cũng chẳng phải người anh yêu chỉ là vợ danh nghĩa thôi lấy gì mà có quyền lên tiếng chứ
- Sao em còn đứng bất động tại đây thế ? Vào thôi
Nói đoạn Hàn Gia Vĩnh cười cười như kẻ ngốc nắm tay cô vào trong . Không gian bên trong vô cùng xa hoa rộng lớn được Hàn Gia Vĩnh nắm tay bước vào nhưng Tô Mẫn chẳng vui nổi mà xụ mặt xuống
- Thiếu gia , Tô tiểu thư
- Tô tiểu thư ?
Hàn Gia Vĩnh nhíu mày thể hiện sự khó chịu báo hiệu cho ngọn lửa sắp nhen nhóm sự tức giận . Quản gia Lưu sợ muốn xỉu ông ta không khỏi chảy mồ hôi lắp bắp
- Thưa thiếu gia mấy hôm trước ngài ngài bảo chúng tôi không được gọi Tô tiểu thư là thiếu phu nhân
Tô Mẫn quay lại nhìn Hàn Gia Vĩnh khiến anh lại còn lắp bắp hơn cả lão quản gia , huơ huơ tay trước mặt cô
- Không không phải vậy đâu em em đừng hiểu nhầm
Mọi hành động đó của Hàn Gia Vĩnh lại càng thêm hiểu lầm , cô lảng sang câu hỏi khác
- Phòng của em ở đâu vậy ? Em mệt
Thật ra bình thuờng cô rất yêu Hàn Gia Vĩnh mọi việc bất ngờ xảy ra từ khi hai người họ bắt đầu cô đều luôn nhẹ nhàng tươi cười để đối mặt không một lời oán than nhưng cô cũng chỉ là một cô gái bình thường biết việc làm của chồng mình truớc ngày kết hôn như vậy sao chịu nổi chứ , kiềm chế được như lúc này thật sự rất tốt rồi
- A dạ phòng của Tô tiểu thư thiếu gia đã cho người làm sắp xếp rồi bên này ạ
Oành đầu Hàn Gia Vĩnh hơi chấn động anh đang tự hỏi chuyện gì đang xảy ra vậy
Mà Hàn Gia Vĩnh nói vậy thôi chứ chẳng chờ họ đồng ý đã vòng tay qua Tô Mẫn bế cô kiểu công chúa sải bước dài ra ngoài . Tô Mẫn ngượng chín mặt hôm nay là ngày gì thế không biết có phải mơ hay không
- Anh làm gì thế thả em xuống mọi người đang nhìn đấy
- Họ nhìn thì sao chứ anh bế vợ anh chứ đâu bế vợ họ
Thấy mình không nói lại anh Tô Mẫn cũng ngoan ngoãn vòng tay choàng qua cổ Hàn Gia Vĩnh nép vào lồng ngực rắn rỏi lắng nghe từng nhịp đập trái tim anh . Cô cảm động vô cùng cô mặc kệ dù hôm nay có phải mơ hay không, anh có uống lộn thuốc mà có vấn đề hay không chỉ cảm thấy giờ phút nãy quá đổi hạnh phúc khiến khoé môi nhếch lên cười tủm tỉm hạnh phúc . Nhưng nụ cười trở nên cứng đờ khi Tô Mẫn thấy dấu son môi trên ngực Hàn Gia Vĩnh bởi hai cúc áo trên cùng anh không cài nhìn từ góc độ của cô có thể thấy được bộ ngực rắn chắc cùng dấu son môi đỏ chót trên người đàn ông . Tô Mẫn rũ mắt vỗ mạnh vào vai anh
- Thả em xuống
Đã đến ngoài cửa khách sạn , Nhất Trung đang chờ phía trước . Hàn Gia Vĩnh tưởng cô ra ngoài rồi nên vẫn ngại nên thả cô xuống mà không để ý tới sự thay đổi khác thường của Tô Mẫn
Ngồi vào trong xe cả không gian yên ắng đến quỷ dị . Mỗi người bây giờ đều đang có suy nghĩ riêng của mình . Tô Mẫn đang vui nhưng dấu hôn trên ngực Hàn Gia Vĩnh như hiện thực tát thẳng vào mặt cô khiến cô không khỏi đau lòng " làm sao anh ấy có thể quan tâm mày được chứ dấu hôn đậm như vậy chứng tỏ đêm qua rất nồng nhiệt . Tất cả mọi chuyện sáng đến giờ chỉ để Hàn phu nhân yên tâm mà thôi Tô Mẫn mày tỉnh lại đi mày còn mơ mộng gì nữa chứ "
" Mọi chuyện bây giờ là sao ? Cô ấy là Tô Mẫn hồi nãy cô ấy vỗ mạnh như vậy cảm giác chân thực đến thế thì không thể là mơ được . Mình thực sự được làm lại sao . Có phải ông trời cho mình một cơ hội không . Mặc kệ có phải thật hay không mình chỉ cần biết cô ấy là Tô Mẫn cô ấy là người con gái mình yêu , là chủ nợ của mình , là người mình nợ cả tính mạng nợ cả tình cảm kể từ giờ Hàn Gia Vĩnh này sẽ không thể để cô ấy buồn thêm nữa "
" Lão đại bị cái quái gì vậy chẳng phải hôm qua còn say xỉn từ tối đến gần sáng đổi bao nhiêu người phụ nữ để phát tiết vì tức giận không muốn tới làm hôn lễ với Tô tiểu thư , sao sáng nay tỉnh dậy lại như ma nhập mà phi xe đến đây còn vứt cả con siêu xe bản giới hạn nằm chỏng chơ trên đường chạy bộ đến hôn lễ vì sợ tắc đường làm muộn giờ . Cái quái gì đang diễn ra vậy. "
Mọi thứ vẫn yên ắng như vậy cho đến khi đến cổng biệt thự giọng nói trầm ổn nghiêm túc của Nhất Trung vang lên
- Lão đại tới nơi rồi
Hàn Gia Vĩnh phẩy tay
- Được rồi cậu về đi
- Vâng
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Mẫn bước xuống xe ngắm nhìn căn biệt thự trước mặt thật rộng lớn , nguy nga nếu là những cô gái khác thì sẽ rất vui nhưng Tô Mẫn thì không vui như vậy nhất là khi nghĩ đến chuyện chồng của mình trước hôn lễ đã ra ngoài phóng túng như thế nào . Tô Mẫn biết những người đàn ông như anh trong giới này tìm mấy việc đó để thoã mãn dục vọng là bình thường vả lại cô cũng chẳng phải người anh yêu chỉ là vợ danh nghĩa thôi lấy gì mà có quyền lên tiếng chứ
- Sao em còn đứng bất động tại đây thế ? Vào thôi
Nói đoạn Hàn Gia Vĩnh cười cười như kẻ ngốc nắm tay cô vào trong . Không gian bên trong vô cùng xa hoa rộng lớn được Hàn Gia Vĩnh nắm tay bước vào nhưng Tô Mẫn chẳng vui nổi mà xụ mặt xuống
- Thiếu gia , Tô tiểu thư
- Tô tiểu thư ?
Hàn Gia Vĩnh nhíu mày thể hiện sự khó chịu báo hiệu cho ngọn lửa sắp nhen nhóm sự tức giận . Quản gia Lưu sợ muốn xỉu ông ta không khỏi chảy mồ hôi lắp bắp
- Thưa thiếu gia mấy hôm trước ngài ngài bảo chúng tôi không được gọi Tô tiểu thư là thiếu phu nhân
Tô Mẫn quay lại nhìn Hàn Gia Vĩnh khiến anh lại còn lắp bắp hơn cả lão quản gia , huơ huơ tay trước mặt cô
- Không không phải vậy đâu em em đừng hiểu nhầm
Mọi hành động đó của Hàn Gia Vĩnh lại càng thêm hiểu lầm , cô lảng sang câu hỏi khác
- Phòng của em ở đâu vậy ? Em mệt
Thật ra bình thuờng cô rất yêu Hàn Gia Vĩnh mọi việc bất ngờ xảy ra từ khi hai người họ bắt đầu cô đều luôn nhẹ nhàng tươi cười để đối mặt không một lời oán than nhưng cô cũng chỉ là một cô gái bình thường biết việc làm của chồng mình truớc ngày kết hôn như vậy sao chịu nổi chứ , kiềm chế được như lúc này thật sự rất tốt rồi
- A dạ phòng của Tô tiểu thư thiếu gia đã cho người làm sắp xếp rồi bên này ạ
Oành đầu Hàn Gia Vĩnh hơi chấn động anh đang tự hỏi chuyện gì đang xảy ra vậy
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro