Quay Ngược Thời Gian Để Yêu Em
Chương 35
2024-09-23 15:27:11
Hàn Gia Vĩnh từ lời của Hoắc Thiên Vũ đã nghĩ ra được ý tưởng tặng quà cho cô . Anh bắt đầu lên mạng học cách làm . Tự mình liên hệ với một số nhà thiết kế, nhà thường hay làm quần áo riêng cho anh yêu cầu họ tìm một loại len tốt nhất xịn nhất đem tới cho anh chọn
Ngay trong ngày hôm ấy tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong chỉ cần anh học được cách đan len nữa là xong nhưng hình như mọi việc không dễ dàng như vậy
- Mẫn Mẫn con xem bộ nào đẹp thì lấy, ây mẹ thấy bộ này trang nhã khá hợp với con . Bộ kia nữa, bộ kia, kia nữa thôi, mấy cô gói hết lại cho tôi
- Ách mẹ : à ở nhà con còn nhiều quần áo lắm rồi mẹ ạ không cần mua nhiều thế đâu
Mấy cô bán hàng quan sát đã hiểu rõ tình hình nhìn hai người trước mặt mình, người phụ nữ trung niên ăn mặc quý phái trên quần áo không có nhãn hiệu nhưng nhân viên bán quần áo họ biết loại vải mà vị phu nhân kia mặc là hàng hiếm được thiết kế riêng rất tinh xảo . Người phụ nữ trẻ tuổi ăn mặc có vẻ đơn giản quần áo trên người đều là hàng bình dân . Nhưng khuôn mặt cả hai đều toát ra vẻ quyền quý, ăn nói lịch sự vả lại người phụ nữ trung niên kia có vẻ rất quý cô gái này vừa vào đã vung tay mua hết đồ trong cửa hàng
- Vị tiểu thư mấy mẫu này đều là mẫu mới chúng tôi nghĩ nếu cô mặc còn đẹp hơn người mẫu đấy ạ . Nếu có gì chưa ưng hai vị có thời gian hay là để nhân viên chúng tôi thử đồ giúp
- Đồ ở nhà của con với đồ mẹ mua khác nhau hay con không thích chúng
- Không không phải đâu mẹ ạ con rất thích nhưng ...
- Tốt thích là được gói cả vào cho tôi
Nói đoạn không để cô từ chối Hàn phu nhân lại kéo cô đến cửa hàng khác còn đồ được đóng gói đưa hai người vệ sĩ đi cùng nếu cầm không hết sẽ tự động gửi tới biệt thự
Quả thực bà rất quý người con dâu này, nhìn cô rất đáng yêu, bà vừa nhìn là biết cô là một cô gái tốt sau này bà chỉ sợ thằng con trai kia không biết tốt xấu mà bắt nạt cô nhưng khi thấy đứa con trai kia thay tính đổi nết vừa nhìn là biết rất yêu Tô Mẫn cuối cùng cũng khiến bà thôi lo lắng . Trước khi về Hàn gia bà là tiểu thư duy nhất của Lăng gia vô cùng được yêu thương chiều chuộng tính cách của bà rất tốt bụng nhưng rất ương bướng khi bà liên hôn với Hàn gia tập đoàn đang trên bờ phá sản . Hai nhà có mối quan hệ thân thiết vì thế nên Lăng lão gia đã nhờ Hàn lão gia chăm sóc bà, Hàn lão gia nhận lời bạn quyết định để bà và con trai mình kết hôn . Nhưng không ngờ sau này đứa con trai của mình lại làm ra việc tày trời như vậy may mắn thay Hàn phu nhân có đứa con trai tài giỏi, Hàn Gia Vĩnh vừa thông minh,vừa quyết đoán cũng rất tàn nhẫn so với máu lạnh còn gấp nghìn lần cha mình, anh làm việc gì cũng thực sự rất giỏi
Hai người đi ngang qua tiệm đồ nam, bỗng dưng Tô Mẫn khựng lại cô để ý tới một món đồ định cung rủ Hàn phu nhân tới cùng xem thì bà có cuộc điện thoại gấp bảo cô đứng đợi một lát bà sẽ quay lại
Tô Mẫn đi tới tiệm đồ nam, cô khá ưng ý chiếc khuya măng sét được làm bằng vàng trắng, có đính viên kim cương nhỏ màu hồng nhạt nhìn khá đáng yêu cô thích màu hồng, cô nghĩ nếu anh cài chiếc khuya măng sét này chắc chắn anh nhìn sẽ rất ấm áp, dễ thương khá hợp
- Tôi muốn xem nó
Tô Mẫn chỉ vào tủ kính trưng bày nói với nhân viên
Dãy nhân viên từ lúc cô bước vào tiệm đã bắt đầu đánh giá cô từ đầu đến chân .Trên người chẳng gì giá trị, mặc áo phao màu trắng, quần jean, giày thể thao khuôn mặt khá ưa nhìn nhưng họ vừa liếc mắt là biết cô là người không có tiền nên từ lúc bắt đầu cô vào không một ai ra tiếp đón . Ai cũng nghĩ nhìn là biết không thể mua tiếp làm gì cho mất công. Họ đánh giá đúng quả thực cô không có tiền nhưng chồng cô không những có tiền mà có rất nhiều tiền . Ánh mắt họ đánh giá rất sáng nhưng đáng tiếc đánh giá trên nhầm người
- Cô này tiệm chúng tôi bán hàng chứ không phải xem, trong cửa kính đấy cô không thấy được sao mà bắt lấy ra
Tô Mẫn thôi nhìn đôi khuya măng sét, mà quay sang nhìn về phía phát ra âm thanh chua chát chói tai kia
Là một người phụ nữ xinh đẹp khoảng gần 30, tóc xoăn mắt nâu, da trắng nhưng ánh mắt nhìn cô lộ rõ vẻ khinh bỉ . Điều này thực khiến Tô Mẫn khó chịu, lúc nào rồi trong tiệm bán hàng còn có kiểu nhân viên có ý khinh thường người khác như vậy
Nhưng Tô Mẫn cũng không phải dạng hiền lành, nhún nhường gì hôm nay cô đã để ý món đồ này tặng Hàn Gia Vĩnh cô phải mua nó bằng mọi giá tặng anh
- Đây là thái độ của các cô khi bán hàng sao thật là nực cười đấy, bây giờ vẫn có kiểu nhân viên như vậy
Ngay trong ngày hôm ấy tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong chỉ cần anh học được cách đan len nữa là xong nhưng hình như mọi việc không dễ dàng như vậy
- Mẫn Mẫn con xem bộ nào đẹp thì lấy, ây mẹ thấy bộ này trang nhã khá hợp với con . Bộ kia nữa, bộ kia, kia nữa thôi, mấy cô gói hết lại cho tôi
- Ách mẹ : à ở nhà con còn nhiều quần áo lắm rồi mẹ ạ không cần mua nhiều thế đâu
Mấy cô bán hàng quan sát đã hiểu rõ tình hình nhìn hai người trước mặt mình, người phụ nữ trung niên ăn mặc quý phái trên quần áo không có nhãn hiệu nhưng nhân viên bán quần áo họ biết loại vải mà vị phu nhân kia mặc là hàng hiếm được thiết kế riêng rất tinh xảo . Người phụ nữ trẻ tuổi ăn mặc có vẻ đơn giản quần áo trên người đều là hàng bình dân . Nhưng khuôn mặt cả hai đều toát ra vẻ quyền quý, ăn nói lịch sự vả lại người phụ nữ trung niên kia có vẻ rất quý cô gái này vừa vào đã vung tay mua hết đồ trong cửa hàng
- Vị tiểu thư mấy mẫu này đều là mẫu mới chúng tôi nghĩ nếu cô mặc còn đẹp hơn người mẫu đấy ạ . Nếu có gì chưa ưng hai vị có thời gian hay là để nhân viên chúng tôi thử đồ giúp
- Đồ ở nhà của con với đồ mẹ mua khác nhau hay con không thích chúng
- Không không phải đâu mẹ ạ con rất thích nhưng ...
- Tốt thích là được gói cả vào cho tôi
Nói đoạn không để cô từ chối Hàn phu nhân lại kéo cô đến cửa hàng khác còn đồ được đóng gói đưa hai người vệ sĩ đi cùng nếu cầm không hết sẽ tự động gửi tới biệt thự
Quả thực bà rất quý người con dâu này, nhìn cô rất đáng yêu, bà vừa nhìn là biết cô là một cô gái tốt sau này bà chỉ sợ thằng con trai kia không biết tốt xấu mà bắt nạt cô nhưng khi thấy đứa con trai kia thay tính đổi nết vừa nhìn là biết rất yêu Tô Mẫn cuối cùng cũng khiến bà thôi lo lắng . Trước khi về Hàn gia bà là tiểu thư duy nhất của Lăng gia vô cùng được yêu thương chiều chuộng tính cách của bà rất tốt bụng nhưng rất ương bướng khi bà liên hôn với Hàn gia tập đoàn đang trên bờ phá sản . Hai nhà có mối quan hệ thân thiết vì thế nên Lăng lão gia đã nhờ Hàn lão gia chăm sóc bà, Hàn lão gia nhận lời bạn quyết định để bà và con trai mình kết hôn . Nhưng không ngờ sau này đứa con trai của mình lại làm ra việc tày trời như vậy may mắn thay Hàn phu nhân có đứa con trai tài giỏi, Hàn Gia Vĩnh vừa thông minh,vừa quyết đoán cũng rất tàn nhẫn so với máu lạnh còn gấp nghìn lần cha mình, anh làm việc gì cũng thực sự rất giỏi
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người đi ngang qua tiệm đồ nam, bỗng dưng Tô Mẫn khựng lại cô để ý tới một món đồ định cung rủ Hàn phu nhân tới cùng xem thì bà có cuộc điện thoại gấp bảo cô đứng đợi một lát bà sẽ quay lại
Tô Mẫn đi tới tiệm đồ nam, cô khá ưng ý chiếc khuya măng sét được làm bằng vàng trắng, có đính viên kim cương nhỏ màu hồng nhạt nhìn khá đáng yêu cô thích màu hồng, cô nghĩ nếu anh cài chiếc khuya măng sét này chắc chắn anh nhìn sẽ rất ấm áp, dễ thương khá hợp
- Tôi muốn xem nó
Tô Mẫn chỉ vào tủ kính trưng bày nói với nhân viên
Dãy nhân viên từ lúc cô bước vào tiệm đã bắt đầu đánh giá cô từ đầu đến chân .Trên người chẳng gì giá trị, mặc áo phao màu trắng, quần jean, giày thể thao khuôn mặt khá ưa nhìn nhưng họ vừa liếc mắt là biết cô là người không có tiền nên từ lúc bắt đầu cô vào không một ai ra tiếp đón . Ai cũng nghĩ nhìn là biết không thể mua tiếp làm gì cho mất công. Họ đánh giá đúng quả thực cô không có tiền nhưng chồng cô không những có tiền mà có rất nhiều tiền . Ánh mắt họ đánh giá rất sáng nhưng đáng tiếc đánh giá trên nhầm người
- Cô này tiệm chúng tôi bán hàng chứ không phải xem, trong cửa kính đấy cô không thấy được sao mà bắt lấy ra
Tô Mẫn thôi nhìn đôi khuya măng sét, mà quay sang nhìn về phía phát ra âm thanh chua chát chói tai kia
Là một người phụ nữ xinh đẹp khoảng gần 30, tóc xoăn mắt nâu, da trắng nhưng ánh mắt nhìn cô lộ rõ vẻ khinh bỉ . Điều này thực khiến Tô Mẫn khó chịu, lúc nào rồi trong tiệm bán hàng còn có kiểu nhân viên có ý khinh thường người khác như vậy
Nhưng Tô Mẫn cũng không phải dạng hiền lành, nhún nhường gì hôm nay cô đã để ý món đồ này tặng Hàn Gia Vĩnh cô phải mua nó bằng mọi giá tặng anh
- Đây là thái độ của các cô khi bán hàng sao thật là nực cười đấy, bây giờ vẫn có kiểu nhân viên như vậy
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro