Quay Ngược Thời Gian Để Yêu Em
Chương 37
2024-09-23 15:27:11
Nghe lời nói chói tai của cô ta đã khiến bà tức điên lên . Ấy vậy cô ta còn định đẩy Tô Mẫn . Không phải chốn đông người bà đã lệnh vệ sĩ cho cô ta ăn một phát đạn . Đời cô ta hôm nay đang còn may chán nếu gặp con trai bà sợ ăn một phát đạn là nhẹ có khi cắt cái lưỡi cô ta, chặt gãy tay cô ta ngay lập tức rồi ném cho con Biglend mà anh nuôi rồi
Hai tiếng đồng hồ trôi qua cô ta chạy đi chạy lại thay các bộ vest, thắt cà vạt rồi tháo... nói chung cứ gắn từng thứ vào ma nơ canh như người thật thử đồ rồi lại tháo ra mặc bộ khác vào . Cứ thao tác như vậy khiến cô ta mỏi rụng cả chân, trán đầy mồ hôi cả lòng bàn chân bàn tay cũng vậy khiến cô ta cũng không biết do quá mệt hay quá sợ hãi . Những người khác lòng cũng run bần bật, đứng không nguyên một lúc cũng thấy vừa áp lực vừa mỏi. Đặc biệt tinh thần thực sợ hãi
Hàn phu nhân và Tô Mẫn không quá để ý cả hai ngồi nói chuyện vô cùng rôm rã tám chuyện trên trời dưới đất .
- Hôm nay hiếm khi mới bắt cóc được con ra ngoài khỏi thằng quỷ kia để đi dạo mà thật mất hứng
- Nếu mẹ rảnh hôm nào con cũng sẽ sắp xếp đi cùng mẹ
- Aida thắng trời đánh kia nó không cho đâu
Tô Mẫn ngại ngùng cười hì hì ngồi gần lại bà vòng tay qua eo bà
- Con cảm ơn, mẹ
- Cảm ơn gì chứ
- Cảm ơn mẹ và anh ấy đã yêu thương con
- Con bé ngốc này đáng yêu như con ai mà chẳng yêu chứ
Hàn phu nhân xoa đầu cô, vỗ về cô như con ruột của mình . Trước kia thấy mấy bà bạn có con gái đi mua sắm, đi masage cùng ...bà thèm chết đi được thằng con trai kia ngoài kiếm được nhiều tiền thì đâu có làm được cái gì . Cả ngày bận chẳng ở bên bà nhiều làm bà chán chết nhưng ông trời đúng thật có mắt tặng bà một cô con dâu ngoan ngoãn như vậy, bà thương còn hơn con trai ấy chứ
- Thế giờ con có muốn đi đánh bài không. Hôm nay mẹ sẽ cho mấy bà ta lúc mắt vì mẹ cũng có con gái đấy nhé
Tô Mẫn cười rộ lên, cong cong đuôi mắt, gật đầu
Được chứ ạ
-
- Ừm vậy đi thôi
Hai người đứng dậy định rời đi bỗng nhiên Tô Mẫn sực nhớ ra một điều, cô quay lại phía mấy người nhân viên đang đứng run rẩy . Vốn dĩ là người lương thiện, cô cũng hiểu nỗi vất vả làm thuê kiếm tiền họ tuy quá đáng nhưng để họ sửa là được, dạy họ nhớ bài học chứ cũng không làm khó thêm điều gì
- Được rồi chỉ muốn các cô sau này bán hàng khách hàng đều như nhau đừng phân biệt đối xử
Mấy người nhân viên mừng thầm gật đầu, thở phào nhẹ nhõm họ nghĩ chắc sẽ bị đuổi việc mất
- Chúng tôi nhớ rồi thật xin lỗi cô
- Vậy giờ các cô có thể lấy cho tôi xem đôi khuya măng sét kia rồi chứ
- À được được chứ ạ
Cô ả xấc xược kia bây giờ thay đổi được tha đương nhiên tự biết lấy công chuộc tội đem đôi khuya măng sét tới bên giới thiệu nhiệt tình
- Con định mua cho Gia Vĩnh, mẹ thấy sao ạ
- Đẹp, đẹp quá đấy chứ
- Vậy được mấy cô gói lại dùm tôi nhé
Tô Mẫn lấy từ trong túi xách một tấm thẻ đưa cho họ . Tuy cô khá vất vả, khi đi học đại học đã bắt đầu làm nhiều việc để trang trải cuộc sống nhưng thiên phú hội hoạ cùng với sự tiết kiệm của cô đủ để mua đôi khuya măng sét này thì vừa đủ . Cô cũng chẳng thấy tiếc dù đó là tiền tiết kiệm vất vả bao năm làm lụng mới kiếm được bởi anh cho cô quá nhiều và hơn điều đó là cô thực sự yêu anh nên cô nghĩ điều đó còn chưa đáng là bao
Hàn phu nhân nhận ra điều đó. Bà có thể trả tiền đôi khuya măng sét này nhưng bà sẽ không trả và nếu trả bà biết Tô Mẫn sẽ không lấy càng làm cô khó xử . Bà oán thầm thắng trời đánh kia có gì mà lại có một người vợ tuyệt vời như thế chứ, quả là hôn nhân này nó là người hời quá mà, con trai bà cóc ghẻ mà lấy được thiên nga sao, aida vừa thất vọng vừa vui
Cất món quà tặng Hàn Gia Vĩnh vào túi, Tô Mẫn vui vẻ, , hồi hộp. Đây là lần đầu cô tặng quà anh món quà này tuy với cô là cả gia tài nhưng với anh thì thực sự là không đáng để mắt liệu anh có thấy thích không, biểu cảm của anh
sẽ như thế nào
- Con lo nó không thích sao
Hàn phu nhân hiểu được tâm trạng của cô
- Vâng
- Đừng lo lắng mẹ đảm bảo nó thích có khi lúc đó nhảy dựng lên đấy chứ
Ánh mắt Tô Mẫn long lanh cô cười nếu anh nhảy dựng lên vui vẻ chắc sẽ nhìn lạ lắm điều đó chắc không xảy ra đâu cùng lắm là cười toe toét một cái như anh hay cười với cô khi vui thôi
Xe lăn bánh tới một quán cafe trà chiều, Hàn phu nhân hôm nay quyết tâm đưa cô tới để flex với mấy bà bạn rằng bà có một người con dâu tuyệt vời lắm đó nha. Hơn trăm nghìn lần so với con gái nhà họ
Hai tiếng đồng hồ trôi qua cô ta chạy đi chạy lại thay các bộ vest, thắt cà vạt rồi tháo... nói chung cứ gắn từng thứ vào ma nơ canh như người thật thử đồ rồi lại tháo ra mặc bộ khác vào . Cứ thao tác như vậy khiến cô ta mỏi rụng cả chân, trán đầy mồ hôi cả lòng bàn chân bàn tay cũng vậy khiến cô ta cũng không biết do quá mệt hay quá sợ hãi . Những người khác lòng cũng run bần bật, đứng không nguyên một lúc cũng thấy vừa áp lực vừa mỏi. Đặc biệt tinh thần thực sợ hãi
Hàn phu nhân và Tô Mẫn không quá để ý cả hai ngồi nói chuyện vô cùng rôm rã tám chuyện trên trời dưới đất .
- Hôm nay hiếm khi mới bắt cóc được con ra ngoài khỏi thằng quỷ kia để đi dạo mà thật mất hứng
- Nếu mẹ rảnh hôm nào con cũng sẽ sắp xếp đi cùng mẹ
- Aida thắng trời đánh kia nó không cho đâu
Tô Mẫn ngại ngùng cười hì hì ngồi gần lại bà vòng tay qua eo bà
- Con cảm ơn, mẹ
- Cảm ơn gì chứ
- Cảm ơn mẹ và anh ấy đã yêu thương con
- Con bé ngốc này đáng yêu như con ai mà chẳng yêu chứ
Hàn phu nhân xoa đầu cô, vỗ về cô như con ruột của mình . Trước kia thấy mấy bà bạn có con gái đi mua sắm, đi masage cùng ...bà thèm chết đi được thằng con trai kia ngoài kiếm được nhiều tiền thì đâu có làm được cái gì . Cả ngày bận chẳng ở bên bà nhiều làm bà chán chết nhưng ông trời đúng thật có mắt tặng bà một cô con dâu ngoan ngoãn như vậy, bà thương còn hơn con trai ấy chứ
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Thế giờ con có muốn đi đánh bài không. Hôm nay mẹ sẽ cho mấy bà ta lúc mắt vì mẹ cũng có con gái đấy nhé
Tô Mẫn cười rộ lên, cong cong đuôi mắt, gật đầu
Được chứ ạ
-
- Ừm vậy đi thôi
Hai người đứng dậy định rời đi bỗng nhiên Tô Mẫn sực nhớ ra một điều, cô quay lại phía mấy người nhân viên đang đứng run rẩy . Vốn dĩ là người lương thiện, cô cũng hiểu nỗi vất vả làm thuê kiếm tiền họ tuy quá đáng nhưng để họ sửa là được, dạy họ nhớ bài học chứ cũng không làm khó thêm điều gì
- Được rồi chỉ muốn các cô sau này bán hàng khách hàng đều như nhau đừng phân biệt đối xử
Mấy người nhân viên mừng thầm gật đầu, thở phào nhẹ nhõm họ nghĩ chắc sẽ bị đuổi việc mất
- Chúng tôi nhớ rồi thật xin lỗi cô
- Vậy giờ các cô có thể lấy cho tôi xem đôi khuya măng sét kia rồi chứ
- À được được chứ ạ
Cô ả xấc xược kia bây giờ thay đổi được tha đương nhiên tự biết lấy công chuộc tội đem đôi khuya măng sét tới bên giới thiệu nhiệt tình
- Con định mua cho Gia Vĩnh, mẹ thấy sao ạ
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đẹp, đẹp quá đấy chứ
- Vậy được mấy cô gói lại dùm tôi nhé
Tô Mẫn lấy từ trong túi xách một tấm thẻ đưa cho họ . Tuy cô khá vất vả, khi đi học đại học đã bắt đầu làm nhiều việc để trang trải cuộc sống nhưng thiên phú hội hoạ cùng với sự tiết kiệm của cô đủ để mua đôi khuya măng sét này thì vừa đủ . Cô cũng chẳng thấy tiếc dù đó là tiền tiết kiệm vất vả bao năm làm lụng mới kiếm được bởi anh cho cô quá nhiều và hơn điều đó là cô thực sự yêu anh nên cô nghĩ điều đó còn chưa đáng là bao
Hàn phu nhân nhận ra điều đó. Bà có thể trả tiền đôi khuya măng sét này nhưng bà sẽ không trả và nếu trả bà biết Tô Mẫn sẽ không lấy càng làm cô khó xử . Bà oán thầm thắng trời đánh kia có gì mà lại có một người vợ tuyệt vời như thế chứ, quả là hôn nhân này nó là người hời quá mà, con trai bà cóc ghẻ mà lấy được thiên nga sao, aida vừa thất vọng vừa vui
Cất món quà tặng Hàn Gia Vĩnh vào túi, Tô Mẫn vui vẻ, , hồi hộp. Đây là lần đầu cô tặng quà anh món quà này tuy với cô là cả gia tài nhưng với anh thì thực sự là không đáng để mắt liệu anh có thấy thích không, biểu cảm của anh
sẽ như thế nào
- Con lo nó không thích sao
Hàn phu nhân hiểu được tâm trạng của cô
- Vâng
- Đừng lo lắng mẹ đảm bảo nó thích có khi lúc đó nhảy dựng lên đấy chứ
Ánh mắt Tô Mẫn long lanh cô cười nếu anh nhảy dựng lên vui vẻ chắc sẽ nhìn lạ lắm điều đó chắc không xảy ra đâu cùng lắm là cười toe toét một cái như anh hay cười với cô khi vui thôi
Xe lăn bánh tới một quán cafe trà chiều, Hàn phu nhân hôm nay quyết tâm đưa cô tới để flex với mấy bà bạn rằng bà có một người con dâu tuyệt vời lắm đó nha. Hơn trăm nghìn lần so với con gái nhà họ
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro