Quay Về: May Mắn Vẫn Có Thể Gặp Người
Tiếu thư hống h...
2024-10-30 11:00:02
Bội Nghiên bước xuống khỏi xe với tâm thế vui mừng nhanh chóng đi vào bên trong cửa trung tâm mua sắm. Cô và anh dạo quanh một vòng cuối cùng dừng chân tại một cửa hiệu quần áo. Cửa hiệu nhìn vào trông vô cùng sang trọng mang phong cách Châu Âu thơ mộng, đồ trưng bày ở đây tất cả đều được gia công vô cùng tỉ mỉ. Mỗi bộ quần áo phụ kiện đều phải từ 8 con số trở lên vô cùng đắt đỏ.
Thật ra đây là một thương hiệu quần áo nổi tiếng, trong thành phố Bội Nghiên cũng đã từng ghé qua thương hiệu này ở vài trung tâm thương mại lớn. Chất lượng quần áo ở đây không chỉ tốt mà nhân viên tư vấn cô từng gặp ở chi nhánh khác cũng vô cùng nhiệt tình. Chính vì lý do ấy nên Bội Nghiên luôn dành một sự ưu ái nào đó cho thương hiệu này. Nhớ lại có vài lần cô cùng bạn bè đến đây, họ cũng vô cùng yêu thích quần áo trong cửa hàng này lần nào cũng mua đồ không ít.
Lần này cũng vậy, trước khi vào đây Bội Nghiên chợt nhớ ra vài ngày nữa sẽ có một buổi tiệc cần cô tham dự. Tuy nhiên lễ phục để mặc trong dịp ấy cô lại chưa có. Suy đi tính lại cô gái nhỏ cuối cùng quyết định chọn lễ phục ở cửa hàng này.
Về phần Du Trạch Dương, do có cuộc gọi khẩn cấp anh cần phải nghe máy nên anh đã bảo Bội Nghiên hãy vào trước. Biết được Du Trạch Dương sẽ cần thời gian giải quyết công việc rất lâu nên cô gái nhỏ cũng đồng ý vào trước. Vừa mới đặt chân vào cửa hàng Bội Nghiên đã bị một nhân viên chặn lại, nhân viên bán hàng thấy cô ăn mặc bình thường liền không kiên dè gì buông lời khinh miệt:
- Chào cô, xin lỗi cô ở đây chúng tôi chỉ bán cho những khách hàng tiềm năng, có khả năng mua được quần áo.
Bội Nghiên bị chặn lại còn bị khinh miệt thì cảm thấy vô cùng bất ngờ, cô đã mua đồ ở thương hiệu này rất nhiều lần nhưng chưa từng gặp tình trạng như thế. Nhìn sơ qua cô nhân viên này, Bội Nghiên liền hiểu ngay có lẽ là loại hám giàu hám của. Chắc có lẽ trông cô ăn mặc bình thường không khoe khoang nên nghĩ cô không mua nổi quần áo.
Càng nghĩ cô nàng càng cảm thấy đáng tiếc, một thương hiệu nổi tiếng như vậy lại không ngờ vì một nhân viên mà danh tiếng bị làm xấu. Thấy cô gái nhỏ không phản ứng nữ nhân viên liền lên tiếng lần nữa:
- Này cô! Không nghe tôi nói sao? Ở đây chúng tôi không tiếp người bình thường như cô.
Sau khi câu nói của cô nhân viên kia vừa dứt thì ở phía xa có một cô gái đi lại, cô gái kia vừa đi vừa nói:
- Ây cha! Cửa hàng của các người làm việc kiểu gì thế? Loại người này cũng có thể vào, càng ngày càng làm giảm giá trị của thương hiệu.
Nói xong cô gái dừng lại trước mặt Bội Nghiên miệng khẽ nhếch lên vừa cười vừa đưa tay đẩy cô. Bội Nghiên bất ngờ bị đẩy khiến cả cơ thể không vững ngã nhoài về phía trước, tay cô bị người con gái kia dùng chân giẫm lên tức khắc truyền đến cơn đau không thể nào diễn tả.
Thấy bộ dạng khinh người của nhân viên và cô gái kia khiến công chúa nhỏ vô cùng tức giận. Cô đẩy chân cô gái kia ra rồi đứng phắt dậy hỏi:
- Cô là ai? Sao lại có thể khinh người đến mức như thế?
Nghe Bội Nghiên hỏi cô gái kia và nhân viên bán hàng nhìn nhau bật cười, cô ta liếc cô rồi ra hiệu cho nhân viên bán hàng kế bên trả lời, cô nhân viên khinh thường nói:
- Cô đúng là đồ quê mùa! Ngay cả Vũ tiểu thư mà cũng không biết. Còn không mau quỳ xuống xin lỗi đi may ra còn được tha thứ.
Nghe cô nhân viên nói xong Bội Nghiên lập tức nhíu mày, cô trầm tư suy nghĩ một hồi rồi như nhớ ra điều gì cất tiếng hỏi:
Vũ tiểu thư? Có phải là tiểu thư duy nhất của tập đoàn Thiên Vũ tên là Vũ Thư Di?Không sai! Vũ Thư Di chính là bản tiểu thư! Nếu cô đã biết thân phận của tôi rồi thì mau quỳ xuống đây xin tôi tha thứ đi.Vũ Thư Di là tiểu thư của tập đoàn Thiên Vũ, trên cô ta còn có 1 người anh trai vô cùng xuất chúng là Vũ Lăng Duy. Trước kia Bội Nghiên từng được nghe nói về tập đoàn Thiên Vũ. Ba của Vũ Thư Di - Vũ Thiên là đối tác làm ăn lâu năm của Du thị. Gần đây hình như hai công ty còn đang chuẩn bị hợp tác làm ăn, mối quan hệ không tồi.
Dạo trước Bội Nghiên còn từng nghe Du Trạch Dương nói Vũ Thư Di vốn là con gái duy nhất trong nhà lại còn là con út nên được ba mẹ và anh trai cưng chiều hết mực. Cô ta muốn gió có gió muốn mưa được mưa chả trách lại hống hách kiêu kì xem thường người khác.
Thế lực của Du thị là lớn nhất nhì thế giới, mối quan hệ hợp tác làm ăn cũng rộng, chưa kể còn có những mối làm ăn mà ba cô để lại nên có thể nói là hổ mọc thêm cánh. Bội Nghiên chẳng lý nào lại sợ một Vũ tiểu thư như cô ta.
Bội Nghiên cô vốn cũng là tiểu thư danh môn thế gia, luận tài năng, luận nhan sắc, luận gia thế cô không thua bất cứ thứ gì. Hôm nay không ngờ lại bị cô Vũ tiểu thư kia nhục nhã, thế nên cô quyết định sẽ dạy cho cô tiểu thư kia một bài học thích đáng.
Nghĩ rồi công chúa nhỏ nhếch mép mỉm cười, cô khoanh hai tay trước ngực dáng vẻ cao ngạo nói:
- Vũ tiểu thư, chỉ sợ hôm nay cô đã chọc sai người rồi.
Thật ra đây là một thương hiệu quần áo nổi tiếng, trong thành phố Bội Nghiên cũng đã từng ghé qua thương hiệu này ở vài trung tâm thương mại lớn. Chất lượng quần áo ở đây không chỉ tốt mà nhân viên tư vấn cô từng gặp ở chi nhánh khác cũng vô cùng nhiệt tình. Chính vì lý do ấy nên Bội Nghiên luôn dành một sự ưu ái nào đó cho thương hiệu này. Nhớ lại có vài lần cô cùng bạn bè đến đây, họ cũng vô cùng yêu thích quần áo trong cửa hàng này lần nào cũng mua đồ không ít.
Lần này cũng vậy, trước khi vào đây Bội Nghiên chợt nhớ ra vài ngày nữa sẽ có một buổi tiệc cần cô tham dự. Tuy nhiên lễ phục để mặc trong dịp ấy cô lại chưa có. Suy đi tính lại cô gái nhỏ cuối cùng quyết định chọn lễ phục ở cửa hàng này.
Về phần Du Trạch Dương, do có cuộc gọi khẩn cấp anh cần phải nghe máy nên anh đã bảo Bội Nghiên hãy vào trước. Biết được Du Trạch Dương sẽ cần thời gian giải quyết công việc rất lâu nên cô gái nhỏ cũng đồng ý vào trước. Vừa mới đặt chân vào cửa hàng Bội Nghiên đã bị một nhân viên chặn lại, nhân viên bán hàng thấy cô ăn mặc bình thường liền không kiên dè gì buông lời khinh miệt:
- Chào cô, xin lỗi cô ở đây chúng tôi chỉ bán cho những khách hàng tiềm năng, có khả năng mua được quần áo.
Bội Nghiên bị chặn lại còn bị khinh miệt thì cảm thấy vô cùng bất ngờ, cô đã mua đồ ở thương hiệu này rất nhiều lần nhưng chưa từng gặp tình trạng như thế. Nhìn sơ qua cô nhân viên này, Bội Nghiên liền hiểu ngay có lẽ là loại hám giàu hám của. Chắc có lẽ trông cô ăn mặc bình thường không khoe khoang nên nghĩ cô không mua nổi quần áo.
Càng nghĩ cô nàng càng cảm thấy đáng tiếc, một thương hiệu nổi tiếng như vậy lại không ngờ vì một nhân viên mà danh tiếng bị làm xấu. Thấy cô gái nhỏ không phản ứng nữ nhân viên liền lên tiếng lần nữa:
- Này cô! Không nghe tôi nói sao? Ở đây chúng tôi không tiếp người bình thường như cô.
Sau khi câu nói của cô nhân viên kia vừa dứt thì ở phía xa có một cô gái đi lại, cô gái kia vừa đi vừa nói:
- Ây cha! Cửa hàng của các người làm việc kiểu gì thế? Loại người này cũng có thể vào, càng ngày càng làm giảm giá trị của thương hiệu.
Nói xong cô gái dừng lại trước mặt Bội Nghiên miệng khẽ nhếch lên vừa cười vừa đưa tay đẩy cô. Bội Nghiên bất ngờ bị đẩy khiến cả cơ thể không vững ngã nhoài về phía trước, tay cô bị người con gái kia dùng chân giẫm lên tức khắc truyền đến cơn đau không thể nào diễn tả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thấy bộ dạng khinh người của nhân viên và cô gái kia khiến công chúa nhỏ vô cùng tức giận. Cô đẩy chân cô gái kia ra rồi đứng phắt dậy hỏi:
- Cô là ai? Sao lại có thể khinh người đến mức như thế?
Nghe Bội Nghiên hỏi cô gái kia và nhân viên bán hàng nhìn nhau bật cười, cô ta liếc cô rồi ra hiệu cho nhân viên bán hàng kế bên trả lời, cô nhân viên khinh thường nói:
- Cô đúng là đồ quê mùa! Ngay cả Vũ tiểu thư mà cũng không biết. Còn không mau quỳ xuống xin lỗi đi may ra còn được tha thứ.
Nghe cô nhân viên nói xong Bội Nghiên lập tức nhíu mày, cô trầm tư suy nghĩ một hồi rồi như nhớ ra điều gì cất tiếng hỏi:
Vũ tiểu thư? Có phải là tiểu thư duy nhất của tập đoàn Thiên Vũ tên là Vũ Thư Di?Không sai! Vũ Thư Di chính là bản tiểu thư! Nếu cô đã biết thân phận của tôi rồi thì mau quỳ xuống đây xin tôi tha thứ đi.Vũ Thư Di là tiểu thư của tập đoàn Thiên Vũ, trên cô ta còn có 1 người anh trai vô cùng xuất chúng là Vũ Lăng Duy. Trước kia Bội Nghiên từng được nghe nói về tập đoàn Thiên Vũ. Ba của Vũ Thư Di - Vũ Thiên là đối tác làm ăn lâu năm của Du thị. Gần đây hình như hai công ty còn đang chuẩn bị hợp tác làm ăn, mối quan hệ không tồi.
Dạo trước Bội Nghiên còn từng nghe Du Trạch Dương nói Vũ Thư Di vốn là con gái duy nhất trong nhà lại còn là con út nên được ba mẹ và anh trai cưng chiều hết mực. Cô ta muốn gió có gió muốn mưa được mưa chả trách lại hống hách kiêu kì xem thường người khác.
Thế lực của Du thị là lớn nhất nhì thế giới, mối quan hệ hợp tác làm ăn cũng rộng, chưa kể còn có những mối làm ăn mà ba cô để lại nên có thể nói là hổ mọc thêm cánh. Bội Nghiên chẳng lý nào lại sợ một Vũ tiểu thư như cô ta.
Bội Nghiên cô vốn cũng là tiểu thư danh môn thế gia, luận tài năng, luận nhan sắc, luận gia thế cô không thua bất cứ thứ gì. Hôm nay không ngờ lại bị cô Vũ tiểu thư kia nhục nhã, thế nên cô quyết định sẽ dạy cho cô tiểu thư kia một bài học thích đáng.
Nghĩ rồi công chúa nhỏ nhếch mép mỉm cười, cô khoanh hai tay trước ngực dáng vẻ cao ngạo nói:
- Vũ tiểu thư, chỉ sợ hôm nay cô đã chọc sai người rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro