Chương 30 - Có Tiền Nên Tùy Hứng Như Vậy
Mưu Đồ Bí Mật,...
Diệp Nịnh Manh
2024-08-10 22:03:10
Mạnh Phất Yên cau mày, cô nhìn kỹ biểu cảm của Ngô Tư Vũ, phát hiện cô ta không giống nói dối.
Vòng tay kia thật sự là rất đẹp.
Là ngọc hòa điền màu hồng nhạt hiếm có, được xưng là ngọc hoa đào, màu sắc phấn nộn, tinh xảo từng chi tiết, không có tạp chất, rất thích hợp cho người phụ nữ trẻ tuổi đeo.
Nhưng mà không phải đều là vòng ngọc hòa điền, mà chia thành ba phần, phần giữa được dát vàng, hoa văn điêu khắc bằng vàng vô cùng đẹp, là do thợ thủ công cũ điêu khắc, rất tinh xảo.
Không biết chiếc vòng tay này có giá trị bao nhiêu, ít nhất không bằng ngọc bích thượng phẩm, nhưng mà quả thực rất đẹp, vàng hiện tại là đồng tiền mạnh, bị người ta cướp đoạt là lẽ đương nhiên.
Sáng nay là một lần thắng lợi lớn nhất của Ngô gia đối mặt với Mạnh Phất Yên hơn ba năm qua, tâm trạng của Ngô Tư Vũ tốt đeo cũng rất bình thường.
Bị đoạt…
Trong lòng Mạnh Phất Yên hơi hoảng loạn, vòng tay kia vô cùng quan trọng, kiếp trước Ngô Tư Vũ nói bên trong vòng tay kia có một không gian tùy thân, có linh tuyền, có thể nuôi dưỡng…
Sau này Ngô Tư Vũ đã dựa vào vòng tay này mà mở hack.
“Cô không gạt tôi chứ?” Mạnh Phất Yên chất vấn.
“Không lừa cô, thật sự bị đoạt, trên người tôi không có vòng tay đó.”
Mạnh Phất Yên cẩn thận đặt câu hỏi, cũng không hỏi ra được thứ có tác dụng, vì thế vươn tay lục soát trên người Ngô Tư Vũ, đúng là không có.
Lại đến bàn cô ta lục soát một lát, những chỗ có thể tìm được đều không bỏ sót, cuối cùng phát hiện vòng tay thực sự không ở đây.
Ngô Tư Vũ nhìn động tác của cô, tức tới mức muốn ngăn cản, nhưng vừa vươn tay Mạnh Phất Yên lập tức ầm ĩ, cô ta sợ tới mức chỉ có thể chịu đựng.
Mạnh Phất Yên không nói thêm gì, trực tiếp rời đi.
Cô đi đến chợ đen một chuyến trước, làm một phú bà nhỏ.
Ba năm nay vì sống tốt, cô vẫn có chút nhân mạch, cho nên nhờ người hỏi thăm tung tích chiếc vòng tay kia, chỉ nói là di vật của mẹ, nguyện ý trả giá cao mua lại.
Không thể tìm vòng tay trở về, chuyện này khiến Mạnh Phất Yên rất không cam lòng, thứ quan trọng như thế, nếu không tìm lại được thì tương lai không biết sẽ thế nào.
Đời trước rõ ràng là Ngô Tư Vũ bảo quản rất tốt, giống y như mệnh căn, chẳng lẽ cô trọng sinh trở về nên quỹ đạo thay đổi?
Càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, Mạnh Phất Yên quyết định phát tiết một chút, tuyệt đối không thể để cả nhà kia sống tốt.
Vì thế cô triệu tập đám đồng bọn trong bang của mình, có người còn đang ở trường học đi học, cô đặc biệt đến trường học gọi người trở về.
Xưởng máy móc là nhà cô, từ nhỏ đã lớn lên ở đại viện trong xưởng, ông ngoại là xưởng trưởng đời trước, xưởng trưởng đương nhiệm là cấp dưới cũ của ông ngoại cô, cha ruột là phó xưởng trưởng đương nhiệm, cho nên Mạnh Phất Yên quen biết một số phú nhị đại ở nơi này.
Mọi người nhìn thấy vết thương trên đầu Mạnh Phất Yên, đều hỏi cô làm sao vậy?
Mạnh Phất Yên lập tức nói tình hình thực tế một lần.
“Khi tôi biết mình bị đăng ký xuống nông thôn, trực tiếp bùng nổ, sau đó lao ra đánh người, không có chút sách lược nào, cho nên mới bị thiệt. Lần này tôi có kế hoạch, chắc chắn sẽ không để mình chịu thiệt.”
Mọi người vốn lòng đầy căm phẫn, đều mắng Trương Quế Phương không phải là người, nhưng nghe thấy Mạnh Phất Yên nói có kế hoạch, đôi mắt lập tức sáng lên.
Một đám người đều là hỗn thế ma vương không sợ trời không sợ đất, bọn họ thích nhất là gây chuyện.
Con cháu đại viện đều bài xích người ngoài, tuy cùng ở đại viện nhà xưởng, nhưng tình hình không khác lắm.
Vòng tay kia thật sự là rất đẹp.
Là ngọc hòa điền màu hồng nhạt hiếm có, được xưng là ngọc hoa đào, màu sắc phấn nộn, tinh xảo từng chi tiết, không có tạp chất, rất thích hợp cho người phụ nữ trẻ tuổi đeo.
Nhưng mà không phải đều là vòng ngọc hòa điền, mà chia thành ba phần, phần giữa được dát vàng, hoa văn điêu khắc bằng vàng vô cùng đẹp, là do thợ thủ công cũ điêu khắc, rất tinh xảo.
Không biết chiếc vòng tay này có giá trị bao nhiêu, ít nhất không bằng ngọc bích thượng phẩm, nhưng mà quả thực rất đẹp, vàng hiện tại là đồng tiền mạnh, bị người ta cướp đoạt là lẽ đương nhiên.
Sáng nay là một lần thắng lợi lớn nhất của Ngô gia đối mặt với Mạnh Phất Yên hơn ba năm qua, tâm trạng của Ngô Tư Vũ tốt đeo cũng rất bình thường.
Bị đoạt…
Trong lòng Mạnh Phất Yên hơi hoảng loạn, vòng tay kia vô cùng quan trọng, kiếp trước Ngô Tư Vũ nói bên trong vòng tay kia có một không gian tùy thân, có linh tuyền, có thể nuôi dưỡng…
Sau này Ngô Tư Vũ đã dựa vào vòng tay này mà mở hack.
“Cô không gạt tôi chứ?” Mạnh Phất Yên chất vấn.
“Không lừa cô, thật sự bị đoạt, trên người tôi không có vòng tay đó.”
Mạnh Phất Yên cẩn thận đặt câu hỏi, cũng không hỏi ra được thứ có tác dụng, vì thế vươn tay lục soát trên người Ngô Tư Vũ, đúng là không có.
Lại đến bàn cô ta lục soát một lát, những chỗ có thể tìm được đều không bỏ sót, cuối cùng phát hiện vòng tay thực sự không ở đây.
Ngô Tư Vũ nhìn động tác của cô, tức tới mức muốn ngăn cản, nhưng vừa vươn tay Mạnh Phất Yên lập tức ầm ĩ, cô ta sợ tới mức chỉ có thể chịu đựng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Phất Yên không nói thêm gì, trực tiếp rời đi.
Cô đi đến chợ đen một chuyến trước, làm một phú bà nhỏ.
Ba năm nay vì sống tốt, cô vẫn có chút nhân mạch, cho nên nhờ người hỏi thăm tung tích chiếc vòng tay kia, chỉ nói là di vật của mẹ, nguyện ý trả giá cao mua lại.
Không thể tìm vòng tay trở về, chuyện này khiến Mạnh Phất Yên rất không cam lòng, thứ quan trọng như thế, nếu không tìm lại được thì tương lai không biết sẽ thế nào.
Đời trước rõ ràng là Ngô Tư Vũ bảo quản rất tốt, giống y như mệnh căn, chẳng lẽ cô trọng sinh trở về nên quỹ đạo thay đổi?
Càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, Mạnh Phất Yên quyết định phát tiết một chút, tuyệt đối không thể để cả nhà kia sống tốt.
Vì thế cô triệu tập đám đồng bọn trong bang của mình, có người còn đang ở trường học đi học, cô đặc biệt đến trường học gọi người trở về.
Xưởng máy móc là nhà cô, từ nhỏ đã lớn lên ở đại viện trong xưởng, ông ngoại là xưởng trưởng đời trước, xưởng trưởng đương nhiệm là cấp dưới cũ của ông ngoại cô, cha ruột là phó xưởng trưởng đương nhiệm, cho nên Mạnh Phất Yên quen biết một số phú nhị đại ở nơi này.
Mọi người nhìn thấy vết thương trên đầu Mạnh Phất Yên, đều hỏi cô làm sao vậy?
Mạnh Phất Yên lập tức nói tình hình thực tế một lần.
“Khi tôi biết mình bị đăng ký xuống nông thôn, trực tiếp bùng nổ, sau đó lao ra đánh người, không có chút sách lược nào, cho nên mới bị thiệt. Lần này tôi có kế hoạch, chắc chắn sẽ không để mình chịu thiệt.”
Mọi người vốn lòng đầy căm phẫn, đều mắng Trương Quế Phương không phải là người, nhưng nghe thấy Mạnh Phất Yên nói có kế hoạch, đôi mắt lập tức sáng lên.
Một đám người đều là hỗn thế ma vương không sợ trời không sợ đất, bọn họ thích nhất là gây chuyện.
Con cháu đại viện đều bài xích người ngoài, tuy cùng ở đại viện nhà xưởng, nhưng tình hình không khác lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro