Quen Nhanh, Cưới Vội, Yêu Bền

bị động rồi bị...

2024-11-08 23:37:19

Chân tôi còn chưa chạm đất, cả người đã bị Tôn Hưng kéo ra khỏi xe.

Tôi vùng vằng giẫy giụa.

- Anh bỏ ra.

- Em đau.

Tới khi tôi nhăn nhó nói đau, anh ấy mới dừng lại và ý thức được lực tay của mình quá mạnh mẽ.

- Xin lỗi em.

- Vì?

- Mọi chuyện. Bữa tối, Thư Nhiễm, và làm em đau.

Lòng tôi dịu xuống đôi phần. Ít nhiều thì anh ấy đã xin lỗi và liệt kê không sót lỗi gì.

-Ừm!

Tôi thở dài, chui ngược vào xe để lấy túi xách và chỗ bánh ngọt vừa mua. Vẫn là tôi đi trước, Tôn Hưng đi sau.

Đột ngột tôi bị Tôn Hưng vác lên vai anh ấy, nhẹ nhàng, nhanh gọn, chính xác.

- Nào...Anh làm gì vậy? Thả em xuống, em tự đi, thả emmmm raaaaa.

- Chừng nào hết giận thì mới được thả.

- Hết rồi.

- Chưa hề. Anh đợi em nhưng em lại đi trước mà không đợi anh, rõ ràng vẫn còn anh ách trong lòng.

- Anh cứ làm như em là cái máy, anh vặn công tắc một nhịp liền có thể từ mếu thành cười không bằng.

Người tôi vất vưởng trên vai Tôn Hưng, vào tới nhà liền được anh ấy đặt ngồi trên quầy bar ở phòng bếp.

Tôi không hiểu sao anh ấy không cho tôi hạ cánh xuống sofa hoặc về phòng ngủ, chỉ đành đợi chồng cất bánh vào tủ lạnh xong.

Tôn Hưng khom người tháo giày cao gót của tôi ra, rồi anh nheo mắt nhìn tôi, đèn từ tủ rượu dọi vào khiến đường nét khuôn mặt của cả hai đều sáng rõ.

- Ăn mặc, trang điểm xinh đẹp đi uống rượu với Tôn Hạo hửm?

- Anh muốn bắt lỗi ngược lại em à?

- Em tự nhận mình có lỗi?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ủa? Tính gài tôi hả?

- Đương nhiên là không. Outfit này vốn là định đi ăn tối với chồng em, nhưng chồng em lại có người đẹp khác kề cạnh.

- Nên rủ em họ đi giải khuây? Anh không biết em và Tôn Hạo thân nhau thế đấy.

- Chính xác là Tô Thanh rủ em đi giải khuây. Rồi tình cờ gặp em họ. Lại rất rất tình cờ gặp anh và Thư Nhiễm. Em không ngờ anh và cô ta thân nhau nhiều như thế đấy.

Tôi không chịu kém cạnh, cao giọng cà khịa bằng đúng cái kiểu câu của Tôn Hung.

Cong môi cười, anh chống hai tay xuống mặt bàn, cả người áp đảo bên trên tôi. Giọng nhỏ nhẹ nhưng đầy ý nhắc nhở.

- Thư Nhiễm quen anh trước em. Bọn anh cùng làm ăn kiếm rất nhiều tiền, thân thiết là lẽ dễ hiểu.

Bỏ

qua Tôn Hạo, em ngay trước mặt anh cười cười nói nói với trai lạ, thật không giữ mặt mũi cho người chồng này. Em muốn anh phạt em như nào đây?

Ơ hay, tôi mới là người giận, anh là người bị giận, sao giờ lại cấn cấn kiểu tôi làm chuyện sai và đang đợi bị xét xử thế. Không lẽ anh ấy muốn tôi phục tùng và xin tha?

- Đừng có mà thao túng em. Quỷ tha ma bắt, anh đúng là con sói đáng ghét.

Tôi tính thoát khỏi Tôn Hưng nhưng anh ấy như đi guốc trong bụng tôi, ngay lập tức tóm vai tôi giữ lấy.

- Em đừng hòng chạy thoát.

- Em không chạy, em phải đi thay đồ.

- Không cần thay, đằng nào anh cũng lột ra giúp em thôi.

- Anh toan tính lộ liễu quá vậy. Ít nhất thì không phải đêm nay. Em không có hứng thú với việc ân ái khi mà mới vừa ban tối anh để em ở nhà một mình để đi với....Thư...

Tôn Hưng chặn tôi bằng một nụ hôn bất ngờ. Có vẻ anh ấy không muốn câu chuyện cứ quanh quẩn và tình cảm vợ chồng bị rạn nứt bởi cái tên Thư Nhiễm nữa.

Tôi dùng hết sức lực đẩy anh ra. Tôn Hưng không thỏa hiệp, anh áp sát người tôi, hơi thở nam tính và mùi nước hoa lần nào cũng khiến tôi ngây ngất.

- Đừng nghĩ linh tinh nữa. Hiện tại anh không chắc mình kiên nhẫn dỗ dành em được lâu đâu.

- Ý là anh chán rồi hả?

Khác với sự lấy lòng lúc trên xe, Tôn Hưng lúc này ngạo nghễ như một mãnh thú không thể thuần hóa. Ánh mắt anh lộ rõ sự ham muốn không chút tế nhị, khiến tôi cảm giác không khí xung quanh dần nặng nề. Chính tôi đang bị mắc kẹt giữa đam mê và mâu thuẫn.

Nên hùa theo anh ấy làm một trận mặn nồng hòa thuận, hay tiếp tục lạnh nhạt để dằn mặt đối phương?

Suýt nữa thì tôi quên mất tình hình, cố gom hết tỉnh táo mà nói cho mạch lạc.

- Ban đầu anh không nói với em là anh đi cùng Thư Nhiễm. Em sẽ không nghĩ phức tạp hóa vấn đề lên nếu chủ động biết chuyện hai người gặp đối tác bàn việc làm ăn. Chỉ khi em bị động, em mới cảm thấy mình như bị dối lừa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Em đã hiểu lầm.

- Em...Thì sao? ...Người vợ nào rơi vào tình cảnh đó cũng sẽ...ghen thôi... Em ghét thấy anh đi cùng người phụ nữ khác...

- Giờ anh bên em rồi đây, anh là của em, chúng ta là của nhau.

- Ồ, thật tốt vì anh vẫn nhớ chúng ta là vợ chồng. Nhưng buông em ra, đêm nay đừng hòng sơ múi được gì từ em.

- Em chắc chắn là không muốn anh thật à? Lẽ ra em không nên giây trước ăn bánh anh mua nhưng giây sau lại vui vẻ nói chuyện với cậu trai trẻ đó.

- À, cậu ta đẹp trai thật. Tuổi trẻ năng nổ và cảm xúc nồng nhiệt ghê.

- Bỏ người ngoài sang một bên. Em định tiếp tục cái kế hoạch giận dỗi anh hå?

- Ừ đấy!

- Không! Em có thể giận vào thứ 6 hoặc thứ 7, để hôm sau cuối tuần anh được nghỉ mới giải quyết và healing cùng em. Nay là trong tuần, mai anh phải đi làm và có rất nhiều việc công ty, không rảnh dỗ em mãi được. (D)

- Đó là việc của anh!

- Cũng là việc của em. Công việc giúp anh kiếm ra tiền, tiền của anh chính là tiền của em. Chẳng phải lần đầu xem mắt nhau, em nói em thích tiền sao. Tốt nhất là em nên quên đi cơn giận dỗi khiến đôi bên đều mệt mỏi. Và chúng ta lên giường làm những chuyện giúp tình cảm thêm khăng khít.

- Không thích! Anh tự đi mà làm, mấy ngày nay em khó ngủ, nay tới đám giỗ cũng khá oải rồi.

- Tinh dịch chứa melatonin - một loại chất gây ngủ và thư giãn. Cho dù em nuốt hay tiếp nhận qua đường khác thì nó vẫn sẽ ngấm vào máu giúp em ngủ ngon hơn bất kỳ loại thuốc ngủ hay thuốc an thần nào.

Tôi gần như bị sốc với phát ngôn có phần trịnh trọng và khoa học ấy. Mặt tôi nhăn nhó, một cơn rùng mình dấy lên không thể kiểm soát nổi.

- Đừng có nói là anh định... định...để trần....Còn lâu em mới nuốt... Một lần bị sặc khiến em ...ám ảnh..

Tôn Hưng ghé vào tai tôi, giọng thì thầm, môi cọ vào vành tai mơn trớn trêu người.

- Anh cá là em sẽ thích cảm giác cọ xát mà không có lớp cao su ngăn cách. Mọi chuyển động sẽ sinh động và chân thực hơn nhiều, thậm chí khiến em bị nghiện.

Bất giác nuốt nước bọt, tôi choáng váng đưa mắt nhìn Tôn Hưng. Anh ấy mê hoặc và quỷ quyệt, cũng đầy tàn nhẫn bởi nhiều lần hành tôi mệt lả trên giường.

Tôi nghẹn họng lắc đầu.

- Không...Em không....

- Em có thể! Tính ngày an toàn một cách cẩn trọng, em hoàn toàn có thể nhận được khoái cảm mới mẻ và rõ rệt hơn.

- Anh hứa là anh sẽ luôn dùng bao và em sẽ không phải uống một viên tránh thai nào, cho tới khi cả hai đều đồng ý có con.

- Nhưng có lúc anh phát cuồng lên, nhất là khi em xinh đẹp khác lạ và ngon nguẩy khước từ, anh càng muốn thu phục em bằng mọi giá. Dĩ nhiên anh không muốn dùng biện pháp mạnh hoặc cưỡng ép em. Anh thật lòng muốn làm lành và thật lòng yêu em. Rất mong nhận được sự đồng ý hợp tác của em. Hãy để anh chăm sóc em. Anh tự tin mình sẽ làm em thỏa mãn tột cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quen Nhanh, Cưới Vội, Yêu Bền

Số ký tự: 0