Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )
Quỷ Vực
Lục Cá Hồ Lô
2024-09-18 18:37:16
“Tiểu Triệu!” Ngô Đại Hải lớn tiếng gọi, nhưng trong bóng tối không hề truyền lại âm thanh trả lời.
“Ngô… quản lý Ngô, hay là chúng ta báo cảnh sát đi.” Có người đề nghị.
Vẻ mặt Ngô Đại Hải rất khó chịu, cầm lấy đèn pin đi đến chỗ Vương Tử Đằng xin ý kiến.
“Vương thiếu, ngài xem?”
Lúc này biểu hiện của Vương Tử Đằng rất kỳ lạ, sự tức giận trước đó đã biến mất không thấy tăm tích, thay vào đó là sự bất an, sợ hãi, lo lắng chưa từng có, thậm chí còn có sự vui vẻ điên cuồng và chờ mong.
Hắn dường như đang sợ hãi điều gì đó, cũng mong chờ cái gì đó.
Phương Hưu chú ý tới biểu hiện của Vương Tử Đằng, bỗng cảm thấy kỳ lạ.
Chắc chắn hắn biết điều gì đó!
“Vương thiếu?” Ngô Đại Hải lên tiếng gọi lần nữa.
Trong chớp mắt Vương Tử Đằng như bừng tỉnh khỏi cơn mơ: “Vừa nãy ngươi nói cái gì?”
“Vương thiếu, ý của ta là có cần báo cảnh sát không? Tiếng hét vừa nãy rõ ràng rất bất thường, ta e là đã xảy ra chuyện.”
“Ồ, đúng đúng, tranh thủ thời gian báo cảnh sát đi.” Dường như Vương Tử Đằng nhớ ra điều gì đó, bắt đầu vội vàng gọi điện.
Tuy nhiên sau tín hiệu máy bận, thì điện thoại vẫn không gọi được.
Lúc này những nhân viên khác cũng nhao nhao lên tiếng: “Điện thoại không kết nối được!”
“Ta cũng gọi nhưng không được.”
“Sao chuyện này có thể xảy ra? Máy không có sim cũng gọi điện báo cảnh sát được, sao bây giờ lại không gọi được.”
“Dường như điện thoại không có tín hiệu.”
Lần này mọi người càng hoảng loạn.
Thậm chí có nhân viên hay lên các diễn đàn ma quỷ run rẩy nói: “Đừng nói là gặp quỷ nhé?”
Đám người bàn tán xôn xao, tình hình cực kỳ hỗn loạn.
Vẻ mặt Vương Tử Đằng rất khó đoán, điện thoại không gọi được như giúp hắn xác định điều gì đó, chỉ thấy hắn bỗng hô to một tiếng: “Tất cả im miệng!”
Dù sao thân phận của hắn vẫn còn đó, một tiếng quát của hắn khiến đám người yên tĩnh.
Trong nhất thời ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đều đổ dồn về phía hắn.
Ánh sáng le lói từ điện thoại chiếu vào gương mặt của Vương Tử Đằng, hơn nửa khuôn mặt bị bóng tối bao phủ, kết hợp với biểu cảm kỳ lạ của hắn khiến người ta sợ hãi.
Hắn nuốt nước bọt thật mạnh, cố giả vờ bình tĩnh nói: “Bây giờ, tất cả mọi người yên lặng, ta sẽ nói một chuyện rất quan trọng! Liên quan đến sự sống chết của chúng ta!”
Ba chữ “sự sống chết” này rất có trọng lượng, nó như một cái búa đánh vào trong lòng mọi người.
Lý Phỉ Phỉ bên cạnh Vương Tử Đằng càng sợ hãi hơn, nàng hỏi: “Vương thiếu, ngươi đang nói gì vậy, sống chết cái gì, đừng dọa…”
“Ngươi câm miệng cho ta!” Vương Tử Đằng quát lên khiến Lý Phỉ Phỉ sợ đến mức mặt trắng bệch.
Hắn hít sâu một hơi, hơi run rẩy nói: “Nếu như ta đoán không lầm, rất có thể chúng ta đang tiến vào quỷ vực.”
“Vương… Vương thiếu, quỷ vực là cái gì?”
“Đừng cắt ngang lời nói của lão tử! Bây giờ ta không có nhiều thời gian để giải thích, ta nói thì các ngươi làm theo là được! Hiểu chưa!”
Vương Tử Đằng gào thét một hồi, lại khiến đám người im lặng một lần nữa.
“Lấy thân phận và địa vị của ta, đương nhiên ta sẽ được tiếp xúc với nhiều chuyện hơn người bình thường, các ngươi không thể nào tưởng tượng được bí mật của thế giới này.
Nói đơn giản là trên thế giới này thật sự có quỷ, còn quỷ vực chính là khu vực của quỷ, các ngươi có thể hiểu quỷ vực như một thế giới song song, ở đó là thế giới của quỷ, là địa bàn của quỷ!
Bây giờ điều chúng ta phải làm đó là chạy thoát khỏi cái quỷ vực chết tiệt này, nếu không tất cả mọi người đều sẽ bị quỷ giết chết!”
Đây là một chuyện khiến tất cả mọi người đều tê dại cả đầu.
Quỷ!
Đám người đều cảm thấy Vương Tử Đằng đang nói đùa, tuy nhiên sau khi nhìn thấy biểu cảm sợ hãi và dữ tợn của đối phương thì lại cảm thấy không chắc chắn.
“Vương thiếu, ngài đừng nói đùa nữa, trên đời này quỷ ở đâu ra?”
“Con mẹ nhà ngươi! Không phải lão tử đã nói đừng ngắt lời ta sao! ĐM! Đám phế vật các ngươi, bởi vì lão tử không phải ngự linh sư nên phải dựa vào các ngươi để sống sót, nếu không ngươi nghĩ lão tử muốn nói bí mật này cho các ngươi biết sao!”
Vương Tử Đằng càng nói càng thở gấp, cứ như có người kề dao vào cổ hắn vậy.
“Ta không cần biết các ngươi có tin hay không, đều phải nghe nghiêm con mẹ nó túc cho lão tử, bây giờ chúng ta đã hoàn toàn tiến vào quỷ vực, điện thoại sẽ không có sóng, ánh sáng bị át chế là minh chứng. Nhớ kỹ, người có thể đối phó với quỷ chỉ có ngự linh sư, ngự linh sư chính là người có thể khống chế sức mạnh linh hồn của chính mình.
Biểu ca của ta là một ngự linh sư, những lời này đều là hắn nói cho ta biết.
“Ngô… quản lý Ngô, hay là chúng ta báo cảnh sát đi.” Có người đề nghị.
Vẻ mặt Ngô Đại Hải rất khó chịu, cầm lấy đèn pin đi đến chỗ Vương Tử Đằng xin ý kiến.
“Vương thiếu, ngài xem?”
Lúc này biểu hiện của Vương Tử Đằng rất kỳ lạ, sự tức giận trước đó đã biến mất không thấy tăm tích, thay vào đó là sự bất an, sợ hãi, lo lắng chưa từng có, thậm chí còn có sự vui vẻ điên cuồng và chờ mong.
Hắn dường như đang sợ hãi điều gì đó, cũng mong chờ cái gì đó.
Phương Hưu chú ý tới biểu hiện của Vương Tử Đằng, bỗng cảm thấy kỳ lạ.
Chắc chắn hắn biết điều gì đó!
“Vương thiếu?” Ngô Đại Hải lên tiếng gọi lần nữa.
Trong chớp mắt Vương Tử Đằng như bừng tỉnh khỏi cơn mơ: “Vừa nãy ngươi nói cái gì?”
“Vương thiếu, ý của ta là có cần báo cảnh sát không? Tiếng hét vừa nãy rõ ràng rất bất thường, ta e là đã xảy ra chuyện.”
“Ồ, đúng đúng, tranh thủ thời gian báo cảnh sát đi.” Dường như Vương Tử Đằng nhớ ra điều gì đó, bắt đầu vội vàng gọi điện.
Tuy nhiên sau tín hiệu máy bận, thì điện thoại vẫn không gọi được.
Lúc này những nhân viên khác cũng nhao nhao lên tiếng: “Điện thoại không kết nối được!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ta cũng gọi nhưng không được.”
“Sao chuyện này có thể xảy ra? Máy không có sim cũng gọi điện báo cảnh sát được, sao bây giờ lại không gọi được.”
“Dường như điện thoại không có tín hiệu.”
Lần này mọi người càng hoảng loạn.
Thậm chí có nhân viên hay lên các diễn đàn ma quỷ run rẩy nói: “Đừng nói là gặp quỷ nhé?”
Đám người bàn tán xôn xao, tình hình cực kỳ hỗn loạn.
Vẻ mặt Vương Tử Đằng rất khó đoán, điện thoại không gọi được như giúp hắn xác định điều gì đó, chỉ thấy hắn bỗng hô to một tiếng: “Tất cả im miệng!”
Dù sao thân phận của hắn vẫn còn đó, một tiếng quát của hắn khiến đám người yên tĩnh.
Trong nhất thời ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đều đổ dồn về phía hắn.
Ánh sáng le lói từ điện thoại chiếu vào gương mặt của Vương Tử Đằng, hơn nửa khuôn mặt bị bóng tối bao phủ, kết hợp với biểu cảm kỳ lạ của hắn khiến người ta sợ hãi.
Hắn nuốt nước bọt thật mạnh, cố giả vờ bình tĩnh nói: “Bây giờ, tất cả mọi người yên lặng, ta sẽ nói một chuyện rất quan trọng! Liên quan đến sự sống chết của chúng ta!”
Ba chữ “sự sống chết” này rất có trọng lượng, nó như một cái búa đánh vào trong lòng mọi người.
Lý Phỉ Phỉ bên cạnh Vương Tử Đằng càng sợ hãi hơn, nàng hỏi: “Vương thiếu, ngươi đang nói gì vậy, sống chết cái gì, đừng dọa…”
“Ngươi câm miệng cho ta!” Vương Tử Đằng quát lên khiến Lý Phỉ Phỉ sợ đến mức mặt trắng bệch.
Hắn hít sâu một hơi, hơi run rẩy nói: “Nếu như ta đoán không lầm, rất có thể chúng ta đang tiến vào quỷ vực.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vương… Vương thiếu, quỷ vực là cái gì?”
“Đừng cắt ngang lời nói của lão tử! Bây giờ ta không có nhiều thời gian để giải thích, ta nói thì các ngươi làm theo là được! Hiểu chưa!”
Vương Tử Đằng gào thét một hồi, lại khiến đám người im lặng một lần nữa.
“Lấy thân phận và địa vị của ta, đương nhiên ta sẽ được tiếp xúc với nhiều chuyện hơn người bình thường, các ngươi không thể nào tưởng tượng được bí mật của thế giới này.
Nói đơn giản là trên thế giới này thật sự có quỷ, còn quỷ vực chính là khu vực của quỷ, các ngươi có thể hiểu quỷ vực như một thế giới song song, ở đó là thế giới của quỷ, là địa bàn của quỷ!
Bây giờ điều chúng ta phải làm đó là chạy thoát khỏi cái quỷ vực chết tiệt này, nếu không tất cả mọi người đều sẽ bị quỷ giết chết!”
Đây là một chuyện khiến tất cả mọi người đều tê dại cả đầu.
Quỷ!
Đám người đều cảm thấy Vương Tử Đằng đang nói đùa, tuy nhiên sau khi nhìn thấy biểu cảm sợ hãi và dữ tợn của đối phương thì lại cảm thấy không chắc chắn.
“Vương thiếu, ngài đừng nói đùa nữa, trên đời này quỷ ở đâu ra?”
“Con mẹ nhà ngươi! Không phải lão tử đã nói đừng ngắt lời ta sao! ĐM! Đám phế vật các ngươi, bởi vì lão tử không phải ngự linh sư nên phải dựa vào các ngươi để sống sót, nếu không ngươi nghĩ lão tử muốn nói bí mật này cho các ngươi biết sao!”
Vương Tử Đằng càng nói càng thở gấp, cứ như có người kề dao vào cổ hắn vậy.
“Ta không cần biết các ngươi có tin hay không, đều phải nghe nghiêm con mẹ nó túc cho lão tử, bây giờ chúng ta đã hoàn toàn tiến vào quỷ vực, điện thoại sẽ không có sóng, ánh sáng bị át chế là minh chứng. Nhớ kỹ, người có thể đối phó với quỷ chỉ có ngự linh sư, ngự linh sư chính là người có thể khống chế sức mạnh linh hồn của chính mình.
Biểu ca của ta là một ngự linh sư, những lời này đều là hắn nói cho ta biết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro