Bị Dây Dưa Khôn...
2024-08-20 23:33:30
Lê Lộ lập tức gửi đi tin tức nói: "Tôi sẽ tới tìm anh. Tôi không có ác ý đâu. À, anh là nhân viên tổ chức chính phủ sao? Hay là người lịch cũ hoang dã?"
"Có thể nói cho tôi biết một chút tin đồn thú vị về thế giới lịch cũ hay không? Đương nhiên ~ đừng có nói về bản thảo lịch Hoàng Kim nhé, tôi còn không muốn bị người đưa tin đuổi giết đâu."
"Tôi có thể thường xuyên tìm anh nói chuyện phiếm hay không? Ngươi cũng ở trong nhóm Board Game ha, vậy có muốn cùng tôi làm một ván lúc đêm khuya hay không?"
"Dù sao hiện tại cũng vô cùng nhàm chán, đi thôi. Tôi là hội viên cao cấp của câu lạc bộ Quỷ Trấn Lâm Tương. Để tôi mời anh chơi mật thất nha ~ "
"Có đó không? Vì sao không trả lời tôi vậy?"
"Tôi dám khẳng định là anh chưa có ngủ đâu. Không có người lịch cũ nào lại đi ngủ vào thời điểm này."
"Anh phạm huý thành công rồi sao? Chắc anh cũng không muốn mình phạm huý thất bại đâu nhỉ? Đúng rồi, tôi tên là Lê Lộ. Tên thật đó nha, tôi ở tại Vân Cẩm Thiên Giang."
Một chuỗi tin tức dài không ngừng được gửi đến.
Tần Trạch hoàn toàn không biết nên nói gì.
Chẳng lẽ thiết lập nhân vật đại lão của ta bị cô gái đối diện nhìn thấu mất rồi? Không... Không quá giống vậy.
Đối phương có nhắc tới hiểu biết về thế giới lịch cũ, có thể thấy được cô gái này tin tưởng hắn chính là một người thường xuyên sưu tầm bản thảo lịch Hoàng Kim.
Nhưng đối phương vẫn không lui bước ——
"Xem ra, cô là một người rất tin tưởng Nhật Lịch, Nhật Lịch của cô là hợp tỏ tình hoặc là hợp yêu đương, cho nên cô cho rằng, hợp sẽ không hại cô..."
"Gặp quỷ, không thể không nói, đúng là hợp không có hại cô."
"Bởi vì ta chính là một người thường không có chức năng. Không nói đến ta chẳng có tâm hại người, mặc dù có, cũng hữu tâm vô lực..."
"Nói cách khác, tiếp tục theo đuổi chuyện này, cô ấy vừa có thể thu hoạch được hiệu quả chúc phúc đến từ hợp, vừa có thể trải qua loại khoái cảm khi được đùa giỡn đại lão..."
"Mà ta chỉ cảm thấy cực khổ mà thôi."
Quả nhiên, người dạy người, không dạy nổi, việc dạy người, một lần là nhớ kỹ.
Tần Trạch phát hiện, kỳ thật cực khổ cũng vô cùng tra tấn người.
Lại nói, chướng ngại cấp độ quỷ dị có nội dung vô cùng rõ ràng, phương thức xử lý cũng vô cùng rõ ràng, hoặc là sau khi trở lại hiện thực, hoặc là sau khi xua đuổi buông xuống, những chuyện đã từng trải qua sẽ tan biến đi, không còn ảnh hưởng tới cuộc sống hiện tại nữa.
Nhưng chướng ngại cấp độ hiện thực thì khác. Rất có khả năng chúng sẽ liên quan tới cuộc sống bình thường của bản thân, và rất có khả năng đã chấm dứt rồi nhưng vẫn còn không ngừng dây dưa và gây rối.
"Tới tận lúc này, coi như ta cũng có thể hiểu được một chút ý tứ trong những lời Trình Vãn từng nói."
"Cùng với nói rằng cực khổ, tuyệt vọng, vặn vẹo, buông xuống, mộ binh là năm loại chướng ngại với độ khó khăn khác biệt —— Chẳng bằng nói rằng, chúng chính là năm loại hình chướng ngại khác biệt."
"Buông xuống là quái vật đi vào hiện thực, mộ binh là ta bị kéo vào thế giới của quái vật."
"Nhưng trên thực tế, rất khó để chỉ rõ ra loại nào khó khăn hơn. Nếu đối tượng buông xuống có cấp bậc Tà Thần, thì ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Ngược lại, vào ngày kết hôn hôm đó, rõ ràng ta đã gặp phải mộ binh, nhưng chỉ cần thăm dò được quy tắc của thế giới bên kia, lại có thể sống sót."
"Về vặn vẹo, coi như ta cũng có thể hiểu được một chút. Loại chướng ngại này không có quái vật, nhưng sẽ có các loại hiện tượng linh dị, quỷ dị đi kèm."
"Tuyệt vọng... Tạm thời không rõ ràng lắm."
Tần Trạch lắc lắc đầu, sau đó thu lại suy nghĩ trong đầu: “Cần phải giải quyết phiền toái trước mắt đã."
Hắn suy nghĩ một lát, cuối cùng đã quyết định dùng sự chân thành đối xử với người ta. Tin tức trả lời như sau:
"Với tôi, chuyện hôm nay chỉ là một nhiệm vụ. Theo tôi suy đoán, hẳn là cô có dung nhan rất xinh đẹp, hơn nữa, cũng có không ít người theo đuổi. Còn cuộc đời của tôi rất nguy hiểm, không cần bất cứ kẻ nào tới gần cả."
"Tiếp theo, tôi đã có vợ. Tôi kết hôn rồi. Chúc cô xu hợp thuận lợi, phạm huý của tôi đã hoàn thành, xin đừng để chính mình trở thành cực khổ của người khác, người lịch cũ."
Sau khi gửi đi đoạn chat này, Tần Trạch tắt máy tính.
"Ta đã cảm nhận được cực khổ, đã bị phiền nhiễu quấn quanh. Hơn nữa đối phương cũng biết, thực lực của ta không tầm thường."
"Vả lại, đối phương cũng không có ác ý gì với ta. Đúng là một cô gái có thể vì yêu mà sinh ra hận, nhưng trên thực tế, cả hai chúng ta đều rõ ràng, trong câu chuyện này không thể nói là yêu và hận được, nó chỉ là một lần làm nhiệm vụ mà thôi."
Sau khi nghĩ như vậy, Tần Trạch cho rằng, dù nhận được loại tin tức này, có khả năng đối phương sẽ không cam lòng, nhưng hẳn là cô ấy sẽ không dây dưa quá nhiều đâu.
Hắn vừa tắt máy tính, đang chuẩn bị nghỉ ngơi.
Nhưng đương nhiên, Tần Trạch vốn là một người rất cẩn thận, hắn lại nghĩ xa hơn một chút, cho rằng rất có khả năng loại chuyện này sẽ vẫn tiếp tục phát triển thêm. Và tương đương với đó, đối phương còn có thể mang đến "Cực khổ" cho hắn.
Nhưng hắn lại không thể biểu lộ ra vẻ phiền chán, chỉ có thể tiếp tục duy trì thiết lập nhân vật này ở chế độ vừa đủ sẽ tốt hơn, nếu không sẽ bị đối phương nhìn ra, hoặc là thật sự làm cho đối phương chán ghét.
Suy cho cùng, bị dây dưa không dứt vẫn dễ chịu hơn bị căm thù.
Còn hiện tại hắn nên đi nghỉ ngơi, đây chính là phương thức xử lý tốt nhất.
"Có thể nói cho tôi biết một chút tin đồn thú vị về thế giới lịch cũ hay không? Đương nhiên ~ đừng có nói về bản thảo lịch Hoàng Kim nhé, tôi còn không muốn bị người đưa tin đuổi giết đâu."
"Tôi có thể thường xuyên tìm anh nói chuyện phiếm hay không? Ngươi cũng ở trong nhóm Board Game ha, vậy có muốn cùng tôi làm một ván lúc đêm khuya hay không?"
"Dù sao hiện tại cũng vô cùng nhàm chán, đi thôi. Tôi là hội viên cao cấp của câu lạc bộ Quỷ Trấn Lâm Tương. Để tôi mời anh chơi mật thất nha ~ "
"Có đó không? Vì sao không trả lời tôi vậy?"
"Tôi dám khẳng định là anh chưa có ngủ đâu. Không có người lịch cũ nào lại đi ngủ vào thời điểm này."
"Anh phạm huý thành công rồi sao? Chắc anh cũng không muốn mình phạm huý thất bại đâu nhỉ? Đúng rồi, tôi tên là Lê Lộ. Tên thật đó nha, tôi ở tại Vân Cẩm Thiên Giang."
Một chuỗi tin tức dài không ngừng được gửi đến.
Tần Trạch hoàn toàn không biết nên nói gì.
Chẳng lẽ thiết lập nhân vật đại lão của ta bị cô gái đối diện nhìn thấu mất rồi? Không... Không quá giống vậy.
Đối phương có nhắc tới hiểu biết về thế giới lịch cũ, có thể thấy được cô gái này tin tưởng hắn chính là một người thường xuyên sưu tầm bản thảo lịch Hoàng Kim.
Nhưng đối phương vẫn không lui bước ——
"Xem ra, cô là một người rất tin tưởng Nhật Lịch, Nhật Lịch của cô là hợp tỏ tình hoặc là hợp yêu đương, cho nên cô cho rằng, hợp sẽ không hại cô..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Gặp quỷ, không thể không nói, đúng là hợp không có hại cô."
"Bởi vì ta chính là một người thường không có chức năng. Không nói đến ta chẳng có tâm hại người, mặc dù có, cũng hữu tâm vô lực..."
"Nói cách khác, tiếp tục theo đuổi chuyện này, cô ấy vừa có thể thu hoạch được hiệu quả chúc phúc đến từ hợp, vừa có thể trải qua loại khoái cảm khi được đùa giỡn đại lão..."
"Mà ta chỉ cảm thấy cực khổ mà thôi."
Quả nhiên, người dạy người, không dạy nổi, việc dạy người, một lần là nhớ kỹ.
Tần Trạch phát hiện, kỳ thật cực khổ cũng vô cùng tra tấn người.
Lại nói, chướng ngại cấp độ quỷ dị có nội dung vô cùng rõ ràng, phương thức xử lý cũng vô cùng rõ ràng, hoặc là sau khi trở lại hiện thực, hoặc là sau khi xua đuổi buông xuống, những chuyện đã từng trải qua sẽ tan biến đi, không còn ảnh hưởng tới cuộc sống hiện tại nữa.
Nhưng chướng ngại cấp độ hiện thực thì khác. Rất có khả năng chúng sẽ liên quan tới cuộc sống bình thường của bản thân, và rất có khả năng đã chấm dứt rồi nhưng vẫn còn không ngừng dây dưa và gây rối.
"Tới tận lúc này, coi như ta cũng có thể hiểu được một chút ý tứ trong những lời Trình Vãn từng nói."
"Cùng với nói rằng cực khổ, tuyệt vọng, vặn vẹo, buông xuống, mộ binh là năm loại chướng ngại với độ khó khăn khác biệt —— Chẳng bằng nói rằng, chúng chính là năm loại hình chướng ngại khác biệt."
"Buông xuống là quái vật đi vào hiện thực, mộ binh là ta bị kéo vào thế giới của quái vật."
"Nhưng trên thực tế, rất khó để chỉ rõ ra loại nào khó khăn hơn. Nếu đối tượng buông xuống có cấp bậc Tà Thần, thì ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Ngược lại, vào ngày kết hôn hôm đó, rõ ràng ta đã gặp phải mộ binh, nhưng chỉ cần thăm dò được quy tắc của thế giới bên kia, lại có thể sống sót."
"Về vặn vẹo, coi như ta cũng có thể hiểu được một chút. Loại chướng ngại này không có quái vật, nhưng sẽ có các loại hiện tượng linh dị, quỷ dị đi kèm."
"Tuyệt vọng... Tạm thời không rõ ràng lắm."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Trạch lắc lắc đầu, sau đó thu lại suy nghĩ trong đầu: “Cần phải giải quyết phiền toái trước mắt đã."
Hắn suy nghĩ một lát, cuối cùng đã quyết định dùng sự chân thành đối xử với người ta. Tin tức trả lời như sau:
"Với tôi, chuyện hôm nay chỉ là một nhiệm vụ. Theo tôi suy đoán, hẳn là cô có dung nhan rất xinh đẹp, hơn nữa, cũng có không ít người theo đuổi. Còn cuộc đời của tôi rất nguy hiểm, không cần bất cứ kẻ nào tới gần cả."
"Tiếp theo, tôi đã có vợ. Tôi kết hôn rồi. Chúc cô xu hợp thuận lợi, phạm huý của tôi đã hoàn thành, xin đừng để chính mình trở thành cực khổ của người khác, người lịch cũ."
Sau khi gửi đi đoạn chat này, Tần Trạch tắt máy tính.
"Ta đã cảm nhận được cực khổ, đã bị phiền nhiễu quấn quanh. Hơn nữa đối phương cũng biết, thực lực của ta không tầm thường."
"Vả lại, đối phương cũng không có ác ý gì với ta. Đúng là một cô gái có thể vì yêu mà sinh ra hận, nhưng trên thực tế, cả hai chúng ta đều rõ ràng, trong câu chuyện này không thể nói là yêu và hận được, nó chỉ là một lần làm nhiệm vụ mà thôi."
Sau khi nghĩ như vậy, Tần Trạch cho rằng, dù nhận được loại tin tức này, có khả năng đối phương sẽ không cam lòng, nhưng hẳn là cô ấy sẽ không dây dưa quá nhiều đâu.
Hắn vừa tắt máy tính, đang chuẩn bị nghỉ ngơi.
Nhưng đương nhiên, Tần Trạch vốn là một người rất cẩn thận, hắn lại nghĩ xa hơn một chút, cho rằng rất có khả năng loại chuyện này sẽ vẫn tiếp tục phát triển thêm. Và tương đương với đó, đối phương còn có thể mang đến "Cực khổ" cho hắn.
Nhưng hắn lại không thể biểu lộ ra vẻ phiền chán, chỉ có thể tiếp tục duy trì thiết lập nhân vật này ở chế độ vừa đủ sẽ tốt hơn, nếu không sẽ bị đối phương nhìn ra, hoặc là thật sự làm cho đối phương chán ghét.
Suy cho cùng, bị dây dưa không dứt vẫn dễ chịu hơn bị căm thù.
Còn hiện tại hắn nên đi nghỉ ngơi, đây chính là phương thức xử lý tốt nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro