Người Đưa Tin!
2024-08-20 23:33:30
Trình Vãn tiếp tục nói:
"Tần tiên sinh, giá trị của bản thảo lịch Hoàng Kim này rất lớn. Tuy nội dung của nó đều là những câu chuyện truyền miệng thuật lại tình huống của thế giới lịch cũ bên kia, nhưng quả thật bên trong này ẩn chứa rất nhiều điều có thể tham khảo được."
"Có lẽ trong tương lai, khi chúng ta không cẩn thận phạm huý, khiến cho bản thân mình bị mộ binh, đến một khu vực nào đó, vừa vặn chính là nội dung được đề cập tới bên trong bản thảo lịch Hoàng Kim này. Chẳng phải chúng ta cũng có thể sống sót nhờ nó hay sao?"
"Lại nói, tuy bước vào thế giới lịch cũ là chuyến hành trình cực kỳ hung hiểm, nhưng tương ứng với đó, nó cũng sẽ trả lại cho chúng ta một khoản thù lao tương đối dày."
“À, thực xin lỗi, tôi nói hơi nhiều rồi. Tạm thời tôi còn không thể nói cho anh biết về thù lao của thế giới lịch cũ."
Bỗng nhiên Trình Vãn ý thức được những câu nói của mình đang có khuynh hướng lôi kéo đối phương phạm huý.
Trên thực tế, phạm huý là chuyện rất nguy hiểm.
Đại đa số người lịch cũ sẽ lựa chọn né tránh phạm huý, bọn họ chỉ cần lợi dụng tốt những nội dung "Hợp" là có thể trải qua những ngày tháng tốt hơn người bình thường rất nhiều.
Và vẫn có thể đạt được những lần gặp gỡ siêu phàm.
Ngược lại, phạm huý mang đến sự trưởng thành, còn là vừa nhanh vừa mạnh, nó khiến cho một người lịch cũ có thể trở thành một tồn tại mạnh mẽ nhanh hơn.
Nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương có thể sống sót.
Xu lợi tị hại [1] vốn là thiên tính của vạn vật. Nếu lựa chọn chủ động phạm huý, sẽ khiến cho mỗi một ngày trôi qua của bản thân đều trở nên vô cùng dị thường, bất hạnh và gian nan.
[1] : nghiêng về hướng có lợi và né tránh thiệt hại.
Khó mà nói trước được, nhỡ đâu đến một ngày nào đó, bản thân lại bỗng nhiên bị bất hạnh đả kích làm cho sụp đổ, biến Nhật Lịch thành màu đen, còn chính mình trở thành người hắc lịch?
Những chuyện này, tuy Trình Vãn và Đỗ Khắc không hề nhắc tới, nhưng tự bản thân Tần Trạch lại có thể mơ hồ đoán ra được.
"Cho nên nói, thứ trong tay tôi có giá trị liên thành. Xem như một loại chỉ nam nào đó khi qua lại dị giới?"
Trình Vãn đáp lại nói: "Cũng có thể nói là như vậy. Nhưng... Nó chỉ có giá trị đối với bản thân của anh thôi."
“Chỉ khi anh chết đi rồi... người khác mới có thể đọc được nội dung trên tấm bản thảo lịch Hoàng Kim ấy. Nói cách khác, nếu anh còn sống, chỉ một mình anh có thể đọc hiểu nội dung trên bản thảo này, còn người khác nhìn vào sẽ giống như đang xem thiên thư."
"Hơn nữa, anh không thể tiết lộ nó cho bất cứ ai khác, một khi để lộ ra, anh sẽ bị người đưa tin đuổi giết. Người biết nội dung kia cũng sẽ bị hủy diệt trí nhớ, thậm chí cũng bị đuổi giết như anh."
Đỗ Khắc mở miệng bổ sung: "Đừng coi thường người đưa tin. Tuy các xưng hô này rất bình thường không có gì kỳ lạ, nhưng thực lực của người đưa tin... lại khủng bố đến dị thường."
Về điểm này, Tần Trạch lập tức tin ngay, không nghi ngờ một chút nào cả.
Bởi vì chỉ vẻn vẹn là tiếng bước chân của đối phương thôi cũng có thể làm ảnh hưởng tới nhịp tim đập và hô hấp của hắn, mang đến cho hắn một loại cảm giác áp bách mạnh mẽ.
Thật khó để tưởng tượng khi người đưa tin này bước vào trạng thái chiến đấu, rốt cuộc đối phương sẽ khủng bố đến cỡ nào.
Hơn nữa, có vẻ như đối phương đang nắm giữ một loại quy tắc nào đó, có thể lặng yên không một tiếng động, đột nhiên xuất hiện bên cạnh người nắm giữ Nhật Lịch.
Tần Trạch không ngừng tặc lưỡi, lắc đầu: "Không ngờ tôi đã nhặt được một cuốn tiểu thuyết rách nát như thế, còn chỉ có một mình tôi xem được nội dung bên trên. Nếu người khác muốn xem, lại phải giết tôi đi?"
"Mà anh lại nói thứ này có giá trị rất cao, chẳng phải hiện giờ, tôi đang rơi vào bên trong nguy hiểm sao?"
Cũng giống như hiện tại, nếu Trình Vãn và Đỗ Khắc nói ra chuyện hắn đã đạt được lịch Hoàng Kim, chẳng phải tình cảnh của hắn sẽ vô cùng bị động sao?
Loại chuyện này, còn vương pháp không? Còn pháp luật không?
Tựa như Trình Vãn và Đỗ Khắc đã nhìn ra tâm lý lo lắng, nghi ngờ của Tần Trạch, Đỗ Khắc lập tức giải thích thêm: "Nói như vậy, có nghĩa là người đạt được lịch Hoàng Kim đều là kẻ có thể sống sót sau khi trải qua kỵ ở cấp bậc mộ binh, mà những người như thế đều là cường giả."
"Giống như anh vậy... Trên thực tế, một người hoàn toàn không biết gì về Nhật Lịch cả, nhưng vẫn có thể liên tiếp sống sót sau khi trải qua mộ binh và buông xuống như anh, gần như là không có."
"Đây cũng là lần đầu tiên chúng tôi gặp phải loại tình huống như của anh."
Tần Trạch đã hiểu.
Dựa theo quy trình bình thường, chờ sau khi hắn tiếp xúc đến lịch Hoàng Kim, thì bản thân hắn cũng có được đủ năng lực để tự bảo vệ mình rồi.
Nhưng hắn lại hoàn toàn không dựa theo quy trình mà làm việc.
Rõ ràng đang ở giai đoạn của người mới, lại đạt được thứ chỉ sau này mới có.
"Tần tiên sinh, giá trị của bản thảo lịch Hoàng Kim này rất lớn. Tuy nội dung của nó đều là những câu chuyện truyền miệng thuật lại tình huống của thế giới lịch cũ bên kia, nhưng quả thật bên trong này ẩn chứa rất nhiều điều có thể tham khảo được."
"Có lẽ trong tương lai, khi chúng ta không cẩn thận phạm huý, khiến cho bản thân mình bị mộ binh, đến một khu vực nào đó, vừa vặn chính là nội dung được đề cập tới bên trong bản thảo lịch Hoàng Kim này. Chẳng phải chúng ta cũng có thể sống sót nhờ nó hay sao?"
"Lại nói, tuy bước vào thế giới lịch cũ là chuyến hành trình cực kỳ hung hiểm, nhưng tương ứng với đó, nó cũng sẽ trả lại cho chúng ta một khoản thù lao tương đối dày."
“À, thực xin lỗi, tôi nói hơi nhiều rồi. Tạm thời tôi còn không thể nói cho anh biết về thù lao của thế giới lịch cũ."
Bỗng nhiên Trình Vãn ý thức được những câu nói của mình đang có khuynh hướng lôi kéo đối phương phạm huý.
Trên thực tế, phạm huý là chuyện rất nguy hiểm.
Đại đa số người lịch cũ sẽ lựa chọn né tránh phạm huý, bọn họ chỉ cần lợi dụng tốt những nội dung "Hợp" là có thể trải qua những ngày tháng tốt hơn người bình thường rất nhiều.
Và vẫn có thể đạt được những lần gặp gỡ siêu phàm.
Ngược lại, phạm huý mang đến sự trưởng thành, còn là vừa nhanh vừa mạnh, nó khiến cho một người lịch cũ có thể trở thành một tồn tại mạnh mẽ nhanh hơn.
Nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương có thể sống sót.
Xu lợi tị hại [1] vốn là thiên tính của vạn vật. Nếu lựa chọn chủ động phạm huý, sẽ khiến cho mỗi một ngày trôi qua của bản thân đều trở nên vô cùng dị thường, bất hạnh và gian nan.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[1] : nghiêng về hướng có lợi và né tránh thiệt hại.
Khó mà nói trước được, nhỡ đâu đến một ngày nào đó, bản thân lại bỗng nhiên bị bất hạnh đả kích làm cho sụp đổ, biến Nhật Lịch thành màu đen, còn chính mình trở thành người hắc lịch?
Những chuyện này, tuy Trình Vãn và Đỗ Khắc không hề nhắc tới, nhưng tự bản thân Tần Trạch lại có thể mơ hồ đoán ra được.
"Cho nên nói, thứ trong tay tôi có giá trị liên thành. Xem như một loại chỉ nam nào đó khi qua lại dị giới?"
Trình Vãn đáp lại nói: "Cũng có thể nói là như vậy. Nhưng... Nó chỉ có giá trị đối với bản thân của anh thôi."
“Chỉ khi anh chết đi rồi... người khác mới có thể đọc được nội dung trên tấm bản thảo lịch Hoàng Kim ấy. Nói cách khác, nếu anh còn sống, chỉ một mình anh có thể đọc hiểu nội dung trên bản thảo này, còn người khác nhìn vào sẽ giống như đang xem thiên thư."
"Hơn nữa, anh không thể tiết lộ nó cho bất cứ ai khác, một khi để lộ ra, anh sẽ bị người đưa tin đuổi giết. Người biết nội dung kia cũng sẽ bị hủy diệt trí nhớ, thậm chí cũng bị đuổi giết như anh."
Đỗ Khắc mở miệng bổ sung: "Đừng coi thường người đưa tin. Tuy các xưng hô này rất bình thường không có gì kỳ lạ, nhưng thực lực của người đưa tin... lại khủng bố đến dị thường."
Về điểm này, Tần Trạch lập tức tin ngay, không nghi ngờ một chút nào cả.
Bởi vì chỉ vẻn vẹn là tiếng bước chân của đối phương thôi cũng có thể làm ảnh hưởng tới nhịp tim đập và hô hấp của hắn, mang đến cho hắn một loại cảm giác áp bách mạnh mẽ.
Thật khó để tưởng tượng khi người đưa tin này bước vào trạng thái chiến đấu, rốt cuộc đối phương sẽ khủng bố đến cỡ nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơn nữa, có vẻ như đối phương đang nắm giữ một loại quy tắc nào đó, có thể lặng yên không một tiếng động, đột nhiên xuất hiện bên cạnh người nắm giữ Nhật Lịch.
Tần Trạch không ngừng tặc lưỡi, lắc đầu: "Không ngờ tôi đã nhặt được một cuốn tiểu thuyết rách nát như thế, còn chỉ có một mình tôi xem được nội dung bên trên. Nếu người khác muốn xem, lại phải giết tôi đi?"
"Mà anh lại nói thứ này có giá trị rất cao, chẳng phải hiện giờ, tôi đang rơi vào bên trong nguy hiểm sao?"
Cũng giống như hiện tại, nếu Trình Vãn và Đỗ Khắc nói ra chuyện hắn đã đạt được lịch Hoàng Kim, chẳng phải tình cảnh của hắn sẽ vô cùng bị động sao?
Loại chuyện này, còn vương pháp không? Còn pháp luật không?
Tựa như Trình Vãn và Đỗ Khắc đã nhìn ra tâm lý lo lắng, nghi ngờ của Tần Trạch, Đỗ Khắc lập tức giải thích thêm: "Nói như vậy, có nghĩa là người đạt được lịch Hoàng Kim đều là kẻ có thể sống sót sau khi trải qua kỵ ở cấp bậc mộ binh, mà những người như thế đều là cường giả."
"Giống như anh vậy... Trên thực tế, một người hoàn toàn không biết gì về Nhật Lịch cả, nhưng vẫn có thể liên tiếp sống sót sau khi trải qua mộ binh và buông xuống như anh, gần như là không có."
"Đây cũng là lần đầu tiên chúng tôi gặp phải loại tình huống như của anh."
Tần Trạch đã hiểu.
Dựa theo quy trình bình thường, chờ sau khi hắn tiếp xúc đến lịch Hoàng Kim, thì bản thân hắn cũng có được đủ năng lực để tự bảo vệ mình rồi.
Nhưng hắn lại hoàn toàn không dựa theo quy trình mà làm việc.
Rõ ràng đang ở giai đoạn của người mới, lại đạt được thứ chỉ sau này mới có.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro