Tên Tào Tặc Nào...
2024-08-20 23:33:30
“Không có ban thưởng sao?”
Tần Trạch nhíu mày, hôm qua hắn đã trải qua chướng ngại sinh tồn cấp bậc 【 Buông xuống 】, nhưng trên Nhật Lịch lại không biểu hiện ra bất cứ khen thưởng gì.
Tình huống này cũng tương đương với không có khen thưởng.
Lúc buổi chiều, Tần Trạch đã từng nói qua đề tài này với Trình Vãn, Đỗ Khắc.
“Ngày đầu tiên là trường hợp đặc biệt. Từ ngày hôm sau đến ngày thứ bảy, tất cả những biểu hiện cũng như khen thưởng có thể nhận được sau khi phạm húy đều sẽ đợi cho đến ngày thứ bảy mới kết toán, rồi phát khen thưởng cho ta.”
“Chủ yếu là những thứ này sẽ thể hiện ở trên ‘Nghề ngiệp’ của ta. Nói cách khác, đến thời khắc cuối cùng của mấy ngày tiếp theo, tất cả khen thưởng sau khi phạm húy đều sẽ có liên quan đến nghề nghiệp mà ta đạt được.”
Tần Trạch có thể tiếp nhận loại kết quả này.
Tuy hiện tại không nhận được khen thưởng, nhưng khen thưởng cũng không biến mất.
Nghề nghiệp là ưu tiên hàng đầu để dạt được dị năng, và nếu như khen thưởng có thể biểu hiện trên nghề nghiệp đã được phán định, coi như đây chính là một chuyện tốt.
Tần Trạch khép lại cuốn Nhật Lịch, nhanh chóng lấy ra điện thoại đi động để trao đổi trong nội bộ Công Ty.
Hắn gửi hai tin nhắn vào trong nhóm.
“Tôi cần trợ giúp, tôi muốn biết trong Công Ty chúng ta có người nào biết bói toán không?”
“Thêm nữa, trong số mọi người có ai bị vô sinh mà lại muốn có con hay không? Tôi có thể giúp mọi người hoặc vợ của mọi người mang thai.”
Sau khi gửi tin đi, bỗng nhiên Tần Trạch ý thức được, tin nhắn thứ hai của mình... còn mang theo một chút hàm nghĩa khác.
Kỹ sư máy móc Trình Vãn: ...
Người khuân vác Đỗ Khắc: Cảm ơn, không cần trợ giúp, chính tôi cũng có thể làm được.
Nặc danh D: ...
Nặc danh A: Tên Tào Tặc (1) nào đây?
(1) Tào Tặc: ý chỉ Tào Tháo, ở đây ý muốn nói đến chuyện Tào Tháo thích vợ người khác (chính xác hơn là vợ kẻ thù).
Nặc danh C: Hiện tại người mới đều không có giới hạn như vậy sao?
Vào lúc này, kể cả một người có da mặt dày như Tần Trạch, cũng biết tin nhắn thứ hai của hắn đã quá mức đắc tội với người khác rồi: “Hôm nay trong hợp của tôi có ‘Cầu con’, cho nên... nếu ai đó trong số mọi người muốn có con, nói không chừng tôi có thể cầu giúp mọi người một phen?”
“Có lẽ với lực lượng của Nhật Lịch, nó sẽ dễ dàng làm cho mọi người có con, hoặc là sinh ra một thiên tài gì đó.”
Sau lời giải thích này, mọi người trong nhóm mới hiểu được, Tần Trạch này có ý tốt.
Tuy rằng... Không ai cần cầu con cả.
Dù sao, đám nam tính trong nhóm đều cho rằng phương diện kia của chính mình không có vấn đề gì hết.
Sau khi nghe Tần Trạch giải thích rõ ràng, nặc danh D nói:
“Nghề nghiệp của tôi là thầy tướng số, tôi có thể tính thay cậu một quẻ.”
Tần Trạch sửng sốt, thật sự có người biết bói toán sao?
Theo nặc danh D bộc lộ ra nghề nghiệp của mình ra, nick name của nặc danh D cũng không còn là nặc danh D nữa mà đã biến thành [ thầy tướng số Hoắc Kiều ].
Tần Trạch lập tức đoán được nguyên nhân:
“Tuy lời nói vừa rồi có chút liều lĩnh, nhưng thoạt nhìn, cũng bởi vì ta thẳng thắn thành khẩn, nên người tên là Hoắc Kiều này đã nguyện ý tiếp nhận ta, và giải trừ một bộ phận che chắn.”
“Ứng dụng xã hội này của Công Ty dùng rất tốt nha.”
Tần Trạch có loại cảm giác giống như độ hảo cảm của NPC với mình vừa tăng cao là có thể mở khóa các loại quyền hạn.
Mới đầu NPC là Trình Vãn và Đỗ Khắc, rồi theo giá trị mà hắn không ngừng biểu hiện ra, hoặc là tăng lên quan hệ với những người nặc danh này ––––– Hắn có thể dần dần mở khóa các loại tin tức, cũng như đạt được trợ giúp đến từ rất nhiều người lịch cũ nắm giữ những loại nghề nghiệp khác nhau.
Hoắc Kiều nói: “Cậu cần bói toán chuyện gì? Nhưng tôi nói trước, chức năng của tôi vốn không phải là đoán trước tương lai. Tôi chỉ có thể nói cho cậu kết quả mơ hồ của chuyện này thôi. Ví dụ như kết quả của chuyện này là tốt, hay là xấu. Là thuận lợi hay là không thuận lợi.”
Tần Trạch trả lời: “Cảm ơn, tôi muốn biết, nếu tôi tỏ tình với một người nào đó, có thể mang đến cực khổ cho đối phương hay không?”
Trình Vãn: “Tần Trạch tiên sinh, không phải cậu đang định phạm húy đấy chứ? Đừng có làm loại chuyện này nha!”
Đỗ Khắc: “Kỵ tỏ tình?”
Tần Trạch: “Đúng vậy, kỵ hôm nay của tôi là tỏ tình. Cấp bậc cực khổ.”
Tần Trạch cảm thấy không cần thiết phải giấu giếm thông tin đó, vì vậy hắn tiếp tục nói: “Tôi đã trải qua buông xuống và mộ binh, tôi muốn thử xem ảnh hưởng của cực khổ đối với tôi, để xem tôi có thể thừa nhận nó hay không.”
“Nếu ở trong quá trình này, tôi không thể thừa nhận được cực khổ, tôi sẽ lập tức cầu cứu mọi người.”
“Lại nói, tôi đã mất đi vợ của mình, tôi cũng không có cha mẹ bạn bè, dựa theo tình huống khách quan, loại tra tấn trên thân thể và tinh thần đều rất khó làm tôi sa đọa trở thành người lịch đen.”
“Hơn nữa, kể cả khi phạm húy có không ít tác hại, nhưng chúng ta đều biết nó cũng mang đến rất nhiều chỗ tốt không thể nói trước được mà.”
Tần Trạch nhíu mày, hôm qua hắn đã trải qua chướng ngại sinh tồn cấp bậc 【 Buông xuống 】, nhưng trên Nhật Lịch lại không biểu hiện ra bất cứ khen thưởng gì.
Tình huống này cũng tương đương với không có khen thưởng.
Lúc buổi chiều, Tần Trạch đã từng nói qua đề tài này với Trình Vãn, Đỗ Khắc.
“Ngày đầu tiên là trường hợp đặc biệt. Từ ngày hôm sau đến ngày thứ bảy, tất cả những biểu hiện cũng như khen thưởng có thể nhận được sau khi phạm húy đều sẽ đợi cho đến ngày thứ bảy mới kết toán, rồi phát khen thưởng cho ta.”
“Chủ yếu là những thứ này sẽ thể hiện ở trên ‘Nghề ngiệp’ của ta. Nói cách khác, đến thời khắc cuối cùng của mấy ngày tiếp theo, tất cả khen thưởng sau khi phạm húy đều sẽ có liên quan đến nghề nghiệp mà ta đạt được.”
Tần Trạch có thể tiếp nhận loại kết quả này.
Tuy hiện tại không nhận được khen thưởng, nhưng khen thưởng cũng không biến mất.
Nghề nghiệp là ưu tiên hàng đầu để dạt được dị năng, và nếu như khen thưởng có thể biểu hiện trên nghề nghiệp đã được phán định, coi như đây chính là một chuyện tốt.
Tần Trạch khép lại cuốn Nhật Lịch, nhanh chóng lấy ra điện thoại đi động để trao đổi trong nội bộ Công Ty.
Hắn gửi hai tin nhắn vào trong nhóm.
“Tôi cần trợ giúp, tôi muốn biết trong Công Ty chúng ta có người nào biết bói toán không?”
“Thêm nữa, trong số mọi người có ai bị vô sinh mà lại muốn có con hay không? Tôi có thể giúp mọi người hoặc vợ của mọi người mang thai.”
Sau khi gửi tin đi, bỗng nhiên Tần Trạch ý thức được, tin nhắn thứ hai của mình... còn mang theo một chút hàm nghĩa khác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỹ sư máy móc Trình Vãn: ...
Người khuân vác Đỗ Khắc: Cảm ơn, không cần trợ giúp, chính tôi cũng có thể làm được.
Nặc danh D: ...
Nặc danh A: Tên Tào Tặc (1) nào đây?
(1) Tào Tặc: ý chỉ Tào Tháo, ở đây ý muốn nói đến chuyện Tào Tháo thích vợ người khác (chính xác hơn là vợ kẻ thù).
Nặc danh C: Hiện tại người mới đều không có giới hạn như vậy sao?
Vào lúc này, kể cả một người có da mặt dày như Tần Trạch, cũng biết tin nhắn thứ hai của hắn đã quá mức đắc tội với người khác rồi: “Hôm nay trong hợp của tôi có ‘Cầu con’, cho nên... nếu ai đó trong số mọi người muốn có con, nói không chừng tôi có thể cầu giúp mọi người một phen?”
“Có lẽ với lực lượng của Nhật Lịch, nó sẽ dễ dàng làm cho mọi người có con, hoặc là sinh ra một thiên tài gì đó.”
Sau lời giải thích này, mọi người trong nhóm mới hiểu được, Tần Trạch này có ý tốt.
Tuy rằng... Không ai cần cầu con cả.
Dù sao, đám nam tính trong nhóm đều cho rằng phương diện kia của chính mình không có vấn đề gì hết.
Sau khi nghe Tần Trạch giải thích rõ ràng, nặc danh D nói:
“Nghề nghiệp của tôi là thầy tướng số, tôi có thể tính thay cậu một quẻ.”
Tần Trạch sửng sốt, thật sự có người biết bói toán sao?
Theo nặc danh D bộc lộ ra nghề nghiệp của mình ra, nick name của nặc danh D cũng không còn là nặc danh D nữa mà đã biến thành [ thầy tướng số Hoắc Kiều ].
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Trạch lập tức đoán được nguyên nhân:
“Tuy lời nói vừa rồi có chút liều lĩnh, nhưng thoạt nhìn, cũng bởi vì ta thẳng thắn thành khẩn, nên người tên là Hoắc Kiều này đã nguyện ý tiếp nhận ta, và giải trừ một bộ phận che chắn.”
“Ứng dụng xã hội này của Công Ty dùng rất tốt nha.”
Tần Trạch có loại cảm giác giống như độ hảo cảm của NPC với mình vừa tăng cao là có thể mở khóa các loại quyền hạn.
Mới đầu NPC là Trình Vãn và Đỗ Khắc, rồi theo giá trị mà hắn không ngừng biểu hiện ra, hoặc là tăng lên quan hệ với những người nặc danh này ––––– Hắn có thể dần dần mở khóa các loại tin tức, cũng như đạt được trợ giúp đến từ rất nhiều người lịch cũ nắm giữ những loại nghề nghiệp khác nhau.
Hoắc Kiều nói: “Cậu cần bói toán chuyện gì? Nhưng tôi nói trước, chức năng của tôi vốn không phải là đoán trước tương lai. Tôi chỉ có thể nói cho cậu kết quả mơ hồ của chuyện này thôi. Ví dụ như kết quả của chuyện này là tốt, hay là xấu. Là thuận lợi hay là không thuận lợi.”
Tần Trạch trả lời: “Cảm ơn, tôi muốn biết, nếu tôi tỏ tình với một người nào đó, có thể mang đến cực khổ cho đối phương hay không?”
Trình Vãn: “Tần Trạch tiên sinh, không phải cậu đang định phạm húy đấy chứ? Đừng có làm loại chuyện này nha!”
Đỗ Khắc: “Kỵ tỏ tình?”
Tần Trạch: “Đúng vậy, kỵ hôm nay của tôi là tỏ tình. Cấp bậc cực khổ.”
Tần Trạch cảm thấy không cần thiết phải giấu giếm thông tin đó, vì vậy hắn tiếp tục nói: “Tôi đã trải qua buông xuống và mộ binh, tôi muốn thử xem ảnh hưởng của cực khổ đối với tôi, để xem tôi có thể thừa nhận nó hay không.”
“Nếu ở trong quá trình này, tôi không thể thừa nhận được cực khổ, tôi sẽ lập tức cầu cứu mọi người.”
“Lại nói, tôi đã mất đi vợ của mình, tôi cũng không có cha mẹ bạn bè, dựa theo tình huống khách quan, loại tra tấn trên thân thể và tinh thần đều rất khó làm tôi sa đọa trở thành người lịch đen.”
“Hơn nữa, kể cả khi phạm húy có không ít tác hại, nhưng chúng ta đều biết nó cũng mang đến rất nhiều chỗ tốt không thể nói trước được mà.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro