Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường, Hoàng Đế Không Trêu Được
Chương 17
Lạc Thúc Thúc
2024-09-10 16:31:58
Du phi nhìn vẻ mặt cung kính của Thẩm Khanh: “Vậy thì xem một chút đi."
Sau đó Thẩm Khanh nghiêm túc đưa thành thẩm cho Du phi xem.
Du phi thảnh thơi nhìn sang nói: "Ngươi đứng như vậy bản cung thấy không rõ lắm, quỳ đi."
“Ân." Thẩm Khanh một chút dị nghị đều không có, trên mặt lộ ra vẻ thành khẩn cùng sợ hãi.
Du phi thấy nét mặt của Thẩm Khanh thì hừ lạnh một tiếng, bất quá nhìn nàng làm cũng nghiêm túc, hơn nữa còn thật sự có hiệu quả. Lần này vốn là định ra oai phủ đầu, Thẩm Khanh cung kính như vậy cũng không thú vị. Thấy thứ đó thật sự có thể dùng, nàng cũng động tâm, muốn kêu người tới thử đắp lên mặt, thế là liền không khó xử gọi Thẩm Khanh đến làm cho nàng.
Thẩm Khanh vẻ mặt vô cảm ly khai Chung Dục cung.
Hồi Chiêu Hoa cung, Xuân Hoa trông thực sốt ruột.
Thẩm Khanh chỉ nói: "Du phi nương nương muốn giữ người."
Xuân Hoa còn không biết chuyện xảy ra vừa rồi, trong lúc nhất thời có chút lo lắng.
Thẩm Khanh cũng không định nói tiếp.
Đối với một người địa vị cao như Du phi, nàng ta lại có đứa nhỏ trong hậu cung, cộng thêm tiền triều có gia tộc ủng hộ, hoàng hậu đều mắt nhắm mắt mở. Hoàng đế cũng thực sủng ái nàng ta, cùng thái hậu đều đắn đo thân phận của nàng ta, nàng trước mắt thật không biện pháp gì với Du phi.
Nàng không thể tranh đấu nhưng vẫn có thể né tránh, cũng không muốn tham gia đấu đá hậu cung vào lúc này. Điều đó sẽ không có lợi ích gì cho nàng mà còn dễ dàng bị người khác một tay lợi dụng. Bất quá Du phi tự nhiên có người khác nhìn chằm chằm, lúc này không cần thiết nàng phải đối phó.
Về phần tương lai, nếu nàng vẫn có thể tồn tại cho đến khi nữ chính xuất hiện, chắc chắn sẽ có cơ hội để báo thù cho sự nhục nhã này.
Hơn nữa biết Du phi sau này sẽ cùng nữ chính đấu đá mà chết thảm. Hiện tại bất quá như nhìn một người sắp chết nhảy nhót. Thẩm Khanh chỉ có thể tự an ủi mình, không cùng người chết so đo.
Thẩm Khanh mặc dù bị sỉ nhục, nhưng tính nàng vẫn còn ôn hòa.
Hiên Viên Linh ở chỗ của Du phi vài ngày. Hắn trước mắt chỉ có ba đứa con, muốn đi nhiều tới chỗ Du phi cũng không sao. Thế nhưng thái hậu lại kêu người đi sao chép kinh Phật, ý tứ liền đủ rõ ràng, hiển nhiên là không cho hắn thân thiết Du phi.
Còn không cho hắn đi thân thiết Du phi là muốn hắn đi thân thiết nữ nhân khác, Hiên Viên Linh hiểu rõ trong lòng.
Hiên Viên Linh quá sủng ái Du phi, hiện tại tính tình của Du phi cả cung đều biết. Chính là không muốn hắn có tâm tư tận lực đi sủng Du phi.
Bận rộn chính vụ tiền triều, vội vội vàng vàng mấy ngày liền. Hắn đơn giản mấy ngày liền đều không bước chân vào hậu cung. Kính Sự phòng liên tục mấy ngày đều không thấy Hiên Viên Linh lật bài tử, hôm nay trong lòng cũng thấp thỏm.
Hiên Viên Linh liếc mắt nhìn lục đầu bài, nói đến chuyện giường chiếu chi hoan, hắn đột nhiên nghĩ tới yêu tinh Thẩm Khanh kia.
Hiên Viên Linh nghĩ đến Thẩm Khanh liền qua đây. Xuân Hoa trông coi ở trước cửa thấy hắn, vẻ mặt lại hốt hoảng, vốn định xem rốt cuộc nàng ta đang làm cái gì bên trong, kết quả nhìn thấy vẫn là không biết.
Thẩm Khanh vừa mới ăn cơm tối, không có gì để giải trí, tính tập yoga trên giường.
Lúc Hiên Viên Linh tiến vào chính là nhìn thấy tư thế cổ quái của nàng, nhất thời còn ngây người một lát.
Luyện yoga tự nhiên khinh bạc, Thẩm Khanh vóc người vốn nở nang có sức quyến rũ, lúc này hiện lên thật là rõ ràng.
Lại nhìn tới khuôn mặt kia bởi vì vận động có chút ửng hồng, hơi thở đều đều, bím tóc ở sau lưng được vén sang một bên nhìn rất nhu mì thuần khiết, nhưng thập phần có sức sống.
Nhìn qua một hồi lại thấy cùng bình thường có chút bất đồng.
"Ngươi đang làm cái gì?"
Thẩm Khanh bỗng nhiên nghe thấy thanh âm của Hiên Viên Linh liền vội vàng bỏ cái chân đang nâng lên xuống: "Hoàng thượng thế nào lại tới."
Hiên Viên Linh nghe thấy ngữ điệu kinh ngạc, hoang mang cũng không giận của nàng. Lần đầu thấy nàng là vô ý gặp, lần thứ hai cũng là vô ý gặp, lần thứ ba trở về vẫn là vô ý gặp, quỳ thời gian một chén trà cũng không dám hé răng, lá gan rất nhỏ, cũng không dám tận lực câu dẫn, bất quá trời sinh mị hoặc, giường chiếu chi hoan lại thật vừa ý.
Sau đó Thẩm Khanh nghiêm túc đưa thành thẩm cho Du phi xem.
Du phi thảnh thơi nhìn sang nói: "Ngươi đứng như vậy bản cung thấy không rõ lắm, quỳ đi."
“Ân." Thẩm Khanh một chút dị nghị đều không có, trên mặt lộ ra vẻ thành khẩn cùng sợ hãi.
Du phi thấy nét mặt của Thẩm Khanh thì hừ lạnh một tiếng, bất quá nhìn nàng làm cũng nghiêm túc, hơn nữa còn thật sự có hiệu quả. Lần này vốn là định ra oai phủ đầu, Thẩm Khanh cung kính như vậy cũng không thú vị. Thấy thứ đó thật sự có thể dùng, nàng cũng động tâm, muốn kêu người tới thử đắp lên mặt, thế là liền không khó xử gọi Thẩm Khanh đến làm cho nàng.
Thẩm Khanh vẻ mặt vô cảm ly khai Chung Dục cung.
Hồi Chiêu Hoa cung, Xuân Hoa trông thực sốt ruột.
Thẩm Khanh chỉ nói: "Du phi nương nương muốn giữ người."
Xuân Hoa còn không biết chuyện xảy ra vừa rồi, trong lúc nhất thời có chút lo lắng.
Thẩm Khanh cũng không định nói tiếp.
Đối với một người địa vị cao như Du phi, nàng ta lại có đứa nhỏ trong hậu cung, cộng thêm tiền triều có gia tộc ủng hộ, hoàng hậu đều mắt nhắm mắt mở. Hoàng đế cũng thực sủng ái nàng ta, cùng thái hậu đều đắn đo thân phận của nàng ta, nàng trước mắt thật không biện pháp gì với Du phi.
Nàng không thể tranh đấu nhưng vẫn có thể né tránh, cũng không muốn tham gia đấu đá hậu cung vào lúc này. Điều đó sẽ không có lợi ích gì cho nàng mà còn dễ dàng bị người khác một tay lợi dụng. Bất quá Du phi tự nhiên có người khác nhìn chằm chằm, lúc này không cần thiết nàng phải đối phó.
Về phần tương lai, nếu nàng vẫn có thể tồn tại cho đến khi nữ chính xuất hiện, chắc chắn sẽ có cơ hội để báo thù cho sự nhục nhã này.
Hơn nữa biết Du phi sau này sẽ cùng nữ chính đấu đá mà chết thảm. Hiện tại bất quá như nhìn một người sắp chết nhảy nhót. Thẩm Khanh chỉ có thể tự an ủi mình, không cùng người chết so đo.
Thẩm Khanh mặc dù bị sỉ nhục, nhưng tính nàng vẫn còn ôn hòa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hiên Viên Linh ở chỗ của Du phi vài ngày. Hắn trước mắt chỉ có ba đứa con, muốn đi nhiều tới chỗ Du phi cũng không sao. Thế nhưng thái hậu lại kêu người đi sao chép kinh Phật, ý tứ liền đủ rõ ràng, hiển nhiên là không cho hắn thân thiết Du phi.
Còn không cho hắn đi thân thiết Du phi là muốn hắn đi thân thiết nữ nhân khác, Hiên Viên Linh hiểu rõ trong lòng.
Hiên Viên Linh quá sủng ái Du phi, hiện tại tính tình của Du phi cả cung đều biết. Chính là không muốn hắn có tâm tư tận lực đi sủng Du phi.
Bận rộn chính vụ tiền triều, vội vội vàng vàng mấy ngày liền. Hắn đơn giản mấy ngày liền đều không bước chân vào hậu cung. Kính Sự phòng liên tục mấy ngày đều không thấy Hiên Viên Linh lật bài tử, hôm nay trong lòng cũng thấp thỏm.
Hiên Viên Linh liếc mắt nhìn lục đầu bài, nói đến chuyện giường chiếu chi hoan, hắn đột nhiên nghĩ tới yêu tinh Thẩm Khanh kia.
Hiên Viên Linh nghĩ đến Thẩm Khanh liền qua đây. Xuân Hoa trông coi ở trước cửa thấy hắn, vẻ mặt lại hốt hoảng, vốn định xem rốt cuộc nàng ta đang làm cái gì bên trong, kết quả nhìn thấy vẫn là không biết.
Thẩm Khanh vừa mới ăn cơm tối, không có gì để giải trí, tính tập yoga trên giường.
Lúc Hiên Viên Linh tiến vào chính là nhìn thấy tư thế cổ quái của nàng, nhất thời còn ngây người một lát.
Luyện yoga tự nhiên khinh bạc, Thẩm Khanh vóc người vốn nở nang có sức quyến rũ, lúc này hiện lên thật là rõ ràng.
Lại nhìn tới khuôn mặt kia bởi vì vận động có chút ửng hồng, hơi thở đều đều, bím tóc ở sau lưng được vén sang một bên nhìn rất nhu mì thuần khiết, nhưng thập phần có sức sống.
Nhìn qua một hồi lại thấy cùng bình thường có chút bất đồng.
"Ngươi đang làm cái gì?"
Thẩm Khanh bỗng nhiên nghe thấy thanh âm của Hiên Viên Linh liền vội vàng bỏ cái chân đang nâng lên xuống: "Hoàng thượng thế nào lại tới."
Hiên Viên Linh nghe thấy ngữ điệu kinh ngạc, hoang mang cũng không giận của nàng. Lần đầu thấy nàng là vô ý gặp, lần thứ hai cũng là vô ý gặp, lần thứ ba trở về vẫn là vô ý gặp, quỳ thời gian một chén trà cũng không dám hé răng, lá gan rất nhỏ, cũng không dám tận lực câu dẫn, bất quá trời sinh mị hoặc, giường chiếu chi hoan lại thật vừa ý.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro