Quý Phi Mảnh Mai Có Thuật Đọc Tâm

Chương 34

2024-11-14 23:45:02

Thấy mình vẫn đang ôm eo Cao Long Khải, nàng vội vàng buông ra, lùi lại hai bước, xấu hổ cúi đầu. Nàng muốn che giấu vết máu nhưng càng căng thẳng, nàng càng cảm thấy dòng nước ấm trào ra.

Trời xui đất khiến, hôm nay nàng còn mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, vì thế vết máu đỏ tươi càng thêm chói mắt.

Điều tệ nhất là... vừa rồi nàng ôm chặt Cao Long Khải, dính một chút máu lên áo ngoài của hắn, áo đen vốn không rõ ràng nhưng xui xẻo thay, trên sợi chỉ vàng cũng dính một chút.

Ngu Sở Đại: Mình thật ngốc, thật sự, đáng ra ngay từ đầu mình không uống thuốc mà ra ngoài gió nhiều hơn, chết bệnh trên đường đến Bắc Chiêu, chứ không phải chết ngượng ở đây.

Nàng lén nhìn chằm chằm vào vết máu đó, cầu nguyện Cao Long Khải đừng phát hiện ra.

Cả khu vườn im lặng, con hổ đen vẫn nằm giả chết ở góc tường.

Cao Long Khải thấy vết máu trên váy Ngu Sở Đại càng lan rộng, hắn quay mặt đi, không nhìn nàng nữa, tùy tiện chỉ vào một cung nữ đang quỳ, ra lệnh: "Ngươi, đưa nàng ta xuống, thay một bộ quần áo."

Cung nữ bò dậy, vội vàng tiến lên dìu Ngu Sở Đại vào phòng mình.

Cung nữ này, tình cờ chính là người trước đó đã xin Ngu Sở Đại đôi khuyên tai ngọc trai.

Lúc này, nàng ta vô cùng sợ hãi, trong lòng liên tục cầu xin Bồ Tát phù hộ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nàng ta ở trong cung nhiều năm, hiểu rõ cách hành xử của hoàng đế. Cao Long Khải thường đến vườn thú dạo chơi, những con vật đó nếu chọc giận hắn, dù trước đó hắn có thích đến đâu thì cũng sẽ giết chết không chút thương tiếc.

Còn đối với con người, nàng ta chỉ thấy hoàng đế giết người, chứ chưa từng nghe nói hắn cứu người.

Thế mà hôm nay nàng ta lại gặp phải chuyện kỳ lạ trăm năm có một này.

Vừa rồi Ngu Sở Đại bị tấn công bất ngờ, không biết tình hình nguy cấp đến mức nào nhưng nàng ta đứng ở cửa nhìn rõ mồn một.

Cái vuốt của con hổ đen cách đầu Ngu Sở Đại chưa đầy một trượng, mà lúc đó Cao Long Khải vừa vặn đi đến, bay người xông tới ôm chầm lấy nàng, rồi nhảy lên né tránh cuộc tấn công.

Nếu Cao Long Khải chậm trễ chỉ một chút, Ngu Sở Đại chắc chắn sẽ chết ngay tại chỗ.

Đã thế rồi, nàng ta còn dám lấy khuyên tai của Ngu Sở Đại sao? Có phải nàng ta chán sống không?

Cung nữ tháo khuyên tai rồi nhét vào tay Ngu Sở Đại, liên tục cầu xin nàng tha thứ.

Ngu Sở Đại không nhận, nói: "Đã tặng cho tỷ rồi thì là của tỷ, làm gì có chuyện đòi lại. Hơn nữa, ta dùng nó để đổi canh, tỷ giữ lại cũng là lẽ thường."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quý Phi Mảnh Mai Có Thuật Đọc Tâm

Số ký tự: 0