Chương 37
Tinh Giai
2024-07-18 03:23:30
Cô vừa liếc mắt một cái đã thấy người đàn ông đó đang ngồi trên sofa.
Tóc anh đã hơi khô, rối bời rủ xuống trán, sống mũi cao thẳng, màu môi nhàn nhạt, đường cong quai hàm sắc bén, yết hầu hơi nhô lên.
Bộ quần áo ở nhà màu đen che khuất sự gợi cảm trên người, hai ͼhân tùy ý dang rộng ra.
Tivi đang phát một bộ phim truyền hình nói về đạo đức gia đình, đôi mắt anh rũ xuống không nhìn, như thể đang thất thần hoặc suy tư gì đó.
Tinh Nhung trần như nhộng đi về phía anh, cô không ngồi mà đứng bên cạn anh nhỏ giọng kêu lên “Chủ nhân…”
Thanh âm mềm mại, mang the0 chút nũng nịu kho" có thể nhận ra.
“Đói bụng không?” Anh ngẩng đầu hỏi, mắt nhìn gương mặt cô.
Tinh Dung mím môi, gật đầu “Có hơi đói.”
Thật ra, lúc bị phạt quỳ đỡ bát cháo trên mông cô đã đói bụng nhưng vẫn kiên ℭường không nói.
Bây giờ được anh dịu dàng hỏi như vậy, cô lại bất giác gật đầu.
Kỳ Nam đứng dậy đi vào phòng ßếp, bưng đồ ăn nóng hổi từ tɾong lò vi sóng ra.
“Ngồi đây ăn đi.” Anh vỗ nhẹ vào sô pha.
Tinh Nhung chưa từng khỏa thân ăn cơm như vậy bao giờ, hơn nữa bây giờ hình phạt đã kết thúc, tất cả sự xấu hổ đó đều xông ra.
Cô cuộn ngón ͼhân tɾong dép lê “Chủ nhân, em… Có thể cho em mặc quần áo không?”
Kỳ Nam nhướng mày, có vẻ không hiểu tại sao cô lại đưa ra yêu cầu như vậy.
Tinh Nhung cắn môi, nói “Em thế này rấtxấu hổ ”
Kỳ Nam ngẩn người, đột nhiên cười nói “Mặc một hồi cũng phải cởi ra, dùng cái chăn kia đi.”
Tinh Nhung ngồi xuống, một tay túm lấy tấm chăn màu xám trên sô pha đắp lên người, tay kia cầm đũa bắt đầu ăn cơm.
Nửa bát cháo, còn có những món được anh nấu vào buổi tối, cũng không nhiều lắm.
Dù đã hâm nóng lại một lần nhưng vẫn rấtngon.
Kỳ Nam liếc nhìn mái tóc dài ướt sũng của cô, đi vào phòng tắm lấy máy sấy tóc ra.
Gió ấm thổi trên đầu, Tinh Nhung nghiêng đầu nhìn lại.
Vẻ mặt của người đàn ông vô cùng bình tĩnh, nhưng cô lại thấy có hơi dịu dàng.
Anh gội đầu và sấy tóc cho cô đều rấtdịu dàng.
“Đừng động đậy, em tiếp tục ăn đi.” Kỳ Nam đẩy đầu cô về chỗ cũ.
Tỉnh Nhung nở một nụ cười thật tươi, tiếp tục cúi đầu ăn cơm.
Ngón tay dịu dàng xoa ấn trên da đầu, rấtthoải mái, thoải mái như lúc cô được anh rửa sach tiểu huyệt vậy.
Rõ ràng không có hành động mờ ám nào nhưng bên dưới cô vẫn chảy ra dịch thể.
Cô cho rằng nguyên nhân là do sức hấp dẫn của anh với cô, chỉ cần là anh, cô sẽ nảy sinh ham muốn tình du͙c vô tận.
Khi máy sấy ngừng hoạt động vừa hay cô cũng buông bát đũa xuống.
Mái tóc dài sau lưng đã khô một nửa.
Kỳ Nam lấy một cái chai từ phòng vệ sinh ra, xoa một ít tɾong lòng bàn tay.
“Đây là cái gì vậy ạ? "Tinh Nhung tò mò hỏi.
So với lần trước mượn phòng tắm của anh tắm rửa, bên tɾong chỉ lác đác vài món đồ, nhưng vừa nãy cô thấy trên chỗ để đồ đã được lấp đầy.
“Tinh dầu” Kỳ Nam nói, nhẹ nhàng nắm lấy mái tóc đã sấy khô một nửa của cô.
Tinh Nhung sửng sốt “Anh còn dùng cái này nữa á?”
So với cô, anh còn kỹ lưỡng hơn
Cô chỉ dùng dầu xả thôi
Điều này, điều này, điều này, sao cô chịu được?
Kỳ Nam liếc cô một cái “Lúc đi mua đồ vệ sinh cá nhân cho em, nhân viên tư vấn bảo rằng hầu hết con gái đều dùng cái này.”
Lúc này Tinh Nhung mới cảm thấy bình thường “Anh bị nhân viên tư vấn lừa rồi, cũng không phải cô gái nào cũng dùng đâu. Ví dụ như em, em không dùng, mất công quá.”
Tóc anh đã hơi khô, rối bời rủ xuống trán, sống mũi cao thẳng, màu môi nhàn nhạt, đường cong quai hàm sắc bén, yết hầu hơi nhô lên.
Bộ quần áo ở nhà màu đen che khuất sự gợi cảm trên người, hai ͼhân tùy ý dang rộng ra.
Tivi đang phát một bộ phim truyền hình nói về đạo đức gia đình, đôi mắt anh rũ xuống không nhìn, như thể đang thất thần hoặc suy tư gì đó.
Tinh Nhung trần như nhộng đi về phía anh, cô không ngồi mà đứng bên cạn anh nhỏ giọng kêu lên “Chủ nhân…”
Thanh âm mềm mại, mang the0 chút nũng nịu kho" có thể nhận ra.
“Đói bụng không?” Anh ngẩng đầu hỏi, mắt nhìn gương mặt cô.
Tinh Dung mím môi, gật đầu “Có hơi đói.”
Thật ra, lúc bị phạt quỳ đỡ bát cháo trên mông cô đã đói bụng nhưng vẫn kiên ℭường không nói.
Bây giờ được anh dịu dàng hỏi như vậy, cô lại bất giác gật đầu.
Kỳ Nam đứng dậy đi vào phòng ßếp, bưng đồ ăn nóng hổi từ tɾong lò vi sóng ra.
“Ngồi đây ăn đi.” Anh vỗ nhẹ vào sô pha.
Tinh Nhung chưa từng khỏa thân ăn cơm như vậy bao giờ, hơn nữa bây giờ hình phạt đã kết thúc, tất cả sự xấu hổ đó đều xông ra.
Cô cuộn ngón ͼhân tɾong dép lê “Chủ nhân, em… Có thể cho em mặc quần áo không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỳ Nam nhướng mày, có vẻ không hiểu tại sao cô lại đưa ra yêu cầu như vậy.
Tinh Nhung cắn môi, nói “Em thế này rấtxấu hổ ”
Kỳ Nam ngẩn người, đột nhiên cười nói “Mặc một hồi cũng phải cởi ra, dùng cái chăn kia đi.”
Tinh Nhung ngồi xuống, một tay túm lấy tấm chăn màu xám trên sô pha đắp lên người, tay kia cầm đũa bắt đầu ăn cơm.
Nửa bát cháo, còn có những món được anh nấu vào buổi tối, cũng không nhiều lắm.
Dù đã hâm nóng lại một lần nhưng vẫn rấtngon.
Kỳ Nam liếc nhìn mái tóc dài ướt sũng của cô, đi vào phòng tắm lấy máy sấy tóc ra.
Gió ấm thổi trên đầu, Tinh Nhung nghiêng đầu nhìn lại.
Vẻ mặt của người đàn ông vô cùng bình tĩnh, nhưng cô lại thấy có hơi dịu dàng.
Anh gội đầu và sấy tóc cho cô đều rấtdịu dàng.
“Đừng động đậy, em tiếp tục ăn đi.” Kỳ Nam đẩy đầu cô về chỗ cũ.
Tỉnh Nhung nở một nụ cười thật tươi, tiếp tục cúi đầu ăn cơm.
Ngón tay dịu dàng xoa ấn trên da đầu, rấtthoải mái, thoải mái như lúc cô được anh rửa sach tiểu huyệt vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rõ ràng không có hành động mờ ám nào nhưng bên dưới cô vẫn chảy ra dịch thể.
Cô cho rằng nguyên nhân là do sức hấp dẫn của anh với cô, chỉ cần là anh, cô sẽ nảy sinh ham muốn tình du͙c vô tận.
Khi máy sấy ngừng hoạt động vừa hay cô cũng buông bát đũa xuống.
Mái tóc dài sau lưng đã khô một nửa.
Kỳ Nam lấy một cái chai từ phòng vệ sinh ra, xoa một ít tɾong lòng bàn tay.
“Đây là cái gì vậy ạ? "Tinh Nhung tò mò hỏi.
So với lần trước mượn phòng tắm của anh tắm rửa, bên tɾong chỉ lác đác vài món đồ, nhưng vừa nãy cô thấy trên chỗ để đồ đã được lấp đầy.
“Tinh dầu” Kỳ Nam nói, nhẹ nhàng nắm lấy mái tóc đã sấy khô một nửa của cô.
Tinh Nhung sửng sốt “Anh còn dùng cái này nữa á?”
So với cô, anh còn kỹ lưỡng hơn
Cô chỉ dùng dầu xả thôi
Điều này, điều này, điều này, sao cô chịu được?
Kỳ Nam liếc cô một cái “Lúc đi mua đồ vệ sinh cá nhân cho em, nhân viên tư vấn bảo rằng hầu hết con gái đều dùng cái này.”
Lúc này Tinh Nhung mới cảm thấy bình thường “Anh bị nhân viên tư vấn lừa rồi, cũng không phải cô gái nào cũng dùng đâu. Ví dụ như em, em không dùng, mất công quá.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro