Chương 7
Tinh Giai
2024-07-18 03:23:30
Cái núm vú cứng lên ẩn dưới áo ngực ren màu đen, làm cho người ta muốn lấy nó ra để giày vò.
Kỳ Nam hít sâu một hơi, cầm lấy thước cô chọn đầu tiên ở bên cạnh.
Mông được xoa qua một lần, khi thước đánh xuống, miếng da thịt nhỏ kia bắt đầu kêu gào đau đớn.
Không ngờ sự đau đớn này lại ở mức độ cuối cùng vào lúc nãy, Tinh Nhung không khỏi rên lên một tiếng.
Kỳ Nam cười, hỏi "Có đau không?”
"Đau..."
"Muốn mạnh thêm không?"
Tinh Nhung nuốt nước miếng “Đừng ”
Thước đánh vào cùng một chỗ không biết bao nhiêu lần, Tinh Nhung không nhịn được vặn vẹo thắt lưng muốn né tránh, đồng thời trong miệng cũng cầu xin tha thứ “Đổi chỗ khác đi, đau quá..."
Kỳ Nam hậm hừ cười một tiếng, hỏi ngược lại "Không phải là làm cho em đau sao?”
Mặc dù nói như vậy, nhưng vẫn đổi sang mông bên phải đánh.
Anh đánh rất có quy luật, năm lần một chỗ, mỗi lần đều đánh cùng một khối thịt.
Sau hai chỗ, Tinh Nhung không biết là bởi vì quá đau hay là bởi vì tiểu huyệt tịch mịch mà vặn vẹo.
"Bao nhiêu rồi?" Kỳ Nam đột nhiên hỏi.
Tinh Nhung nghe anh hỏi vậy, liền khóc ủy khuất nói "Không biết... huhu.. anh nói không đếm mà..."
Kỳ Nam cảm thấy buồn cười "Nói em không đếm thì em không đếm sao? Nếu tôi đánh nhiều hơn thì sao?”
Giọng nói rõ ràng mang theo sự châm chọc.
Tinh Nhung cảm thấy khối thịt phía sau đau đớn, liền đáng thương nói "Tôi còn có rất nhiều công cu. chưa đánh, anh đừng đánh thêm nữa..."
Sau khi trừng phạt bằng thước xong, giọng của Kỳ Nam đã hơi khàn, anh đặt tay lên chỗ đang đỏ đến nóng bỏng kia, cảm nhận da thịt nơi đó đang run rẩy “Rất đẹp, muốn xem không?”
Tinh Nhung vừa bị đánh đến phát khóc, khóe mắt hơi nhuộm một tầng hồng nhạt, nhẹ nhàng gật đầu trong vô thức giống như bị mê hoặc.
Hai người đứng trước chiếc gương dài ở huyền quan, Tinh Nhung nghiêng người nhìn bản thân từ phía sau, cảm thấy trong lòng ngứa ngáy.
Toàn bộ phần mông hồng rực lên vì nhiệt độ của bàn tay, vừa nãy thước không đánh lên toàn bộ phần mông mà chỉ tập trung vào phần đỉnh, khiến nó bây giờ giống như trái đào mập mạp mọng nước.
Tinh Nhung dùng mu bàn tay cảm nhận nhiệt độ trên mông, thoải mái quá
Kỳ Nam nhìn thấy cô híp mắt, lại tát thêm một cái vào bờ mông đáng thương “Đi thôi, tiếp tục.”
Công cụ tiếp theo là vợt da.... không biết có nên khen cô có kiến thức lý luận thâm sâu uyên bác hay không.
Bây giờ trên mông rất nóng, sau khi chịu 50 phát đánh từ vợt da, chắc chắn sẽ sưng lên.
Tinh Nhung bất giác bò về phía tay vịn sofa.
Kỳ Nam đưa tay bóp một bên mông cô “Bò lên sofa đi.”
Tinh Nhung vui vẻ đứng dậy, bò lên.
“Tiếp theo hai mươi lăm phá, quy tắc vẫn giống như vừa nãy.”
“Được.”
Vợt da đánh rất kêu, Kỳ Nam lại đánh rất chậm.
Sau hai phát, Tinh Nhung phát hiện ra bí mật đằng sau đó.
Chỗ bị vợt da đánh có cảm giác đau là do sự đàn hồi, sau khi vợt da đánh vào thịt trên mông liền bật trở lại, sau đó cảm giác đau từ bên trong mới dần dần lan ra.
“Anh ơi, đánh nhanh lên một chút...” Tinh Nhung lắc lư hai đùi bóng loáng mượt mà thúc giục.
Kỳ Nam cười nhẹ một tiếng, không đáp lời cô, từ từ tăng lên.
Sau một vòng, cả người Tinh Nhung hận không thể co lại như con sâu.
“Chỉ là một vợt da thôi mà đã thế này rồi, tiếp theo em sẽ khóc đấy.”
Kỳ Nam vừa nói vừa rút khăn giấy đưa cho cô lau mặt.
Tinh Nhung đưa tay tự sờ mông mình, cảm thấy trên mông giống như bị dán một tầng màng bọc đang căng ra.
Kỳ Nam hít sâu một hơi, cầm lấy thước cô chọn đầu tiên ở bên cạnh.
Mông được xoa qua một lần, khi thước đánh xuống, miếng da thịt nhỏ kia bắt đầu kêu gào đau đớn.
Không ngờ sự đau đớn này lại ở mức độ cuối cùng vào lúc nãy, Tinh Nhung không khỏi rên lên một tiếng.
Kỳ Nam cười, hỏi "Có đau không?”
"Đau..."
"Muốn mạnh thêm không?"
Tinh Nhung nuốt nước miếng “Đừng ”
Thước đánh vào cùng một chỗ không biết bao nhiêu lần, Tinh Nhung không nhịn được vặn vẹo thắt lưng muốn né tránh, đồng thời trong miệng cũng cầu xin tha thứ “Đổi chỗ khác đi, đau quá..."
Kỳ Nam hậm hừ cười một tiếng, hỏi ngược lại "Không phải là làm cho em đau sao?”
Mặc dù nói như vậy, nhưng vẫn đổi sang mông bên phải đánh.
Anh đánh rất có quy luật, năm lần một chỗ, mỗi lần đều đánh cùng một khối thịt.
Sau hai chỗ, Tinh Nhung không biết là bởi vì quá đau hay là bởi vì tiểu huyệt tịch mịch mà vặn vẹo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bao nhiêu rồi?" Kỳ Nam đột nhiên hỏi.
Tinh Nhung nghe anh hỏi vậy, liền khóc ủy khuất nói "Không biết... huhu.. anh nói không đếm mà..."
Kỳ Nam cảm thấy buồn cười "Nói em không đếm thì em không đếm sao? Nếu tôi đánh nhiều hơn thì sao?”
Giọng nói rõ ràng mang theo sự châm chọc.
Tinh Nhung cảm thấy khối thịt phía sau đau đớn, liền đáng thương nói "Tôi còn có rất nhiều công cu. chưa đánh, anh đừng đánh thêm nữa..."
Sau khi trừng phạt bằng thước xong, giọng của Kỳ Nam đã hơi khàn, anh đặt tay lên chỗ đang đỏ đến nóng bỏng kia, cảm nhận da thịt nơi đó đang run rẩy “Rất đẹp, muốn xem không?”
Tinh Nhung vừa bị đánh đến phát khóc, khóe mắt hơi nhuộm một tầng hồng nhạt, nhẹ nhàng gật đầu trong vô thức giống như bị mê hoặc.
Hai người đứng trước chiếc gương dài ở huyền quan, Tinh Nhung nghiêng người nhìn bản thân từ phía sau, cảm thấy trong lòng ngứa ngáy.
Toàn bộ phần mông hồng rực lên vì nhiệt độ của bàn tay, vừa nãy thước không đánh lên toàn bộ phần mông mà chỉ tập trung vào phần đỉnh, khiến nó bây giờ giống như trái đào mập mạp mọng nước.
Tinh Nhung dùng mu bàn tay cảm nhận nhiệt độ trên mông, thoải mái quá
Kỳ Nam nhìn thấy cô híp mắt, lại tát thêm một cái vào bờ mông đáng thương “Đi thôi, tiếp tục.”
Công cụ tiếp theo là vợt da.... không biết có nên khen cô có kiến thức lý luận thâm sâu uyên bác hay không.
Bây giờ trên mông rất nóng, sau khi chịu 50 phát đánh từ vợt da, chắc chắn sẽ sưng lên.
Tinh Nhung bất giác bò về phía tay vịn sofa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỳ Nam đưa tay bóp một bên mông cô “Bò lên sofa đi.”
Tinh Nhung vui vẻ đứng dậy, bò lên.
“Tiếp theo hai mươi lăm phá, quy tắc vẫn giống như vừa nãy.”
“Được.”
Vợt da đánh rất kêu, Kỳ Nam lại đánh rất chậm.
Sau hai phát, Tinh Nhung phát hiện ra bí mật đằng sau đó.
Chỗ bị vợt da đánh có cảm giác đau là do sự đàn hồi, sau khi vợt da đánh vào thịt trên mông liền bật trở lại, sau đó cảm giác đau từ bên trong mới dần dần lan ra.
“Anh ơi, đánh nhanh lên một chút...” Tinh Nhung lắc lư hai đùi bóng loáng mượt mà thúc giục.
Kỳ Nam cười nhẹ một tiếng, không đáp lời cô, từ từ tăng lên.
Sau một vòng, cả người Tinh Nhung hận không thể co lại như con sâu.
“Chỉ là một vợt da thôi mà đã thế này rồi, tiếp theo em sẽ khóc đấy.”
Kỳ Nam vừa nói vừa rút khăn giấy đưa cho cô lau mặt.
Tinh Nhung đưa tay tự sờ mông mình, cảm thấy trên mông giống như bị dán một tầng màng bọc đang căng ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro