Hai nam một nữ (2)
Tiểu kiều thê bá đạo
2024-07-21 13:12:41
Edit & Beta: Ami Cuteo >
Kế tiếp, Lâm Nhụy cùng Hàn Vũ lại chơi thêm một trận nữa, tuy rằng trong quá trình gặp các loại trắc trở, nhưng tốt xấu gì cũng giành được thắng lợi.
Chỉ có điều là Lâm Nhụy vừa ngẩng đầu lên thì liền phát hiện Lục Trạch cư nhiên không biết khi nào đã xử lý xong công chuyện rồi, anh cúi đầu tới gần cô, nghiêm túc nhìn cô chơi trò chơi.
"Chơi vui không?" Anh hỏi.
"Rất vui." Lâm Nhụy chưa đã nghiền buông di động xuống. "Anh làm xong công chuyện rồi sao?"
"Ân." Lục Trạch tháo mắt kính xuống, đặt ở trên tủ đầu giường: "Nếu em thích thì hôm nào anh cũng bồi em chơi trò chơi này một chút."
Lâm Nhụy vội vàng lắc đầu: "Anh bận rộn làm việc như vậy, vẫn là thôi đi."
Hàn Vũ ở bên cạnh nghe thấy được liền trách móc nói: "Đúng vậy, trò chơi này không thích hợp cho người lớn tuổi nào đó." Hừ, trong hiện thực tên Lục Trạch này đã trộn lẫn một chân thì thôi đi, trong trò chơi Hàn Vũ anh không muốn có người chen thêm một chân a.
Lục Trạch không có phản ứng với hành động ấu trĩ của Hàn Vũ mà là ôn nhu nói với Lâm Nhụy: "Bảo bối, chúng ta nên ngủ rồi."
"A?" Lâm Nhụy sửng sốt, nhanh chóng nhìn Hàn Vũ cùng Lục Trạch ở 2 bên trái phải xong lại hoảng loạn dời ánh mắt. "Ân ân, em ngủ đây, ngủ ngon."
Nói xong, cả người cô chui vào trong ổ chăn, co thành một đoàn.
Cách lớp chăn, cô cảm giác được hai người Lục Trạch cùng Hàn Vũ tựa hồ đang nhẹ giọng nói cái gì đấy, sau đó liền nghe được một tiếng tắt đèn, kế tiếp, hai bên trái phải chăn của cô đều giật giật, hai người đàn ông cũng nằm xuống theo.
Thân thể Lâm Nhụy cứng đờ không dám ra tiếng, cảm giác gương mặt cũng bắt đầu trở nên nóng bỏng.Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ... Lần đầu tiên ba người cùng nhau ngủ a, cô có cần nói chút cái gì hay làm chút gì đó không?
Vì sao bản thân cư nhiên lại giống như còn có chút kích động nhỏ a?
Cô vội vàng chôn những ý nghĩ không hài hòa đó ở trong lòng, yên lặng lẩm nhẩm 4 chữ thanh tâm quả dục.
Hiện tại hai bên trái phải đều không có động tĩnh, bọn họ hẳn là cũng ngủ rồi đi. Ân, vậy bản thân cũng nhanh ngủ thôi.
Nghĩ như vậy, đầu óc bất tri bất giác nóng lên của Lâm Nhụy cũng chậm rãi bình tĩnh lại, mò đầu ra khỏi ổ chăn, hơn nữa buổi chiều đi dạo phố lâu như vậy cũng có hơi chút mệt, chỉ chốc lát sau cả người cũng đã buồn ngủ mông lung.
Ngay sau đó, cô đột nhiên mở to hai mắt.
Bởi vì cô cảm giác được Lục Trạch ở bên trái tựa hồ hơi nghiêng nghiêng người, nhích gần hơn chút về phía cô.
Trong bóng đêm, thấy không rõ lắm gương mặt của anh nhưng lại có thể cảm giác được khoảng cách lẫn nhau thân mật khăng khít, thân hình cường tráng thuộc về nam tính cọ xát với cô, một cổ hơi thở ấm áp phả vào trên trán cô, ngứa, nhiễu cơn buồn ngủ rút hơn phân nửa.
Lục Trạch đây là có ý tứ gì? Anh vẫn còn chưa ngủ sao?
Lâm Nhụy ở trong lòng miên man suy nghĩ, muốn mở miệng hỏi, nhưng lại cố kỵ Hàn Vũ đang nằm ở bên phải, thế là đành im lặng.
Đợi một lát, Lục Trạch vẫn không có động tác gì khác, hẳn là chỉ vô tình. Vì thế cô lại một lần nữa nhắm mắt lại, chuẩn bị vứt bỏ tất cả sự quấy nhiễu ở bên ngoài để đi vào giấc ngủ.
Nhưng mà vẫn không thể ngủ được như cũ.
Bởi vì vốn tưởng rằng Lục Trạch đã ngủ lại đột nhiên dùng môi bao trùm ở trên cánh môi Lâm Nhụy, một nụ hôn lâm li triền miên cứ như vậy tiếp diễn, môi mỏng nhẹ nhàng đè nặng cô mà cắn xé, nghiền nát môi thịt của cô, hàm răng bị cường thế mở ra, ngay sau đó đầu lưỡi bá đạo của người đàn ông chui vào trong khoang miệng cô, câu lấy cái lưỡi của Lâm Nhụy cùng múa, nước bọt giao hòa...
Lần này Lâm Nhụy xác định Lục Trạch là cố ý.
Nhưng cô lại không hề phản kháng, bởi vì hôn hôn, cô cũng động tình.
Hai người ở trong căn phòng đen nhánh, mặc kệ một người khác, điên cuồng áp lực tiếng động hôn môi lẫn nhau.
Không cần nghĩ cũng biết, tiểu huyệt của cô nhất định đã ươn ướt, d*m thủy tràn ra bên ngoài, chỉ đợi cây côn th*t lớn thuộc về đàn ông tiến vào đào xới một phen mới có thể giải khát.
Chỉ tiếc là Lục Trạch chỉ hôn cô, thân thể lại không có bất kỳ một động tác nào, không có côn th*t lớn an ủi, Lâm Nhụy đành phải khó nhịn kẹp chặt hai chân, toàn thân cùng trái tim đều tập trung vào trong kỹ thuật hôn cao siêu của Lục Trạch.
Có lẽ là trời cao nghe thấy được điều tiếc nuối của cô, lúc này, một bàn tay của người đàn ông lặng yên mò lên phần đùi cô, men theo da thịt bóng loáng, một đường thẳng đến tiểu huyệt ở giữa hai chân Lâm Nhụy.
Tiểu huyệt sớm đã d*m thủy tràn lan, ướt át không chịu được, mấp máy muốn ăn giống như một cái miệng nhỏ đói khát.
Người đàn ông bắt đầu hành động, lòng bàn tay thô ráp nhéo hai mảnh môi âm hộ ướt át, tùy tay xoa xoa.
Sau đó, ngón tay ấn ở trên hai viên âm hạch mẫn cảm nhất.
Dùng sức đè xuống.
Trong tích tắc đó, một cổ khoái cảm như bị điện giật nhanh chóng hiện lên, thế cho nên Lâm Nhụy suýt chút nữa đã cắn trúng đầu lưỡi của Lục Trạch.
Sảng khoái đồng thời, cô hốt hoảng nghĩ đến một chuyện, bàn tay này, tựa hồ là đến từ bên phải?
Kế tiếp, Lâm Nhụy cùng Hàn Vũ lại chơi thêm một trận nữa, tuy rằng trong quá trình gặp các loại trắc trở, nhưng tốt xấu gì cũng giành được thắng lợi.
Chỉ có điều là Lâm Nhụy vừa ngẩng đầu lên thì liền phát hiện Lục Trạch cư nhiên không biết khi nào đã xử lý xong công chuyện rồi, anh cúi đầu tới gần cô, nghiêm túc nhìn cô chơi trò chơi.
"Chơi vui không?" Anh hỏi.
"Rất vui." Lâm Nhụy chưa đã nghiền buông di động xuống. "Anh làm xong công chuyện rồi sao?"
"Ân." Lục Trạch tháo mắt kính xuống, đặt ở trên tủ đầu giường: "Nếu em thích thì hôm nào anh cũng bồi em chơi trò chơi này một chút."
Lâm Nhụy vội vàng lắc đầu: "Anh bận rộn làm việc như vậy, vẫn là thôi đi."
Hàn Vũ ở bên cạnh nghe thấy được liền trách móc nói: "Đúng vậy, trò chơi này không thích hợp cho người lớn tuổi nào đó." Hừ, trong hiện thực tên Lục Trạch này đã trộn lẫn một chân thì thôi đi, trong trò chơi Hàn Vũ anh không muốn có người chen thêm một chân a.
Lục Trạch không có phản ứng với hành động ấu trĩ của Hàn Vũ mà là ôn nhu nói với Lâm Nhụy: "Bảo bối, chúng ta nên ngủ rồi."
"A?" Lâm Nhụy sửng sốt, nhanh chóng nhìn Hàn Vũ cùng Lục Trạch ở 2 bên trái phải xong lại hoảng loạn dời ánh mắt. "Ân ân, em ngủ đây, ngủ ngon."
Nói xong, cả người cô chui vào trong ổ chăn, co thành một đoàn.
Cách lớp chăn, cô cảm giác được hai người Lục Trạch cùng Hàn Vũ tựa hồ đang nhẹ giọng nói cái gì đấy, sau đó liền nghe được một tiếng tắt đèn, kế tiếp, hai bên trái phải chăn của cô đều giật giật, hai người đàn ông cũng nằm xuống theo.
Thân thể Lâm Nhụy cứng đờ không dám ra tiếng, cảm giác gương mặt cũng bắt đầu trở nên nóng bỏng.Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ... Lần đầu tiên ba người cùng nhau ngủ a, cô có cần nói chút cái gì hay làm chút gì đó không?
Vì sao bản thân cư nhiên lại giống như còn có chút kích động nhỏ a?
Cô vội vàng chôn những ý nghĩ không hài hòa đó ở trong lòng, yên lặng lẩm nhẩm 4 chữ thanh tâm quả dục.
Hiện tại hai bên trái phải đều không có động tĩnh, bọn họ hẳn là cũng ngủ rồi đi. Ân, vậy bản thân cũng nhanh ngủ thôi.
Nghĩ như vậy, đầu óc bất tri bất giác nóng lên của Lâm Nhụy cũng chậm rãi bình tĩnh lại, mò đầu ra khỏi ổ chăn, hơn nữa buổi chiều đi dạo phố lâu như vậy cũng có hơi chút mệt, chỉ chốc lát sau cả người cũng đã buồn ngủ mông lung.
Ngay sau đó, cô đột nhiên mở to hai mắt.
Bởi vì cô cảm giác được Lục Trạch ở bên trái tựa hồ hơi nghiêng nghiêng người, nhích gần hơn chút về phía cô.
Trong bóng đêm, thấy không rõ lắm gương mặt của anh nhưng lại có thể cảm giác được khoảng cách lẫn nhau thân mật khăng khít, thân hình cường tráng thuộc về nam tính cọ xát với cô, một cổ hơi thở ấm áp phả vào trên trán cô, ngứa, nhiễu cơn buồn ngủ rút hơn phân nửa.
Lục Trạch đây là có ý tứ gì? Anh vẫn còn chưa ngủ sao?
Lâm Nhụy ở trong lòng miên man suy nghĩ, muốn mở miệng hỏi, nhưng lại cố kỵ Hàn Vũ đang nằm ở bên phải, thế là đành im lặng.
Đợi một lát, Lục Trạch vẫn không có động tác gì khác, hẳn là chỉ vô tình. Vì thế cô lại một lần nữa nhắm mắt lại, chuẩn bị vứt bỏ tất cả sự quấy nhiễu ở bên ngoài để đi vào giấc ngủ.
Nhưng mà vẫn không thể ngủ được như cũ.
Bởi vì vốn tưởng rằng Lục Trạch đã ngủ lại đột nhiên dùng môi bao trùm ở trên cánh môi Lâm Nhụy, một nụ hôn lâm li triền miên cứ như vậy tiếp diễn, môi mỏng nhẹ nhàng đè nặng cô mà cắn xé, nghiền nát môi thịt của cô, hàm răng bị cường thế mở ra, ngay sau đó đầu lưỡi bá đạo của người đàn ông chui vào trong khoang miệng cô, câu lấy cái lưỡi của Lâm Nhụy cùng múa, nước bọt giao hòa...
Lần này Lâm Nhụy xác định Lục Trạch là cố ý.
Nhưng cô lại không hề phản kháng, bởi vì hôn hôn, cô cũng động tình.
Hai người ở trong căn phòng đen nhánh, mặc kệ một người khác, điên cuồng áp lực tiếng động hôn môi lẫn nhau.
Không cần nghĩ cũng biết, tiểu huyệt của cô nhất định đã ươn ướt, d*m thủy tràn ra bên ngoài, chỉ đợi cây côn th*t lớn thuộc về đàn ông tiến vào đào xới một phen mới có thể giải khát.
Chỉ tiếc là Lục Trạch chỉ hôn cô, thân thể lại không có bất kỳ một động tác nào, không có côn th*t lớn an ủi, Lâm Nhụy đành phải khó nhịn kẹp chặt hai chân, toàn thân cùng trái tim đều tập trung vào trong kỹ thuật hôn cao siêu của Lục Trạch.
Có lẽ là trời cao nghe thấy được điều tiếc nuối của cô, lúc này, một bàn tay của người đàn ông lặng yên mò lên phần đùi cô, men theo da thịt bóng loáng, một đường thẳng đến tiểu huyệt ở giữa hai chân Lâm Nhụy.
Tiểu huyệt sớm đã d*m thủy tràn lan, ướt át không chịu được, mấp máy muốn ăn giống như một cái miệng nhỏ đói khát.
Người đàn ông bắt đầu hành động, lòng bàn tay thô ráp nhéo hai mảnh môi âm hộ ướt át, tùy tay xoa xoa.
Sau đó, ngón tay ấn ở trên hai viên âm hạch mẫn cảm nhất.
Dùng sức đè xuống.
Trong tích tắc đó, một cổ khoái cảm như bị điện giật nhanh chóng hiện lên, thế cho nên Lâm Nhụy suýt chút nữa đã cắn trúng đầu lưỡi của Lục Trạch.
Sảng khoái đồng thời, cô hốt hoảng nghĩ đến một chuyện, bàn tay này, tựa hồ là đến từ bên phải?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro