Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả
Chương 1426
2024-09-10 06:39:48
Chương 1426
Mà ở trên đài cao kia, còn có một Quỷ Vương mà ngay cả Lý Dục Thần cũng không thể làm gì được.
Làm sao còn có thể đánh cuộc chiến này đây?
Nhìn thấy cảnh tượng này, ông chủ Hầu vội vàng la lớn: “Đạo trưởng Bạch, đừng để ý đến tôi, cương thi đi chậm rãi, tôi có thể chạy trốn được. Ông mau đi giúp cậu Lý đi, chỉ có cậu Lý mới có thể cứu chúng ta!”
Bạch Phương Hưng nhìn về phía Quỷ Vương đang giằng co với Lý Dục Thần, giữa không trung của đại điện đã tràn ngập mây đen và mây tím, ánh sáng của Thiên Đô lệnh ẩn hiện trong tầng mây.
Thi quỷ ở bên ngoài đã tụ lại, vây quanh Lý Dục Thần, chúng sẽ sớm phát động một cuộc tấn công.
Ông ta biết ông chủ Hầu nói đúng, chỉ có Lý Dục Thần mới có thể cứu được mọi người.
Một khi Lý Dục Thần bị đánh bại thì không người nào ở đây có thể chạy thoát.
Bạch Phương Hưng không khỏi cảm thấy hổ thẹn, lúc này người bình tĩnh nhất lại là ông chủ Hầu không biết chút võ công nào.
Ông ta gật đầu, ném thanh kiếm gãy trong tay đi, tay không lao về phía trước, hét lớn một tiếng, không quan tâm khí thi sát có xâm chiếm cơ thể hay không, từ phía sau tóm lấy cổ của một con, sau đó ném cương thi ra ngoài.
Lúc này Bạch Phương Hưng cũng không còn phong thái của đạo sĩ nữa. Chỉ thấy râu tóc ông ta lộn xộn, nhe răng nhếch miệng, khóe mắt sắp nứt ra, trông như một người điên.
Tiêu Minh Hạc đang một mình chống đỡ thi sát ở cửa cũng không khá hơn, nhìn thấy thi sát ngày càng xuất hiện nhiều hơn, ông ta đã có chút bất lực.
Ông chủ Hầu thì chạy trối chết, như đang chơi trò mèo vờn chuột với lũ cương thi.
Tuy nhiên, sinh khí lưu động từ việc ông ta chạy trốn đã thu hút sự chú ý của nhiều thi quỷ hơn, một vài thi quỷ đã tiến đến gần ông ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dần dần, ông ta cũng đã bị dồn đến góc tường, không còn đường chạy trốn.
Một con thi sát nhảy dựng lên, nằm úp trên vai Tiêu Minh Hạc.
Tiêu Minh Hạc cảm thấy đầu vai đau nhói, ra sức hất lên, ném thi sát xuống đất, một chân đá bay.
Máu đen ở vai chảy dọc xuống thuận theo cánh tay, toàn bộ cánh tay có cảm giác tê dại.
Ông ta biết đây là thi độc, liền vội vàng dùng một bàn tay khác liên tục điểm mấy chỗ trên cánh tay bị thương, phong bế huyệt đạo, ngăn cản khí độc lan rộng.
Nhưng lúc này ông ta không kịp dùng chân khí ép độc ra ngoài, bởi vì lại có thêm mấy con thi sát bò tới.
Tiêu Minh Hạc không thể không dùng cánh tay còn lại đánh với chúng, ông ta vốn tiêu hao sức lực quá lâu, hiện tại càng là trứng chọi đá, chỉ đành nương nhờ thân pháp tránh trái tránh phải.
Nhưng làm như vậy, cửa điện do ông ta canh giữ liền lộ ra sơ hở, mấy con thi sát chui vào.
Ông chủ Hầu bị ép vào trong góc, điện thoại di động cầm trong tay chẳng biết bật lên một tấm ảnh chụp phù chú. Ông ta run tay, nhắm thẳng màn hình vào trước cương thi, vừa chiếu vừa lẩm bẩm trong miệng: “Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh, tôi định! Tôi định!”
Cương thi kia có lẽ bị ánh sáng từ điện thoại di động chiếu vào nên ngẩn ra, như thể bị định tại chỗ.
Ông chủ Hầu cảm thấy ngạc nhiên: “Có tác dụng?”
Cương thi đột nhiên nhào tới.
“Đụ mẹ!”
Ông chủ Hầu chửi thô tục, ngã dập mông xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro