Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả
Chương 1434
2024-09-10 06:39:48
Chương 1434
Bọn họ nhìn thấy sợi Phật quang cuối cùng.
Phật âm Lục Tự Chân Ngôn còn quanh quẩn bên trong Thiên Phật Câu, hòa cùng âm thanh ầm ầm chấn động của mặt đất, càng lộ vẻ uy nghiêm.
Phật quang tắt.
Sau lưng liền truyền đến một tiếng ầm vang, cả ngọn núi lập tức sụp đổ, mai táng cả mộ huyệt của quỷ vương.
Một giây sau, mặt đất mới ngừng rung động, khôi phục bình tĩnh.
Lại nhìn vách đá hai bên trên hang đá Thiên Phật Câu, những tượng Phật vốn dĩ ngã trái ngã phải, không còn nguyên vẹn bên trong đều đã hóa thành bột mịt sau chấn động.
Lý Dục Thần biết anh đã không cần lo lắng đến việc những âm linh kia sẽ ra ngoài hại người nữa.
Đại trận Thiên Phật đã bị tàn phá này, không biết vì nguyên nhân gì mà lại khởi động lần nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thi sát đã tiêu tán ở bên trong Phật quang, âm linh cũng được siêu độ vãng sinh bên trong Phật âm.
Tất cả đều quay về yên lặng, ngay cả mộ huyệt ở sâu bên trong cũng đã bị vùi lấp.
Cho dù sau này có người đào ra cũng sẽ không nhìn thấy quỷ vương và thi quỷ nữa, đại khái chỉ có thể đào ra rất nhiều vàng bạc tài bảo và những mảnh sứ vỡ vụn, trở thành một câu hỏi thiên cổ khó lý giải.
Lý Dục Thần mới phát hiện mình vẫn còn coi thường Thiên Phật Câu này, coi thường diệu pháp Phật Môn.
Nơi này nhất định là do vị cao thủ Phật gia nào đó xây dựng ra để trấn áp quỷ vương kia.
Chỉ là anh không rõ, nếu đã có năng lực như vậy, vì sao không trực tiếp xuống dưới tiêu diệt hết thi thể quỷ vương, lấy đi hoặc là phá hủy cờ U Minh Quỷ, như thế không phải sẽ trực tiếp hơn sao?
Làm sao phải hao tổn tài vật để xây dựng ra dạng này một đại trận Phật Môn ở chỗ này?
Ông chủ Hầu nhìn ngọn núi ngổn ngang phía sau, đấm ngực dậm chân.
Cả một điện bảo bối kia, chẳng những có vàng bạc mà còn có đồ cổ, ông ta làm buôn bán đổ cổ nửa đời người, cộng lại cũng chưa từng thấy nhiều như vậy.
Vừa mới xem đã nghiền mà lại bị chôn vùi như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơn nữa nhìn nơi này thì có vẻ cho dù có điều mười cái máy xúc đến, đào đến tận trăm năm cũng chưa chắc đã có thể đào ra được.
Lý Dục Thần nhìn dáng vẻ này của ông ta thì cười nói: “Vừa rồi lúc đối mặt với thi quỷ ngươi suýt nữa sợ đến mức hồn phi phách tán, sao không thấy ngươi mất hồn mất vía như bây giờ”.
Ông chủ Hầu tự giễu cười, thở dài: “Haiz, cũng không phải là tôi tham tiền, chỉ là cảm thấy đáng tiếc, nhiều văn vật như vậy lại bị chôn sâu dưới lòng đất, không thể thấy ánh mặt trời”.
Nói rồi, ông ta chợt nhớ tới cái gì, hưng phấn lấy điện thoại ra nói: “Không sao hết, tôi đã chụp lại rồi, còn có video, ha ha, tôi còn chụp cả thi quỷ. Tôi sẽ gửi cho mấy người lão Vương, lão Hồ, lão Trương, lão Ngô”.
“Trước kia vẫn luôn nghe bọn họ ba hoa, khoác lác, cái gì mà Mạc Kim giáo úy, còn đeo móng lừa đen có thể trị cương thi, đậu má chứ! Lúc này cứ để bọn họ tận mắt nhìn xem cái gì gọi là ma quỷ, cái gì gọi là cương thi, ông đây còn tự tay diệt mấy chục con cương thi, còn không cần nửa cái móng lừa đen nào!”
Ông ta mở album ảnh trên điện thoại, vẻ hưng phấn trên mặt liền biến mất trong nháy mắt.
Chỉ thấy trong những video và ảnh ông ta chụp toàn là một màu đen sì, chỉ hiện ra mấy luồng ánh sáng xanh lè giống như màn hình bị hỏng vậy, cái gì cũng không nhìn thấy.
Cục động đất đã thông báo về việc dốc Dã Tam xảy ra chấn động nhỏ, mà khi Phật quang và tiếng niệm kinh ở Long Môn Thiên Quan lên hot search, vô số du khách bắt đầu tràn vào Thiên Phật Câu.
Bởi vậy Thiên Phật Câu ở Long Môn Thiên Quan đã không có tượng Phật trở thành điểm du lịch nổi tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro