Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 439

2024-09-10 06:39:48



Chương 439

Một người phía sau Cao Tử Hạng đi ra.

Người này chính là người trông giống như quản gia theo bên cạnh Cao Tử Hạng mà Lý Dục Thần gặp lần trước.

“Tào Tra Lý, còn nhận ra tôi không?”

Tào Tra Lý nhìn kỹ ông ta một lúc, hơi kinh ngạc: “Ông là Vạn Sơn Lâm?”

“Đúng thế, chính là tôi”, Vạn Sơn Lâm nói.

Tào Tra Lý cười ha ha: “Xem ra nhà họ Cao cho cung phụng của Hồng Môn không ít, hộ pháp Hồng Môn đều đến nhà họ Cao, sao Vạn Thời Quân không đích thân đến chứ?”

Vạn Sơn Lâm nói: “Hồng Môn và Huyền Hàng Môn các người không hề dây dưa qua lại, anh lại tham gia vào tranh chấp Hồng Môn, xem ra Huyền Hàng Môn các người đã chuẩn bị ồ ạt tiến vào nội địa rồi”.

“Hừ, đây là hành động của cá nhân tôi, không liên quan đến sư môn của tôi”, Tào Tra Lý phủ nhận nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});




Trong lúc bọn họ nói chuyện, Lý Dục Thần đi đến trước mặt Đinh Hương, cất giọng dịu dàng: “Đinh Hương!”

Ánh mắt Đinh Hương đờ đẫn, thơ ơ.

Lý Dục Thần lấy ra một cây châm ngũ hành, cẩn thận cắm vào huyệt Bạch Hội của Đinh Hương, sau đó xoay nhẹ ngàng, truyền pháp lực vào cây châm.

“Nhóc con, đừng hòng!”

Tào Tra Lý đang định ra tay ngăn Lý Dục Thần.

Chỉ thấy gã ta giơ tay, một bóng đen xông thẳng đến Lý Dục Thần.

Vật còn chưa bắn đến, gió âm đã nổi lên, còn ngửi thấy một mùi tanh trong không khí.

Lý Dục Thần phớt lờ, chỉ chuyên tâm cắm châm cho Đinh Hương.

Bỗng nghe thấy Vạn Sơn Lâm quát một tiếng: “Mày dám!”

Chỉ thấy trong lúc ông ta vung tay, đánh ra một đường ánh sáng trắng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ánh sáng trắng xuyên qua bóng đen, phụt một tiếng chui vào trong sofa, cũng không biết là thứ gì.

Bóng đen đó rơi xuống đất, ngoe nguẩy, thì ra là một con rết.

Tào Tra Lý tức giận nhìn sang Vạn Sơn Lâm.

Hai bên nhìn nhau, có vài phần thận trọng.

Vạn Sơn Lâm là hộ pháp Hồng Môn, võ đạo kiêm tu, khiến Tào Tra Lý không dám khinh suất.

Vạn Sơn Lâm cũng có vài phần kiêng sợ, đặc biệt là Cao Tử Hạng có ở đây, sợ ngộ thương đến ông ta.

Lúc này, đỉnh đầu của Đinh Hương từ từ bốc lên một luồng khí đen, ngưng tụ thành một khuôn mặt người trong không trung.

Đó là ám cổ thuần túy, cũng chính là hồn giáng.

Lại Sa Sa cũng biết dùng ám cổ, nhưng cấp thấp hơn rất nhiều so với ám cổ trong cơ thể Đinh Hương, hiển nhiên, hồn giáng của Đinh Hương là do Tào Tra Lý hạ thủ.

Hồn giáng ngưng tụ thành người, dần mọc lên lông mày, lộ ra vẻ mặt hung dữ với Lý Dục Thần.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Số ký tự: 0