Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 949

2024-09-10 06:39:48



Chương 949

Câu lạc bộ cao cấp như Bá Tước Đông Phương, một ngày cũng không có mấy người đến, hơn nữa đều là chế độ hội viên, không phải hội viên thì cần hội viên đưa đến mới vào được, chỉ cần là hội viên, bình thường bảo vệ đều biết.

Quản lý Trương nói với bảo vệ, bất kể ai đến cũng phải thông báo với ông ta một tiếng. Ông ta muốn xem, bạn của Trần Văn Học là ai.

Nếu thực sự là đại phật nào, ngay cả ông chủ cũng không chọc được, thì không nói gì hết, ngoan ngoãn đến tiếp rượu xin lỗi cậu Trần.

Nhưng nếu chỉ là nhân vật bình thường, quản lý Trương phải đùa giỡn họ một trận mới được. Đó cũng là ý của người đứng phía sau ông ta.

Rất nhanh, bảo vệ gọi điện cho ông ta, nói bên ngoài có người lạ đến, tìm cậu Trần, không phải là hội viên, hỏi có cho vào không.

Quản lý Trương vừa nghe là người lạ, cũng không dám xác định lai lịch thế nào, bèn vội vàng ra cửa.

Lúc này Lý Dục Thần chắp hai tay phía sau, ngẩng đầu nhìn cách trang trí xa hoa hào nhoáng ở mặt tiền câu lạc bộ cao cấp yên tĩnh trong ồn ào này.

Anh phát hiện trên đá hoa bên trên cổng lớn có khắc nổi một hình được người ta sợ đến bóng loáng, khiến anh nghĩ đến khỉ đá ẩn giấu trên cổng Bạch Vân Quan.

Lý Dục Thần tiến lên một bước, đang định đưa tay sờ thì bị quản lý Trương quát ngăn lại:

“Đừng, đừng sờ, thứ này người bình thường không sờ được. Đây gọi là phú quý đầy nhà, chỉ có hội viên cao cấp ở chỗ chúng tôi mới được sờ”.

Lý Dục Thần rút tay lại, nhìn quản lý Trương.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không biết tại sao, trong lòng quản lý Trương hơi run lên.

“Vậy thì, làm thế nào mới có thể trở thành hội viên cao cấp?”, Lý Dục Thần hỏi.

Nghe thấy lời này, quản lý Trương thở nhẹ nhõm, đoán rằng có lẽ người đối diện có thân phận bình thường, người của giới thượng lưu dù không phải là hội viên của Bá Tước, đâu có mấy người không biết yêu cầu của Bá Tước Đông Phương? Trừ phi anh ta không phải là người Thân Châu.

Nếu không phải người bản địa Thân Châu thì có gì phải sợ.

“Hội viên cao cấp yêu cầu tài sản cá nhân phải từ năm mươi triệu trở lên, cần có hai hội viên là người giới thiệu và người bảo đảm. Còn có hội viên bạch kim và hội viên kim cương, tài sản yêu cầu lần lượt là hai trăm triệu và năm trăm triệu, cũng cần hai hội viên cùng đẳng cấp là người giới thiệu và bảo đảm”, quản lý Trương vừa nói, vừa quan sát sắc mặt của Lý Dục Thần: “Đương nhiên rồi, nếu tài sản từ hai tỷ trở lên, không cần giới thiệu, chúng tôi có thể tặng một thẻ VIP tôn quý nhất”.

Vẻ mặt Lý Dục Thần không hề dao động, chỉ khẽ mỉm cười.

Quản lý Trương không nhìn thấu được, hỏi: “Vậy, cậu muốn gia nhập hội viên đẳng cấp nào? Có cần tôi tiến cử người giới thiệu cho cậu không, nói không chừng có người cậu quen đấy!”

“Không, tôi không nhập hội”, Lý Dục Thần nói: “Tôi tìm Trần Văn Học, anh ta ở bên trong”.

Quản lý Trương thả lỏng khuôn mặt, xem ra không phải nhân vật lớn gì, nếu là nhân vật lớn, hai tỷ tài sản chứng minh chỉ là chuyện trong vài phút, đã nói đến đây rồi, chắc chắn sẽ làm thẻ VIP.

“Không nhập hội à… vậy thì khó xử rồi, chỗ chúng tôi chỉ mở cửa cho hội viên, không phải hội viên không được vào”.

Lý Dục Thần không phải là người không nói lý.

Đương nhiên anh biết kiểu tiếp đãi hội viên của những câu lạc bộ cao cấp như này, cho nên vừa nãy anh cũng không làm khó bảo vệ, yên lặng đứng đợi bảo vệ báo lên trên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Số ký tự: 0