Rừng Thép H

Chương 21

Khí Ngô Câu

2024-09-30 20:02:59

Quay lại đội trọng án, Vu Đan vừa nhìn thấy Chu Cẩn thì hỏi: “Giáo sư Giang không sao chứ?”

Chu Cẩn phản ứng chậm mất một nhịp, Vu Đan đang hỏi về vết thương của Giang Hàn Thanh. Cô lại quên không hỏi, nhưng biểu hiện tối qua của Giang Hàn Thanh có lẽ không có trở ngại gì lớn.

Cô lắc đầu, đáp: “Không sao hết.”

Vu Đan vòng tay ôm cô cười nói: “Chuyện trọng đại như kết hôn cũng không nói với bọn mình một tiếng. Nếu không phải vì vụ án bận rộn, ai cũng không bỏ qua cho cậu đâu.”

Chu Cẩn xấu hổ: “Còn chưa kịp nói. Chỉ mới nhận giấy đăng ký kết hôn, chưa tổ chức hôn lễ.”

“Đợi vụ án này kết thúc, cậu và giáo sư Giang nhất định phải mời cơm nha.”

“Nhất định nhé.” Cô đáp xong thì hất cằm chỉ về phía phòng thẩm vấn hỏi: “Lại Tam sao rồi?”

Vu Đan thở dài, đáp: “Đừng nhắc nữa, hai đội thay phiên nhau thẩm vấn, nhưng Lại Tam sống chết không thừa nhận, nói bản thân không giết Quan Linh.”

Chu Cẩn: “Giám đốc khách sạn Thượng Duyệt chính là nhân chứng, Lại Tam có thừa nhận không?”

Vu Đan: “Giám đốc đó chỉ nói rằng Quan Linh đến gặp Lại Tam vào tối hôm đó, nhưng không tận mắt thấy hắn hành hung nạn nhân. Lại Tam nhất quyết phủ nhận, nói hôm đó hắn ngủ ở nhà, không hề ra ngoài.”

Điều này cũng nằm trong dự định.

Lại Tam không sợ cảnh sát, có thể thấy tâm lý hắn rất vững vàng, nếu phía cảnh sát không đặt chứng cứ trước mặt hắn, hắn sẽ không dễ dàng thừa nhận.

Xét cho cùng, đây không phải là một vụ án mạng đơn giản, vũ khí giết người mà hắn sử dụng là súng cảnh sát. Một khi hắn đã mở miệng thì nhất định liên quan đến những người đằng sau.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lại Tam không ngốc như vậy.

Vu Đan nói: “Tên đó thực sự rất hung hãn, nói bản thân hiểu luật. Cảnh sát chỉ có thể giam giữ hắn trong 48 tiếng, đến khi đó không có bằng chứng thì phải cung kính đưa hắn về nhà, bằng không sẽ đến văn phòng thành phố khiếu nại chúng ta.”

Lại Tam đang ở trong phòng thẩm vấn, thật sự rất cố chấp.

Cảnh viên phụ trách thẩm vấn bị hắn chọc tức, đập bàn nói tội danh giết người không thành án, nhưng việc tham gia tổ chức mại dâm là điều chắc chắn, mới khiến hắn bớt chút ngông cuồng.

Lại Tam giơ tay lên, khiêu khích: “Vậy mày bắt tao đi, có chứng cứ tao sẽ nhận tội.”

Nghĩ đến bộ dạng lưu manh của hắn, Vu Đan chửi thề một câu: “Rốt cuộc ai đã cho hắn tự tin đó chứ?”

Vu Đan chỉ thuận miệng hỏi, nhưng trong đầu Chu Cẩn chợt lóe lên khuôn mặt của một người.

Tưởng Thành.

Tưởng Thành quen biết Hạ Vũ, ông chủ của Phượng Hoàng Lửa, vì vậy có thể anh ta biết Lại Tam, giữa họ chắc chắn có mối quan hệ nào đó.

Tuy nhiên, đây chỉ là trực giác nảy sinh, Chu Cẩn không cho là thật, suy nghĩ một lát về vụ án của Quan Linh, cô nói: “….Hiện trường vụ án cách xa thành phố, nếu Lại Tam đến hiện trường thì sẽ phải dùng phương tiện di chuyển.”

Vu Đan cười nói: “Không hổ là học trò được lão Đàm dạy dỗ, lời nói giống nhau như đúc.”

Cô ấy giải thích: “Đáng tiếc mấy hôm trước trời mưa, dấu vết tại hiện trường bị phá hoại nghiêm trọng, không tìm thấy vết lốp xe. Tuy nhiên, đã tra được một chiếc xe Volkswagen màu đen dưới tên Lại Tam, Tiểu Dương và những người khác đang xem camera giám sát.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chu Cẩn nhìn xung quanh, hỏi: “Sư phụ của tôi đâu?”

Vu Đan nói: “Đi tìm hiểu mạng lưới giao thiệp của Lại Tam, chắc bây giờ đang ở Phượng Hoàng Lửa.”

Chu Cẩn cầm chìa khóa xe, nói: “Tôi đi đến đó một chuyến.”

Thông qua điều tra của cảnh sát, đại khái cũng biết được tình hình cơ bản của Lại Tam.

Lại Tam tên thật là Lại Chính Thiên, là em họ của Hạ Vũ – ông chủ quán bar Phượng Hoàng Lửa. Vì hai người là họ hàng thân thích nên Lại Tam nhận được sự tin tưởng và trọng dụng của Hạ Vũ.

Ngoài quán bar Phượng Hoàng Lửa ra, Hạ Vũ còn điều hành một công ty vận chuyển có tên là “Hằng Vận”, Lại Tam nắm giữ 5% cổ phần của công ty đó.

Cả ngày Lại Tam nhàn rỗi, không nghiêm túc làm việc, Hạ Vũ cho hắn tiền, hắn bèn cho vay nặng lãi ở bên ngoài, đồng thời còn dẫn mối mại dâm.

Mua bán trên da thịt để kiếm tiền.

Lại Tam chủ yếu dựa vào các cô gái dưới quyền mình để thực hiện các giao dịch khiêu dâm, lôi kéo các mối quan hệ, thậm chí còn nghe nói khách của hắn bao gồm cả quan chức cấp cao của chính quyền thành phố Hải Châu, có điều đây cũng chỉ là lời đồn đại của người khác, không biết thật hay giả.

Cùng thời điểm Lại Tam bị bắt giữ, đội trọng án cũng thông qua đường dây của khách sạn Thượng Nguyệt, tra ra một số gái mại dâm khác dưới trướng của Lại Tam.

Đưa người về sở thẩm vấn, hoặc là họ đều phủ nhận, hoặc là im lặng, không moi được tin tức nào.

Đến khi thẩm vấn một người phụ nữ tên Hồng Vân, lúc cô ta nghe tin về cái chết của Quan Linh thì sắc mặt lập tức thay đổi.

Cảnh sát rất nhanh chú ý đến cô ta, tập trung triển khai thẩm tra Hồng Vân.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Rừng Thép H

Số ký tự: 0