Kịch bản mới
Du Khách Ngư Mỗ Nhân
2024-11-19 02:53:10
Cố Tri Niên vẫn không biết con đường trở thành ngôi sao vốn rộng mở đã bị người chồng Alpha của mình âm thầm chặn lại.
Năm mới đến, thư ký beta của Triệu Duy Trinh sau kỳ nghỉ thai sản đã trở lại làm việc. Cố Tri Niên mất gần một ngày để bàn giao công việc với thư ký, cuối cùng dặn dò thư ký làm tốt công việc của mình, có thể không cần để ý đến những yêu cầu thô lỗ của ông chủ.
Thư ký ngoài miệng thì đồng ý, nhưng trong lòng lại càng sợ mất đi bát cơm hơn.
Cố Tri Niên không quá lo lắng về việc thư ký có lam đúng như lời mình nói hay không — dù sao thì mức lương mà Triệu Duy Trinh trả cho thư ký cũng xứng đáng với sự vất vả của thư ký.
Ngày hôm sau Cố Tri Niên đến công ty của mình và phát hiện ánh mắt Phương Cầm nhìn cậu có chút kỳ lạ.
Cố Tri Niên vô thức liếm môi: "Chị Cầm, sao vậy?"
Phương Cầm im lặng, ánh mắt phức tạp: Thật là một Omega xinh đẹp, hạt giống tài năng, tương lai nếu diễn phim tình cảm chắc chắn sẽ bùng nổ — Tuổi còn trẻ đã gả cho một người chồng nhỏ nhen ỷ thế hiếp người như vậy! Thật sự là gia môn bất hạnh!
"Chị Cầm?" Cố Tri Niên gọi thêm một lần nữa, dưới tầm mắt dò xét của Phương Cầm không nhịn được cũng cúi đầu nhìn trang phục của mình — hẳn là không có vấn đề gì mới đúng.
"Khụ —" Phương Cầm cuối cùng cũng lấy lại tinh thần trong tiếng gọi của Cố Tri Niên: "Hôm nay ra ngoài có làm tốt công tác bảo vệ sự riêng tư hay không?"
Cố Tri Niên đưa tay chỉ vào cái mũ lưỡi trai trên đầu mình: "Có cái này."
Lúc này Phương Cầm mới phát hiện Cố Tri Niên đội mũ: "Tạm được, sau này tốt nhất nên đeo thêm kính râm."
"Được ạ." Cố Tri Niên đồng ý, trong lòng thở phào nhẹ nhõm đồng thời không nhịn được muốn hỏi chuyện cậu đang quan tâm: "Đúng rồi chị Cầm, hai ngày trước chị nói qua điện thoại là nhận được rất nhiều kịch bản hay, em có thể xem không?"
"Hả? Ồ, kịch bản, kịch bản" Phương Cầm xoa mắt, lấy ra bốn kịch bản mình đã sàng lọc hai lần đưa cho Cố Tri Niên. Cố Tri Niên có chút lo lắng cho Phương Cầm: "Chị Cầm không sao chứ? Có chỗ nào không thoải mái sao?"
Cố Tri Niên càng hiểu chuyện nghe lời, trong lòng Phương Cầm lại càng thêm cảm thấy khó chịu — cô ước gì Cố Tri Niên có thể thăng tiến nhanh chóng, vai diễn nào cũng nổi tiếng.s
Nhưng sự uy hiếp của Triệu Duy Trinh vẫn còn đọng lại trong lòng Phương Cầm, Phương Cầm không phải chưa từng nghĩ tới việc nói cho Cố Tri Niên việc làm thất đức này của Triệu Duy Trinh, nhưng rối rắm một hồi, Phương Cầm vẫn lựa chọn không làm như vậy.
Một là bởi vì Phương Cầm rất thích Cố Tri Niên, cô không muốn tình cảm vợ chồng của Cố Tri Niên và Triệu Duy Trinh bị ảnh hưởng, hai là Phương Cầm tin nếu mình thật sự chọc giận Triệu Duy Trinh, Alpha sẽ đăng ký công ty giải trí rồi công khai cướp người.
Nếu Cố Tri Niên chỉ là một nghệ sĩ có xuất thân bình thường, có lẽ Phương Cầm còn có thể đánh cược dùng số tiền lớn vi phạm hợp đồng. Nhưng Cố Tri Niên lại là thiếu gia của Cố gia, lấy chồng cũng có tài lực nhưng không có nhân tính, người ta muốn đến giới giải trí chính là chân thành muốn diễn xuất, chút tiền vi phạm hợp đồng này đối với bọn họ mà nói cũng chỉ là cái nháy mắt.
Về tình về lý, Phương Cầm đều không nỡ để Cố Tri Niên đổi nghề rời đi. Huống chi, cứ coi như Phương Cầm nguyện ý để Cố Tri Niên đi, Lâm Kim Điệp người phía sau công ty cũng trăm lần không muốn, đến lúc đó chỉ sợ dẫn đến thêm nhiều phiền phức.
Phương Cầm càng lo lắng hơn là có thể Triệu Duy Trinh đã lên kế hoạch sớm từ trước. Nhưng ngay cả như vậy, Phương Cầm cũng không thể đem oán giận đối với Triệu Duy Trinh trút lên người Cố Tri Niên: "Chị không sao, có thể là tối hôm qua nghỉ ngơi không tốt, em cầm kịch bản xem đi."
Cô Tri Niên chỉ biết gật đầu, ngoan ngoãn nhận kịch bản và nhanh chóng đọc lướt qua.
Mười phút sau, Cố Tri Niên khép kịch bản lại, nhìn về phía Phương Cầm: "Chị Cầm, chỉ có mấy kịch bản này sao?"
Phương Cầm từ trong tâm trí lang thang khôi phục lại tinh thần: "Em thấy ít sao? Đối với một người mới mà nói, có thể nhận được nhiều lời mời thử vai chất lượng như vậy đã là rất tốt rồi."
Cố Tri Niên lắc đầu: "Em không có ý này. Chỉ là em nhớ mấy ngày trước hình như chị Cầm —"
"Em nhớ nhầm rồi." Phương Cầm hiếm khi cắt ngang lời Cố Tri Niên. Cố Tri Niên sửng sốt một chút, cuối cùng lựa chọn đặt nghi vấn ở trong lòng: "Được, vậy chị Cầm, những kịch bản này em nên chọn cái nào?"
Phương Cầm do dự một lát rồi vẫn xin lỗi trước: "Xin lỗi Tri Niên, trạng thái hiện tại của chị hình như không ổn lắm."
Cố Tri Niên mím môi: "Không sao, chị Cầm, nếu chị có điều gì khó nói, cứ nói cho em biết, em cũng muốn làm chút gì đó cho chị Cầm."
"Chị có gì mà khó nói chứ? Ài — beta mà, mỗi tháng đều có vài ngày như vậy"
"..." Cố Tri Niên đã sống hơn hai mươi năm, lần đầu tiên biết Beta mỗi tháng cũng có những ngày tế nhị giống với AO. Nhưng thấy Phương Cầm vẫn không muốn nhắc tới, Cố Tri Niên cũng đành phải bỏ sự tò mò sang một bên: "Chị Cầm giữ gìn sức khỏe."
"Quay lại vấn đề vừa rồi đi." Phương Cầm vui mừng cười với Cố Tri Niên: "Em diễn Hạ Lan Phục rất khá, nhưng điều đó không có nghĩa là em nên bị trói buộc vào vai phản diện. Cho nên cá nhân chị càng muốn để cho em đi thử vai Trình Uyên hơn."
Trình Uyên trong lời của Phương Cầm, là nhân vật thứ ba trong kịch bản Cố Tri Niên vừa xem. Kịch bản này là một câu chuyện thời cổ đại nói về các âm mưu quyền lực, Trình Uyên là nhân vật quan trọng trong việc thúc đẩy sự phát triển của cốt truyện. Người này từ nhỏ yếu đuối nhiều bệnh, nhưng lại túc trí đa mưu, là mưu sĩ được nhiều chư hầu tranh giành.
Hắn đi khắp năm quốc, tâm ở thiên hạ, vận mệnh lại nhiều thăng trầm, cuối cùng là chết vì bệnh tật trong lao ngục ở nước Ly Tuyết.
Cố Tri Niên đưa tay sờ lên vành nón: "Cho nên, kết cục vai diễn thứ hai của em cũng là chết?"
Phương Cầm dừng lại, nhịn không được cười khẽ một tiếng: "Em nói xem, nếu sau này mỗi bộ phim đều nhận loại kết cục này, cũng là một thương hiệu không tệ."
"..." Cố Tri Niên luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ lạ, nhưng trong chốc lát cậu không nói được cụ thể là chỗ nào: "Em nghe theo chị Cầm sắp xếp!"
"Ấy đừng!" Phương Cầm khoát tay với Cố Tri Niên: "Những gì chị vừa nói đều là ý kiến cá nhân. Em biết đấy, lần đầu tiên gặp em, chị chưa từng nghĩ em sẽ chọn vai Hạ Lan Phục, cuối cùng hiệu quả lại thật sự đáng kinh ngạc."
Phương Cầm thản nhiên nói: "Cho nên ý kiến của chị có lẽ căn bản không có giá trị tham khảo đối với em."
"Nhưng bản thân em cũng rất thích Trình Uyên, hơn nữa biên kịch của kịch bản này là Kha Triệu Niên tiên sinh."
Phương Cầm nhướng mày: "Em thích Kha tiên sinh?"
"Thích, ông ấy là thần tượng của em!" Cố Tri Niên gật đầu thật mạnh. Thần sắc Phương Cầm mang theo chút trêu chọc: "Thật sao? Chị nhớ rõ em từng nói Kim Điệp là thần tượng của em."
Cố Tri Niên có chút chột dạ sờ sờ mũi: "Kha tiên sinh cũng là một trong những thần tượng của em."
"Được, vậy chúng ta đừng băn khoăn nữa, tối nay chị sẽ liên lạc với nhà sản xuất phim《Tướng Quân Lệnh》giúp em, bảo bọn họ sắp xếp thời gian thử vai cho em."
Tuy rằng có chút lo lắng quyết định này có phải quá nhanh quá qua loa hay không, nhưng Cố Tri Niên vẫn lựa chọn tin tưởng hiệu suất và thực lực của Phương Cầm. Cậu khẽ gật đầu, cũng không lo lắng nữa — thời gian không đợi ai, muốn diễn một vai mỹ nhân bệnh tật, vẫn cần Cố Tri Niên phải trau chuốt mài giũa cẩn thận. Truyện được đăng tải duy nhất tại wp everythingoesorg và watt @ only_jeffrey, những nơi khác đều là re-up.
Mãi cho đến khi tan ca đang trên đường về nhà, Cố Tri Niên cuối cùng cũng nhận ra được chỗ nào kỳ quái — trong những kịch bản này, lại không có một cái nào có pha thêm tuyến tình cảm!
Nhân lúc đèn đỏ, Cố Tri Niên thấy khuôn mặt điển trai của mình dù đã đội mũ vẫn không che hết — chẳng lẽ những đạo diễn và nhà sản xuất kia cho rằng mình quá đẹp trai, không giống người tốt?
Cách nghĩ này có chút miễn cưỡng, Cố Tri Niên cũng cảm thấy không thể nào biện minh nổi.
Cậu có nhớ là Phương Cầm cũng có đề cập qua điện thoại trong kịch bản có phim nghệ thuật, nhưng hôm nay Cố Tri Niên nhìn thấy, cơ bản đều là kịch bản nghiêm túc với tầm nhìn về thế giới quan rộng lớn. Chẳng lẽ trí nhớ của cậu thật sự rối loạn? Rất nhiều kịch bản mà Phương Cầm nói đều là Cố Tri Niên nghe thấy trong mơ?
Một lúc lâu sau, vẻ mặt Cố Tri Niên trở nên hoảng sợ và bối rối — không phải là bởi vì cậu ở cùng một chỗ với Triệu Duy Trinh quá lâu, thật sự bị Triệu Duy Trinh mắng cho ngốc luôn rồi không?!
Hết chương 52.
Năm mới đến, thư ký beta của Triệu Duy Trinh sau kỳ nghỉ thai sản đã trở lại làm việc. Cố Tri Niên mất gần một ngày để bàn giao công việc với thư ký, cuối cùng dặn dò thư ký làm tốt công việc của mình, có thể không cần để ý đến những yêu cầu thô lỗ của ông chủ.
Thư ký ngoài miệng thì đồng ý, nhưng trong lòng lại càng sợ mất đi bát cơm hơn.
Cố Tri Niên không quá lo lắng về việc thư ký có lam đúng như lời mình nói hay không — dù sao thì mức lương mà Triệu Duy Trinh trả cho thư ký cũng xứng đáng với sự vất vả của thư ký.
Ngày hôm sau Cố Tri Niên đến công ty của mình và phát hiện ánh mắt Phương Cầm nhìn cậu có chút kỳ lạ.
Cố Tri Niên vô thức liếm môi: "Chị Cầm, sao vậy?"
Phương Cầm im lặng, ánh mắt phức tạp: Thật là một Omega xinh đẹp, hạt giống tài năng, tương lai nếu diễn phim tình cảm chắc chắn sẽ bùng nổ — Tuổi còn trẻ đã gả cho một người chồng nhỏ nhen ỷ thế hiếp người như vậy! Thật sự là gia môn bất hạnh!
"Chị Cầm?" Cố Tri Niên gọi thêm một lần nữa, dưới tầm mắt dò xét của Phương Cầm không nhịn được cũng cúi đầu nhìn trang phục của mình — hẳn là không có vấn đề gì mới đúng.
"Khụ —" Phương Cầm cuối cùng cũng lấy lại tinh thần trong tiếng gọi của Cố Tri Niên: "Hôm nay ra ngoài có làm tốt công tác bảo vệ sự riêng tư hay không?"
Cố Tri Niên đưa tay chỉ vào cái mũ lưỡi trai trên đầu mình: "Có cái này."
Lúc này Phương Cầm mới phát hiện Cố Tri Niên đội mũ: "Tạm được, sau này tốt nhất nên đeo thêm kính râm."
"Được ạ." Cố Tri Niên đồng ý, trong lòng thở phào nhẹ nhõm đồng thời không nhịn được muốn hỏi chuyện cậu đang quan tâm: "Đúng rồi chị Cầm, hai ngày trước chị nói qua điện thoại là nhận được rất nhiều kịch bản hay, em có thể xem không?"
"Hả? Ồ, kịch bản, kịch bản" Phương Cầm xoa mắt, lấy ra bốn kịch bản mình đã sàng lọc hai lần đưa cho Cố Tri Niên. Cố Tri Niên có chút lo lắng cho Phương Cầm: "Chị Cầm không sao chứ? Có chỗ nào không thoải mái sao?"
Cố Tri Niên càng hiểu chuyện nghe lời, trong lòng Phương Cầm lại càng thêm cảm thấy khó chịu — cô ước gì Cố Tri Niên có thể thăng tiến nhanh chóng, vai diễn nào cũng nổi tiếng.s
Nhưng sự uy hiếp của Triệu Duy Trinh vẫn còn đọng lại trong lòng Phương Cầm, Phương Cầm không phải chưa từng nghĩ tới việc nói cho Cố Tri Niên việc làm thất đức này của Triệu Duy Trinh, nhưng rối rắm một hồi, Phương Cầm vẫn lựa chọn không làm như vậy.
Một là bởi vì Phương Cầm rất thích Cố Tri Niên, cô không muốn tình cảm vợ chồng của Cố Tri Niên và Triệu Duy Trinh bị ảnh hưởng, hai là Phương Cầm tin nếu mình thật sự chọc giận Triệu Duy Trinh, Alpha sẽ đăng ký công ty giải trí rồi công khai cướp người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu Cố Tri Niên chỉ là một nghệ sĩ có xuất thân bình thường, có lẽ Phương Cầm còn có thể đánh cược dùng số tiền lớn vi phạm hợp đồng. Nhưng Cố Tri Niên lại là thiếu gia của Cố gia, lấy chồng cũng có tài lực nhưng không có nhân tính, người ta muốn đến giới giải trí chính là chân thành muốn diễn xuất, chút tiền vi phạm hợp đồng này đối với bọn họ mà nói cũng chỉ là cái nháy mắt.
Về tình về lý, Phương Cầm đều không nỡ để Cố Tri Niên đổi nghề rời đi. Huống chi, cứ coi như Phương Cầm nguyện ý để Cố Tri Niên đi, Lâm Kim Điệp người phía sau công ty cũng trăm lần không muốn, đến lúc đó chỉ sợ dẫn đến thêm nhiều phiền phức.
Phương Cầm càng lo lắng hơn là có thể Triệu Duy Trinh đã lên kế hoạch sớm từ trước. Nhưng ngay cả như vậy, Phương Cầm cũng không thể đem oán giận đối với Triệu Duy Trinh trút lên người Cố Tri Niên: "Chị không sao, có thể là tối hôm qua nghỉ ngơi không tốt, em cầm kịch bản xem đi."
Cô Tri Niên chỉ biết gật đầu, ngoan ngoãn nhận kịch bản và nhanh chóng đọc lướt qua.
Mười phút sau, Cố Tri Niên khép kịch bản lại, nhìn về phía Phương Cầm: "Chị Cầm, chỉ có mấy kịch bản này sao?"
Phương Cầm từ trong tâm trí lang thang khôi phục lại tinh thần: "Em thấy ít sao? Đối với một người mới mà nói, có thể nhận được nhiều lời mời thử vai chất lượng như vậy đã là rất tốt rồi."
Cố Tri Niên lắc đầu: "Em không có ý này. Chỉ là em nhớ mấy ngày trước hình như chị Cầm —"
"Em nhớ nhầm rồi." Phương Cầm hiếm khi cắt ngang lời Cố Tri Niên. Cố Tri Niên sửng sốt một chút, cuối cùng lựa chọn đặt nghi vấn ở trong lòng: "Được, vậy chị Cầm, những kịch bản này em nên chọn cái nào?"
Phương Cầm do dự một lát rồi vẫn xin lỗi trước: "Xin lỗi Tri Niên, trạng thái hiện tại của chị hình như không ổn lắm."
Cố Tri Niên mím môi: "Không sao, chị Cầm, nếu chị có điều gì khó nói, cứ nói cho em biết, em cũng muốn làm chút gì đó cho chị Cầm."
"Chị có gì mà khó nói chứ? Ài — beta mà, mỗi tháng đều có vài ngày như vậy"
"..." Cố Tri Niên đã sống hơn hai mươi năm, lần đầu tiên biết Beta mỗi tháng cũng có những ngày tế nhị giống với AO. Nhưng thấy Phương Cầm vẫn không muốn nhắc tới, Cố Tri Niên cũng đành phải bỏ sự tò mò sang một bên: "Chị Cầm giữ gìn sức khỏe."
"Quay lại vấn đề vừa rồi đi." Phương Cầm vui mừng cười với Cố Tri Niên: "Em diễn Hạ Lan Phục rất khá, nhưng điều đó không có nghĩa là em nên bị trói buộc vào vai phản diện. Cho nên cá nhân chị càng muốn để cho em đi thử vai Trình Uyên hơn."
Trình Uyên trong lời của Phương Cầm, là nhân vật thứ ba trong kịch bản Cố Tri Niên vừa xem. Kịch bản này là một câu chuyện thời cổ đại nói về các âm mưu quyền lực, Trình Uyên là nhân vật quan trọng trong việc thúc đẩy sự phát triển của cốt truyện. Người này từ nhỏ yếu đuối nhiều bệnh, nhưng lại túc trí đa mưu, là mưu sĩ được nhiều chư hầu tranh giành.
Hắn đi khắp năm quốc, tâm ở thiên hạ, vận mệnh lại nhiều thăng trầm, cuối cùng là chết vì bệnh tật trong lao ngục ở nước Ly Tuyết.
Cố Tri Niên đưa tay sờ lên vành nón: "Cho nên, kết cục vai diễn thứ hai của em cũng là chết?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phương Cầm dừng lại, nhịn không được cười khẽ một tiếng: "Em nói xem, nếu sau này mỗi bộ phim đều nhận loại kết cục này, cũng là một thương hiệu không tệ."
"..." Cố Tri Niên luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ lạ, nhưng trong chốc lát cậu không nói được cụ thể là chỗ nào: "Em nghe theo chị Cầm sắp xếp!"
"Ấy đừng!" Phương Cầm khoát tay với Cố Tri Niên: "Những gì chị vừa nói đều là ý kiến cá nhân. Em biết đấy, lần đầu tiên gặp em, chị chưa từng nghĩ em sẽ chọn vai Hạ Lan Phục, cuối cùng hiệu quả lại thật sự đáng kinh ngạc."
Phương Cầm thản nhiên nói: "Cho nên ý kiến của chị có lẽ căn bản không có giá trị tham khảo đối với em."
"Nhưng bản thân em cũng rất thích Trình Uyên, hơn nữa biên kịch của kịch bản này là Kha Triệu Niên tiên sinh."
Phương Cầm nhướng mày: "Em thích Kha tiên sinh?"
"Thích, ông ấy là thần tượng của em!" Cố Tri Niên gật đầu thật mạnh. Thần sắc Phương Cầm mang theo chút trêu chọc: "Thật sao? Chị nhớ rõ em từng nói Kim Điệp là thần tượng của em."
Cố Tri Niên có chút chột dạ sờ sờ mũi: "Kha tiên sinh cũng là một trong những thần tượng của em."
"Được, vậy chúng ta đừng băn khoăn nữa, tối nay chị sẽ liên lạc với nhà sản xuất phim《Tướng Quân Lệnh》giúp em, bảo bọn họ sắp xếp thời gian thử vai cho em."
Tuy rằng có chút lo lắng quyết định này có phải quá nhanh quá qua loa hay không, nhưng Cố Tri Niên vẫn lựa chọn tin tưởng hiệu suất và thực lực của Phương Cầm. Cậu khẽ gật đầu, cũng không lo lắng nữa — thời gian không đợi ai, muốn diễn một vai mỹ nhân bệnh tật, vẫn cần Cố Tri Niên phải trau chuốt mài giũa cẩn thận. Truyện được đăng tải duy nhất tại wp everythingoesorg và watt @ only_jeffrey, những nơi khác đều là re-up.
Mãi cho đến khi tan ca đang trên đường về nhà, Cố Tri Niên cuối cùng cũng nhận ra được chỗ nào kỳ quái — trong những kịch bản này, lại không có một cái nào có pha thêm tuyến tình cảm!
Nhân lúc đèn đỏ, Cố Tri Niên thấy khuôn mặt điển trai của mình dù đã đội mũ vẫn không che hết — chẳng lẽ những đạo diễn và nhà sản xuất kia cho rằng mình quá đẹp trai, không giống người tốt?
Cách nghĩ này có chút miễn cưỡng, Cố Tri Niên cũng cảm thấy không thể nào biện minh nổi.
Cậu có nhớ là Phương Cầm cũng có đề cập qua điện thoại trong kịch bản có phim nghệ thuật, nhưng hôm nay Cố Tri Niên nhìn thấy, cơ bản đều là kịch bản nghiêm túc với tầm nhìn về thế giới quan rộng lớn. Chẳng lẽ trí nhớ của cậu thật sự rối loạn? Rất nhiều kịch bản mà Phương Cầm nói đều là Cố Tri Niên nghe thấy trong mơ?
Một lúc lâu sau, vẻ mặt Cố Tri Niên trở nên hoảng sợ và bối rối — không phải là bởi vì cậu ở cùng một chỗ với Triệu Duy Trinh quá lâu, thật sự bị Triệu Duy Trinh mắng cho ngốc luôn rồi không?!
Hết chương 52.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro