Chương 36
2024-11-09 00:04:32
Hữu Giang vừa từ văn phòng thầy chủ nhiệm lấy vài tập tài liệu về thấy Trần Mạnh Trường hôm nay không nghiêm túc giải đề mà cắn cắn bút nhìn màn hình điện thoại rất chăm chú. Anh đi đến, ngồi xuống chỗ của mình:
- Làm gì thế?
Người bên cạnh giật mình vội vàng tắt màn hình điện thoại trông cực kỳ chột dạ vươn tay lấy tài liệu:
- Có dư bản nào không? Tôi mượn một bản với.
Giáo viên chủ nhiệm của bọn họ rất có trách nhiệm, đối với một số học sinh nổi trội trội trong lớp sẽ chuẩn bị tài liệu học tập riêng. Bình thường chỉ có 3 - 4 học sinh đứng đầu nhưng Trần Mạnh Trường thường xuyên hỏi mượn nên thầy cũng bắt đầu phô tô dư ra vài bản cho ai có nhu cầu.
Hữu Giang nghi hoặc nhìn cái điện thoại suýt chút nữa bị cậu ném xuống đất:
- Rốt cuộc vừa nãy cậu xem cái gì vậy?
Xem truyện tranh đồng nhân của tôi với cậu.
Cảm giác ngại ngùng vừa mới nguôi xuống lại bùng lên, cậu đè thấp giọng, vùi mặt xuống mở sách vở trên bàn:
- Không có gì.
Vũ Thanh Hà hôm nay cũng chẳng còn tâm trạng đi thu bài tập nữa. Hô hào mọi người mang bài tập lên rồi ngồi thừ ra đó. Đang từ ngạo nghễ top 1 chỉ trong 1 buổi tối trượt thẳng xuống top 3 sáng nay lại bị hai đàn anh, đàn chị lớp 11, 12 lấn lướt bây giờ sắp xuống khỏi top 5 luôn rồi. Hự.. lòng tự tôn của alpha đã bị tổn thương nghiêm trọng.
Cuộc bình chọn vốn chỉ có học sinh khối 10 bỗng chốc trở thành sàn diễn của các anh chị khoá trước. Mặc dù từ top 3 trở xuống vẫn luôn liên tục đổi người duy chỉ có hai hạng đầu vẫn mãi không thay đổi. Nếu có đổi thì cũng chỉ có hai người này luân phiên chiếm giữ hạng nhất thôi. Cuộc bình chọn thu hút rất nhiều học sinh. Thậm chí học sinh trường khác cũng ngó vào hóng hớt.
Song song với đó kỳ thi cũng đang đến gần. Thi giữa kỳ lần này không chỉ là đánh giá năng lực bình thường mà kết quả của nó còn là yếu tố chủ chốt để chọn ra lớp bồi dưỡng học sinh giỏi toàn trường. Khối 10 và 11 từ trên xuống mỗi khối sẽ lấy 5 học sinh. Khối 12 là 10 học sinh. Tổng sẽ là 20 người.
Ngày đi thi Hữu Giang hình như rất tự tin:
-
- Tôi đoán A1 chúng ta sẽ có ít nhất 2 người tham gia lớp bồi dưỡng.
Lúc đó chỉ cảm thấy cậu đang nói bừa, bây giờ nghĩ lại Hữu Giang hẳn rất tin tưởng cậu nhỉ.
Đang mải suy nghĩ thì Hữu Giang đã ghé lại gần:
- Đi thôi. Vũ Thanh Hà đang giục rồi. - vừa nói cậu vừa lắc lắc điện thoại đang tinh tinh liên tục tin nhắn từ nhóm chat.
Hai người bọn họ bị chủ nhiệm gọi lại hỏi thăm, " đàm phán " về quả đầu xanh khói của Trần Mạnh Trường nên đến có chút muộn. Lúc tới nơi tất cả đều đã tìm được chỗ ngồi chỉ còn hai bàn cuối là còn chỗ trống mà một trong hai đã bị Vũ Thanh Hà chiếm giữ. Nhìn Vũ Thanh Hà đang sốt ruột định gọi điện thoại Hữu Giang mặt lạnh tanh ngồi vào bàn còn lại cùng cậu:
- Đừng gọi nữa. Tới rồi.
- Hai đại ca của tôi ơi. Hai người ngủ trong lớp đấy à? Giờ này mới đến. Thầy vừa cho làm bài kiểm tra rồi chỉ có hai người là không đến không làm thôi.
Trần Mạnh Trường quay xuống, cười cười:
- Xin lỗi nhé. Đàm phán với thầy chủ nhiệm về màu tóc một chút.
Trong lòng Vũ Thanh Hà chỉ muốn gào thét: Mẹ nó! Cậu đàm phán thì Hữu Giang cũng phải đi cùng hả? Hai người dính lấy nhau không thể tách rời được sao? Phát cơm chó thì cũng đừng có lộ liễu như thế chứ? Mấy người đối xử với cẩu độc thân như vậy à??
Cũng may chỉ là bài kiểm tra chất lượng học sinh thông thường không liên quan đến thành tích cuối năm. Hai người dù có không làm thì cũng chỉ bị mắng mấy câu rồi tiết học lại tiếp tục như cũ.
Kỳ thi vừa rồi Trần Mạnh Trường thực sự đứng nhất. Lấy thành tích ra đàm phán quả nhiên nói chuyện với thầy chủ nhiệm dễ hơn nhiều. Cái đầu và đôi khuyên tai thì giữ được rồi nhưng cậu lại không thể tránh khỏi lớp bồi dưỡng học sinh giỏi. Từ giờ đến hết năm học mỗi tháng sẽ kiểm tra 1 lần để loại dần. 5 học sinh trong tổng số 20 em ở lại cuối cùng sẽ được tham gia trại huấn luyện mùa hè cùng các trường THPT trong tỉnh khác và đi tham gia kì thi. Nếu có thể đạt giải nhất liền có một suất tuyển thẳng của trường đại học XX - một trong số những trường đại học danh giá nhất cả nước cho đến hiện tại. Nếu không chỉ đạt các giải nhì, ba cũng có không ít lựa chọn tuyển thẳng của các trường đại học lớn nhỏ trong khu vực. Áp lực gửi học sinh đi học thực sự rất lớn. Kỳ thi tầm cỡ như vậy sự tranh đấu cũng khốc liệt hơn, các giáo viên cũng phải lựa chọn được những học sinh ưu tú nhất.
Trần Mạnh Trường thân là đàn anh đã tốt nghiệp bây giờ lại ngồi đây tranh giành sứt đầu mẻ trán với các học sinh nhỏ tuổi cảm thấy cực kỳ có lỗi. Nhưng cậu cũng không tránh khỏi có chút tò mò.
Thế giới này không chỉ văn hóa - xã hội phát triển mà vấn đề giáo dục cũng rất được quan tâm. Kiếp trước tuy cậu có chút phản nghịch, quậy phá nhưng thành tích cũng rất được. Các cuộc thi lớn nhỏ hầu như đều đã từng tham gia qua, giải gì cũng có từ nhất, nhì, ba, khuyến khích,.. nhưng cuộc thi tầm cỡ và đầu tư như này thì vẫn là lần đầu được tiếp xúc.
Có chút mong chờ.
Xin lỗi các bé nhé. Lần này anh quyết định tham gia rồi.
- Làm gì thế?
Người bên cạnh giật mình vội vàng tắt màn hình điện thoại trông cực kỳ chột dạ vươn tay lấy tài liệu:
- Có dư bản nào không? Tôi mượn một bản với.
Giáo viên chủ nhiệm của bọn họ rất có trách nhiệm, đối với một số học sinh nổi trội trội trong lớp sẽ chuẩn bị tài liệu học tập riêng. Bình thường chỉ có 3 - 4 học sinh đứng đầu nhưng Trần Mạnh Trường thường xuyên hỏi mượn nên thầy cũng bắt đầu phô tô dư ra vài bản cho ai có nhu cầu.
Hữu Giang nghi hoặc nhìn cái điện thoại suýt chút nữa bị cậu ném xuống đất:
- Rốt cuộc vừa nãy cậu xem cái gì vậy?
Xem truyện tranh đồng nhân của tôi với cậu.
Cảm giác ngại ngùng vừa mới nguôi xuống lại bùng lên, cậu đè thấp giọng, vùi mặt xuống mở sách vở trên bàn:
- Không có gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vũ Thanh Hà hôm nay cũng chẳng còn tâm trạng đi thu bài tập nữa. Hô hào mọi người mang bài tập lên rồi ngồi thừ ra đó. Đang từ ngạo nghễ top 1 chỉ trong 1 buổi tối trượt thẳng xuống top 3 sáng nay lại bị hai đàn anh, đàn chị lớp 11, 12 lấn lướt bây giờ sắp xuống khỏi top 5 luôn rồi. Hự.. lòng tự tôn của alpha đã bị tổn thương nghiêm trọng.
Cuộc bình chọn vốn chỉ có học sinh khối 10 bỗng chốc trở thành sàn diễn của các anh chị khoá trước. Mặc dù từ top 3 trở xuống vẫn luôn liên tục đổi người duy chỉ có hai hạng đầu vẫn mãi không thay đổi. Nếu có đổi thì cũng chỉ có hai người này luân phiên chiếm giữ hạng nhất thôi. Cuộc bình chọn thu hút rất nhiều học sinh. Thậm chí học sinh trường khác cũng ngó vào hóng hớt.
Song song với đó kỳ thi cũng đang đến gần. Thi giữa kỳ lần này không chỉ là đánh giá năng lực bình thường mà kết quả của nó còn là yếu tố chủ chốt để chọn ra lớp bồi dưỡng học sinh giỏi toàn trường. Khối 10 và 11 từ trên xuống mỗi khối sẽ lấy 5 học sinh. Khối 12 là 10 học sinh. Tổng sẽ là 20 người.
Ngày đi thi Hữu Giang hình như rất tự tin:
-
- Tôi đoán A1 chúng ta sẽ có ít nhất 2 người tham gia lớp bồi dưỡng.
Lúc đó chỉ cảm thấy cậu đang nói bừa, bây giờ nghĩ lại Hữu Giang hẳn rất tin tưởng cậu nhỉ.
Đang mải suy nghĩ thì Hữu Giang đã ghé lại gần:
- Đi thôi. Vũ Thanh Hà đang giục rồi. - vừa nói cậu vừa lắc lắc điện thoại đang tinh tinh liên tục tin nhắn từ nhóm chat.
Hai người bọn họ bị chủ nhiệm gọi lại hỏi thăm, " đàm phán " về quả đầu xanh khói của Trần Mạnh Trường nên đến có chút muộn. Lúc tới nơi tất cả đều đã tìm được chỗ ngồi chỉ còn hai bàn cuối là còn chỗ trống mà một trong hai đã bị Vũ Thanh Hà chiếm giữ. Nhìn Vũ Thanh Hà đang sốt ruột định gọi điện thoại Hữu Giang mặt lạnh tanh ngồi vào bàn còn lại cùng cậu:
- Đừng gọi nữa. Tới rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hai đại ca của tôi ơi. Hai người ngủ trong lớp đấy à? Giờ này mới đến. Thầy vừa cho làm bài kiểm tra rồi chỉ có hai người là không đến không làm thôi.
Trần Mạnh Trường quay xuống, cười cười:
- Xin lỗi nhé. Đàm phán với thầy chủ nhiệm về màu tóc một chút.
Trong lòng Vũ Thanh Hà chỉ muốn gào thét: Mẹ nó! Cậu đàm phán thì Hữu Giang cũng phải đi cùng hả? Hai người dính lấy nhau không thể tách rời được sao? Phát cơm chó thì cũng đừng có lộ liễu như thế chứ? Mấy người đối xử với cẩu độc thân như vậy à??
Cũng may chỉ là bài kiểm tra chất lượng học sinh thông thường không liên quan đến thành tích cuối năm. Hai người dù có không làm thì cũng chỉ bị mắng mấy câu rồi tiết học lại tiếp tục như cũ.
Kỳ thi vừa rồi Trần Mạnh Trường thực sự đứng nhất. Lấy thành tích ra đàm phán quả nhiên nói chuyện với thầy chủ nhiệm dễ hơn nhiều. Cái đầu và đôi khuyên tai thì giữ được rồi nhưng cậu lại không thể tránh khỏi lớp bồi dưỡng học sinh giỏi. Từ giờ đến hết năm học mỗi tháng sẽ kiểm tra 1 lần để loại dần. 5 học sinh trong tổng số 20 em ở lại cuối cùng sẽ được tham gia trại huấn luyện mùa hè cùng các trường THPT trong tỉnh khác và đi tham gia kì thi. Nếu có thể đạt giải nhất liền có một suất tuyển thẳng của trường đại học XX - một trong số những trường đại học danh giá nhất cả nước cho đến hiện tại. Nếu không chỉ đạt các giải nhì, ba cũng có không ít lựa chọn tuyển thẳng của các trường đại học lớn nhỏ trong khu vực. Áp lực gửi học sinh đi học thực sự rất lớn. Kỳ thi tầm cỡ như vậy sự tranh đấu cũng khốc liệt hơn, các giáo viên cũng phải lựa chọn được những học sinh ưu tú nhất.
Trần Mạnh Trường thân là đàn anh đã tốt nghiệp bây giờ lại ngồi đây tranh giành sứt đầu mẻ trán với các học sinh nhỏ tuổi cảm thấy cực kỳ có lỗi. Nhưng cậu cũng không tránh khỏi có chút tò mò.
Thế giới này không chỉ văn hóa - xã hội phát triển mà vấn đề giáo dục cũng rất được quan tâm. Kiếp trước tuy cậu có chút phản nghịch, quậy phá nhưng thành tích cũng rất được. Các cuộc thi lớn nhỏ hầu như đều đã từng tham gia qua, giải gì cũng có từ nhất, nhì, ba, khuyến khích,.. nhưng cuộc thi tầm cỡ và đầu tư như này thì vẫn là lần đầu được tiếp xúc.
Có chút mong chờ.
Xin lỗi các bé nhé. Lần này anh quyết định tham gia rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro