Anh nóng quá (H...
kieeufnhi
2024-11-11 20:55:37
Ừm, rất khác nhau, một khi ai đó ghen sẽ hóa thành tức nên nó rất vô cùng khác nhau.
- Anh đang mỉa mai lời nói của tôi sao? Lục...Lục Hạo Nghiên, anh đúng là đồ không biết nói lời ngọt dỗ với con gái mà.
Hắn phì cười, nâng nhẹ cằm cô, rồi nói:
- Nói lời ngọt dỗ chỉ mỗi em thôi.
Thẩm Nguyệt Dao ngẩn người, hắn đang nịnh nọt cô sao? Hay là có một ẩn ý gì khác?
Tiếp viên hoàn tất phòng cho hai người rồi lên tiếng một cách trìu mến:
- This is your room key, your room number is 303. (đây là chìa khóa phòng của quý khách, số phòng là 303 ạ)
- Thanks you!!
Lục Hạo Nghiên nhìn sang cô, cô vẫn đang suy nghĩ về câu nói lúc nãy của hắn, bàn tay hắn chạm nhẹ lên vai cô, chỉ là một cái chạm mà phải khiến cô giật nảy mình. Sau đó hắn quay bước lên phòng mà tiếp viên chỉ dẫn, cô cũng ríu rít chạy theo sau.
Vào phòng, cô cất tất cả hành lí vào tủ, hắn cởi chiếc áo khoác dày ra cho cô ném sang một bên giường, từ tốn bảo:
- Bảo bối à, tắm đi, nhanh ra chơi trò chơi.
- Chơi gì cơ?
Thẩm Nguyệt Dao ngây ngốc người hỏi lại nhưng hắn lại không hề trả lời lại, trực tiếp bế người cô lên, tiến thẳng vào phòng tắm.
Cô vợ nhỏ bị một trận phen hú vía, giãy giụa và đấm vào ngực của hắn, nhưng người đàn ông nào quan tâm chứ, mặc cho cô giãy giũa bạo lực, vẫn cố chấp đưa cô vàn cho bằng được.
- Lục Hạo Nghiên, anh làm gì vậy, thả tôi xuống, áa...
Hắn thả cô xuống bồn tắm, lấy vòi sen liên tục để nước chảy vào người cô, diễn ra quá đột ngột thêm cái lạnh của mùa đông khiến cô lạnh run cầm cập cả người.
- Lục Hạo Nghiên, nếu anh không dừng lại tôi...tôi không tha cho anh đâu.
Hắn lập tức tắt vòi đi, ghé sát vào mặt cô, truyền cái hơi thở ấm áp vào mặt cô, không phải nói là nó rất nóng, nó không hề ấm một chút nào. Nhưng vì lạnh nên cô cảm thấy rất dễ chịu với hơi thở của hắn.
- Anh quyết định rồi, chúng ta nên chơi ở đây thì hơn.
- Chơi...chơi gì?
- Tạm thời vẫn chưa nghĩ ra tên, nhưng một khi chơi rất kích thích.
Kích thích? Không lẽ hắn định nói cái chuyện đó sao? Dường như hiểu ra mọi vấn đề, hai tay cô đang ôm đầu gối mình bỗng ôm chặt hơn, ngồi khép vào sát thành của bồn tắm, mình mẩy đồ ướt hết cả, chiếc váy mỏng nãy còn khoác lên áo dày đã bị hắn cởi giúp quăng trên giường ngoài kia.
- Có cần anh đọc luật chơi không?
- Không...không cần...tôi không được ổn cho lắm, anh cũng biết thời tiết này khá lạnh tôi lại bị lấy nước tạt vào người nữa, nếu anh cảm thương tôi vì sẽ cảm lạnh vậy ta đừng chơi, tôi làm khô ráo người cho khỏi lạnh.
Hắn cau mày, tay hắn thuận tiện bật vòi nước ấm lên, cô cứ tưởng lài nước nóng nên vội ngăn cản nhưng cuối cùng vẫn không kịp, đến lúc nước phun ra, xối vào mặt cô, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
- Em tưởng anh để em thành con vịt luộc luôn sao?
- Ai là vịt chứ?
- Em đấy.
- Anh...
Lục Hạo Nghiên phì cười, Nguyệt Dao vô tình chạm vào ngực hắn, rõ ràng là nước ấm, trời lại đang lạnh, nước có vào đi chăng nữa thì người cũng dần ấm thôi, vậy mà cơ thể hẳn rất nóng. Sắc mặt cô thay đổi, vội lên tiếng:
- Anh nóng quá...hay là anh bệnh rồi, không được đứng dậy mau, ngâm nước như vậy dễ bệnh nặng thêm, mau.
- Đừng cử động.
Hắn cầm lấy tay cô, giữ chặt, nghe hắn nói cô im thin thít, chẳng dám cử động. Hắn tắt vòi nước đi, cả hai bây giờ đã ướt nhèm, hắn với hơi thở gấp gáp giữ nguyên vị trí đang đè lệ người cô. Cảm nhận cái thở hổn hển của hắn, cô lấy tay mình vỗ nhẹ lên lưng hắn, liên tục an ủi:
- Bình tĩnh lại.
- Em đang nóng lên đấy.
- Nóng ư?
Nghe hắn nói vậy, thoáng chốc Nguyệt Dao cũng bắt đầu cảm nhận được, thật sự là cơ thể cô rất nóng. Mỗi lần tiếp xúc quá gần gũi thế này khiến tim cô đập thình thịch, cơ thể vẫn nóng lên liên hồi.
- Lục Hạo Nghiên, anh buông tôi ra, tôi nóng quá...
Thời tiết lạnh lẽo thế này mà thân thể của hai người lại nóng, nó có vô lí không chứ? Đây là dấu hiệu sinh lí bình thường của nam và nữ khi tiếp xúc quá thân mật sao?
Thẩm Nguyệt Dao vừa nói xong, hắn nâng nhẹ cằm cô, rồi từ từ hôn môi cô. Càng lúc càng bạo hơn, hôn sâu hơn, chiếc lưỡi mẫn cảm bắt đầu xâm nhập vào khoang miệng đối phương. Mọi ngóc ngách trong khoang miệng của cô vợ nhỏ đều bị hắn xâm chiếm cả, mật ngọt trong đó đều bị hắn nếm thử qua.
Bởi vì bộ y phục của hai người đều ướt cả, nên rất khó cởi ra, nhưng bù lại cô mặc nó trong bộ dạng thế này, rất quyến rũ, hắn hôn xuống cổ cô. Biết bản thân không thể thoát khỏi cái sung sướng này, cô vô thức đón nhận lấy nó bằng cách hai chân cô kẹp vào eo hắn.
Thoáng chốc, những thứ có vải trên người cô đều bị hắn lột sạch cả. Hiện tại là thân thể mĩ miều, kiều diễm của một cô gái hiện ra. Hắn lại hôn lên đôi môi cô, bàn tay hắn chuyển xuống hai cái thứ tròn trịa, mềm mại ấy, xoa nắn nó một cách nhẹ nhàng.
- Ưm...
Cô rên như một chú mèo nhỏ, nằm gọn lại trong lồng ngực của người đàn ông, gương mặt xinh đẹp lúc cau mày lúc giãn ra, cảm xúc của cô trong mỗi lần cao trào là rối loạn.
Hắn nhìn xuống vùng hạ thân của cô, nơi mà hắn gọi là cái xinh của cơ thể cô, hòa lẫn vào dòng nước trong bồn tắm khiến hắn vô cùng thích thú.
- Bảo bối, thở đều đi.
Nãy đến giờ cô không thể thở đều nổi, nó vội vàng gấp gáp, khi hắn nói vậy cô cũng nghe theo, dần thả lỏng người hơi thở cũng đều đặn trở lại.
- Tôi...tôi thấy trò chơi này mất sức quá!!
- Đương nhiên rồi, tuy mất sức nhưng mà vui.
- Vợ anh đẹp vậy, không chơi cùng hơi uổng...
Mọi lời nói của hắn như đang khen ngợi cô, nhưng cô chẳng thể nào lọt vào tai mình được, trước mắt cô toàn là d.ục vọng, nó đã xâm chiếm lấy toàn bộ tâm trí cô, cô vòng tay qua cổ hắn, âm điệu khiêu khích:
- Cá đi, nếu anh làm tôi sung được từ đoạn cao trào, anh muốn bao nhiêu cũng được.
- Này là em thách thức tôi đấy nhé? Có chắc là bản thân sẽ chịu nổi chứ?
Cô không nói gì, dang rộng chân ra, hắn bật cười rồi từ từ tiến sâu vào trong. Tiêu rồi, hắn mạnh bạo hơn rồi. Cô thật sự không chịu nổi nữa rồi.
- Lục Hạo Nghiên, ưm...mau...mau dừng lại...
Cô hối hận rồi, hối hận vì khiêu khích hắn rồi, hối hận vì trót dại cá cược với hắn rồi, trong đầu cô bây giờ chỉ hiện lên một dòng chữ "Xin lỗi chiếc thân thể của tôi, đều là cái miệng, nó hại cái thân này rồi".
Cô đánh giá tiêu chuẩn của hắn quá thấp rồi.
- Anh đang mỉa mai lời nói của tôi sao? Lục...Lục Hạo Nghiên, anh đúng là đồ không biết nói lời ngọt dỗ với con gái mà.
Hắn phì cười, nâng nhẹ cằm cô, rồi nói:
- Nói lời ngọt dỗ chỉ mỗi em thôi.
Thẩm Nguyệt Dao ngẩn người, hắn đang nịnh nọt cô sao? Hay là có một ẩn ý gì khác?
Tiếp viên hoàn tất phòng cho hai người rồi lên tiếng một cách trìu mến:
- This is your room key, your room number is 303. (đây là chìa khóa phòng của quý khách, số phòng là 303 ạ)
- Thanks you!!
Lục Hạo Nghiên nhìn sang cô, cô vẫn đang suy nghĩ về câu nói lúc nãy của hắn, bàn tay hắn chạm nhẹ lên vai cô, chỉ là một cái chạm mà phải khiến cô giật nảy mình. Sau đó hắn quay bước lên phòng mà tiếp viên chỉ dẫn, cô cũng ríu rít chạy theo sau.
Vào phòng, cô cất tất cả hành lí vào tủ, hắn cởi chiếc áo khoác dày ra cho cô ném sang một bên giường, từ tốn bảo:
- Bảo bối à, tắm đi, nhanh ra chơi trò chơi.
- Chơi gì cơ?
Thẩm Nguyệt Dao ngây ngốc người hỏi lại nhưng hắn lại không hề trả lời lại, trực tiếp bế người cô lên, tiến thẳng vào phòng tắm.
Cô vợ nhỏ bị một trận phen hú vía, giãy giụa và đấm vào ngực của hắn, nhưng người đàn ông nào quan tâm chứ, mặc cho cô giãy giũa bạo lực, vẫn cố chấp đưa cô vàn cho bằng được.
- Lục Hạo Nghiên, anh làm gì vậy, thả tôi xuống, áa...
Hắn thả cô xuống bồn tắm, lấy vòi sen liên tục để nước chảy vào người cô, diễn ra quá đột ngột thêm cái lạnh của mùa đông khiến cô lạnh run cầm cập cả người.
- Lục Hạo Nghiên, nếu anh không dừng lại tôi...tôi không tha cho anh đâu.
Hắn lập tức tắt vòi đi, ghé sát vào mặt cô, truyền cái hơi thở ấm áp vào mặt cô, không phải nói là nó rất nóng, nó không hề ấm một chút nào. Nhưng vì lạnh nên cô cảm thấy rất dễ chịu với hơi thở của hắn.
- Anh quyết định rồi, chúng ta nên chơi ở đây thì hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Chơi...chơi gì?
- Tạm thời vẫn chưa nghĩ ra tên, nhưng một khi chơi rất kích thích.
Kích thích? Không lẽ hắn định nói cái chuyện đó sao? Dường như hiểu ra mọi vấn đề, hai tay cô đang ôm đầu gối mình bỗng ôm chặt hơn, ngồi khép vào sát thành của bồn tắm, mình mẩy đồ ướt hết cả, chiếc váy mỏng nãy còn khoác lên áo dày đã bị hắn cởi giúp quăng trên giường ngoài kia.
- Có cần anh đọc luật chơi không?
- Không...không cần...tôi không được ổn cho lắm, anh cũng biết thời tiết này khá lạnh tôi lại bị lấy nước tạt vào người nữa, nếu anh cảm thương tôi vì sẽ cảm lạnh vậy ta đừng chơi, tôi làm khô ráo người cho khỏi lạnh.
Hắn cau mày, tay hắn thuận tiện bật vòi nước ấm lên, cô cứ tưởng lài nước nóng nên vội ngăn cản nhưng cuối cùng vẫn không kịp, đến lúc nước phun ra, xối vào mặt cô, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
- Em tưởng anh để em thành con vịt luộc luôn sao?
- Ai là vịt chứ?
- Em đấy.
- Anh...
Lục Hạo Nghiên phì cười, Nguyệt Dao vô tình chạm vào ngực hắn, rõ ràng là nước ấm, trời lại đang lạnh, nước có vào đi chăng nữa thì người cũng dần ấm thôi, vậy mà cơ thể hẳn rất nóng. Sắc mặt cô thay đổi, vội lên tiếng:
- Anh nóng quá...hay là anh bệnh rồi, không được đứng dậy mau, ngâm nước như vậy dễ bệnh nặng thêm, mau.
- Đừng cử động.
Hắn cầm lấy tay cô, giữ chặt, nghe hắn nói cô im thin thít, chẳng dám cử động. Hắn tắt vòi nước đi, cả hai bây giờ đã ướt nhèm, hắn với hơi thở gấp gáp giữ nguyên vị trí đang đè lệ người cô. Cảm nhận cái thở hổn hển của hắn, cô lấy tay mình vỗ nhẹ lên lưng hắn, liên tục an ủi:
- Bình tĩnh lại.
- Em đang nóng lên đấy.
- Nóng ư?
Nghe hắn nói vậy, thoáng chốc Nguyệt Dao cũng bắt đầu cảm nhận được, thật sự là cơ thể cô rất nóng. Mỗi lần tiếp xúc quá gần gũi thế này khiến tim cô đập thình thịch, cơ thể vẫn nóng lên liên hồi.
- Lục Hạo Nghiên, anh buông tôi ra, tôi nóng quá...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thời tiết lạnh lẽo thế này mà thân thể của hai người lại nóng, nó có vô lí không chứ? Đây là dấu hiệu sinh lí bình thường của nam và nữ khi tiếp xúc quá thân mật sao?
Thẩm Nguyệt Dao vừa nói xong, hắn nâng nhẹ cằm cô, rồi từ từ hôn môi cô. Càng lúc càng bạo hơn, hôn sâu hơn, chiếc lưỡi mẫn cảm bắt đầu xâm nhập vào khoang miệng đối phương. Mọi ngóc ngách trong khoang miệng của cô vợ nhỏ đều bị hắn xâm chiếm cả, mật ngọt trong đó đều bị hắn nếm thử qua.
Bởi vì bộ y phục của hai người đều ướt cả, nên rất khó cởi ra, nhưng bù lại cô mặc nó trong bộ dạng thế này, rất quyến rũ, hắn hôn xuống cổ cô. Biết bản thân không thể thoát khỏi cái sung sướng này, cô vô thức đón nhận lấy nó bằng cách hai chân cô kẹp vào eo hắn.
Thoáng chốc, những thứ có vải trên người cô đều bị hắn lột sạch cả. Hiện tại là thân thể mĩ miều, kiều diễm của một cô gái hiện ra. Hắn lại hôn lên đôi môi cô, bàn tay hắn chuyển xuống hai cái thứ tròn trịa, mềm mại ấy, xoa nắn nó một cách nhẹ nhàng.
- Ưm...
Cô rên như một chú mèo nhỏ, nằm gọn lại trong lồng ngực của người đàn ông, gương mặt xinh đẹp lúc cau mày lúc giãn ra, cảm xúc của cô trong mỗi lần cao trào là rối loạn.
Hắn nhìn xuống vùng hạ thân của cô, nơi mà hắn gọi là cái xinh của cơ thể cô, hòa lẫn vào dòng nước trong bồn tắm khiến hắn vô cùng thích thú.
- Bảo bối, thở đều đi.
Nãy đến giờ cô không thể thở đều nổi, nó vội vàng gấp gáp, khi hắn nói vậy cô cũng nghe theo, dần thả lỏng người hơi thở cũng đều đặn trở lại.
- Tôi...tôi thấy trò chơi này mất sức quá!!
- Đương nhiên rồi, tuy mất sức nhưng mà vui.
- Vợ anh đẹp vậy, không chơi cùng hơi uổng...
Mọi lời nói của hắn như đang khen ngợi cô, nhưng cô chẳng thể nào lọt vào tai mình được, trước mắt cô toàn là d.ục vọng, nó đã xâm chiếm lấy toàn bộ tâm trí cô, cô vòng tay qua cổ hắn, âm điệu khiêu khích:
- Cá đi, nếu anh làm tôi sung được từ đoạn cao trào, anh muốn bao nhiêu cũng được.
- Này là em thách thức tôi đấy nhé? Có chắc là bản thân sẽ chịu nổi chứ?
Cô không nói gì, dang rộng chân ra, hắn bật cười rồi từ từ tiến sâu vào trong. Tiêu rồi, hắn mạnh bạo hơn rồi. Cô thật sự không chịu nổi nữa rồi.
- Lục Hạo Nghiên, ưm...mau...mau dừng lại...
Cô hối hận rồi, hối hận vì khiêu khích hắn rồi, hối hận vì trót dại cá cược với hắn rồi, trong đầu cô bây giờ chỉ hiện lên một dòng chữ "Xin lỗi chiếc thân thể của tôi, đều là cái miệng, nó hại cái thân này rồi".
Cô đánh giá tiêu chuẩn của hắn quá thấp rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro