Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều
Có hai loại khả năng
Tứ thục
2024-07-24 08:52:52
Tiếu Nhiễm sau khi chọn món xong, nhàm chán lấy điện thoại di động ra xem tin tức trong vòng bạn tốt. Đột nhiên một tấm hình hấp dẫn sự chú ý của cô, đôi mi thanh tú lập tức nhíu lại.
"Làm sao vậy?" Cố Mạc quan tâm hỏi.
Tiếu Nhiễm đem di động đưa cho Cố Mạc: "Chính anh xem đi."
"Cô em gái này của em thật đúng là không chịu ngồi yên." Cố Mạc hơi hất mày.
"Đúng vậy! Hội trưởng của khoa làm sao có thể cùng cô ta hẹn hò được?" Tiếu Nhiễm bĩu môi, không cao hứng nói.
"Có hai loại khả năng." Cố Mạc trả điện thoại lại cho Tiếu Nhiễm, cười cười, "Thứ nhất, bị cô em gái này cuốn lấy, đẩy không được. Thứ hai, cậu ta muốn lấy được tin tức của em từ cô ta."
"Cố Mạc, em không phải ghen tị. Em không muốn cậu ấy trở thành người bị Tiếu Lạc hại.” Tiếu Nhiễm thở dài nói."Nếu cậu ấy thật sự cùng Tiếu Lạc yêu nhau, em sẽ chúc phúc cho họ. Cậu ấy không phải là người đàn ông của em, em không nên quản nhiều như vậy."
Cố Mạc xoa xoa gương mặt của Tiếu Nhiễm, cười nói: "Anh biết."
Giống như việc 25 năm qua cuộc đời của anh không có Tiếu Nhiễm tham dự, cuộc đời 18 năm trước của Tiếu Nhiễm cũng không có anh tham dự. Mặc kệ là như thế nào, hiện tại hai người bọn họ ở cùng một chỗ. Ninh Hạo dù có đẹp trai hơn nữa, có bối cảnh hơn nữa, thì cũng chỉ là một người đi ngang qua thế giới của bọn họ.
Anh hẳn sẽ không đi ghen tỵ với một đứa trẻ.
Mà anh cũng không sợ Ninh Hạo.
Có bản lĩnh thì bọn họ cùng cạnh tranh!
Chẳng qua là anh chỉ tranh chấp với một đứa bé thôi sao?
Lại nói sự tự tin của anh cũng không phải là tin đồn vô căn cứ, người Tiếu Nhiễm yêu là anh.
***
Sau khi người phục vụ mang món ăn lên, Cố Mạc liền lột vỏ tôm cho Tiêu Nhiễm.
Vẻ mặt Tiếu Nhiễm hạnh phúc nhìn Cố Mạc. Chỉ cần anh không hận cô, lại không tổn thương cô, cô liền chính là người con gái hạnh phúc nhất thế gian này.
Tiếu Nhiễm gắp một miếng thịt tôm tươi ngon đưa tới bên miệng Cố Mạc: "Chú, chú cũng nên nếm thử một miếng đi."
"Anh không có hứng thú đối với cái này.” Cố Mạc né tránh, nhàn nhạt đáp lại.
"Tuy con tôm này nhìn không được đẹp lắm, nhưng mà hương vị thật sự rất tuyệt! Anh nếm thử một miếng thôi!" Tiếu Nhiễm dụ dỗ Cố Mạc.
"Có phải anh bức em uống canh gừng xong bây giờ em là đang trả thù anh?" Cố Mạc nhướng mày hỏi. Cô vốn biết anh chỉ cần nhìn thấy tôm cua các loại là anh liền không muốn ăn, vậy mà bây giờ lại cố đi dụ dỗ anh.
"Canh gừng kia quả thật là rất khó uống, thịt tôm này mới chân chính là mỹ vị. Làm sao có thể giống nhau được?" Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười nói. Bà nội nói anh vừa thấy tôm cua liền thấy ghê tởm, quả thật là anh bóc tôm hừm cho cô ăn nhiều lần nên bây giờ đã có thể ăn cơm ngon lành mà không cảm thấy buồn nôn nữa. Nói không chừng một ngày nào đó anh cũng sẽ thích ăn tôm giống cô."Tới tới tới! Chỉ một miếng thôi cũng được! Một miếng thôi!"
Cố Mạc kiên trì hé miệng, buộc mình không cần phải nghĩ tới dáng vẻ lúc còn sống của nó.
"Hương vị thế nào?" Tiếu Nhiễm cười hỏi.
"Cũng không phải là quá khó ăn." Cố Mạc bất đắc dĩ nói. Có lẽ anh cũng có thể vượt qua được, chỉ là yếu tố tâm lý thôi.
"Vậy lại thêm..." Tiếu Nhiễm còn muốn đút cho Cố Mạc, kết quả liền bị anh ngăn lại.
"Em nói, chỉ cần một miếng."
" Em thề là anh sẽ từ từ thích ăn tôm." Tiếu Nhiễm cười khẽ nghiêng đầu nói.
"Anh sẽ từ từ bị em thay đổi." Cố Mạc nhàn nhạt cười đáp.
Anh trước kia liền một miếng cũng không động đến, đều tại Tiếu Nhiễm bức bách mà ăn vào trong miệng, thế nhưng cũng không có cảm giác buồn nôn như trước kia. Điều này làm cho anh có chút giật mình.
Anh tạm thời còn chưa có biện pháp tiêu hóa tin tức này.
Anh vẫn cho rằng mình sẽ không vì bất kỳ ai mà thay đổi, bây giờ lại bị Tiếu Nhiễm thay đổi.
"Thay đổi vì em không tốt sao?" Vẻ mặt Tiếu Nhiễm thỏa mãn nói.
"Tốt!" Cố Mạc đem thịt tôm hùm nhét vào trong miệng Tiếu Nhiễm, sủng nịch nói, "Mau ăn!"
Tiếu Nhiễm đem di động đưa cho Cố Mạc: "Chính anh xem đi."
"Cô em gái này của em thật đúng là không chịu ngồi yên." Cố Mạc hơi hất mày.
"Đúng vậy! Hội trưởng của khoa làm sao có thể cùng cô ta hẹn hò được?" Tiếu Nhiễm bĩu môi, không cao hứng nói.
"Có hai loại khả năng." Cố Mạc trả điện thoại lại cho Tiếu Nhiễm, cười cười, "Thứ nhất, bị cô em gái này cuốn lấy, đẩy không được. Thứ hai, cậu ta muốn lấy được tin tức của em từ cô ta."
"Cố Mạc, em không phải ghen tị. Em không muốn cậu ấy trở thành người bị Tiếu Lạc hại.” Tiếu Nhiễm thở dài nói."Nếu cậu ấy thật sự cùng Tiếu Lạc yêu nhau, em sẽ chúc phúc cho họ. Cậu ấy không phải là người đàn ông của em, em không nên quản nhiều như vậy."
Cố Mạc xoa xoa gương mặt của Tiếu Nhiễm, cười nói: "Anh biết."
Giống như việc 25 năm qua cuộc đời của anh không có Tiếu Nhiễm tham dự, cuộc đời 18 năm trước của Tiếu Nhiễm cũng không có anh tham dự. Mặc kệ là như thế nào, hiện tại hai người bọn họ ở cùng một chỗ. Ninh Hạo dù có đẹp trai hơn nữa, có bối cảnh hơn nữa, thì cũng chỉ là một người đi ngang qua thế giới của bọn họ.
Anh hẳn sẽ không đi ghen tỵ với một đứa trẻ.
Mà anh cũng không sợ Ninh Hạo.
Có bản lĩnh thì bọn họ cùng cạnh tranh!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chẳng qua là anh chỉ tranh chấp với một đứa bé thôi sao?
Lại nói sự tự tin của anh cũng không phải là tin đồn vô căn cứ, người Tiếu Nhiễm yêu là anh.
***
Sau khi người phục vụ mang món ăn lên, Cố Mạc liền lột vỏ tôm cho Tiêu Nhiễm.
Vẻ mặt Tiếu Nhiễm hạnh phúc nhìn Cố Mạc. Chỉ cần anh không hận cô, lại không tổn thương cô, cô liền chính là người con gái hạnh phúc nhất thế gian này.
Tiếu Nhiễm gắp một miếng thịt tôm tươi ngon đưa tới bên miệng Cố Mạc: "Chú, chú cũng nên nếm thử một miếng đi."
"Anh không có hứng thú đối với cái này.” Cố Mạc né tránh, nhàn nhạt đáp lại.
"Tuy con tôm này nhìn không được đẹp lắm, nhưng mà hương vị thật sự rất tuyệt! Anh nếm thử một miếng thôi!" Tiếu Nhiễm dụ dỗ Cố Mạc.
"Có phải anh bức em uống canh gừng xong bây giờ em là đang trả thù anh?" Cố Mạc nhướng mày hỏi. Cô vốn biết anh chỉ cần nhìn thấy tôm cua các loại là anh liền không muốn ăn, vậy mà bây giờ lại cố đi dụ dỗ anh.
"Canh gừng kia quả thật là rất khó uống, thịt tôm này mới chân chính là mỹ vị. Làm sao có thể giống nhau được?" Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười nói. Bà nội nói anh vừa thấy tôm cua liền thấy ghê tởm, quả thật là anh bóc tôm hừm cho cô ăn nhiều lần nên bây giờ đã có thể ăn cơm ngon lành mà không cảm thấy buồn nôn nữa. Nói không chừng một ngày nào đó anh cũng sẽ thích ăn tôm giống cô."Tới tới tới! Chỉ một miếng thôi cũng được! Một miếng thôi!"
Cố Mạc kiên trì hé miệng, buộc mình không cần phải nghĩ tới dáng vẻ lúc còn sống của nó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hương vị thế nào?" Tiếu Nhiễm cười hỏi.
"Cũng không phải là quá khó ăn." Cố Mạc bất đắc dĩ nói. Có lẽ anh cũng có thể vượt qua được, chỉ là yếu tố tâm lý thôi.
"Vậy lại thêm..." Tiếu Nhiễm còn muốn đút cho Cố Mạc, kết quả liền bị anh ngăn lại.
"Em nói, chỉ cần một miếng."
" Em thề là anh sẽ từ từ thích ăn tôm." Tiếu Nhiễm cười khẽ nghiêng đầu nói.
"Anh sẽ từ từ bị em thay đổi." Cố Mạc nhàn nhạt cười đáp.
Anh trước kia liền một miếng cũng không động đến, đều tại Tiếu Nhiễm bức bách mà ăn vào trong miệng, thế nhưng cũng không có cảm giác buồn nôn như trước kia. Điều này làm cho anh có chút giật mình.
Anh tạm thời còn chưa có biện pháp tiêu hóa tin tức này.
Anh vẫn cho rằng mình sẽ không vì bất kỳ ai mà thay đổi, bây giờ lại bị Tiếu Nhiễm thay đổi.
"Thay đổi vì em không tốt sao?" Vẻ mặt Tiếu Nhiễm thỏa mãn nói.
"Tốt!" Cố Mạc đem thịt tôm hùm nhét vào trong miệng Tiếu Nhiễm, sủng nịch nói, "Mau ăn!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro