Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều
Mê trai cũng tốn thời gian!
Tứ thục
2024-07-24 08:52:52
Editor: Nhã Y Đình
Sáng hôm sau, khi tỉnh lại, việc đầu tiên Cố Mạc làm là đặt tay lên Tiếu Nhiễm. Cảm thấy lòng bàn tay mát, anh cũng thả lỏng.
Bận rộn cả đêm, anh cảm thấy trên người có mồ hôi. Sau khi rời giường, anh lấy quần áo rồi đi tắm rửa.
Tiếu Nhiễm tỉnh lại, không nhìn thấy Cố Mạc cũng rời giường, đi chân không chạy ra khỏi phòng ngủ.
"Cố Mạc?" Ở phòng ngoài cũng không có ai. Tiếu Nhiễm nhìn thấy trên bàn có để một tấm chi phiếu và một xếp tiền. Chẳng lẽ Cố Mạc ra ngoài?
Ngay khi cô định xuống tầng tìm Cố Mạc đã nghe thấy tiếng mở cửa phía sau.
Xoay người, cô thấy Cố Mạc đang lau tóc đi từ nhà về sinh đi ra, mái tóc ẩm ướt hơi cong lên, không nói nên lời.
Tiếu Nhiễm lập tức nhào vào trong lòng Cố Mạc: "Chú à, em tưởng anh đi rồi!"
Cố Mạc bế Tiếu Nhiễm lên, mặt đanh lại: "Không được phép đi chân trần như vậy. Sàn nhà lạnh, em sẽ lại bị cảm!"
"Người ta sốt ruột muốn tìm anh mà!" Tiếu Nhiễm cười hôn nhẹ lên môi Cố Mạc, "Chú đừng giận mà, lần sau em sẽ chú ý hơn!"
"Chú ý cái gì?" Cố Mạc nhướng mày, lạnh lùng nhìn nụ cười xinh đẹp của Tiếu Nhiễm.
"Là phải đi dép!" Tiếu Nhiễm giơ tay lên thề thốt.
Cố Mạc bế Tiếu Nhiễm đăt lên ghế sô pha, rồi trở lại phòng ngủ lấy dep cho cô.
Tiếu Nhiễm ngồi bó gối trên ghế sô pha, lấy điện thoại di động chơi game.
Cố Mạc mang dép trở lại, ngồi xuống cạnh Tiếu Nhiễm, tò mò hỏi: "Trò chơi gì mà hấp dẫn em vậy? Ốm mà vẫn chăm chỉ chơi như thế?"
"Người săn thú!" Tiếu Nhiễm không ngước mắt lên trả lời Cố Mạc, chăm chú chơi, "Anh đừng quấy rầy em, chờ em đánh xong đã!"
Cố Mạc nhíu mày, "Trò chơi này lại hấp dẫn hơn anh sao?"
Nghe Cố Mạc nói vậy, Tiếu Nhiễm kinh ngạc mở to mắt nhìn anh: "Chú à, không phải vậy chứ? Anh lại có thể ghen tị cả với trò chơi sao?"
"Anh không hi vọng em quá mải mê trong thế giới ảo thôi!" Cố Mạc ho khan che giấu sự xấu hổ, trầm mặt xuống.
Tiếu Nhiễm để điện thoại sang một bên, ôm cổ Cố Mạc dịu dàng nói: "Chú à, trò chơi không thể nào quan trọng bằng anh được!"
Khóe môi Cố Mạc dần nhếch lên, mạnh mẽ hôn Tiếu Nhiễm một chút.
Cố Mạc đang lau tóc, nghe thấy Tiếu Nhiễm nói vậy, dừng lại vẫn tiếp tục động tác, cười hỏi, "Đẹp không?"
"Vậy em có thể chơi tiếp chưa?" Tiếu Nhiễm chớp chớp mắt hỏi anh.
"Cho em 10 phút!" Cố Mạc nói xong thì đứng dậy, cầm khăn bắt đầu lau tóc.
Tiếu Nhiễm nhìn thấy cơ ngực trần trụi màu đồng của Cố Mạc, bất mãn phản đối: "Chú à, đừng đi qua đi lại trước mặt em! Em không tập trung chơi được!"
"Ông xã em đẹp trai nhất! Rất quyến rũ!" Tiếu Nhiễm cười, nháy mắt một cái.
Cố Mạc đắc ý cười rộ lên, "Còn 5 phút nữa!"
"A. . . . . ! Cố Mạc, anh thật xấu xa! Ngắm anh cũng tính sao?" Tiếu Nhiễm vội vã cầm điện thoại tiếp tục chơi.
Cố Mạc cười kiêu ngạo, xoay người trở lại phòng ngủ. Lúc trở lại, tóc đã được sấy khô. Có lẽ do tóc xoăn tự nhiên nên cho dù tóc đã sấy khô nên vẫn hơi cong, vài lọn xõa trước trán cực kỳ gợi cảm khiến cho Tiếu Nhiễm vừa chơi xong trò chơi nhìn ngây ngốc.
Cố Mạc thực sự quá đẹp trai, quá mê người mà!
Không phải đẹp theo kiểu âm trầm mà là gợi cảm, thành thục.
Cố Mạc đi đến trước mặt Tiếu Nhiễm, lấy điện thoại trong tay cô. Sau đó trầm mặt nghiêm túc nói, "Đã hết giờ rồi, mau đi tắm rửa, anh làm bữa sáng cho em!"
Tiếu Nhiễm cảm động gật đầu. Cố Mạc dậy sớm là để làm bữa sáng cho cô. Cô cảm thấy hạnh phúc chết mất!
Bận rộn cả đêm, anh cảm thấy trên người có mồ hôi. Sau khi rời giường, anh lấy quần áo rồi đi tắm rửa.
Tiếu Nhiễm tỉnh lại, không nhìn thấy Cố Mạc cũng rời giường, đi chân không chạy ra khỏi phòng ngủ.
"Cố Mạc?" Ở phòng ngoài cũng không có ai. Tiếu Nhiễm nhìn thấy trên bàn có để một tấm chi phiếu và một xếp tiền. Chẳng lẽ Cố Mạc ra ngoài?
Ngay khi cô định xuống tầng tìm Cố Mạc đã nghe thấy tiếng mở cửa phía sau.
Xoay người, cô thấy Cố Mạc đang lau tóc đi từ nhà về sinh đi ra, mái tóc ẩm ướt hơi cong lên, không nói nên lời.
Tiếu Nhiễm lập tức nhào vào trong lòng Cố Mạc: "Chú à, em tưởng anh đi rồi!"
Cố Mạc bế Tiếu Nhiễm lên, mặt đanh lại: "Không được phép đi chân trần như vậy. Sàn nhà lạnh, em sẽ lại bị cảm!"
"Người ta sốt ruột muốn tìm anh mà!" Tiếu Nhiễm cười hôn nhẹ lên môi Cố Mạc, "Chú đừng giận mà, lần sau em sẽ chú ý hơn!"
"Chú ý cái gì?" Cố Mạc nhướng mày, lạnh lùng nhìn nụ cười xinh đẹp của Tiếu Nhiễm.
"Là phải đi dép!" Tiếu Nhiễm giơ tay lên thề thốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Mạc bế Tiếu Nhiễm đăt lên ghế sô pha, rồi trở lại phòng ngủ lấy dep cho cô.
Tiếu Nhiễm ngồi bó gối trên ghế sô pha, lấy điện thoại di động chơi game.
Cố Mạc mang dép trở lại, ngồi xuống cạnh Tiếu Nhiễm, tò mò hỏi: "Trò chơi gì mà hấp dẫn em vậy? Ốm mà vẫn chăm chỉ chơi như thế?"
"Người săn thú!" Tiếu Nhiễm không ngước mắt lên trả lời Cố Mạc, chăm chú chơi, "Anh đừng quấy rầy em, chờ em đánh xong đã!"
Cố Mạc nhíu mày, "Trò chơi này lại hấp dẫn hơn anh sao?"
Nghe Cố Mạc nói vậy, Tiếu Nhiễm kinh ngạc mở to mắt nhìn anh: "Chú à, không phải vậy chứ? Anh lại có thể ghen tị cả với trò chơi sao?"
"Anh không hi vọng em quá mải mê trong thế giới ảo thôi!" Cố Mạc ho khan che giấu sự xấu hổ, trầm mặt xuống.
Tiếu Nhiễm để điện thoại sang một bên, ôm cổ Cố Mạc dịu dàng nói: "Chú à, trò chơi không thể nào quan trọng bằng anh được!"
Khóe môi Cố Mạc dần nhếch lên, mạnh mẽ hôn Tiếu Nhiễm một chút.
Cố Mạc đang lau tóc, nghe thấy Tiếu Nhiễm nói vậy, dừng lại vẫn tiếp tục động tác, cười hỏi, "Đẹp không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Vậy em có thể chơi tiếp chưa?" Tiếu Nhiễm chớp chớp mắt hỏi anh.
"Cho em 10 phút!" Cố Mạc nói xong thì đứng dậy, cầm khăn bắt đầu lau tóc.
Tiếu Nhiễm nhìn thấy cơ ngực trần trụi màu đồng của Cố Mạc, bất mãn phản đối: "Chú à, đừng đi qua đi lại trước mặt em! Em không tập trung chơi được!"
"Ông xã em đẹp trai nhất! Rất quyến rũ!" Tiếu Nhiễm cười, nháy mắt một cái.
Cố Mạc đắc ý cười rộ lên, "Còn 5 phút nữa!"
"A. . . . . ! Cố Mạc, anh thật xấu xa! Ngắm anh cũng tính sao?" Tiếu Nhiễm vội vã cầm điện thoại tiếp tục chơi.
Cố Mạc cười kiêu ngạo, xoay người trở lại phòng ngủ. Lúc trở lại, tóc đã được sấy khô. Có lẽ do tóc xoăn tự nhiên nên cho dù tóc đã sấy khô nên vẫn hơi cong, vài lọn xõa trước trán cực kỳ gợi cảm khiến cho Tiếu Nhiễm vừa chơi xong trò chơi nhìn ngây ngốc.
Cố Mạc thực sự quá đẹp trai, quá mê người mà!
Không phải đẹp theo kiểu âm trầm mà là gợi cảm, thành thục.
Cố Mạc đi đến trước mặt Tiếu Nhiễm, lấy điện thoại trong tay cô. Sau đó trầm mặt nghiêm túc nói, "Đã hết giờ rồi, mau đi tắm rửa, anh làm bữa sáng cho em!"
Tiếu Nhiễm cảm động gật đầu. Cố Mạc dậy sớm là để làm bữa sáng cho cô. Cô cảm thấy hạnh phúc chết mất!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro