Dương Anh Kiệt...
Td034
2024-09-17 09:30:06
Nhận lệnh của Lục Thế Nam, A Sênh rất nhanh đã tìm ra được số điện thoại của vị chủ nhà Ý Noãn định thuê.
Ấn dãy số trước mắt vào điện thoại, Lục Thế Nam nhanh chóng kết nối với người bên kia: “ Xin hỏi ai ở đầu dây bên kia.. “
Lục Thế Nam từ tốn trả lời: “ Tôi là Lục Thế Nam, tôi muốn nhờ bà một việc... “
Hai ngày sau, Ý Noãn theo lịch hẹn với vị chủ nhà quay lại quán cà phê.
Khi Ý Noãn đến vị chủ quán đã ngồi đợi sẵn: “ Xin lỗi tôi đến có chút muộn, cô đợi tôi có lâu không? “
Vị chủ quán đó thấy Ý Noãn tươi cười nói: “ Không muộn, cô ngồi đi. “
“ Vừa nãy có chút tắc đường, không đợi mất thời gian của cô chúng ta kí hợp đồng luôn nhé? “
“ Khoan đã Ý Noãn, tôi có chuyện này cần nói với cô.
Ý Noãn nghe vậy có chút lo lắng không phải sẽ không được thuê nữa chứ?
Nhìn sắc mặt Ý Noãn thập phần bất an, vị chủ nhà cũng không vòng vo mà nói thẳng: “ Cô đừng lo lắng không phải tôi định không để cô thuê nữa, nói đúng hơn đây có thể là tin tốt. “
Ý Noãn nghe vậy thắc mắc hỏi: “ Vậy đó là chuyện gì? “
Vị chủ nhà vui vẻ nói: “ Tôi có vài căn nhà nội thất với diện tích lớn hơn các căn đợt trước dẫn cô đi xem nhưng mà vì một số lí do cá nhân tôi chỉ có thể cho thuê với mức giá tương tự với căn chúng ta được kí, Ý Noãn nếu được hôm nay tôi dẫn cô đi xem căn tốt hơn được không? “
NOVEL
TOON
Ý Noãn suy nghĩ rõ ràng đây là một chuyện tốt: “ Chuyện tốt như thế mà cũng xảy ra với tôi à? “ - Dù sao Ý Noãn vẫn có chút không tin.
Vị chủ nhà đó khôn khéo nói: “ Mười người đi xem như chỉ có một hay hai người may mắn như thế, với cô cũng biết mà nhà với người cũng có cái duyên của nó. Chắc là ngôi nhà kia cũng tự chấm chủ nhà tương lai của nó.
"
Ý Noãn lúc này mới cười một tiếng, cô quyết định: “ Thế thì cứ đi xem một lát đi."
Vị chủ nhà mừng rõ nói: “ Được được. “ - Trong lòng bà ta vừa vui mừng vừa thở phào, hôm qua đã có một người đàn ông gọi cho bà nhờ bà nói như vậy, thật ra lúc đầu bà cũng từ chối chỉ là cái giá đối phương đưa ra quá hậu hĩnh cũng vì miếng cơm đương nhiên nghĩ lại đó là chuyện tốt vậy nên bà ta mới quyết định giữ bí mật chuyện này mà giúp đỡ Lục Thế Nam.
Dẫn Ý Noãn đi xem vài căn đó, nhìn tổng thể rõ ràng hơn rất nhiều so với căn ban đầu của cô. Thực sự có thể thuê được giá này với căn tốt như thế sao?
Ý Noãn có đặt ra câu hỏi với vị chủ nhà, bà ta cũng rất lanh lợi đều trấn an được nỗi sợ của Ý Noãn. Thế là rất nhanh Ý Noãn đã quyết định đổi qua căn này, hai người vui vẻ kí được hợp đồng.
Kết thúc buổi đi xem nhà, Ý Noãn đã có hẹn đi ăn trưa cùng Bác Linh.
Chỉ là từ khi gặp Bác Linh đến khi vào quán ăn, sắc mặt Bác Linh rất kém.
Ý Noãn đã để ý thấy, cô quan tâm hỏi: “ Sao đấy, đồ ăn ăn mừng chị có nhà mới không ngon sao?
Bác Linh nghe vậy mới bừng tỉnh, lắc đầu cười gượng một cái: “ Không có ạ, đồ ăn rất ngon. “Ý Noãn nghe vậy, mới hỏi thêm: “ Em có tâm sự gì sao? “
Mắt Bác Linh rũ xuống, cô gật đầu kể lại mọi chuyện gần đây cho Ý Noãn nghe: “ Chị Ý Noãn hình như Anh Kiệt thay đổi rồi.
"
Ý Noãn chau mày, nghe đến đây tâm trạng Ý Noãn cũng không được vui nữa: “ Nói rõ hơn cho chị nghe được chứ?
"1
Bác Linh liền nói: “ Thời gian gần đây anh ấy rất lạ, em không rõ chỉ là em thấy được chúng em dần có khoảng cách với nhau. “
Bắt đầu là từ nửa tháng nay, Dương Anh Kiệt trở nên rất hờ hững, trước đây anh ấy đi đâu làm gì đều sẽ nói cho Bác Linh một tiếng nhưng thời gian này liền mất tích không rõ ràng, chỉ đợi khi Bác Linh rặn hỏi mới miễn cưỡng trả
lời.
Nhưng không chỉ có vậy Bác Linh mới thấy hai người xa cách, cô cảm nhận được bên cạnh Dương Anh Kiệt dường như có người phụ nữ khác.
“ Người phụ nữ khác? “ - Ý Noãn nghe như thế ánh mắt có phần tức giận.
Bác Linh gật đầu, mắt có chút đỏ mà nói tiếp: “ Chỉ là phỏng đoán của em. Em thấy được trong điện thoại anh ấy có số điện thoại của người khác, lúc đầu em chỉ tưởng bạn của anh ấy nhưng không phải cô ta từng gọi cho Anh Kiệt. “
“ Không may là hôm đó em lại nghe máy, chị Ý Noãn ánh mắt lúc đó anh ấy nhìn em là né tránh, không phải cái ánh mắt luôn vì em như trước đây. Em rất sợ.. chị Ý Noãn em rất sợ anh ấy thay đổi. “- Nói đến đây Bác Linh không kìm được nữa, nước mắt cô bắt đầu chảy xuống, phải làm sao đây, cô không thể sống không có Dương Anh Kiệt.
Bác Linh đau khổ trong suy nghĩ của chính mình. Ý Noãn cũng không dễ chịu hơn là mấy, cô không biết nên an ủi Bác Linh làm sao.Dương Anh Kiệt bên này cũng không khá khẩm hơn, anh nằm trên ghế sofa lấy tay che đi mắt, tâm trạng rõ ràng đang rất tệ.
Thời gian này Dương Anh Kiệt đã suy nghĩ rất nhiều về mối quan hệ của mình và Bác Linh, cô không giống những cô gái kia có thể nói chia tay là chia tay được, nếu Bác Linh chỉ cần tiền của anh thì chuyện này giải quyết đơn giản hơn rồi.
Vò đầu một cái Dương Anh Kiệt tức giận trong suy nghĩ của mình, anh quen Bác Linh lâu như thế đó là điều chưa từng xảy ra trước đây, anh cũng chưa từng nghiêm túc quen một ai qua được tháng thứ ba, vậy mà anh lại yêu đương với Bác Linh lâu như thế.
Lâu đến mức anh sắp quên mất mình trước đây phóng túng, yêu tự do đến mức nào. Thật ra trong lòng Dương Anh Kiệt có vài phần muốn tự do, anh không muốn lúc nào cũng phải trả lời những câu hỏi của Bác Linh, cũng không muốn lúc nào cũng thông báo cho cô mình đâu và làm gì.
Nói cách khác cái bản chất thật của Dương Anh Kiệt sắp quay về rồi. Chỉ là trong lòng anh vẫn không chịu thừa nhận thôi.
Ấn dãy số trước mắt vào điện thoại, Lục Thế Nam nhanh chóng kết nối với người bên kia: “ Xin hỏi ai ở đầu dây bên kia.. “
Lục Thế Nam từ tốn trả lời: “ Tôi là Lục Thế Nam, tôi muốn nhờ bà một việc... “
Hai ngày sau, Ý Noãn theo lịch hẹn với vị chủ nhà quay lại quán cà phê.
Khi Ý Noãn đến vị chủ quán đã ngồi đợi sẵn: “ Xin lỗi tôi đến có chút muộn, cô đợi tôi có lâu không? “
Vị chủ quán đó thấy Ý Noãn tươi cười nói: “ Không muộn, cô ngồi đi. “
“ Vừa nãy có chút tắc đường, không đợi mất thời gian của cô chúng ta kí hợp đồng luôn nhé? “
“ Khoan đã Ý Noãn, tôi có chuyện này cần nói với cô.
Ý Noãn nghe vậy có chút lo lắng không phải sẽ không được thuê nữa chứ?
Nhìn sắc mặt Ý Noãn thập phần bất an, vị chủ nhà cũng không vòng vo mà nói thẳng: “ Cô đừng lo lắng không phải tôi định không để cô thuê nữa, nói đúng hơn đây có thể là tin tốt. “
Ý Noãn nghe vậy thắc mắc hỏi: “ Vậy đó là chuyện gì? “
Vị chủ nhà vui vẻ nói: “ Tôi có vài căn nhà nội thất với diện tích lớn hơn các căn đợt trước dẫn cô đi xem nhưng mà vì một số lí do cá nhân tôi chỉ có thể cho thuê với mức giá tương tự với căn chúng ta được kí, Ý Noãn nếu được hôm nay tôi dẫn cô đi xem căn tốt hơn được không? “
NOVEL
TOON
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ý Noãn suy nghĩ rõ ràng đây là một chuyện tốt: “ Chuyện tốt như thế mà cũng xảy ra với tôi à? “ - Dù sao Ý Noãn vẫn có chút không tin.
Vị chủ nhà đó khôn khéo nói: “ Mười người đi xem như chỉ có một hay hai người may mắn như thế, với cô cũng biết mà nhà với người cũng có cái duyên của nó. Chắc là ngôi nhà kia cũng tự chấm chủ nhà tương lai của nó.
"
Ý Noãn lúc này mới cười một tiếng, cô quyết định: “ Thế thì cứ đi xem một lát đi."
Vị chủ nhà mừng rõ nói: “ Được được. “ - Trong lòng bà ta vừa vui mừng vừa thở phào, hôm qua đã có một người đàn ông gọi cho bà nhờ bà nói như vậy, thật ra lúc đầu bà cũng từ chối chỉ là cái giá đối phương đưa ra quá hậu hĩnh cũng vì miếng cơm đương nhiên nghĩ lại đó là chuyện tốt vậy nên bà ta mới quyết định giữ bí mật chuyện này mà giúp đỡ Lục Thế Nam.
Dẫn Ý Noãn đi xem vài căn đó, nhìn tổng thể rõ ràng hơn rất nhiều so với căn ban đầu của cô. Thực sự có thể thuê được giá này với căn tốt như thế sao?
Ý Noãn có đặt ra câu hỏi với vị chủ nhà, bà ta cũng rất lanh lợi đều trấn an được nỗi sợ của Ý Noãn. Thế là rất nhanh Ý Noãn đã quyết định đổi qua căn này, hai người vui vẻ kí được hợp đồng.
Kết thúc buổi đi xem nhà, Ý Noãn đã có hẹn đi ăn trưa cùng Bác Linh.
Chỉ là từ khi gặp Bác Linh đến khi vào quán ăn, sắc mặt Bác Linh rất kém.
Ý Noãn đã để ý thấy, cô quan tâm hỏi: “ Sao đấy, đồ ăn ăn mừng chị có nhà mới không ngon sao?
Bác Linh nghe vậy mới bừng tỉnh, lắc đầu cười gượng một cái: “ Không có ạ, đồ ăn rất ngon. “Ý Noãn nghe vậy, mới hỏi thêm: “ Em có tâm sự gì sao? “
Mắt Bác Linh rũ xuống, cô gật đầu kể lại mọi chuyện gần đây cho Ý Noãn nghe: “ Chị Ý Noãn hình như Anh Kiệt thay đổi rồi.
"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ý Noãn chau mày, nghe đến đây tâm trạng Ý Noãn cũng không được vui nữa: “ Nói rõ hơn cho chị nghe được chứ?
"1
Bác Linh liền nói: “ Thời gian gần đây anh ấy rất lạ, em không rõ chỉ là em thấy được chúng em dần có khoảng cách với nhau. “
Bắt đầu là từ nửa tháng nay, Dương Anh Kiệt trở nên rất hờ hững, trước đây anh ấy đi đâu làm gì đều sẽ nói cho Bác Linh một tiếng nhưng thời gian này liền mất tích không rõ ràng, chỉ đợi khi Bác Linh rặn hỏi mới miễn cưỡng trả
lời.
Nhưng không chỉ có vậy Bác Linh mới thấy hai người xa cách, cô cảm nhận được bên cạnh Dương Anh Kiệt dường như có người phụ nữ khác.
“ Người phụ nữ khác? “ - Ý Noãn nghe như thế ánh mắt có phần tức giận.
Bác Linh gật đầu, mắt có chút đỏ mà nói tiếp: “ Chỉ là phỏng đoán của em. Em thấy được trong điện thoại anh ấy có số điện thoại của người khác, lúc đầu em chỉ tưởng bạn của anh ấy nhưng không phải cô ta từng gọi cho Anh Kiệt. “
“ Không may là hôm đó em lại nghe máy, chị Ý Noãn ánh mắt lúc đó anh ấy nhìn em là né tránh, không phải cái ánh mắt luôn vì em như trước đây. Em rất sợ.. chị Ý Noãn em rất sợ anh ấy thay đổi. “- Nói đến đây Bác Linh không kìm được nữa, nước mắt cô bắt đầu chảy xuống, phải làm sao đây, cô không thể sống không có Dương Anh Kiệt.
Bác Linh đau khổ trong suy nghĩ của chính mình. Ý Noãn cũng không dễ chịu hơn là mấy, cô không biết nên an ủi Bác Linh làm sao.Dương Anh Kiệt bên này cũng không khá khẩm hơn, anh nằm trên ghế sofa lấy tay che đi mắt, tâm trạng rõ ràng đang rất tệ.
Thời gian này Dương Anh Kiệt đã suy nghĩ rất nhiều về mối quan hệ của mình và Bác Linh, cô không giống những cô gái kia có thể nói chia tay là chia tay được, nếu Bác Linh chỉ cần tiền của anh thì chuyện này giải quyết đơn giản hơn rồi.
Vò đầu một cái Dương Anh Kiệt tức giận trong suy nghĩ của mình, anh quen Bác Linh lâu như thế đó là điều chưa từng xảy ra trước đây, anh cũng chưa từng nghiêm túc quen một ai qua được tháng thứ ba, vậy mà anh lại yêu đương với Bác Linh lâu như thế.
Lâu đến mức anh sắp quên mất mình trước đây phóng túng, yêu tự do đến mức nào. Thật ra trong lòng Dương Anh Kiệt có vài phần muốn tự do, anh không muốn lúc nào cũng phải trả lời những câu hỏi của Bác Linh, cũng không muốn lúc nào cũng thông báo cho cô mình đâu và làm gì.
Nói cách khác cái bản chất thật của Dương Anh Kiệt sắp quay về rồi. Chỉ là trong lòng anh vẫn không chịu thừa nhận thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro