Học Thuộc
Td034
2024-09-17 09:30:06
Sáng hôm sau,
Bội Sam thức dậy từ sớm để nấu cháo bổ mang vào cho Ý Noãn.
Khi Bội Sam Và Ý Lãng đến bệnh viện trời vẫn còn khá sớm, lúc này Ý Noãn vẫn còn ngủ say.
Bà nhìn thấy cô nằm đó ngủ ngon trong lòng cũng yên tâm hơn, nhưng nhìn cô gầy gò nhỏ bé thì lại thấy đau lòng. Bội Sam tiến lại gần định chạm vào tóc cô thì bị Y Lãng cản lại: " Bà tính làm gì? "
" Tôi chỉ muốn chạm vào con bé một chút.. "
"Bà làm vậy lỡ con bé tỉnh lại thấy thì thế nào." - Ý Lãng hiểu rõ Ý Noãn sẽ không thích ông và Bội Sam chạm vào mình, hành động vừa rồi của Bội Sam sợ chỉ khiến Y Noãn có thêm khoảng cách với họ.
Bội Sam hiểu chồng mình đang lo cái gì, bà cũng thấy mình đã quá đường đột rồi nên dù có không muốn thì vẫn đành thu tay lại, rồi đợi Y Noãn thức dậy.
Hai người lời ra tiến vào, Ý Noãn trước giờ lại ngủ đều không được ngon giấc hoàn toàn, thấy có tiếng ồn cô cũng lập tức thức dậy.
Nhưng lại không ngờ vừa mở mắt ra đập vào mắt cô là hai vợ chồng nhà họ Ý. Còn hai người họ nhìn thấy Ý Noãn thức dậy cũng không biết nên nói gì cho phải, cũng chỉ có thể hỏi: " Con thức rồi à?"
Y Noãn không trả lời cô chỉ gật đầu, tỏ ý mình tỉnh rồi.
Hai vợ chồng liếc mắt nhìn nhau không khí này chẳng giống không khí của một gia đình chút nào..
Bội Sam tuy có buồn nhưng bà vẫn ân cần hỏi cô: " Con muốn đi đánh răng à? Ta dẫn con vào trong nhé. "
Y Noãn đương nhiên sẽ không chịu, cô lập tức từ chối: " Con có thể tự làm được."
Bội Sam hụt hầng nhưng cũng chỉ cười hiền từ rồi tránh qua một bên cho cô đi vào nhà vệ sinh.
Cảnh tượng này khiến bà nhớ lại ngày xưa, cô nhỏ nhắn xinh xắn lúc nào cũng vui vẻ cười đùa, lần nào thấy bà và
Ý Lãng về cũng sà vào lòng hai người nói lời ngon ngọt cứ như thế mà dính lấy họ nhưng lúc đó cả hai đều không thích thể hiện tình cảm cũng chỉ ôm Ý Noãn qua loa rồi buông cô ra.
Hay có lần cô ngỏ ý muốn bà tắm cho mình, lúc đó câu việc bận rộn Ý Noãn lại cứ lẽo đẽo bên tai, bà đã rất tức giận mà mắng cô một trận. Sau đó cô đã xin lỗi bà, cũng không bao giờ thấy cô nũng nịu đòi bà tắm cho.
Bây giờ nghĩ lại mắt lại đỏ ửng, hiện tại chạm vào cô bà còn không có tư cách...
Ý Lãng thấy Bội Sam đau lòng, trong lòng cũng không thoải mái ông cũng chỉ có thể an ủi vài câu: " Lau nước mắt đi đừng để con thấy. "
Khi Ý Noãn đi ra, Bội Sam cũng mở nắp hộp cháo ra. Cô định cự tuyệt không ăn nhưng bà lại cầu xin nói: " Ý Noãn nếu con thấy bọn ta ở đây chướng mắt, thì chúng ta sẽ ra ngoài cho con thoải mái ăn. Đừng bỏ ăn sẽ không tốt cho việc hồi phục. "
Nghe những lời này, Ý Noãn có chút xao xuyến hình như đây là lần đầu cô cảm nhận được tình thương của bà..
Cũng ngại bà là người lớn nên cô miễn cưỡng đồng ý ăn hết hộp cháo đó.
Nhìn cô chịu ăn cháo họ mang đến tất nhiên Bội Sam và Y Lãng đều rất vui mừng.
Chẳng bù cho trái cây người nào đó cầm đến, hiện giờ vẫn còn y nguyên..
Khi Lục Thế Nam quay lại thăm cô, nhìn thấy trái cây cô không đụng vào anh không khỏi phiền lòng: "Trái cây này em không thích sao? Hay mai anh mua trái khác mang đến nhé? "
" Hôm qua tôi đã bảo anh không cần đến nữa. " - Y Noãn nhắc lại lời ngày hôm qua đã nói.
Lục Thế Nam không biết phải nói năng hay dỗ dành Ý Noãn ra sao, anh nói: "Anh có nghe những gì em nói nhưng mà Y Noãn " Đánh kẻ chạy đi cũng không ai đánh người chạy lại ". Em có thể coi như bản thân rộng lượng mà cho anh thêm một cơ hội nữa được không? "
Lục Thế Nam hèn mọn như vậy cũng là lần đầu tiên Ý Noãn nhìn thấy, nếu là trước đây anh làm như vậy cô đã cảm động đến phát khóc mà đồng ý tha lỗi cho anh nhưng hiện tại khác rồi. Đối với Ý Noãn việc anh biết lỗi hay không, không quan trọng với cô: " Lục Thế Nam bản thân tôi trước đây đã từng rộng lượng rồi. "
" Anh vẫn nên về thì hơn." - Ý Noãn vẫn quả quyết đuổi anh đi.
Cảm thấy Ý Noãn bắt đầu tức giận anh cũng không dám nói gì thêm chọc tức cô, Lục Thế Nam cũng chỉ xin Ý Noãn nói thêm một điều rồi mới rời đi: " Có thể em nghĩ anh là đang áy náy về lỗi lầm của mình mới đối xử như vậy với em nhưng Ý Noãn anh là đang thật lòng thích em. Rồi từ từ anh sẽ chứng minh điều đó. "
Lục Thế Nam nói nhiều như vậy cũng là lần đầu tiên Ý Noãn được thấy, sắc mặt cô vẫn không thay đổi cô lạnh lùng nói: " Nhanh chóng về đi. "
Không xoay chuyển được cô, Lục Thế Nam cũng chỉ có thể luyến tiếc nhìn Ý Noãn một cái rồi bước ra khỏi phòng bệnh nhưng Lục Thế Nam không đi về mà ngồi ở ghế hành lang. Anh tính đợi đến khi nào Ý Noãn ngủ thì lúc đó mới rời đi, tuy đã có người trông chừng cô nhưng anh vẫn muốn tự mình làm hơn.
Nhìn lại tập tài liệu về sở thích Ý Noãn do A Sênh tìm được, Lục Thế Nam bắt đầu lấy ra ngồi học thuộc từng cái một..
Bội Sam thức dậy từ sớm để nấu cháo bổ mang vào cho Ý Noãn.
Khi Bội Sam Và Ý Lãng đến bệnh viện trời vẫn còn khá sớm, lúc này Ý Noãn vẫn còn ngủ say.
Bà nhìn thấy cô nằm đó ngủ ngon trong lòng cũng yên tâm hơn, nhưng nhìn cô gầy gò nhỏ bé thì lại thấy đau lòng. Bội Sam tiến lại gần định chạm vào tóc cô thì bị Y Lãng cản lại: " Bà tính làm gì? "
" Tôi chỉ muốn chạm vào con bé một chút.. "
"Bà làm vậy lỡ con bé tỉnh lại thấy thì thế nào." - Ý Lãng hiểu rõ Ý Noãn sẽ không thích ông và Bội Sam chạm vào mình, hành động vừa rồi của Bội Sam sợ chỉ khiến Y Noãn có thêm khoảng cách với họ.
Bội Sam hiểu chồng mình đang lo cái gì, bà cũng thấy mình đã quá đường đột rồi nên dù có không muốn thì vẫn đành thu tay lại, rồi đợi Y Noãn thức dậy.
Hai người lời ra tiến vào, Ý Noãn trước giờ lại ngủ đều không được ngon giấc hoàn toàn, thấy có tiếng ồn cô cũng lập tức thức dậy.
Nhưng lại không ngờ vừa mở mắt ra đập vào mắt cô là hai vợ chồng nhà họ Ý. Còn hai người họ nhìn thấy Ý Noãn thức dậy cũng không biết nên nói gì cho phải, cũng chỉ có thể hỏi: " Con thức rồi à?"
Y Noãn không trả lời cô chỉ gật đầu, tỏ ý mình tỉnh rồi.
Hai vợ chồng liếc mắt nhìn nhau không khí này chẳng giống không khí của một gia đình chút nào..
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bội Sam tuy có buồn nhưng bà vẫn ân cần hỏi cô: " Con muốn đi đánh răng à? Ta dẫn con vào trong nhé. "
Y Noãn đương nhiên sẽ không chịu, cô lập tức từ chối: " Con có thể tự làm được."
Bội Sam hụt hầng nhưng cũng chỉ cười hiền từ rồi tránh qua một bên cho cô đi vào nhà vệ sinh.
Cảnh tượng này khiến bà nhớ lại ngày xưa, cô nhỏ nhắn xinh xắn lúc nào cũng vui vẻ cười đùa, lần nào thấy bà và
Ý Lãng về cũng sà vào lòng hai người nói lời ngon ngọt cứ như thế mà dính lấy họ nhưng lúc đó cả hai đều không thích thể hiện tình cảm cũng chỉ ôm Ý Noãn qua loa rồi buông cô ra.
Hay có lần cô ngỏ ý muốn bà tắm cho mình, lúc đó câu việc bận rộn Ý Noãn lại cứ lẽo đẽo bên tai, bà đã rất tức giận mà mắng cô một trận. Sau đó cô đã xin lỗi bà, cũng không bao giờ thấy cô nũng nịu đòi bà tắm cho.
Bây giờ nghĩ lại mắt lại đỏ ửng, hiện tại chạm vào cô bà còn không có tư cách...
Ý Lãng thấy Bội Sam đau lòng, trong lòng cũng không thoải mái ông cũng chỉ có thể an ủi vài câu: " Lau nước mắt đi đừng để con thấy. "
Khi Ý Noãn đi ra, Bội Sam cũng mở nắp hộp cháo ra. Cô định cự tuyệt không ăn nhưng bà lại cầu xin nói: " Ý Noãn nếu con thấy bọn ta ở đây chướng mắt, thì chúng ta sẽ ra ngoài cho con thoải mái ăn. Đừng bỏ ăn sẽ không tốt cho việc hồi phục. "
Nghe những lời này, Ý Noãn có chút xao xuyến hình như đây là lần đầu cô cảm nhận được tình thương của bà..
Cũng ngại bà là người lớn nên cô miễn cưỡng đồng ý ăn hết hộp cháo đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn cô chịu ăn cháo họ mang đến tất nhiên Bội Sam và Y Lãng đều rất vui mừng.
Chẳng bù cho trái cây người nào đó cầm đến, hiện giờ vẫn còn y nguyên..
Khi Lục Thế Nam quay lại thăm cô, nhìn thấy trái cây cô không đụng vào anh không khỏi phiền lòng: "Trái cây này em không thích sao? Hay mai anh mua trái khác mang đến nhé? "
" Hôm qua tôi đã bảo anh không cần đến nữa. " - Y Noãn nhắc lại lời ngày hôm qua đã nói.
Lục Thế Nam không biết phải nói năng hay dỗ dành Ý Noãn ra sao, anh nói: "Anh có nghe những gì em nói nhưng mà Y Noãn " Đánh kẻ chạy đi cũng không ai đánh người chạy lại ". Em có thể coi như bản thân rộng lượng mà cho anh thêm một cơ hội nữa được không? "
Lục Thế Nam hèn mọn như vậy cũng là lần đầu tiên Ý Noãn nhìn thấy, nếu là trước đây anh làm như vậy cô đã cảm động đến phát khóc mà đồng ý tha lỗi cho anh nhưng hiện tại khác rồi. Đối với Ý Noãn việc anh biết lỗi hay không, không quan trọng với cô: " Lục Thế Nam bản thân tôi trước đây đã từng rộng lượng rồi. "
" Anh vẫn nên về thì hơn." - Ý Noãn vẫn quả quyết đuổi anh đi.
Cảm thấy Ý Noãn bắt đầu tức giận anh cũng không dám nói gì thêm chọc tức cô, Lục Thế Nam cũng chỉ xin Ý Noãn nói thêm một điều rồi mới rời đi: " Có thể em nghĩ anh là đang áy náy về lỗi lầm của mình mới đối xử như vậy với em nhưng Ý Noãn anh là đang thật lòng thích em. Rồi từ từ anh sẽ chứng minh điều đó. "
Lục Thế Nam nói nhiều như vậy cũng là lần đầu tiên Ý Noãn được thấy, sắc mặt cô vẫn không thay đổi cô lạnh lùng nói: " Nhanh chóng về đi. "
Không xoay chuyển được cô, Lục Thế Nam cũng chỉ có thể luyến tiếc nhìn Ý Noãn một cái rồi bước ra khỏi phòng bệnh nhưng Lục Thế Nam không đi về mà ngồi ở ghế hành lang. Anh tính đợi đến khi nào Ý Noãn ngủ thì lúc đó mới rời đi, tuy đã có người trông chừng cô nhưng anh vẫn muốn tự mình làm hơn.
Nhìn lại tập tài liệu về sở thích Ý Noãn do A Sênh tìm được, Lục Thế Nam bắt đầu lấy ra ngồi học thuộc từng cái một..
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro