Không thể manh...
Td034
2024-09-17 09:30:06
Từ sau lần gặp ở quán cà phê, hôm nay Bác Linh mới hẹn được Ý Noãn ra ngoài.
Bác Linh đứng gần trung tâm thương mại đợi Ý Noãn, nhìn điện thoại cô đoán: "Chị Ý Noãn có lẽ sắp đến rồi. "
Khi thấy Ý Noãn ở bên kia đường, Bác Linh định vẫy tay hô lên chỉ không ngờ có người lại nhanh hơn cô.
Không biết từ đâu ra xuất hiện một người đàn ông hắn ta nhanh chóng lôi kéo Ý Noãn lên xe, Ý Noãn bên kia đường không kịp cảnh giác chỉ trong một giây tích tắc hắn ta đã kịp bịt miệng rồi đưa cô vào xe, thứ Ý Noãn kịp phát ra cũng chỉ là âm thanh nhỏ, sau đó Y Noãn thấy một mảng tối sau đó cô cũng không còn nhớ chuyện gì nữa..
Bác Linh bất động, chiếc xe đi khỏi nhưng cô vẫn trợn mắt đứng đó mọi chuyện diền ra quá nhanh, nếu không phải cô chú ý đến thì có lẽ sẽ không biết Ý Noãn bị người ta bắt cóc.
Ngó nghiêng mọi người xung quanh, giờ này không phải giờ cao điểm xung quanh lại không có đông người xem ra chuyện vừa rồi ngoài cô ra không ai chú ý đến... cũng may hắn không để ý bên này mới không phát hiện ra Bác Linh.
Chân tay cô bủn rủn, đây là lần đầu cô gặp chuyện này giữa ban ngày họ lại dám manh động như thế, tự trấn án mình cô phải tìm cách cứu Ý Noãn, thở hắt một hơi người có thể giúp cô lúc này cũng chỉ có Dương Anh Kiệt, nghĩ thế cô liền gọi cho anh.
Bên này, Dương Anh Kiệt và Hoàng Kì Văn đang ở công ty của Lục Thế Nam.
Ba người tụ lại đều đang chúc mừng cho chuyện vui của Dương Anh Kiệt, chẳng qua sắc mặt Lục Thế Nam từ nãy giờ vẫn kém. Hoàng Kì Văn chú ý đến ai quan tâm hỏi: " Sắc mặt cậu trông khá tệ, nghỉ ngơi không đầy đủ? "
" Không biết, chỉ là trong lòng cảm thấy hơi bất an. " - Từ sáng đến giờ, cảm giác bồn chồn trong anh không ngừng, anh cũng không rõ sao mình lại cảm thấy lo sợ nhiều như vậy.
Dương Anh Kiệt nhởn nhơ nói: "Quan tâm cậu ta làm gì, cái người không biết quý trọng sức khoẻ như cậu có phải.." - Lời còn chưa dứt điện thoại của anh bỗng đổ chuông, nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình Dương Anh Kiệt vui không thể kép nổi miệng, anh nhìn hai người bạn mình rồi nói: " Ây da, bạn gái tôi gọi thông cảm chút nhé. "
Hoàng Kì Văn phất tay tỏ ý kêu anh nghe máy đi, Lục Thế Nam thì khỏi nói anh lại tiếp tục ngõ máy tính không quan tâm đến Dương Anh Kiệt.
Dương Anh Kiệt vừa bắt máy: " Mới đây đã nhớ anh rồi à? "
Bác Linh không đợi được vừa kết nối máy với anh, cô đã nói: " Anh chị Ý Noãn bị bắt cóc rồi, anh giúp em tìm chị ấy! "
Sắc mặt Dương Anh Kiệt thoáng chốc thay đổi, anh nặng nề trấn an Bác Linh: " Giờ em đang ở đâu? Anh lập tức tới."
Bác Linh nói rõ nơi mình đứng cho Dương Anh Kiệt, cô cũng không quên gửi định vị cho anh.
Dương Anh Kiệt nhận được định vị của cô, anh nói: "Em tìm chỗ đông người đứng đó đợi anh, giờ anh tới ngay, ngoan đừng sợ nhé. Nhớ phải giữ liên lạc. "
Hai người cúp máy, Hoàng Kì Văn cảm nhận được lạ thường anh hỏi: " Có chuyện gì rồi à?"
Dương Anh Kiệt gật đầu, anh nắm chặt điện thoại rồi nói: " Bác Linh gọi điện, cô ấy kêu Y Noãn bị bắt cóc."
Bàn tay gõ phím của Lục Thế Nam bỗng chốc cứng đờ..
Khi ba người đàn ông tới chỗ Bác Linh đang đứng đợi, Dương Anh Kiệt là người xuống xe đầu tiên anh vừa nhìn thấy Bác Linh đã ôm cô vào lòng: "Em có sao không?"
Bác Linh lắc đầu, lúc nãy cô đã rất sợ hãi giờ có anh ở đây Bác Linh mới thấy yên tâm hơn, mắt cô ửng đỏ rồi nói:
"Em không sao nhưng mọi người phải nhanh chóng tìm chị Ý Noãn. "
Lục Thế Nam lên tiếng: "Cô nói rõ tình hình lúc đó là thế nào. "
Bác Linh liền kể lại mọi chuyện, sau đó cô nhớ ra rồi nói: " Tôi có kịp chụp lại biển số xe nhưng tốc độ chiếc xe quá nhanh e là hơi mờ. "
Lục Thế Nam giành lấy điện thoại trong tay Bác Linh, anh gọi điện cho A Sênh: " Trong vòng 5 phút tra ra biển số xe này cho tôi. "
Hoàng Kì Văn đứng ra khuyên can: "Nam, 5 phút quá ít như vậy làm khó cho A Sênh rồi, hơn nữa để A Sênh có thời gian tìm mới không xảy ra sai sót. "
Lục Thế Nam không đồng tình, anh quát lên: " Vậy đợi A Sênh tìm ra rồi chúng ta cứ đến đó nhặt xác của cô ấy hay sao? "
Mọi người không ai nghĩ Lục Thế Nam lại phản ứng mạnh như vậy, Dương Anh Kiệt đứng ra nói: " Được rồi đừng cãi nhau, Nam cậu nên bình tĩnh lại, lời của Văn nói cũng có ý đúng. Được rồi lên xe đã rồi nói tiếp, chúng ta không nên đứng đây. "
Tốc độ làm việc của A Sênh cũng rất nhanh, tìm đủ thông tin của chiếc xe anh nhanh chóng gửi cho Lục Thế Nam.
Lục Thế Nam khi nhận được thông tin đã lập tức mở ra để mọi người cùng xem.
Trên thông tin ghi rõ, chiếc xe này là chiếc taxi đã được thuê vào lúc 7h sáng nay, còn người lái chiếc xe lại là một nhân viên nhỏ thuộc công ty, nhưng A Sênh lại tìm được hiện người này vẫn đang ở công ty làm việc. Tức là chiếc xe này được thuê trung gian..
"Đáng ghét." - Hoàng Kì Văn chửi một câu, anh nói tiếp: "Xem ra tên này thông minh hơn chúng ta nghĩ. "
Lục Thế Nam nhìn chằm chằm vào bảng thông tin, anh nghĩ mục đích bắt cóc của tên đó là gì? Điểm này là điều khả nghi nhất, chỉ có điều lại phải tiếp tục đợi A Sênh điều tra tuyến đường của tên đó, còn về tên nhân viên kia đã cho người đi bắt lập tức sẽ lấy lời khai.
" Chúng ta có nên báo công an không?" - Bác Linh lo lắng hỏi.
Ba người đàn ông trầm lặng, hiện giờ hành vi của tên này đều khả nghi không ai rõ mục đích thực sự của hắn là gì chỉ sợ chúng ta tính sai bước người bị hại sẽ là Ý Noãn, tuyệt đối không thể manh động.
Bác Linh đứng gần trung tâm thương mại đợi Ý Noãn, nhìn điện thoại cô đoán: "Chị Ý Noãn có lẽ sắp đến rồi. "
Khi thấy Ý Noãn ở bên kia đường, Bác Linh định vẫy tay hô lên chỉ không ngờ có người lại nhanh hơn cô.
Không biết từ đâu ra xuất hiện một người đàn ông hắn ta nhanh chóng lôi kéo Ý Noãn lên xe, Ý Noãn bên kia đường không kịp cảnh giác chỉ trong một giây tích tắc hắn ta đã kịp bịt miệng rồi đưa cô vào xe, thứ Ý Noãn kịp phát ra cũng chỉ là âm thanh nhỏ, sau đó Y Noãn thấy một mảng tối sau đó cô cũng không còn nhớ chuyện gì nữa..
Bác Linh bất động, chiếc xe đi khỏi nhưng cô vẫn trợn mắt đứng đó mọi chuyện diền ra quá nhanh, nếu không phải cô chú ý đến thì có lẽ sẽ không biết Ý Noãn bị người ta bắt cóc.
Ngó nghiêng mọi người xung quanh, giờ này không phải giờ cao điểm xung quanh lại không có đông người xem ra chuyện vừa rồi ngoài cô ra không ai chú ý đến... cũng may hắn không để ý bên này mới không phát hiện ra Bác Linh.
Chân tay cô bủn rủn, đây là lần đầu cô gặp chuyện này giữa ban ngày họ lại dám manh động như thế, tự trấn án mình cô phải tìm cách cứu Ý Noãn, thở hắt một hơi người có thể giúp cô lúc này cũng chỉ có Dương Anh Kiệt, nghĩ thế cô liền gọi cho anh.
Bên này, Dương Anh Kiệt và Hoàng Kì Văn đang ở công ty của Lục Thế Nam.
Ba người tụ lại đều đang chúc mừng cho chuyện vui của Dương Anh Kiệt, chẳng qua sắc mặt Lục Thế Nam từ nãy giờ vẫn kém. Hoàng Kì Văn chú ý đến ai quan tâm hỏi: " Sắc mặt cậu trông khá tệ, nghỉ ngơi không đầy đủ? "
" Không biết, chỉ là trong lòng cảm thấy hơi bất an. " - Từ sáng đến giờ, cảm giác bồn chồn trong anh không ngừng, anh cũng không rõ sao mình lại cảm thấy lo sợ nhiều như vậy.
Dương Anh Kiệt nhởn nhơ nói: "Quan tâm cậu ta làm gì, cái người không biết quý trọng sức khoẻ như cậu có phải.." - Lời còn chưa dứt điện thoại của anh bỗng đổ chuông, nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình Dương Anh Kiệt vui không thể kép nổi miệng, anh nhìn hai người bạn mình rồi nói: " Ây da, bạn gái tôi gọi thông cảm chút nhé. "
Hoàng Kì Văn phất tay tỏ ý kêu anh nghe máy đi, Lục Thế Nam thì khỏi nói anh lại tiếp tục ngõ máy tính không quan tâm đến Dương Anh Kiệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dương Anh Kiệt vừa bắt máy: " Mới đây đã nhớ anh rồi à? "
Bác Linh không đợi được vừa kết nối máy với anh, cô đã nói: " Anh chị Ý Noãn bị bắt cóc rồi, anh giúp em tìm chị ấy! "
Sắc mặt Dương Anh Kiệt thoáng chốc thay đổi, anh nặng nề trấn an Bác Linh: " Giờ em đang ở đâu? Anh lập tức tới."
Bác Linh nói rõ nơi mình đứng cho Dương Anh Kiệt, cô cũng không quên gửi định vị cho anh.
Dương Anh Kiệt nhận được định vị của cô, anh nói: "Em tìm chỗ đông người đứng đó đợi anh, giờ anh tới ngay, ngoan đừng sợ nhé. Nhớ phải giữ liên lạc. "
Hai người cúp máy, Hoàng Kì Văn cảm nhận được lạ thường anh hỏi: " Có chuyện gì rồi à?"
Dương Anh Kiệt gật đầu, anh nắm chặt điện thoại rồi nói: " Bác Linh gọi điện, cô ấy kêu Y Noãn bị bắt cóc."
Bàn tay gõ phím của Lục Thế Nam bỗng chốc cứng đờ..
Khi ba người đàn ông tới chỗ Bác Linh đang đứng đợi, Dương Anh Kiệt là người xuống xe đầu tiên anh vừa nhìn thấy Bác Linh đã ôm cô vào lòng: "Em có sao không?"
Bác Linh lắc đầu, lúc nãy cô đã rất sợ hãi giờ có anh ở đây Bác Linh mới thấy yên tâm hơn, mắt cô ửng đỏ rồi nói:
"Em không sao nhưng mọi người phải nhanh chóng tìm chị Ý Noãn. "
Lục Thế Nam lên tiếng: "Cô nói rõ tình hình lúc đó là thế nào. "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bác Linh liền kể lại mọi chuyện, sau đó cô nhớ ra rồi nói: " Tôi có kịp chụp lại biển số xe nhưng tốc độ chiếc xe quá nhanh e là hơi mờ. "
Lục Thế Nam giành lấy điện thoại trong tay Bác Linh, anh gọi điện cho A Sênh: " Trong vòng 5 phút tra ra biển số xe này cho tôi. "
Hoàng Kì Văn đứng ra khuyên can: "Nam, 5 phút quá ít như vậy làm khó cho A Sênh rồi, hơn nữa để A Sênh có thời gian tìm mới không xảy ra sai sót. "
Lục Thế Nam không đồng tình, anh quát lên: " Vậy đợi A Sênh tìm ra rồi chúng ta cứ đến đó nhặt xác của cô ấy hay sao? "
Mọi người không ai nghĩ Lục Thế Nam lại phản ứng mạnh như vậy, Dương Anh Kiệt đứng ra nói: " Được rồi đừng cãi nhau, Nam cậu nên bình tĩnh lại, lời của Văn nói cũng có ý đúng. Được rồi lên xe đã rồi nói tiếp, chúng ta không nên đứng đây. "
Tốc độ làm việc của A Sênh cũng rất nhanh, tìm đủ thông tin của chiếc xe anh nhanh chóng gửi cho Lục Thế Nam.
Lục Thế Nam khi nhận được thông tin đã lập tức mở ra để mọi người cùng xem.
Trên thông tin ghi rõ, chiếc xe này là chiếc taxi đã được thuê vào lúc 7h sáng nay, còn người lái chiếc xe lại là một nhân viên nhỏ thuộc công ty, nhưng A Sênh lại tìm được hiện người này vẫn đang ở công ty làm việc. Tức là chiếc xe này được thuê trung gian..
"Đáng ghét." - Hoàng Kì Văn chửi một câu, anh nói tiếp: "Xem ra tên này thông minh hơn chúng ta nghĩ. "
Lục Thế Nam nhìn chằm chằm vào bảng thông tin, anh nghĩ mục đích bắt cóc của tên đó là gì? Điểm này là điều khả nghi nhất, chỉ có điều lại phải tiếp tục đợi A Sênh điều tra tuyến đường của tên đó, còn về tên nhân viên kia đã cho người đi bắt lập tức sẽ lấy lời khai.
" Chúng ta có nên báo công an không?" - Bác Linh lo lắng hỏi.
Ba người đàn ông trầm lặng, hiện giờ hành vi của tên này đều khả nghi không ai rõ mục đích thực sự của hắn là gì chỉ sợ chúng ta tính sai bước người bị hại sẽ là Ý Noãn, tuyệt đối không thể manh động.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro