Tiêm vào người
Td034
2024-09-17 09:30:06
Nhìn thấy sự xuất hiện của Tố Giai Tuệ, cả Lục Trung Kiên và Cẩn Y đều không khỏi bất ngờ.
Lục Thế Nam đã nói với họ về chuyện huỷ bỏ việc kết hôn, đáng lí Tố Giai Tuệ giờ này ở đây cũng không thích hợp cho lắm nhưng mà khách đã đến tận cửa cũng không thể không tiếp.Cẩn Y đứng dậy khách sáo nói: “ Con vào đây ngồi chơi.
"
“ Vâng ạ. “ Cô ta vui vẻ lại gần Cẩn Y và Bội Sam ngồi xuống, không quên nhìn Bội Sam hỏi thêm vài câu: “ Hai bác đến đây chơi ạ? “
Bội Sam vẫn chưa biết chuyện của cô ta và Lục Thế Nam, bà vẫn hài hòa nói: Ừ bác cũng vừa tới. “
“ Nay con đi qua trung tâm thương mại, lại thấy có ít đồ ngon tuy biết hai bác không thiếu nhưng vẫn muốn mua để qua đây biếu hai bác một ít. Mong hai bác không chê ạ. “
Ý Lãnh và Lục Trung Kiên dừng việc đánh cờ lại, Trung Kiên sợ vợ mình khó xử nên nói: “ Con đã có lòng rồi, tâm ý như vậy sao hai bác dám chê. “ - Sau đó ông nhìn vợ chồng Ý Lãng: “ Mà nói hai người lại có phúc ăn, tôi vừa gọi điện rủ hai người qua đây giờ lại có đồ ngon tiếp hai người. Xem ra hôm nay rất may mắn. “
“ Không biết đúng không? “ - Hắn ta nhìn Ý Noãn, từ tốn nói: “ Tại vì cô làm nhiều chuyện khiến người ta ghét quá, nên ai cũng muốn cô chết. “
Ý Noãn không muốn nghe, cô quay đầu đi chỗ khác, những lời này không cần hắn nói bản thân cô cũng tự hiểu được.
Thấy Ý Noãn muốn phản kháng, hắn bóp cắm Ý Noãn bắt cô nhìn đối diện với mình: “ Không muốn nghe? Không sao từ từ tôi cũng sẽ nói cho cô biết hết, nhưng hiện giờ cô vẫn chưa thể chết được, biết sao không? “Hắn hỏi Ý Noãn rồi lại tự trả lời: “ Vì trong người cô có thứ tôi cần. “ - Khi nào tôi lấy đủ lúc đó giết cô chưa muộn.
‘Chết tiệt, đến đây thì định vị mất giấu rồi. “ - Hoàng Kì Văn đập vào vô lăng nói.
“ Giờ phải làm sao? “ - Bác Linh lo lắng nói.
“ Em bình tĩnh, bọn anh sẽ nghĩ cách. “ - Dương Anh Kiệt trấn an tâm trạng Bác Linh.
“ Ở đây còn lối đi khác không? “ - Lục Thế Nam hỏi.
“ Còn nhưng tận ba lối nhỏ, nếu tính sai một bước sẽ lại tốn thêm thì giờ. “ - Hoàng Kì Văn nhìn bản đồ rồi nói.
“ Khoan đã hình như tôi biết đường này. “ - Dương Anh Kiệt đột xuất nhớ ra: Nếu tôi nhớ không lầm con đường bên phải là đường đi về phía núi, nơi đó hoang vu như vậy lại còn là nơi cấm địa của cảnh sát hắn ta sẽ không vào.”
“ Cảnh sát còn có cơ sở ở đây?“
"
“ Đi xa hơn nữa là đến thuộc địa giao thương rồi nơi đây buôn bán người nhiều như vậy, cảnh sát có ở đây cũng chỉ là phòng thôi. Nhưng mà không ai biết nhiều đâu, các cậu biết thì im lặng nhé. “
“ Tại sao anh lại biết nơi này? “ - Bác Linh thắc mắc hỏi.
“ Nói ra thì em đừng giận nhé.. khá lâu rồi chúng anh có đến đây chơi chủ yếu là đợt đó bạn anh có nói lũ buôn người có đợt hàng nhiều gái xinh lắm nên đến xem.. nhưng khi nghe ở đây còn có cảnh sát trực thuộc anh có hơi sợ nên cũng không vào sâu, hình như cũng ở con đường này đã quay về rồi. ““ Đã nói như vậy thì loại trừ được con đường này, vậy còn đường ở giữa với bên trái. “ - Hoàng Kì Văn đau đầu không biết chọn đâu là đường đúng.
“ A, con đường trái là của bọn buôn người. “ - Dương Anh Kiệt lại nhớ ra rồi nói.
“ Đi vào con đường giữa. “ - Lục Thế Nam lên tiếng chỉ dẫn.
Mọi người đều nhìn Lục Thế Nam, Hoàng Kì Văn cầm vô lăng lên tiếng: “ Cậu chắc chứ? “
“ Ừ, nếu hắn ta là người của Tố Giai Tuệ thì sẽ không lập tức bán Ý Noãn đi đâu, đây không phải tác phong của cô ta hơn nữa làm vậy là quá liều lĩnh trong thời gian ngắn như vậy cô ta không dám. “
Dương Anh Kiệt gật gù tán thành: “ Cũng phải nếu là cô ta chắc chắn phải tra tấn Ý Noãn cho hả dạ rồi lúc đó mới bán đi. “
“ Tại sao chúng ta không đi con đường bên phải nếu có cảnh sát đi cùng không phải an toàn hơn sao. “ - Bác Linh đưa ra thêm ý kiến.
“ Việc đó đã có A Sênh lo, nếu giờ đi tìm cảnh sát giúp đỡ chỉ tốn thêm thời gian. “
“ Được rồi, thế tớ đi đấy. “ - Hoàng Kì Văn đạp vào chân ga, tiến vào con đường giữa.
Ở bên khác,
Hắn ta chống tay ngồi dậy: “ Thế nào nghỉ ngơi đã rồi chứ? “
Ý Noãn thấy hắn ta đi về phía bàn lấy cái gì đó, lúc quay lại trên tay hắn đã cầm ống tiêm. Ý Noãn không rõ mục đích của hắn là gì, cái câu hắn nói trên người cô có thứ hắn muốn Ý Noãn cũng không rõ..
Ý Noãn theo bản năng lùi về sau, hắn ta thấy vậy chỉ cười rồi ung dung bảo: “ Ý Noãn tốt nhất cô nên nghe lời.
Nắm lấy cái chân cô, hắn ta kéo cô lại định tiêm vào người Ý Noãn.
Ý Noãn giãy giụa, đạp thật mạnh vào bụng hắn. Lực đạp của Ý Noãn khá mạnh khiến anh không khỏi xuýt xoa rồi lùi về sau.
Điều này khiến cô thành công chọc giận hắn, chỉ thấy hắn dữ tợn nhanh chóng túm đầu Ý Noãn tát vào mặt cô: “ Con khốn mày dám đạp tạo.
"
Hắn nhặt lại ống tiêm rồi đè cô xuống đất, nhanh chóng tiêm vào người Ý Noãn, trực tiếp lấy máu cô ra..
Lục Thế Nam đã nói với họ về chuyện huỷ bỏ việc kết hôn, đáng lí Tố Giai Tuệ giờ này ở đây cũng không thích hợp cho lắm nhưng mà khách đã đến tận cửa cũng không thể không tiếp.Cẩn Y đứng dậy khách sáo nói: “ Con vào đây ngồi chơi.
"
“ Vâng ạ. “ Cô ta vui vẻ lại gần Cẩn Y và Bội Sam ngồi xuống, không quên nhìn Bội Sam hỏi thêm vài câu: “ Hai bác đến đây chơi ạ? “
Bội Sam vẫn chưa biết chuyện của cô ta và Lục Thế Nam, bà vẫn hài hòa nói: Ừ bác cũng vừa tới. “
“ Nay con đi qua trung tâm thương mại, lại thấy có ít đồ ngon tuy biết hai bác không thiếu nhưng vẫn muốn mua để qua đây biếu hai bác một ít. Mong hai bác không chê ạ. “
Ý Lãnh và Lục Trung Kiên dừng việc đánh cờ lại, Trung Kiên sợ vợ mình khó xử nên nói: “ Con đã có lòng rồi, tâm ý như vậy sao hai bác dám chê. “ - Sau đó ông nhìn vợ chồng Ý Lãng: “ Mà nói hai người lại có phúc ăn, tôi vừa gọi điện rủ hai người qua đây giờ lại có đồ ngon tiếp hai người. Xem ra hôm nay rất may mắn. “
“ Không biết đúng không? “ - Hắn ta nhìn Ý Noãn, từ tốn nói: “ Tại vì cô làm nhiều chuyện khiến người ta ghét quá, nên ai cũng muốn cô chết. “
Ý Noãn không muốn nghe, cô quay đầu đi chỗ khác, những lời này không cần hắn nói bản thân cô cũng tự hiểu được.
Thấy Ý Noãn muốn phản kháng, hắn bóp cắm Ý Noãn bắt cô nhìn đối diện với mình: “ Không muốn nghe? Không sao từ từ tôi cũng sẽ nói cho cô biết hết, nhưng hiện giờ cô vẫn chưa thể chết được, biết sao không? “Hắn hỏi Ý Noãn rồi lại tự trả lời: “ Vì trong người cô có thứ tôi cần. “ - Khi nào tôi lấy đủ lúc đó giết cô chưa muộn.
‘Chết tiệt, đến đây thì định vị mất giấu rồi. “ - Hoàng Kì Văn đập vào vô lăng nói.
“ Giờ phải làm sao? “ - Bác Linh lo lắng nói.
“ Em bình tĩnh, bọn anh sẽ nghĩ cách. “ - Dương Anh Kiệt trấn an tâm trạng Bác Linh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“ Ở đây còn lối đi khác không? “ - Lục Thế Nam hỏi.
“ Còn nhưng tận ba lối nhỏ, nếu tính sai một bước sẽ lại tốn thêm thì giờ. “ - Hoàng Kì Văn nhìn bản đồ rồi nói.
“ Khoan đã hình như tôi biết đường này. “ - Dương Anh Kiệt đột xuất nhớ ra: Nếu tôi nhớ không lầm con đường bên phải là đường đi về phía núi, nơi đó hoang vu như vậy lại còn là nơi cấm địa của cảnh sát hắn ta sẽ không vào.”
“ Cảnh sát còn có cơ sở ở đây?“
"
“ Đi xa hơn nữa là đến thuộc địa giao thương rồi nơi đây buôn bán người nhiều như vậy, cảnh sát có ở đây cũng chỉ là phòng thôi. Nhưng mà không ai biết nhiều đâu, các cậu biết thì im lặng nhé. “
“ Tại sao anh lại biết nơi này? “ - Bác Linh thắc mắc hỏi.
“ Nói ra thì em đừng giận nhé.. khá lâu rồi chúng anh có đến đây chơi chủ yếu là đợt đó bạn anh có nói lũ buôn người có đợt hàng nhiều gái xinh lắm nên đến xem.. nhưng khi nghe ở đây còn có cảnh sát trực thuộc anh có hơi sợ nên cũng không vào sâu, hình như cũng ở con đường này đã quay về rồi. ““ Đã nói như vậy thì loại trừ được con đường này, vậy còn đường ở giữa với bên trái. “ - Hoàng Kì Văn đau đầu không biết chọn đâu là đường đúng.
“ A, con đường trái là của bọn buôn người. “ - Dương Anh Kiệt lại nhớ ra rồi nói.
“ Đi vào con đường giữa. “ - Lục Thế Nam lên tiếng chỉ dẫn.
Mọi người đều nhìn Lục Thế Nam, Hoàng Kì Văn cầm vô lăng lên tiếng: “ Cậu chắc chứ? “
“ Ừ, nếu hắn ta là người của Tố Giai Tuệ thì sẽ không lập tức bán Ý Noãn đi đâu, đây không phải tác phong của cô ta hơn nữa làm vậy là quá liều lĩnh trong thời gian ngắn như vậy cô ta không dám. “
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dương Anh Kiệt gật gù tán thành: “ Cũng phải nếu là cô ta chắc chắn phải tra tấn Ý Noãn cho hả dạ rồi lúc đó mới bán đi. “
“ Tại sao chúng ta không đi con đường bên phải nếu có cảnh sát đi cùng không phải an toàn hơn sao. “ - Bác Linh đưa ra thêm ý kiến.
“ Việc đó đã có A Sênh lo, nếu giờ đi tìm cảnh sát giúp đỡ chỉ tốn thêm thời gian. “
“ Được rồi, thế tớ đi đấy. “ - Hoàng Kì Văn đạp vào chân ga, tiến vào con đường giữa.
Ở bên khác,
Hắn ta chống tay ngồi dậy: “ Thế nào nghỉ ngơi đã rồi chứ? “
Ý Noãn thấy hắn ta đi về phía bàn lấy cái gì đó, lúc quay lại trên tay hắn đã cầm ống tiêm. Ý Noãn không rõ mục đích của hắn là gì, cái câu hắn nói trên người cô có thứ hắn muốn Ý Noãn cũng không rõ..
Ý Noãn theo bản năng lùi về sau, hắn ta thấy vậy chỉ cười rồi ung dung bảo: “ Ý Noãn tốt nhất cô nên nghe lời.
Nắm lấy cái chân cô, hắn ta kéo cô lại định tiêm vào người Ý Noãn.
Ý Noãn giãy giụa, đạp thật mạnh vào bụng hắn. Lực đạp của Ý Noãn khá mạnh khiến anh không khỏi xuýt xoa rồi lùi về sau.
Điều này khiến cô thành công chọc giận hắn, chỉ thấy hắn dữ tợn nhanh chóng túm đầu Ý Noãn tát vào mặt cô: “ Con khốn mày dám đạp tạo.
"
Hắn nhặt lại ống tiêm rồi đè cô xuống đất, nhanh chóng tiêm vào người Ý Noãn, trực tiếp lấy máu cô ra..
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro