Ý Noãn, không n...
Td034
2024-09-17 09:30:06
"À phải rồi thiếu gia, hôm nay tôi đã tìm được người phù hợp, là một cô gái trẻ. " - Bà quản gia không quên hỏi ý kiến của Lục Thế Nam.
" Bác gặp cô ấy khi nào? "
" Vừa lúc nãy, là một cô gái tốt cô ấy còn giúp tôi cầm đống đồ này cả một đoạn đường. "
Bà còn nói thêm: "Mà cô ấy cũng rất tội, tuy chúng tôi mới nói chuyện với nhau nhưng qua cách cô ấy nói chuyện tôi đại khái hiểu được hoàn cảnh cũng cực khổ, cậu biết không cô ấy còn không có nổi một cái điện thoại. "
Nhớ lại Ý Noãn bà lại càng thương, thật mong ông chủ có thể đồng ý cho con bé đến làm: " Con bé thật thà chân chất lắm, tôi tin sẽ không làm cậu thấy khó chịu đâu. Hay để con bé đến gặp cậu cho cậu yên tâm nhé?"
Thấy bà quản gia nhiệt tình đề cử cô gái đó như vậy, Lục Thế Nam cũng tin tưởng bà: " Bà đã thấy tốt thì cứ chọn cô ấy đi, đợi có dịp con sẽ tự mình xem. "
Bà quản gia vui vẻ nói: " Vâng, cảm ơn cậu, thiếu gia. "
Hai ngày sau Ý Noãn nghĩ hôm nay chắc là thích hợp để gọi điện cho bác ấy rồi.
Trước khi đến công ty làm việc, Y Noãn đến khu điện thoại công cộng bấm gọi cho bà quản gia.
Không đợi lâu rất nhanh bên kia đã có người bắt máy: "Alo? Ai thế. "
" Là con đấy ạ, bác còn nhớ con không?"
Vừa nghe giọng bà đã nhận ra ngay là cô bé tối hôm đó: " Nhớ nhớ chứ, bác đợi con miết. " - Sau khi nhận được sự đồng ý của Lục Thế Nam bà đã đợi Y Noãn hai ngày nay nhưng vẫn chưa thấy cô gọi cho bà, bà còn tưởng cô không muốn làm nữa. Nếu vậy thì lại uổng công bà rồi.
"Xin lỗi ạ, con nghĩ ngày hôm nay mới thích hợp gọi."
" Không sao không sao, nè bác báo con tin vui nhé, thiếu gia đống ý cho con đến làm rồi. Chiều nay con đến nhé.
Y Noãn vui vẻ nói: " Thật sao ạ? Con cảm ơn nhiều lắm thế bác cho con xin địa chỉ với, mà..." Cô nghi hoặc hỏi:
"Không cần kiểm tra con sao? " Dù gì cũng là cho một người lạ đến làm, ông chủ ở đây thực sự tin tưởng người khác như thế?
" Không cần, sau này có dịp con sẽ được gặp thiếu gia."
"Con hiểu rồi." Sau khi đọc xong địa chỉ, Ý Noãn cũng xin phép cúp máy, vì cô còn phải đi làm.
Theo như địa chỉ bà quản gia đã thông báo trước đó, Ý Noãn nhanh chóng tìm được.
Đây là một khu đắt đỏ nhìn là biết phải là người có tiền mới có thể mua. Ý Noãn cứ tưởng chỗ bà quản gia làm việc chỉ gọi là có điều kiện không nghĩ đến là sẽ giàu như vậy. Thật sự là choáng ngợp.
Đứng trước cửa biệt thự, Ý Noãn thấy hai bên đều có vệ sĩ đứng canh, cô tiến lên mở lời hỏi: "Xin chào, tôi là người làm mới ở đây, anh có thể gọi vào trong nói giúp tôi được không?"
Vệ sĩ nhìn Y Noãn, đúng là bà quản gia có dặn chiều nay sẽ có người đến nhưng để không xảy ra trường hợp gì xấu anh vẫn phải làm theo quy định, gọi điện vào biệt thự một lần nữa.
Khi nghe được giọng Ý Noãn qua điện thoại, bà quản gia xác định đúng là cô nên vệ sĩ đồng ý cho Ý Noãn được phép vào.
Bên trong căn biệt thự còn rộng lớn hơn so với bên ngoài của nó, nhìn căn biệt thự trước mắt Ý Noãn có chút nhớ về cái nơi mà cô từng xem là nhà.
Bà quản gia vừa thấy Ý Noãn đã cởi mở nói: "Tới rồi đấy à, nào mau lại đây, lại đây. "
Đi theo bà quản gia vào nhà, bà hỏi Y Noãn: " Con tên gì? Ta vẫn chưa biết tên con. "
" Ý Noãn ạ. "
" Y Noãn " - Bà có chút quen quen với cái tên này nhưng rồi lại không nhớ quen ở đâu, chỉ nghĩ chắc đã từng nghe qua: " Tên nghe rất hay. "
Bà phổ biến công việc cho Y Noãn: "Vì cứ mỗi thứ hai sẽ có người làm từ căn biệt thự chính đến đây dọn dẹp vào buổi sáng, nên cứ đến chiều con chỉ cần lau dọn lại cho mọi thứ sạch sẽ và ngăn nắp là được. Ngoài ra, con cùng ta nấu ăn cho thiếu gia. Đó là những việc con cần làm. "
" Đây chỉ là căn nhỏ thôi ấy ạ?" - Y Noãn thắc mắc hỏi.
Nhìn vẻ mặt bối rối của cô, bà tưởng cô chưa bao giờ được biết mấy cái này nên mới bất ngờ mà hỏi nhưng thực ra là Y Noãn cũng đã từng được sống trong những căn biệt thự như thế, cô chỉ bất ngờ là vì không nghĩ mình được một nhà giàu có như thế nhận làm.
Không để mất thêm thời gian, Ý Noãn bắt lau chùi lại phòng khách và phòng bếp. Biết là những người ở đây đều sẽ có những quy định riêng Ý Noãn biết ý hỏi trước: " Con có được phép dọn dẹp trên lầu không ạ? "
" Trừ tầng ba là phòng ngủ và phòng làm việc của thiếu gia, con đừng lên đó cứ để ta làm thì những phòng còn lại con được phép vào. "
" Vâng "
Sau khi nhìn sơ mọi thứ có vẻ ổn rồi cô đi xuống lầu phụ bà quản gia nấu buổi tối. Các nguyên liệu cũng đã được bà mua trước, bây giờ chỉ cần sơ chế và nấu thôi.
Ý Noãn hỏi: " Thiếu gia có dị ứng hay ghét món nào không ạ? "
" Không có, cậu ấy tuy có hơi kén ăn nhưng chỉ cần nấu mấy món phổ thông bình thường thì đều ăn được hết. "
Loay hoay một hồi, tất cả các món ăn cũng đã được chuẩn bị xong, Ý Noãn có làm thêm món canh cá, mùi thơm từ món canh bốc lên khiến bà quản gia phải thốt lên: "Y Noãn, không ngờ con nấu ăn giỏi như vậy, mùi canh thơm quá, hấp dẫn nữa. "
Ý Noãn cười nói: " Con cũng mới biết nấu, nên không dám nói món này là ngon đâu. "
" Bác gặp cô ấy khi nào? "
" Vừa lúc nãy, là một cô gái tốt cô ấy còn giúp tôi cầm đống đồ này cả một đoạn đường. "
Bà còn nói thêm: "Mà cô ấy cũng rất tội, tuy chúng tôi mới nói chuyện với nhau nhưng qua cách cô ấy nói chuyện tôi đại khái hiểu được hoàn cảnh cũng cực khổ, cậu biết không cô ấy còn không có nổi một cái điện thoại. "
Nhớ lại Ý Noãn bà lại càng thương, thật mong ông chủ có thể đồng ý cho con bé đến làm: " Con bé thật thà chân chất lắm, tôi tin sẽ không làm cậu thấy khó chịu đâu. Hay để con bé đến gặp cậu cho cậu yên tâm nhé?"
Thấy bà quản gia nhiệt tình đề cử cô gái đó như vậy, Lục Thế Nam cũng tin tưởng bà: " Bà đã thấy tốt thì cứ chọn cô ấy đi, đợi có dịp con sẽ tự mình xem. "
Bà quản gia vui vẻ nói: " Vâng, cảm ơn cậu, thiếu gia. "
Hai ngày sau Ý Noãn nghĩ hôm nay chắc là thích hợp để gọi điện cho bác ấy rồi.
Trước khi đến công ty làm việc, Y Noãn đến khu điện thoại công cộng bấm gọi cho bà quản gia.
Không đợi lâu rất nhanh bên kia đã có người bắt máy: "Alo? Ai thế. "
" Là con đấy ạ, bác còn nhớ con không?"
Vừa nghe giọng bà đã nhận ra ngay là cô bé tối hôm đó: " Nhớ nhớ chứ, bác đợi con miết. " - Sau khi nhận được sự đồng ý của Lục Thế Nam bà đã đợi Y Noãn hai ngày nay nhưng vẫn chưa thấy cô gọi cho bà, bà còn tưởng cô không muốn làm nữa. Nếu vậy thì lại uổng công bà rồi.
"Xin lỗi ạ, con nghĩ ngày hôm nay mới thích hợp gọi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Không sao không sao, nè bác báo con tin vui nhé, thiếu gia đống ý cho con đến làm rồi. Chiều nay con đến nhé.
Y Noãn vui vẻ nói: " Thật sao ạ? Con cảm ơn nhiều lắm thế bác cho con xin địa chỉ với, mà..." Cô nghi hoặc hỏi:
"Không cần kiểm tra con sao? " Dù gì cũng là cho một người lạ đến làm, ông chủ ở đây thực sự tin tưởng người khác như thế?
" Không cần, sau này có dịp con sẽ được gặp thiếu gia."
"Con hiểu rồi." Sau khi đọc xong địa chỉ, Ý Noãn cũng xin phép cúp máy, vì cô còn phải đi làm.
Theo như địa chỉ bà quản gia đã thông báo trước đó, Ý Noãn nhanh chóng tìm được.
Đây là một khu đắt đỏ nhìn là biết phải là người có tiền mới có thể mua. Ý Noãn cứ tưởng chỗ bà quản gia làm việc chỉ gọi là có điều kiện không nghĩ đến là sẽ giàu như vậy. Thật sự là choáng ngợp.
Đứng trước cửa biệt thự, Ý Noãn thấy hai bên đều có vệ sĩ đứng canh, cô tiến lên mở lời hỏi: "Xin chào, tôi là người làm mới ở đây, anh có thể gọi vào trong nói giúp tôi được không?"
Vệ sĩ nhìn Y Noãn, đúng là bà quản gia có dặn chiều nay sẽ có người đến nhưng để không xảy ra trường hợp gì xấu anh vẫn phải làm theo quy định, gọi điện vào biệt thự một lần nữa.
Khi nghe được giọng Ý Noãn qua điện thoại, bà quản gia xác định đúng là cô nên vệ sĩ đồng ý cho Ý Noãn được phép vào.
Bên trong căn biệt thự còn rộng lớn hơn so với bên ngoài của nó, nhìn căn biệt thự trước mắt Ý Noãn có chút nhớ về cái nơi mà cô từng xem là nhà.
Bà quản gia vừa thấy Ý Noãn đã cởi mở nói: "Tới rồi đấy à, nào mau lại đây, lại đây. "
Đi theo bà quản gia vào nhà, bà hỏi Y Noãn: " Con tên gì? Ta vẫn chưa biết tên con. "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Ý Noãn ạ. "
" Y Noãn " - Bà có chút quen quen với cái tên này nhưng rồi lại không nhớ quen ở đâu, chỉ nghĩ chắc đã từng nghe qua: " Tên nghe rất hay. "
Bà phổ biến công việc cho Y Noãn: "Vì cứ mỗi thứ hai sẽ có người làm từ căn biệt thự chính đến đây dọn dẹp vào buổi sáng, nên cứ đến chiều con chỉ cần lau dọn lại cho mọi thứ sạch sẽ và ngăn nắp là được. Ngoài ra, con cùng ta nấu ăn cho thiếu gia. Đó là những việc con cần làm. "
" Đây chỉ là căn nhỏ thôi ấy ạ?" - Y Noãn thắc mắc hỏi.
Nhìn vẻ mặt bối rối của cô, bà tưởng cô chưa bao giờ được biết mấy cái này nên mới bất ngờ mà hỏi nhưng thực ra là Y Noãn cũng đã từng được sống trong những căn biệt thự như thế, cô chỉ bất ngờ là vì không nghĩ mình được một nhà giàu có như thế nhận làm.
Không để mất thêm thời gian, Ý Noãn bắt lau chùi lại phòng khách và phòng bếp. Biết là những người ở đây đều sẽ có những quy định riêng Ý Noãn biết ý hỏi trước: " Con có được phép dọn dẹp trên lầu không ạ? "
" Trừ tầng ba là phòng ngủ và phòng làm việc của thiếu gia, con đừng lên đó cứ để ta làm thì những phòng còn lại con được phép vào. "
" Vâng "
Sau khi nhìn sơ mọi thứ có vẻ ổn rồi cô đi xuống lầu phụ bà quản gia nấu buổi tối. Các nguyên liệu cũng đã được bà mua trước, bây giờ chỉ cần sơ chế và nấu thôi.
Ý Noãn hỏi: " Thiếu gia có dị ứng hay ghét món nào không ạ? "
" Không có, cậu ấy tuy có hơi kén ăn nhưng chỉ cần nấu mấy món phổ thông bình thường thì đều ăn được hết. "
Loay hoay một hồi, tất cả các món ăn cũng đã được chuẩn bị xong, Ý Noãn có làm thêm món canh cá, mùi thơm từ món canh bốc lên khiến bà quản gia phải thốt lên: "Y Noãn, không ngờ con nấu ăn giỏi như vậy, mùi canh thơm quá, hấp dẫn nữa. "
Ý Noãn cười nói: " Con cũng mới biết nấu, nên không dám nói món này là ngon đâu. "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro