Săn Mồi

Làm Trò Cắm Huy...

2024-11-01 00:04:16

Editor: L’espoir

*

Con khỉ đầu chó đâm liên tục mấy chục cái, đâm cho đến khi con cái gần như khom lưng, dần dần bắt đầu cảm nhận được mùi vị, to gan kêu lên một tiếng về phía nam nữ đang cùng ‘giai đoạn động dục’.

“Khiêu khích tao à?” Vu Ngật nhíu mày, quy đầu lớn hình ô chen chúc trên môi trai kiều mỵ, dương vật đâm đụ điên cuồng, nhiều dâm dịch bị cắm vào miệng âm hộ văng khắp nơi, làm ướt lông mu của Thẩm Chi, mỗi một cú đâm đều khiến cô hồn phi phách tán, thét chói tai đến cao trào.

Đến lúc này, cô gái cuối cùng cũng nhận ra, cái gì mà ‘có cá sấu sông Nile ẩn nấp dưới sông’ chẳng qua là cái cớ để người đàn ông muốn tùy ý đùa giỡn với cô.

“Kẻ nói dối!”

“Tôi đã nói rồi, lời nói của đàn ông trên giường, không thể tin được.” Vu Ngật khinh miệt liếc nhìn con khỉ đầu chó đã kết thúc cuộc chiến khốc liệt, gậy thịt vẫn còn dùng sức đâm thọc, không có chút thương tiếc nào cho hoa huyệt vừa mới phun nước, thịt mị mấp máy hút chặt, đẩy nhanh khoái cảm thăng hoa, âm hộ cao trào càng dễ bắt nạt hơn, bị rượt đuổi giã dữ dội.

Bất kể là thể lực, kỹ thuật, hay là giết chóc đẫm máu, đều giống như lời hắn nói—

“Kẻ săn mồi nguy hiểm nhất nằm trong huyệt của em.”

Thẩm Chi đã ra một lần, nhưng Vu Ngật thì chưa.

Hắn ôm chặt lấy bộ ngực đầy đặn của cô gái, ngọn lửa dục vọng càng lúc càng nóng lên hừng hực, như đang cố gắng rèn luyện hai bên thành đồ sứ tinh xảo.

“Mệt rồi?” Trong mắt người đàn ông ẩn chứa một vùng biển tối đen trong vắt, nhìn chăm chú vào thủy triều cuồn cuộn bị mình giam cầm bên người, toàn thân cô mềm nhũn, hai chân bị tách ra hơi run rẩy, tư thế yêu cầu độ khó cao làm Thẩm Chi tiêu hao thể lực đến mức thấp nhất, nhưng huyệt vẫn cắn chặt hắn như chưa hề thỏa mãn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Vậy chúng ta đổi tư thế.”

Hơn phân nửa quần quân đội đều bị ngâm trong nước, vũng nước nông vừa vặn nằm ngay giữa hai đùi của người đàn ông, Vu Ngật đi từng bước lên bờ, bộ phận sinh dục vẫn cắm trong âm hộ của cô gái, lên đỉnh từng chút một, tổng cộng khoảng cách không quá mười bước, lại đụ Trầm Chi ra lần nữa.

Ánh mắt mờ sương của cô gái nhìn chăm chăm vào cặp vú đang không ngừng lắc lư do bị người đàn ông đâm rút của mình, viền mắt có hơi cay cay.

Tên đao phủ có kỹ thuật cao siêu, sự kiên nhẫn gần như đáng sợ.

Cô kháng cự những đụng chạm nhẵn nhụi này, bài xích những thủ đoạn dụ dỗ cô trầm luân vào, cảm giác ngứa ngáy như đàn kiến bò, từng tấc da thịt được Vu Ngật mơn trớn lan tràn như một cuộc hành quân.

Thẩm Chi căng thẳng tột độ, lại không chịu nổi phản ứng bản năng của cơ thể, từ dưới sông cho đến lúc lên xe chỉ mất vỏn vẹn có vài phút, ngón chân cô co quắp, da đầu chịu đựng đến tê dại, lại bị làm đến mắt trắng dã.

Cô gái sảng khoái đến nỗi khung cảnh trước mắt bỗng chốc hóa thành hư ảo, Vu Ngật bật cười trầm thấp bên tai, khen cô có thân hình phóng đãng, lật người đang bị dương vật xỏ xuyên trong tư thế ôm làm từ đằng sau lại thành tư thế mặt đối mặt, hai chân gập lại bị giày vò cả buổi đã được buông xuống, tự động đặt giữa eo người đàn ông.

Vu Ngật nhìn chăm chú vào dáng vẻ có hơi mất hồn của Thẩm Chi vài giây, bỗng cúi xuống hôn cô thật mạnh, không dịu dàng triền miên mà như đang phát tiết, cắn môi đối phương không buông, cắn đến khi cô khẽ kêu lên đau đớn, con thú nhỏ nhe hàm răng trắng đáp trả, cắn lại trong cơn giận dữ——

Trong mắt của con thú khao khát dục vọng tràn đầy ham muốn cướp bóc, cuồng nộ tàn sát bừa bãi, cả hai đều nếm được mùi rỉ sét trong miệng nhau, hút lấy hơi thở nồng mùi máu của nhau, không ai chịu nhượng bộ trước.

Như thể muốn nuốt đối phương vào trong bụng.

Một người thì hận, người còn lại thì “đói”.

Vu Ngật ôm cô ngồi vào ghế lái, đè chặt lấy cánh tay Thẩm Chi, dồn ép toàn bộ cơ thể cô nghiêng ngả về sau, bị ép lên vô lăng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Săn Mồi

Số ký tự: 0