Săn Mồi

Liếm Và Ăn Nước...

2024-11-01 00:04:16

Editor: L’espoir

*

Quy đầu cực lớn thậm chí còn đâm vào đầu lưỡi nhỏ run rẩy của cô gái, khoái cảm kịch liệt quét khắp toàn thân Vu Ngật. Hắn không thèm để ý đến những giọt nước mắt bị kích thích của Thẩm Chi đọng lại ở khóe mắt và cơn buồn nôn ở cổ họng, tiếp tục ưỡn bụng không có một lúc ngừng nghỉ—

Thẩm Chi dùng tay bóp đùi thịt của đối phương, móng tay sắp ghim sâu vào, hắn vẫn tiếp tục đưa đẩy gậy thịt như thể không hề hay biết, ép cô nôn khan không ngừng, kẹp lấy thịt ở sâu trong cổ họng, khóe miệng mơ hồ có chút đau đớn.

Vu Ngật biết cô cảm thấy không dễ chịu, ngón tay lau nước mắt cho cô, đâm thọc mấy chục lần vừa sâu vừa mạnh rồi nhanh chóng phóng thích trong miệng Thẩm Chi.

“Nhả ra.”

Cô gái còn đang nhỏ giọng nức nở bất ngờ không kịp đề phòng, khóc òa lên, còn chưa kịp phản ứng lại đã nuốt hơn phân nửa tinh dịch đặc sệt.

Một dòng nhỏ còn sót lại chảy xuống đôi môi đỏ mọng của cô, cô cuống quít ngẩng đầu lên, vừa đúng lúc bắt gặp vẻ u ám lan tràn trong mắt Vu Ngật.

“Ngon không?”

Giọng nói của Vu Ngật khàn khàn đến kỳ lạ, ngón tay thô ráp sờ hàm răng của Thẩm Chi, moi tinh dịch còn sót lại ra ngoài, kéo cổ áo thun rộng lớn xuống dưới ngực, vắt thành một khe rãnh sâu hun hút, bôi lên hai bầu vú từng chút một.

Hai tay phủ lên cặp vú xinh đẹp kia, xoa xoa trong lòng bàn tay rồi nhẹ nhàng kéo núm vú hồng hào.

“Phía dưới không thể cắm được nữa nhưng còn phía trên thì sao?”

Nhịp tim của cô gái bị một câu này của hắn kích thích đập nhanh hơn, cánh tay gầy gò hơi cong lên ép chặt cặp vú, cũng che đi đầu vú hồng hào.

Người đàn ông nhìn chằm chằm vào đôi mắt quật cường kia, kéo cánh tay đang cố che cơ thể của cô ra, đưa thẳng hai tay xuống dưới nách của đối phương, dễ dàng nhấc Thẩm Chi lên giường, dùng thân hình to lớn của mình phủ lên người cô, đè ép khiến cô gái sắp nghẹt thở—

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vu Ngật giống như đột nhiên phản ứng lại, tiếng cười mang theo một chút hẹp hòi: “Chê tôi nặng à? Vậy cho em ở trên nhé?”

“Không, không muốn…” Thẩm Chi đẩy đẩy, chống lại lồng ngực của đối phương đang kêu gào vì chưa thỏa mãn dục vọng, thật sự sợ hắn làm bậy: “Đã ba lần rồi…”

“Hai lần trước người hầu hạ em là tôi, em mệt cái gì? Chỉ ngậm có mấy phút đó thôi ư?”

“Nhưng anh đã nói…”

Điều kiện để cứu Cites, chỉ dùng miệng.

“Lời nói của đàn ông trên giường, không thể tin được.”

Vu Ngật giữ chặt eo nâng cả người Thẩm Chi lên, lợi dụng khe hở nhỏ dưới eo cô, đẩy mình xuống làm đệm cho cô, dùng chóp mũi cọ cô: “Có thể dùng vú kẹp dương vật không?”

Lời này làm cho cô gái cứng đờ cả người, người phía dưới đã tựa cằm vào hốc vai của đối phương, tay đã mở ra xoa xoa một bên vú, mềm mại ngoan ngoãn nằm sấp trong lòng bàn tay của người đàn ông, bằng mắt thường có thể thấy được hai núm vú màu hồng nhạt cứ thế dựng đứng lên giữa kẽ ngón tay, hắn chơi đến mức toàn thân cô gái nóng lên, môi lưỡi xấu xa hôn xuống, nói cái gì mà ‘có qua có lại’, sờ xuống dang rộng hai chân Thẩm Chi ra rồi há miệng mút một cái vang dội.

Thật ra phía dưới vừa mới bôi thuốc chưa được bao lâu, lúc này miệng Vu Ngật đã tràn ngập mùi thuốc nhưng hắn lại cảm thấy mùi vị của thuốc vẫn không che được mùi nước tanh ngọt trong huyệt cô gái, nghĩ vậy hắn bám lấy cái miệng trai đang đóng chặt mở ra khe hở, cố gắng nhét đầu lưỡi vào.

Vu Ngật còn nhớ chỗ này chưa hoàn toàn bình phục nên chỉ nhẹ nhàng liếm chọc, nếm thử một chút rồi dừng lại ở miệng bướm, ngậm như vậy khiến nửa người của Thẩm Chi run rẩy.

Tiếng nước ướt đẫm khi bị liếm láp và nuốt xâm nhập vào ý thức cô mà không hề báo trước, miệng huyệt co giật phun ra một dòng mật dịch.

Trước ánh mắt ngây ngốc và luống cuống của Thẩm Chi, thịt huyệt bất giác cuốn lấy đầu lưỡi rồi rút lại, vẻ mặt ửng hồng liều mạng ngửa ra sau— Vu Ngật như vậy càng khiến cô sợ hãi hơn là bị động thừa nhận tình dục thô bạo.

Hắn là con quỷ cố ý mê hoặc người khác rơi vào vực sâu tình dục, ngón tay của hắn còn lưu lại chứng cứ hứng tình của cô, sắp trình lên công đường: “Không phải không thích hả?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Săn Mồi

Số ký tự: 0