Sát Thủ 60 Ngày Giả Làm Vợ Đội Trưởng Đặc Nhiệm
Em câu dẫn em t...
2024-11-24 00:51:21
Dĩ nhiên Bạch Hổ tự ái ghê gớm, quay phắt qua nhóm quân nhân rồi hô lớn:
- Các anh em, chúng ta cùng tới ôm Đới hạ sĩ nào, để coi Lam đội trưởng oai phong sẽ bảo vệ vợ bằng cách nào!
Ai nấy nhìn nhau xong bất ngờ ào tới để được ôm nàng hạ sĩ xinh đẹp. Thay vì ngăn lại thì Lam Tiễn hành động thồng minh hơn, bể lẩy cô vợ nhỏ rồi... chạy đi! Khỏi nói, Quyết Ngọc vừa kinh ngạc vừa mắc cười, cứ bị anh chàng đi t m kh khư y hệt búp bê và chạy khắpsn tp hun để trh mi ngời đi theo sau.
Trong khi nhóm quân nhân chơi đùa vui vẻ thì phía xa chỗ chậu kiểng, Five đang cầm điện thoại quay lại khung cảnh thân thiết ấy....
Tiệc sinh nhật kéo dài tới tối mịt, ai nấy đều về khu nhà tập thể nghỉ ngơi, Quyết Ngọc nói với Lam Tiền muốn đến phòng đại tá, thế là hai người cùng nắm tay rảo bước. Cửa phòng mở, đèn bật sáng, Lam Tiền dịu dàng nhìn vợ:
- Hôm nay vui không? - Thấy cô gật đầu, anh cười - Chắc em mệt rồi, mau đi tắm rồi ngủ một giấc cho khỏe.
Quyết Ngọc nắm chặt tay chồng: "Ngày hôm nay thực sự rất cảm ơn anh".
Sau này anh còn dành nhiều bất ngờ cho em, để em cảm kích anh mãi.Lam Tiễn, anh cứ như vậy em không thể không yêu anh...Được, đội trưởng anh cho phép Đới hạ sĩ yêu anh cả đời! Nào, em nghỉ đi.Nhìn theo Lam Tiễn đi đến cửa phòng, bất giác trong lòng Quyết Ngọc dâng lên thứ tình cảm cuộn trào, ý nghĩ trong một khắc khiến cô bước vội tới ôm chẩm lấy anh.
Vị đại tá bất ngờ khi vòng tay mảnh khảnh ôm ngang ngực mình, phía sau cảm nhận cô áp mặt vào lưng áo anh, mới lo lắng hỏi:
- Em sao thế, không khỏe ở đâu à?
Khẽ lắc đầu, Quyết Ngọc càng ôm chặt Lam Tiễn, trái tim ngay lúc này thổn thức kỳ lạ.
Từ lúc trông cảnh anh đem bánh sinh nhật xuất hiện, trong lòng cô đã đem theo những cảm xúc bồi hồi, kìm nén.
Và rồi hiện tại bây giờ, cô không muốn để anh rời đi. Bản thân đã suy nghĩ rất kỹ, cô quyết định đưa ra một lựa chọn:
Đêm nay, anh ở lại đây với em nhé.Ý em là ...Sau đám cưới, vợ chồng mình chưa có đêm tân hôn, đêm nay có lẽ cũng ổn...
Ngạc nhiên vài giây, Lam Tiễn gỡ nhẹ vòng tay đang dần thả lỏng kia, xoay người qua đối diện với Quyết Ngọc cũng vừa ngước lên nhìn bằng đôi mắt trong veo:
Em nghĩ kỹ chưa, bây giờ rút lại vẫn còn kịp.Anh... không muốn sao?Vợ à, em vừa chạm đến giới hạn cuối cùng của anh rồi, và đừng có hối hận!Nhanh như cắt, Lam Tiễn làm cùng lúc cả hai hành động: tay trái với ra sau đóng mạnh cửa phòng, khóa chốt còn tay phải vòng qua ôm siết eo nhỏ kéo Quyết Ngọc áp sát vào, đem đôi môi vô cùng khát khao của mình phủ chụp lên môi anh đào mở hé của cô. Một nụ hôn nồng đượm, mạnh mẽ, thật lâu và thật sâu. 5
Quyết Ngọc bị người chồng quân nhân hôn tới mụ mị, quên trời quên đất, cảm giác chẳng khác gì từng cơn sóng lớn vỗ ập tới, hết lớp này tới lớp khác.
Anh như ngấu nghiến bờ môi mềm mại, tham lam tới từng hơi thở đều không chừa, khiến cô khó phản kháng chống đỡ, thở cũng quá đỗi khó khăn. Đây chính là loại cảm xúc đè nén dữ dội từ vị đại tá uy phong đó ư?
Cơ thể như đang bị đẩy lùi từ từ, Quyết Ngọc thoáng chút run rẩy, đôi chân đứng không vững. Bấy giờ Lam Tiễn mới chịu ngừng hồn vài giây, tì trán vào trán cô, ánh mắt say tình men theo gò má cô đỏ hây, nghe tiếng cô thở gấp gáp khó nhọc.
- Một khi đã bắt đầu, anh sẽ không dừng lại nên đây là cơ hội cuối cùng, nếu em hối hận thì mau đẩy anh ra....
Dù tâm trí đang mất dần tỉnh táo, tuy nhiên Quyết Ngọc vấn hiểu rõ lòng mình muốn gì! Cô đã rất hoang mang khi biết bản thân rung động vì Lam Tiễn, chính cô cũng biết tất cả là nhiệm vụ và tuyệt đối phải dừng mọi cảm xúc vừa nảy nở này lại!
Thế nhưng ngày hôm nay, trước cái việc anh chàng bất ngờ tổ chức sinh nhật cho mình, còn nói rằng "sau này sẽ đem lại cho em những điều ấm áp khác" thì trái tim cô hoàn toàn bị đánh gục! Cô đã không thể thoát khỏi lưới tình này được nữa, không thể không yêu anh mãnh liệt!
Người đàn ông này đã đem hết tâm can ra đối đãi với cô, vậy thì cô còn sợ gì mà không dâng hiến tất cả mọi thứ cho anh?
Quyết Ngọc không cần quan tâm gì nữa, là nhiệm vụ, hay thứ được gọi là đúng sai, là thiện ác, chỉ duy nhất một điều mà cô chắc chắn, rằng Lam Tiễn yêu cô và cô cũng yêu anh!
Cho dù lúc bắt đầu đều xuất phát từ giả tạo thì tình yêu này hết sức chân thành, và cô sẽ cho đi tất cả, dấu sau này khi anh biết ra sự thật rồi oán trách cô, rời xa cô thì mãi mãi cô cũng không hối hận khi thuộc về anh!
- Ôm em đi, Tiễn...
Quyết Ngọc vòng hai tay qua cổ Lam Tiễn, dùng môi mình tìm đến môi anh, phát ra lời nhỏ nhẹ nhưng mang tính câu dẫn khiêu khích ghê gớm!
Lam Tiễn mỉm cười, hiểu mình không cần kiềm chế nữa, sau đêm nay người con gái này sẽ hoàn toàn là của anh!
Vị đội trưởng tiếp tục hôn vợ say đắm, bàn tay to lớn rời khỏi eo thon, vươn lên cởi dần những cúc áo quân phục trên người Quyết Ngọc, chạm vào làn da nóng rẩy. Chợt, cô giữ tay anh lại, vẻ như còn lưỡng lực trước khi mảnh áo rơi xuống.
- Em câu dẫn anh tới mức này, giờ lại đổi ý ư? Đới hạ sĩ, trễ rồi!
Đèn phòng tắt phụt, lần lượt từng mảnh vải áo quân phục dính bụi đất lẫn với mồ hôi, rơi xuống sàn nhà lạnh ngắt. Lam Tiến đem thân thể mềm mại của Quyết Ngọc tới bên giường, vẫn cùng cô chìm đắm trong nụ hôn cuồng dã, quấn lấy nhau rồi ngã nhẹ lên chiếc nệm êm ái.
Căn phòng tối nhờ, có chút ánh sáng yếu ớt tỏa ra từ đèn ngủ, soi rõ từng đường nét trên hai cơ thể trần trụi không chút giấu giếm.
- Các anh em, chúng ta cùng tới ôm Đới hạ sĩ nào, để coi Lam đội trưởng oai phong sẽ bảo vệ vợ bằng cách nào!
Ai nấy nhìn nhau xong bất ngờ ào tới để được ôm nàng hạ sĩ xinh đẹp. Thay vì ngăn lại thì Lam Tiễn hành động thồng minh hơn, bể lẩy cô vợ nhỏ rồi... chạy đi! Khỏi nói, Quyết Ngọc vừa kinh ngạc vừa mắc cười, cứ bị anh chàng đi t m kh khư y hệt búp bê và chạy khắpsn tp hun để trh mi ngời đi theo sau.
Trong khi nhóm quân nhân chơi đùa vui vẻ thì phía xa chỗ chậu kiểng, Five đang cầm điện thoại quay lại khung cảnh thân thiết ấy....
Tiệc sinh nhật kéo dài tới tối mịt, ai nấy đều về khu nhà tập thể nghỉ ngơi, Quyết Ngọc nói với Lam Tiền muốn đến phòng đại tá, thế là hai người cùng nắm tay rảo bước. Cửa phòng mở, đèn bật sáng, Lam Tiền dịu dàng nhìn vợ:
- Hôm nay vui không? - Thấy cô gật đầu, anh cười - Chắc em mệt rồi, mau đi tắm rồi ngủ một giấc cho khỏe.
Quyết Ngọc nắm chặt tay chồng: "Ngày hôm nay thực sự rất cảm ơn anh".
Sau này anh còn dành nhiều bất ngờ cho em, để em cảm kích anh mãi.Lam Tiễn, anh cứ như vậy em không thể không yêu anh...Được, đội trưởng anh cho phép Đới hạ sĩ yêu anh cả đời! Nào, em nghỉ đi.Nhìn theo Lam Tiễn đi đến cửa phòng, bất giác trong lòng Quyết Ngọc dâng lên thứ tình cảm cuộn trào, ý nghĩ trong một khắc khiến cô bước vội tới ôm chẩm lấy anh.
Vị đại tá bất ngờ khi vòng tay mảnh khảnh ôm ngang ngực mình, phía sau cảm nhận cô áp mặt vào lưng áo anh, mới lo lắng hỏi:
- Em sao thế, không khỏe ở đâu à?
Khẽ lắc đầu, Quyết Ngọc càng ôm chặt Lam Tiễn, trái tim ngay lúc này thổn thức kỳ lạ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ lúc trông cảnh anh đem bánh sinh nhật xuất hiện, trong lòng cô đã đem theo những cảm xúc bồi hồi, kìm nén.
Và rồi hiện tại bây giờ, cô không muốn để anh rời đi. Bản thân đã suy nghĩ rất kỹ, cô quyết định đưa ra một lựa chọn:
Đêm nay, anh ở lại đây với em nhé.Ý em là ...Sau đám cưới, vợ chồng mình chưa có đêm tân hôn, đêm nay có lẽ cũng ổn...
Ngạc nhiên vài giây, Lam Tiễn gỡ nhẹ vòng tay đang dần thả lỏng kia, xoay người qua đối diện với Quyết Ngọc cũng vừa ngước lên nhìn bằng đôi mắt trong veo:
Em nghĩ kỹ chưa, bây giờ rút lại vẫn còn kịp.Anh... không muốn sao?Vợ à, em vừa chạm đến giới hạn cuối cùng của anh rồi, và đừng có hối hận!Nhanh như cắt, Lam Tiễn làm cùng lúc cả hai hành động: tay trái với ra sau đóng mạnh cửa phòng, khóa chốt còn tay phải vòng qua ôm siết eo nhỏ kéo Quyết Ngọc áp sát vào, đem đôi môi vô cùng khát khao của mình phủ chụp lên môi anh đào mở hé của cô. Một nụ hôn nồng đượm, mạnh mẽ, thật lâu và thật sâu. 5
Quyết Ngọc bị người chồng quân nhân hôn tới mụ mị, quên trời quên đất, cảm giác chẳng khác gì từng cơn sóng lớn vỗ ập tới, hết lớp này tới lớp khác.
Anh như ngấu nghiến bờ môi mềm mại, tham lam tới từng hơi thở đều không chừa, khiến cô khó phản kháng chống đỡ, thở cũng quá đỗi khó khăn. Đây chính là loại cảm xúc đè nén dữ dội từ vị đại tá uy phong đó ư?
Cơ thể như đang bị đẩy lùi từ từ, Quyết Ngọc thoáng chút run rẩy, đôi chân đứng không vững. Bấy giờ Lam Tiễn mới chịu ngừng hồn vài giây, tì trán vào trán cô, ánh mắt say tình men theo gò má cô đỏ hây, nghe tiếng cô thở gấp gáp khó nhọc.
- Một khi đã bắt đầu, anh sẽ không dừng lại nên đây là cơ hội cuối cùng, nếu em hối hận thì mau đẩy anh ra....
Dù tâm trí đang mất dần tỉnh táo, tuy nhiên Quyết Ngọc vấn hiểu rõ lòng mình muốn gì! Cô đã rất hoang mang khi biết bản thân rung động vì Lam Tiễn, chính cô cũng biết tất cả là nhiệm vụ và tuyệt đối phải dừng mọi cảm xúc vừa nảy nở này lại!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thế nhưng ngày hôm nay, trước cái việc anh chàng bất ngờ tổ chức sinh nhật cho mình, còn nói rằng "sau này sẽ đem lại cho em những điều ấm áp khác" thì trái tim cô hoàn toàn bị đánh gục! Cô đã không thể thoát khỏi lưới tình này được nữa, không thể không yêu anh mãnh liệt!
Người đàn ông này đã đem hết tâm can ra đối đãi với cô, vậy thì cô còn sợ gì mà không dâng hiến tất cả mọi thứ cho anh?
Quyết Ngọc không cần quan tâm gì nữa, là nhiệm vụ, hay thứ được gọi là đúng sai, là thiện ác, chỉ duy nhất một điều mà cô chắc chắn, rằng Lam Tiễn yêu cô và cô cũng yêu anh!
Cho dù lúc bắt đầu đều xuất phát từ giả tạo thì tình yêu này hết sức chân thành, và cô sẽ cho đi tất cả, dấu sau này khi anh biết ra sự thật rồi oán trách cô, rời xa cô thì mãi mãi cô cũng không hối hận khi thuộc về anh!
- Ôm em đi, Tiễn...
Quyết Ngọc vòng hai tay qua cổ Lam Tiễn, dùng môi mình tìm đến môi anh, phát ra lời nhỏ nhẹ nhưng mang tính câu dẫn khiêu khích ghê gớm!
Lam Tiễn mỉm cười, hiểu mình không cần kiềm chế nữa, sau đêm nay người con gái này sẽ hoàn toàn là của anh!
Vị đội trưởng tiếp tục hôn vợ say đắm, bàn tay to lớn rời khỏi eo thon, vươn lên cởi dần những cúc áo quân phục trên người Quyết Ngọc, chạm vào làn da nóng rẩy. Chợt, cô giữ tay anh lại, vẻ như còn lưỡng lực trước khi mảnh áo rơi xuống.
- Em câu dẫn anh tới mức này, giờ lại đổi ý ư? Đới hạ sĩ, trễ rồi!
Đèn phòng tắt phụt, lần lượt từng mảnh vải áo quân phục dính bụi đất lẫn với mồ hôi, rơi xuống sàn nhà lạnh ngắt. Lam Tiến đem thân thể mềm mại của Quyết Ngọc tới bên giường, vẫn cùng cô chìm đắm trong nụ hôn cuồng dã, quấn lấy nhau rồi ngã nhẹ lên chiếc nệm êm ái.
Căn phòng tối nhờ, có chút ánh sáng yếu ớt tỏa ra từ đèn ngủ, soi rõ từng đường nét trên hai cơ thể trần trụi không chút giấu giếm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro