Sáu Bảo Bảo May Mắn, Trùng Sinh Mẫu Thân Bùng Nổ Đứng Lên!
Nữ Nhân Vương Y...
Tô Tiểu Thần
2024-09-14 05:41:27
===========
Hai lão nhân Vương gia nhìn thấy con rể trong lòng liền buồn bực, cũng không dám nhận lời mời của thông gia ở lại ăn cơm, chỉ hàn huyên vài câu rồi vội vã rời đi.
Tiêu Bằng Phi lạnh mặt, không chỉ không đưa tiễn nhạc phụ nhạc mẫu ra cửa, mà còn không cho hai mẫu tử Vương Yến lên bàn ăn cơm.
Vương Yến rốt cục không nhịn được nữa.
" Tại sao lại không cho ta và Xảo Linh lên bàn ăn cơm? "
Tiêu Bằng Phi cười lạnh, nói " Ngươi thấy nhà nào có khách đến, nữ nhân trong nhà lại được lên bàn ăn cơm không? "
Vương Yến chỉ vào Tiêu Hạnh Hoa và các nữ nhi của nàng.
" Tỷ tỷ và hài tử các nàng đều là nữ nhân, sai lại có thể lên bàn ăn cơm? "
Tiêu Bằng Phi: " Các nàng là khách nhân, nhà ai không cho khách nhân lên bàn ăn cơm? "
" Vậy nương đâu? "
" Nương là trưởng bối! "
" Thế có nghĩa là ta và Xảo Linh không được ngồi cùng bàn ăn cơm đúng không? "
Tiêu Bằng Phi cũng lười tiếp tục phản ứng nàng ta.
" Nếu ngươi không vui, có thể dẫn theo đứa nhỏ về nhà mẹ đẻ. "
" Tiêu Bằng Phi—— "
Cuối cùng, Tiêu Bằng Phi vẫn không cho phép hai người này cùng bọn họ ngồi chung ăn cơm, thậm chí ngay cả sủi cảo thơm phức cũng không cho các nàng ăn, chỉ bảo họ hâm lại chút cơm thừa và canh thừa đã hơi thiu của ngày hôm qua.
Vương Yến vốn định gây ồn ào, nhưng nghĩ đến lời của cha và nương đã nói, vẫn là phải kiềm chế lại.
Chờ người Tiêu gia cơm nước xong xuôi, nàng ta mới tìm được cơ hội lôi kéo đại cô tỷ ra nói chuyện.
Nàng ta lúc này, nào còn có bộ dáng không nóng không lạnh như lần trước Tiêu Hạnh Hoa tới nữa.
" Tỷ tỷ, ngươi giúp ta nói một chút Bằng Phi, đang yên đang lành, tại sao lại muốn bỏ ta? Ô ô. "
" Bỏ ngươi? "
" Đúng vậy, cha và nương của ta đã khuyên hắn nhưng đều vô dụng. Ta biết, hắn luôn luôn nghe lời tỷ tỷ nhất, tỷ tỷ giúp ta khuyên nhủ hắn, được không? "
Tiêu Hạnh Hoa thầm nghĩ, cũng khó trách hai lão nhân Vương gia mỗi ngày đều đến giúp Tiêu gia bọn họ làm việc, thì ra là Bằng Phi muốn bỏ nữ nhi của họ.
Vương gia không có nhi tử, lại chỉ dựa được vào một nữ nhi không có bất kỳ năng lực nào, nếu còn bị trượng phu hưu thì tuổi già của họ cũng thật sự là khó khăn.
Hai lão nhân Vương gia nhìn thấy con rể trong lòng liền buồn bực, cũng không dám nhận lời mời của thông gia ở lại ăn cơm, chỉ hàn huyên vài câu rồi vội vã rời đi.
Tiêu Bằng Phi lạnh mặt, không chỉ không đưa tiễn nhạc phụ nhạc mẫu ra cửa, mà còn không cho hai mẫu tử Vương Yến lên bàn ăn cơm.
Vương Yến rốt cục không nhịn được nữa.
" Tại sao lại không cho ta và Xảo Linh lên bàn ăn cơm? "
Tiêu Bằng Phi cười lạnh, nói " Ngươi thấy nhà nào có khách đến, nữ nhân trong nhà lại được lên bàn ăn cơm không? "
Vương Yến chỉ vào Tiêu Hạnh Hoa và các nữ nhi của nàng.
" Tỷ tỷ và hài tử các nàng đều là nữ nhân, sai lại có thể lên bàn ăn cơm? "
Tiêu Bằng Phi: " Các nàng là khách nhân, nhà ai không cho khách nhân lên bàn ăn cơm? "
" Vậy nương đâu? "
" Nương là trưởng bối! "
" Thế có nghĩa là ta và Xảo Linh không được ngồi cùng bàn ăn cơm đúng không? "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiêu Bằng Phi cũng lười tiếp tục phản ứng nàng ta.
" Nếu ngươi không vui, có thể dẫn theo đứa nhỏ về nhà mẹ đẻ. "
" Tiêu Bằng Phi—— "
Cuối cùng, Tiêu Bằng Phi vẫn không cho phép hai người này cùng bọn họ ngồi chung ăn cơm, thậm chí ngay cả sủi cảo thơm phức cũng không cho các nàng ăn, chỉ bảo họ hâm lại chút cơm thừa và canh thừa đã hơi thiu của ngày hôm qua.
Vương Yến vốn định gây ồn ào, nhưng nghĩ đến lời của cha và nương đã nói, vẫn là phải kiềm chế lại.
Chờ người Tiêu gia cơm nước xong xuôi, nàng ta mới tìm được cơ hội lôi kéo đại cô tỷ ra nói chuyện.
Nàng ta lúc này, nào còn có bộ dáng không nóng không lạnh như lần trước Tiêu Hạnh Hoa tới nữa.
" Tỷ tỷ, ngươi giúp ta nói một chút Bằng Phi, đang yên đang lành, tại sao lại muốn bỏ ta? Ô ô. "
" Bỏ ngươi? "
" Đúng vậy, cha và nương của ta đã khuyên hắn nhưng đều vô dụng. Ta biết, hắn luôn luôn nghe lời tỷ tỷ nhất, tỷ tỷ giúp ta khuyên nhủ hắn, được không? "
Tiêu Hạnh Hoa thầm nghĩ, cũng khó trách hai lão nhân Vương gia mỗi ngày đều đến giúp Tiêu gia bọn họ làm việc, thì ra là Bằng Phi muốn bỏ nữ nhi của họ.
Vương gia không có nhi tử, lại chỉ dựa được vào một nữ nhi không có bất kỳ năng lực nào, nếu còn bị trượng phu hưu thì tuổi già của họ cũng thật sự là khó khăn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro