Sau Khi Bị Dâng Cho Thái Tử Mắc Bệnh Cố Chấp
Chương 7
2024-12-07 06:17:11
Không biết đã tựa sát nhau bao lâu, hắn mới từ từ buông nàng ra, ánh mắt đen tuyền rơi xuống khuôn mặt đỏ ửng xinh đẹp của nàng.
“Nhớ kỹ lời nàng nói ngày hôm nay.”
Hai má Khương Mộc Li ửng đỏ, cúi đầu không dám nhìn hắn, ngoan ngoãn đáp lại.
“Đến hầu hạ cô tắm rửa.”
Tạ Phược Từ ném lại một câu, sau đó đứng dậy rời khỏi giường, bước vào phòng tắm.
Khương Mộc Li đứng ngây tại chỗ, không hiểu nổi hôm nay Điện hạ làm sao vậy?
Chẳng lẽ trong cung yến đã xảy ra chuyện gì, nên tính tình hắn mới thay đổi?
Trong đại điện, ánh nến mờ ảo kéo dài bóng lưng cao ráo của Thái tử. Bộ áo bào tím đậm hôm nay càng làm nổi bật dáng vẻ cô tịch, tựa như quỷ mị.
Khương Mộc Li đành gạt bỏ những suy nghĩ mơ hồ trong đầu, đi theo Tạ Phược Từ vào phòng tắm.
Vừa bước vào, khắp phòng đã tràn ngập hơi nước, màn sương mỏng lan tỏa khắp nơi.
Khương Mộc Li vừa tỉnh giấc, gương mặt mang theo sắc đỏ ửng của người vừa mới ngủ dậy, lại bị hơi nước phả vào làm nổi bật vẻ đẹp thanh lệ thoát tục.
Tạ Phược Từ khẽ liếc nhìn nàng một cái, dang hai cánh tay, ý tứ rõ ràng.
Nàng không để lộ cảm xúc, khẽ mím môi, cúi đầu trước mặt Tạ Phược Từ, hơi thở trở nên nhẹ nhàng.
Tối nay Thái tử dự cung yến, y phục cầu kỳ hơn thường ngày rất nhiều.
Khương Mộc Li vòng hai tay qua vòng eo hẹp của Thái tử. Vì khoảng cách gần, má nàng vô tình chạm vào lồng ngực của Thái tử, những hoa văn hình mãng xà trên cổ áo cọ qua má nàng.
Trong phòng tĩnh lặng, yên ắng đến mức nghe được tiếng kim rơi. Sự căng thẳng trong lòng nàng càng tăng lên, động tác tháo đai ngọc trắng trên eo Thái tử cũng nhanh hơn.
Một tiếng “cạch” vang lên, dây đai được tháo ra, áo bào trở nên lỏng lẻo.
“Nàng rất vội sao?”
Giọng nói trầm lạnh đột ngột vang lên làm Khương Mộc Li sững lại, vội vàng đáp: “Điện hạ, không có.”
Nàng cúi đầu, để lộ phần cổ trắng ngần, mịn màng như ngọc không tì vết.
Ánh mắt Tạ Phược Từ lướt qua cổ nàng, dừng lại ở vành tai hơi ửng đỏ, đôi mắt trở nên sâu thẳm. Hắn ngừng lại giây lát, nhưng cuối cùng không nói gì, xoay người bước vào bồn tắm.
Vì được chỉ định hầu hạ tắm rửa, Khương Mộc Li phải tập trung làm tốt công việc của mình. Thái tử bước vào bồn tắm, nàng quỳ bên cạnh, từ tốn lau rửa cho hắn.
Đây là lần đầu tiên sau nửa tháng, Khương Mộc Li tiếp xúc gần gũi với Tạ Phược Từ như vậy. Hơi nóng trong phòng làm lòng người bỗng trở nên xao động.
“Nhớ kỹ lời nàng nói ngày hôm nay.”
Hai má Khương Mộc Li ửng đỏ, cúi đầu không dám nhìn hắn, ngoan ngoãn đáp lại.
“Đến hầu hạ cô tắm rửa.”
Tạ Phược Từ ném lại một câu, sau đó đứng dậy rời khỏi giường, bước vào phòng tắm.
Khương Mộc Li đứng ngây tại chỗ, không hiểu nổi hôm nay Điện hạ làm sao vậy?
Chẳng lẽ trong cung yến đã xảy ra chuyện gì, nên tính tình hắn mới thay đổi?
Trong đại điện, ánh nến mờ ảo kéo dài bóng lưng cao ráo của Thái tử. Bộ áo bào tím đậm hôm nay càng làm nổi bật dáng vẻ cô tịch, tựa như quỷ mị.
Khương Mộc Li đành gạt bỏ những suy nghĩ mơ hồ trong đầu, đi theo Tạ Phược Từ vào phòng tắm.
Vừa bước vào, khắp phòng đã tràn ngập hơi nước, màn sương mỏng lan tỏa khắp nơi.
Khương Mộc Li vừa tỉnh giấc, gương mặt mang theo sắc đỏ ửng của người vừa mới ngủ dậy, lại bị hơi nước phả vào làm nổi bật vẻ đẹp thanh lệ thoát tục.
Tạ Phược Từ khẽ liếc nhìn nàng một cái, dang hai cánh tay, ý tứ rõ ràng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng không để lộ cảm xúc, khẽ mím môi, cúi đầu trước mặt Tạ Phược Từ, hơi thở trở nên nhẹ nhàng.
Tối nay Thái tử dự cung yến, y phục cầu kỳ hơn thường ngày rất nhiều.
Khương Mộc Li vòng hai tay qua vòng eo hẹp của Thái tử. Vì khoảng cách gần, má nàng vô tình chạm vào lồng ngực của Thái tử, những hoa văn hình mãng xà trên cổ áo cọ qua má nàng.
Trong phòng tĩnh lặng, yên ắng đến mức nghe được tiếng kim rơi. Sự căng thẳng trong lòng nàng càng tăng lên, động tác tháo đai ngọc trắng trên eo Thái tử cũng nhanh hơn.
Một tiếng “cạch” vang lên, dây đai được tháo ra, áo bào trở nên lỏng lẻo.
“Nàng rất vội sao?”
Giọng nói trầm lạnh đột ngột vang lên làm Khương Mộc Li sững lại, vội vàng đáp: “Điện hạ, không có.”
Nàng cúi đầu, để lộ phần cổ trắng ngần, mịn màng như ngọc không tì vết.
Ánh mắt Tạ Phược Từ lướt qua cổ nàng, dừng lại ở vành tai hơi ửng đỏ, đôi mắt trở nên sâu thẳm. Hắn ngừng lại giây lát, nhưng cuối cùng không nói gì, xoay người bước vào bồn tắm.
Vì được chỉ định hầu hạ tắm rửa, Khương Mộc Li phải tập trung làm tốt công việc của mình. Thái tử bước vào bồn tắm, nàng quỳ bên cạnh, từ tốn lau rửa cho hắn.
Đây là lần đầu tiên sau nửa tháng, Khương Mộc Li tiếp xúc gần gũi với Tạ Phược Từ như vậy. Hơi nóng trong phòng làm lòng người bỗng trở nên xao động.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro