Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Hậu Cung
Chương 19
Ngô Thải
2024-08-19 23:03:58
Quý Cẩn Du kêu đau một tiếng, ngã ngửa ra, đập cái mông múp míp xuống đất, nàng ngẩng đầu lên thì thấy ngay một tiểu công tử cao gầy, có vẻ mới có tám chín tuổi gì đó.
Bất chợt nàng đụng phải ánh mắt của cậu, ánh mắt tiểu công tử kia rất âm u, giống như muốn giết người tới nơi, Quý Cẩn Du giật thót vì khiếp sợ.
Nhưng mà cũng rất nhanh, cậu tránh ánh mắt của nàng, giơ tay ra thả túi vải xuống đất rồi đỡ Quý Cẩn Du đứng dậy, chắp tay hành lễ với nàng, phong cách nói chuyện thong thả ung dung, có dáng vẻ hào hoa phong nhã của con nhà quyền quý, “Xin lỗi, là tại hạ thất lễ rồi.”
Tuy rằng cái mông nhỏ bé của nàng đang rất đau, nhưng hai người cũng chỉ vô ý đụng vào nhau, Quý Cẩn Du đương nhiên sẽ không bắt bẻ người ta vô lý, vội lắc lắc bàn tay bé xinh của mình, “Không sao đâu.”
Tiểu công tử kia hơi gật đầu, nhặt túi vải của mình lên rồi rời đi.
Quý Cẩn Du cũng tiếp tục bước về phía trước, tò mò hỏi [Thống Thống, người vừa nãy là ai thế? Ánh mắt hung dữ quá đi mất.]
Hệ thống [Cậu ta là con tin đến từ Diệu Quốc, nhiều năm sau này cậu ta chính là cái người sẽ diệt sạch Đại Thịnh đấy, ngươi đừng thấy bây giờ cậu ta còn nhỏ tuổi, nhưng người này nguy hiểm lắm, bé cưng Du Du tốt nhất là cách cậu ta xa xa một chút đấy nhé.]
Thiếu niên vốn đã đi được một đoạn khiếp sợ quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào bóng dáng tròn vo lắc lư trong gió đằng sau mình.
Quý Cẩn Du hoàn toàn không biết tí gì về ánh mắt kỳ lạ đằng sau lưng mình, chân ngắn của bé con nhanh chóng di chuyển về phía được, được một lát đã khuất bóng sau một khúc quanh.
Nhiều năm nữa thì nàng cũng chết được khá lâu rồi, cho nên nàng cũng chẳng có được mấy phần hứng thú với cái người tương lai sẽ diệt Đại Thịnh này.
Nhưng mà đi đường cứ im lặng thế thì cũng buồn chán lắm, cho nên nàng vẫn trò chuyện câu được câu mất với hệ thống.
[Khó trách sao xiêm y cậu ta mặc lại cũ nát như thế, thì ra là một con tin, nhưng mà tên hắn là gì thế?]
Hệ thống [Tiết Dực Lễ]
Bất chợt nàng đụng phải ánh mắt của cậu, ánh mắt tiểu công tử kia rất âm u, giống như muốn giết người tới nơi, Quý Cẩn Du giật thót vì khiếp sợ.
Nhưng mà cũng rất nhanh, cậu tránh ánh mắt của nàng, giơ tay ra thả túi vải xuống đất rồi đỡ Quý Cẩn Du đứng dậy, chắp tay hành lễ với nàng, phong cách nói chuyện thong thả ung dung, có dáng vẻ hào hoa phong nhã của con nhà quyền quý, “Xin lỗi, là tại hạ thất lễ rồi.”
Tuy rằng cái mông nhỏ bé của nàng đang rất đau, nhưng hai người cũng chỉ vô ý đụng vào nhau, Quý Cẩn Du đương nhiên sẽ không bắt bẻ người ta vô lý, vội lắc lắc bàn tay bé xinh của mình, “Không sao đâu.”
Tiểu công tử kia hơi gật đầu, nhặt túi vải của mình lên rồi rời đi.
Quý Cẩn Du cũng tiếp tục bước về phía trước, tò mò hỏi [Thống Thống, người vừa nãy là ai thế? Ánh mắt hung dữ quá đi mất.]
Hệ thống [Cậu ta là con tin đến từ Diệu Quốc, nhiều năm sau này cậu ta chính là cái người sẽ diệt sạch Đại Thịnh đấy, ngươi đừng thấy bây giờ cậu ta còn nhỏ tuổi, nhưng người này nguy hiểm lắm, bé cưng Du Du tốt nhất là cách cậu ta xa xa một chút đấy nhé.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thiếu niên vốn đã đi được một đoạn khiếp sợ quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào bóng dáng tròn vo lắc lư trong gió đằng sau mình.
Quý Cẩn Du hoàn toàn không biết tí gì về ánh mắt kỳ lạ đằng sau lưng mình, chân ngắn của bé con nhanh chóng di chuyển về phía được, được một lát đã khuất bóng sau một khúc quanh.
Nhiều năm nữa thì nàng cũng chết được khá lâu rồi, cho nên nàng cũng chẳng có được mấy phần hứng thú với cái người tương lai sẽ diệt Đại Thịnh này.
Nhưng mà đi đường cứ im lặng thế thì cũng buồn chán lắm, cho nên nàng vẫn trò chuyện câu được câu mất với hệ thống.
[Khó trách sao xiêm y cậu ta mặc lại cũ nát như thế, thì ra là một con tin, nhưng mà tên hắn là gì thế?]
Hệ thống [Tiết Dực Lễ]
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro