Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Tôi Bước Lên Đỉnh Cao Cuộc Đời
Ta Muốn Thay Đổ...
Tam Anh Lý
2024-10-10 02:12:54
Chỉ viết rằng anh hai nhà giàu của Thẩm Nhan đã thế chỗ ra mắt, trở thành thần tượng hạng nhất.
Vì anh ta cưng chiều Thẩm Nhan nên thu hút không ít người hâm mộ ghép đôi anh em, khiến Thẩm Nhan trở nên nổi tiếng.
Đúng là không hợp lẽ thường!
Anh hai của cô trầm cảm tự sát, lại chỉ là một phần trong sự nghiệp rực rỡ của cặp anh em kia sao?
Tần Dĩ Dạng nắm chặt nắm đấm, hỏi: [Việc tiên nhân khiêu này có liên quan đến nhà họ Thẩm không?]
[Có thể nói là như vậy.]
[Tổ chương trình tưởng anh trai cô là một thằng nhóc nghèo, muốn lấy lòng anh hai nhà giàu của Thẩm Nhan, giúp anh ta ra mắt. Vì vậy họ đã bỏ thuốc anh trai cô vào đêm thành lập nhóm, bày tiên nhân khiêu, dàn dựng cảnh anh hai cô quấy rối thiếu nữ.]
Thái dương Tần Dĩ Dạng giật giật.
Kế hoạch thật độc ác!
Sau khi nghe đoạn đối thoại này, cha mẹ Tần đứng bên cạnh cảm thấy lạnh sống lưng.
Tần Mộc là đứa bé mà bọn họ nhận nuôi.
Từ nhỏ đứa bé này đã hiểu chuyện, tâm tư tỉ mỉ, tính cách hướng nội, rất có tài năng âm nhạc.
Không ngờ nó lại bị người ta vu oan, rơi vào kết cục trầm cảm tự sát!
Bọn họ lập tức muốn gọi điện cho con trai, nhưng chợt nhớ ra chương trình tuyển chọn đã thu hết điện thoại của thí sinh.
Tần Dĩ Dạng vội vàng nói: [Hệ thống, tôi muốn sửa nguyên văn!]
Hệ thống áy náy đáp: [Xin lỗi, kỹ năng sửa đổi nguyên văn đang trong thời gian chờ, ký chủ có thể đợi bốn mươi phút nữa để sử dụng, hoặc có thể xem quy định liên quan để mở khóa thời gian chờ.]
Tần Dĩ Dạng mở xem quy định.
Trời ạ, chi chít mấy chục nghìn chữ!
Không còn thời gian nữa, cô ngẩng đầu lên nói: "Cha mẹ, con đoán anh hai đang gặp nguy hiểm, chúng ta phải đến hiện trường ghi hình ngay!"
…
Buổi tối đúng vào giờ cao điểm, đường sá tắc nghẽn vô cùng.
Đặc biệt là hôm nay là đêm thành lập nhóm, rất nhiều người hâm mộ lái xe đến, bốn mươi phút sau nhà họ Tần mới đến được hiện trường ghi hình.
Bọn họ vừa định vào thì bị bảo vệ chặn lại: "Vé của các người đâu?"
Vé cho đêm thành lập nhóm cực kỳ khan hiếm, ngay cả người thân cũng không được chia vé.
Lúc đầu để giành vé, cả nhà họ Tần đã cùng nhau tham gia, kết quả trắng tay.
Mẹ Tần giải thích: "Anh bảo vệ, con trai tôi là thí sinh tham gia, điện thoại của nó không liên lạc được, tôi muốn vào tìm nó, tìm được rồi sẽ ra ngay."
Bảo vệ đánh giá từ trên xuống dưới: "Cô nói cô là mẹ của nghệ sĩ à?"
"Đúng vậy."
Bảo vệ bất lực, chỉ vào một nhóm các cô gái đang chờ bên ngoài: "Bọn họ cũng tự nhận là mẹ của nghệ sĩ đấy."
Mẹ Tần nhìn về phía xa, thấy những cô gái mười mấy hai mươi tuổi đang hào hứng giơ cao biểu ngữ: "Con yêu ơi, chúc đêm thành lập nhóm thuận lợi! Mẹ yêu các con!"
Mẹ Tần: "..."
Đang lúc mẹ Tần bối rối thì phát hiện con gái đã biến mất.
Dạng Dạng đâu rồi?
Ngay lúc đó, một cô gái mặc đồng phục bảo vệ đi tới, nói với bảo vệ: "Anh ơi, đến giờ phát cơm rồi, sếp bảo em đến thay ca cho anh."
"Được rồi!" Bảo vệ không nghi ngờ gì, vui vẻ nhận cặp lồng đựng cơm đi.
Mẹ Tần nghe giọng nói này quen tai, nhìn kỹ lại khuôn mặt của nữ bảo vệ.
Đây không phải là Dạng Dạng nhà bà sao!
"Dạng Dạng, bộ quần áo này của con..."
Ba chữ "ở đâu ra" còn chưa kịp nói hết, Tần Dĩ Dạng đã nháy mắt, ra hiệu im lặng.
Vì anh ta cưng chiều Thẩm Nhan nên thu hút không ít người hâm mộ ghép đôi anh em, khiến Thẩm Nhan trở nên nổi tiếng.
Đúng là không hợp lẽ thường!
Anh hai của cô trầm cảm tự sát, lại chỉ là một phần trong sự nghiệp rực rỡ của cặp anh em kia sao?
Tần Dĩ Dạng nắm chặt nắm đấm, hỏi: [Việc tiên nhân khiêu này có liên quan đến nhà họ Thẩm không?]
[Có thể nói là như vậy.]
[Tổ chương trình tưởng anh trai cô là một thằng nhóc nghèo, muốn lấy lòng anh hai nhà giàu của Thẩm Nhan, giúp anh ta ra mắt. Vì vậy họ đã bỏ thuốc anh trai cô vào đêm thành lập nhóm, bày tiên nhân khiêu, dàn dựng cảnh anh hai cô quấy rối thiếu nữ.]
Thái dương Tần Dĩ Dạng giật giật.
Kế hoạch thật độc ác!
Sau khi nghe đoạn đối thoại này, cha mẹ Tần đứng bên cạnh cảm thấy lạnh sống lưng.
Tần Mộc là đứa bé mà bọn họ nhận nuôi.
Từ nhỏ đứa bé này đã hiểu chuyện, tâm tư tỉ mỉ, tính cách hướng nội, rất có tài năng âm nhạc.
Không ngờ nó lại bị người ta vu oan, rơi vào kết cục trầm cảm tự sát!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bọn họ lập tức muốn gọi điện cho con trai, nhưng chợt nhớ ra chương trình tuyển chọn đã thu hết điện thoại của thí sinh.
Tần Dĩ Dạng vội vàng nói: [Hệ thống, tôi muốn sửa nguyên văn!]
Hệ thống áy náy đáp: [Xin lỗi, kỹ năng sửa đổi nguyên văn đang trong thời gian chờ, ký chủ có thể đợi bốn mươi phút nữa để sử dụng, hoặc có thể xem quy định liên quan để mở khóa thời gian chờ.]
Tần Dĩ Dạng mở xem quy định.
Trời ạ, chi chít mấy chục nghìn chữ!
Không còn thời gian nữa, cô ngẩng đầu lên nói: "Cha mẹ, con đoán anh hai đang gặp nguy hiểm, chúng ta phải đến hiện trường ghi hình ngay!"
…
Buổi tối đúng vào giờ cao điểm, đường sá tắc nghẽn vô cùng.
Đặc biệt là hôm nay là đêm thành lập nhóm, rất nhiều người hâm mộ lái xe đến, bốn mươi phút sau nhà họ Tần mới đến được hiện trường ghi hình.
Bọn họ vừa định vào thì bị bảo vệ chặn lại: "Vé của các người đâu?"
Vé cho đêm thành lập nhóm cực kỳ khan hiếm, ngay cả người thân cũng không được chia vé.
Lúc đầu để giành vé, cả nhà họ Tần đã cùng nhau tham gia, kết quả trắng tay.
Mẹ Tần giải thích: "Anh bảo vệ, con trai tôi là thí sinh tham gia, điện thoại của nó không liên lạc được, tôi muốn vào tìm nó, tìm được rồi sẽ ra ngay."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bảo vệ đánh giá từ trên xuống dưới: "Cô nói cô là mẹ của nghệ sĩ à?"
"Đúng vậy."
Bảo vệ bất lực, chỉ vào một nhóm các cô gái đang chờ bên ngoài: "Bọn họ cũng tự nhận là mẹ của nghệ sĩ đấy."
Mẹ Tần nhìn về phía xa, thấy những cô gái mười mấy hai mươi tuổi đang hào hứng giơ cao biểu ngữ: "Con yêu ơi, chúc đêm thành lập nhóm thuận lợi! Mẹ yêu các con!"
Mẹ Tần: "..."
Đang lúc mẹ Tần bối rối thì phát hiện con gái đã biến mất.
Dạng Dạng đâu rồi?
Ngay lúc đó, một cô gái mặc đồng phục bảo vệ đi tới, nói với bảo vệ: "Anh ơi, đến giờ phát cơm rồi, sếp bảo em đến thay ca cho anh."
"Được rồi!" Bảo vệ không nghi ngờ gì, vui vẻ nhận cặp lồng đựng cơm đi.
Mẹ Tần nghe giọng nói này quen tai, nhìn kỹ lại khuôn mặt của nữ bảo vệ.
Đây không phải là Dạng Dạng nhà bà sao!
"Dạng Dạng, bộ quần áo này của con..."
Ba chữ "ở đâu ra" còn chưa kịp nói hết, Tần Dĩ Dạng đã nháy mắt, ra hiệu im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro