Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân
Chương 35
Cố Tranh
2024-10-22 01:52:27
Ô Tinh Tinh đã biết được: “Chúng ta phải đến thành Định Lô trước.”
Tùy Ly: “Đúng.”
A Tiêu còn đang trông con ba ba đó, một mình đợi ở ngoài thành.
Hai người đã mua bản đồ cũng không trì hoãn, lập tức đi về phía cổng thành.
Người phụ trách gác cổng ở trước sườn núi thấp đó, vẫn là người lần trước.
Đã thấy Ô Tinh Tinh, hắn ta nhịn không được ngạc nhiên quan sát Tùy Ly.
“Hắn là ai?”
“Phu quân của ta.”
“Đâu phải đâu....Người lần trước ngươi tìm không phải người này...”
Ô Tnh Tinh gật đầu nói: “Cho nên là phu quân mới đó.”
Người gác cổng nghẹn họng.
Tiểu cô nương này đổi phu quân, ngược lại còn nhanh hơn so với lão gia trong thành đổi vợ nhỏ.
Ô Tinh Tinh làm gì sẽ để ý hắn ta đang nghĩ gì, dìu Tùy Ly đi ra ngoài.
Một ngày nay, Ô Tinh Tinh cứ dìu Tùy Ly.
Tùy Ly nghĩ còn phải làm thành vẻ không sống được lâu, cũng mặt không cảm xúc đã chịu đựng tiểu yêu quái cứ dìu hắn như vậy.
Người gác cổng này thấy thế lại càng cạn lời.
Phu quân mới này còn là một con ma bệnh nữa hả?
Còn không bằng ta nữa.
Chỉ là hắn ta cảm thán thế nào cũng không có ích, chỉ có thể tan nát cõi lòng đưa mắt nhìn theo bọn họ đi xa.
Ô Tinh Tinh và Tùy Ly lên lại vỏ ba ba, dựa theo bản đồ một đường đã đi năm trăm dặm.
Ba ba này không cử động nữa.
“Nó đói rồi hả? Hay là chịu không nổi đi đường mệt nhọc?” Tùy Ly hỏi.
Ô Tinh Tinh: “Ngươi từng thấy ba ba nào sinh sống trong ruộng cạn không?”
Tùy Ly: “......”
Ô Tinh Tinh sờ vỏ ba ba nói: “Nó phải ngâm nước, mới có thể tiếp tục đi nữa.”
Trên người Tùy Ly dù có pháp bảo, lại vẫn cứ không có vật có thể đi đường.
Chỗ bây giờ bọn họ ở, còn tính là nông thông, mua đều không có chỗ mua, chỉ có thể dựa vào con ba ba này thôi.
“Tìm một thành trấn ở một đêm, để nó trong sông nghỉ ngơi.” Tùy Ly nói.
Ô Tinh Tinh: “Được đó!”
Đôi mắt của nàng sáng lên ngay lập tức, còn lộ ra một chút hưng phấn.
Ô Tinh Tinh nói: “Nơi mà ta từng đi xa nhất, chính là Hồ Minh Sơn, và trấn nhỏ dưới chân. Ta còn chưa từng thấy chỗ nào nhìn như thế nào nữa.”
Tùy Ly năm mười hai đã xuống núi rèn luyện, đã đi qua không ít nơi.
Hắn im lặng một lát, nói: “Phàm trần thế tục đều có một bộ dạng thôi, không có gì khác cả.”
Nhưng cho dù Tùy Ly nói như thế, cũng không hề đả kích sự nhiệt tình của Ô Tinh Tinh chút nào.
Tiểu yêu quái nông thôn này vui vẻ đã chọn một thành trấn khá là lớn, để ba ba lại trong sông ở ngoài thành, ba người bọn họ đi bộ vào trong thành rồi.
Trong thành này so với trấn nhỏ dưới chân núi hoang phải náo nhiệt hơn nhiều.
Ô Tinh Tinh nhìn ngang nhìn dọc, đã thưởng thức đủ cảnh tượng nhân gian, mà sau đó mới chọn một khách trạm tên nhìn thuận mắt vào ở rồi.
Trên người Ô Tinh Tinh có một túi bạc đầy ấp, đây đều là tiền tệ có thể lưu thông trong nhân gian.
May mắn thay lúc trước nàng cứ mua này mua kia trên trấn nhỏ, trước mắt vẫn là có chút kinh nghiệm. Nàng móc ra một khố bạc vụn đập lên bàn, muốn hai căn phòng.
Tiểu nhịn nhìn chằm chằm nàng: “......”
Tùy Ly: “Đúng.”
A Tiêu còn đang trông con ba ba đó, một mình đợi ở ngoài thành.
Hai người đã mua bản đồ cũng không trì hoãn, lập tức đi về phía cổng thành.
Người phụ trách gác cổng ở trước sườn núi thấp đó, vẫn là người lần trước.
Đã thấy Ô Tinh Tinh, hắn ta nhịn không được ngạc nhiên quan sát Tùy Ly.
“Hắn là ai?”
“Phu quân của ta.”
“Đâu phải đâu....Người lần trước ngươi tìm không phải người này...”
Ô Tnh Tinh gật đầu nói: “Cho nên là phu quân mới đó.”
Người gác cổng nghẹn họng.
Tiểu cô nương này đổi phu quân, ngược lại còn nhanh hơn so với lão gia trong thành đổi vợ nhỏ.
Ô Tinh Tinh làm gì sẽ để ý hắn ta đang nghĩ gì, dìu Tùy Ly đi ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một ngày nay, Ô Tinh Tinh cứ dìu Tùy Ly.
Tùy Ly nghĩ còn phải làm thành vẻ không sống được lâu, cũng mặt không cảm xúc đã chịu đựng tiểu yêu quái cứ dìu hắn như vậy.
Người gác cổng này thấy thế lại càng cạn lời.
Phu quân mới này còn là một con ma bệnh nữa hả?
Còn không bằng ta nữa.
Chỉ là hắn ta cảm thán thế nào cũng không có ích, chỉ có thể tan nát cõi lòng đưa mắt nhìn theo bọn họ đi xa.
Ô Tinh Tinh và Tùy Ly lên lại vỏ ba ba, dựa theo bản đồ một đường đã đi năm trăm dặm.
Ba ba này không cử động nữa.
“Nó đói rồi hả? Hay là chịu không nổi đi đường mệt nhọc?” Tùy Ly hỏi.
Ô Tinh Tinh: “Ngươi từng thấy ba ba nào sinh sống trong ruộng cạn không?”
Tùy Ly: “......”
Ô Tinh Tinh sờ vỏ ba ba nói: “Nó phải ngâm nước, mới có thể tiếp tục đi nữa.”
Trên người Tùy Ly dù có pháp bảo, lại vẫn cứ không có vật có thể đi đường.
Chỗ bây giờ bọn họ ở, còn tính là nông thông, mua đều không có chỗ mua, chỉ có thể dựa vào con ba ba này thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tìm một thành trấn ở một đêm, để nó trong sông nghỉ ngơi.” Tùy Ly nói.
Ô Tinh Tinh: “Được đó!”
Đôi mắt của nàng sáng lên ngay lập tức, còn lộ ra một chút hưng phấn.
Ô Tinh Tinh nói: “Nơi mà ta từng đi xa nhất, chính là Hồ Minh Sơn, và trấn nhỏ dưới chân. Ta còn chưa từng thấy chỗ nào nhìn như thế nào nữa.”
Tùy Ly năm mười hai đã xuống núi rèn luyện, đã đi qua không ít nơi.
Hắn im lặng một lát, nói: “Phàm trần thế tục đều có một bộ dạng thôi, không có gì khác cả.”
Nhưng cho dù Tùy Ly nói như thế, cũng không hề đả kích sự nhiệt tình của Ô Tinh Tinh chút nào.
Tiểu yêu quái nông thôn này vui vẻ đã chọn một thành trấn khá là lớn, để ba ba lại trong sông ở ngoài thành, ba người bọn họ đi bộ vào trong thành rồi.
Trong thành này so với trấn nhỏ dưới chân núi hoang phải náo nhiệt hơn nhiều.
Ô Tinh Tinh nhìn ngang nhìn dọc, đã thưởng thức đủ cảnh tượng nhân gian, mà sau đó mới chọn một khách trạm tên nhìn thuận mắt vào ở rồi.
Trên người Ô Tinh Tinh có một túi bạc đầy ấp, đây đều là tiền tệ có thể lưu thông trong nhân gian.
May mắn thay lúc trước nàng cứ mua này mua kia trên trấn nhỏ, trước mắt vẫn là có chút kinh nghiệm. Nàng móc ra một khố bạc vụn đập lên bàn, muốn hai căn phòng.
Tiểu nhịn nhìn chằm chằm nàng: “......”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro