Sau Khi Bị Vứt Bỏ, Nữ Phụ Trà Xanh Nổi Tiếng Nhờ Show Thực Tế
Chương 2
Tiếu Dương
2024-07-14 18:52:26
Diệp Nhàn Dương thật sự không hiểu.
Người ta không cần tình cảm cũng không cần thân thể của cô, lại nguyện ý cho cô tiền và tài nguyên, còn không bắt cô gọi hắn là cha, rốt cuộc cô còn không thỏa mãn cái gì?
Thậm chí khi đoạn tuyệt quan hệ hắn cũng bồi thường cho nguyên thân một căn phòng và tài nguyên tham gia show giải trí hàng đầu.
Loại đãi ngộ này khiến cho Diệp Nhàn Dương nằm mơ cũng muốn cười tỉnh.
Diệp Nhàn Dương lật sách đọc nội dung cốt truyện, xác nhận nguyên thân chính là nhân vật ác duy nhất chết thảm trong cuốn tiểu thuyết sủng ngọt này.
“Không phải tôi trọng sinh đúng lúc sau khi nguyên thân hắc hóa đấy chứ?”
Vậy kết quả vẫn là chết thẳng cẳng như cũ thôi.
【Xin ký chủ yên tâm, thời điểm trọng sinh là trước khi nguyên thân hoàn toàn hắc hoác.】 ( truyện trên app T Y T )
Diệp Nhàn Dương nhẹ nhàng thở ra, “Vậy thì tốt rồi.”
【Xin ký chủ chú ý, bởi vì việc hoàn toàn nhập vai cần thời gian nhất định. Cho nên, sau khi ngài tiến vào thân thể của cô ấy sẽ có một khoảng thời gian thích ứng.】
“Sau đó thì sao.” Diệp Nhàn Dương không quan tâm.
【Trong thời gian thích ứng có lẽ sẽ xuất hiện hành động và lời nói không thể nào thống nhất. Nhưng hai cái ít nhất có một cái ngài có thể tự do kiểm soát. Hơn nữa sẽ không thể tác động từ bên ngoài.】
Diệp Nhàn Dương nghe được vẻ mặt mê mang: “Có ý gì?”
【xin lỗi, thời gian không còn sớm, khi ngài tới sẽ biết.】
Nói xong, quyển sách trên tay Diệp Nhàn Dương biến mất. Thân thể đột nhiên rơi xuống, trời đất quay cuồng.
“Này, chị Nhàn Dương, chị bận trăm công ngàn việc vậy sao lại có thời gian rảnh đến công ty thế?”
Bên tai Diệp Nhàn Dương vang lên giọng nói của một người phụ nữ, chóp mũi ngửi thấy một mùi nước hoa nồng nặc, đầu óc cô còn chưa kịp phục hồi, nhất thời cảm thấy buồn nôn. TN team t.y.t
“Thật xin lỗi, có chút ghê tởm, phiền cô tránh xa tôi một chút.” Diệp Nhàn Dương nghe thấy bản thân đang nói chuyện.
Cô cố gắng mở to mắt nhưng không thể nào làm được.
“Con khốn! Mày nói cái gì?!” Người phụ nữ nói với giọng khó tin, “Đường tổng sẽ chấm dứt hợp đồng với mày ngay lập tức. Mày còn tưởng bản thân là nghệ sĩ được công ty đánh giá cao sao?”
“Bốp ——”
Lòng bàn tay Diệp Nhàn Dương tê dại. Cô bảo đảm tuyệt đối không phải bản thân ra tay, hình như…… Có người giơ mặt đập vào tay cô.
“Cô bình tĩnh một chút đi, ăn vạ là trái pháp luật đấy.” Diệp Nhàn Dương cố gắng làm cho giọng nói mình bình tĩnh.
“A —— mày dám đánh tao!?” Người phụ nữ hét lên một tiếng, “Mày là một con khốn vô dụng……”
Màng nhĩ của Diệp Nhàn Dương suýt chút nữa bị chọc thủng. Theo bản năng cô muốn giơ tay lên để che lỗ tai, thân thể lại không khống chế được.
Cô cảm giác như có một người nhé tóc mình vào trong tay cô, sau đó khuôn mặt liên tục đụng vào tay cô, cô nâng chân lên ……
Được rồi, tình huống thực tế là thân thể này một tay nắm tóc người phụ nữ, một tay kia điên cuồng vả mặt người phụ nữ kia, thậm chí chân còn đạp vài cái.
“Bạo lực không giải quyết được vấn đề đâu!”
Diệp Nhàn Dương đứng ở góc độ thứ ba, thuyết phục cơ thể mình buông tha cho người phụ nữ kia. Đương nhiên cũng không có tác dụng gì.
Trong những phút đầu tiên đi vào một không gian khác, Diệp Nhàn Dương đã thành công hiểu được hành động và lời nói không phù hợp có nghĩa là gì.
“Bên cạnh có người không? Nhanh kéo chúng ta ra.” Diệp Nhàn Dương không mở mắt ra được, không nhìn thấy cảnh vật xung quanh.
Người ta không cần tình cảm cũng không cần thân thể của cô, lại nguyện ý cho cô tiền và tài nguyên, còn không bắt cô gọi hắn là cha, rốt cuộc cô còn không thỏa mãn cái gì?
Thậm chí khi đoạn tuyệt quan hệ hắn cũng bồi thường cho nguyên thân một căn phòng và tài nguyên tham gia show giải trí hàng đầu.
Loại đãi ngộ này khiến cho Diệp Nhàn Dương nằm mơ cũng muốn cười tỉnh.
Diệp Nhàn Dương lật sách đọc nội dung cốt truyện, xác nhận nguyên thân chính là nhân vật ác duy nhất chết thảm trong cuốn tiểu thuyết sủng ngọt này.
“Không phải tôi trọng sinh đúng lúc sau khi nguyên thân hắc hóa đấy chứ?”
Vậy kết quả vẫn là chết thẳng cẳng như cũ thôi.
【Xin ký chủ yên tâm, thời điểm trọng sinh là trước khi nguyên thân hoàn toàn hắc hoác.】 ( truyện trên app T Y T )
Diệp Nhàn Dương nhẹ nhàng thở ra, “Vậy thì tốt rồi.”
【Xin ký chủ chú ý, bởi vì việc hoàn toàn nhập vai cần thời gian nhất định. Cho nên, sau khi ngài tiến vào thân thể của cô ấy sẽ có một khoảng thời gian thích ứng.】
“Sau đó thì sao.” Diệp Nhàn Dương không quan tâm.
【Trong thời gian thích ứng có lẽ sẽ xuất hiện hành động và lời nói không thể nào thống nhất. Nhưng hai cái ít nhất có một cái ngài có thể tự do kiểm soát. Hơn nữa sẽ không thể tác động từ bên ngoài.】
Diệp Nhàn Dương nghe được vẻ mặt mê mang: “Có ý gì?”
【xin lỗi, thời gian không còn sớm, khi ngài tới sẽ biết.】
Nói xong, quyển sách trên tay Diệp Nhàn Dương biến mất. Thân thể đột nhiên rơi xuống, trời đất quay cuồng.
“Này, chị Nhàn Dương, chị bận trăm công ngàn việc vậy sao lại có thời gian rảnh đến công ty thế?”
Bên tai Diệp Nhàn Dương vang lên giọng nói của một người phụ nữ, chóp mũi ngửi thấy một mùi nước hoa nồng nặc, đầu óc cô còn chưa kịp phục hồi, nhất thời cảm thấy buồn nôn. TN team t.y.t
“Thật xin lỗi, có chút ghê tởm, phiền cô tránh xa tôi một chút.” Diệp Nhàn Dương nghe thấy bản thân đang nói chuyện.
Cô cố gắng mở to mắt nhưng không thể nào làm được.
“Con khốn! Mày nói cái gì?!” Người phụ nữ nói với giọng khó tin, “Đường tổng sẽ chấm dứt hợp đồng với mày ngay lập tức. Mày còn tưởng bản thân là nghệ sĩ được công ty đánh giá cao sao?”
“Bốp ——”
Lòng bàn tay Diệp Nhàn Dương tê dại. Cô bảo đảm tuyệt đối không phải bản thân ra tay, hình như…… Có người giơ mặt đập vào tay cô.
“Cô bình tĩnh một chút đi, ăn vạ là trái pháp luật đấy.” Diệp Nhàn Dương cố gắng làm cho giọng nói mình bình tĩnh.
“A —— mày dám đánh tao!?” Người phụ nữ hét lên một tiếng, “Mày là một con khốn vô dụng……”
Màng nhĩ của Diệp Nhàn Dương suýt chút nữa bị chọc thủng. Theo bản năng cô muốn giơ tay lên để che lỗ tai, thân thể lại không khống chế được.
Cô cảm giác như có một người nhé tóc mình vào trong tay cô, sau đó khuôn mặt liên tục đụng vào tay cô, cô nâng chân lên ……
Được rồi, tình huống thực tế là thân thể này một tay nắm tóc người phụ nữ, một tay kia điên cuồng vả mặt người phụ nữ kia, thậm chí chân còn đạp vài cái.
“Bạo lực không giải quyết được vấn đề đâu!”
Diệp Nhàn Dương đứng ở góc độ thứ ba, thuyết phục cơ thể mình buông tha cho người phụ nữ kia. Đương nhiên cũng không có tác dụng gì.
Trong những phút đầu tiên đi vào một không gian khác, Diệp Nhàn Dương đã thành công hiểu được hành động và lời nói không phù hợp có nghĩa là gì.
“Bên cạnh có người không? Nhanh kéo chúng ta ra.” Diệp Nhàn Dương không mở mắt ra được, không nhìn thấy cảnh vật xung quanh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro