Sau Khi Biến Thành Zombie Tôi Bị Bạn Trai Cũ Bắt Được
Bắt Buộc Tắm Rử...
2024-11-20 15:17:07
Quần áo váy, mỹ phẩm, khăn tắm, xà phòng, dầu gội. Những thứ anh thấy còn dùng được đều vứt lên xe, nhưng việc anh còn vứt lên một cái vòng cổ y tế cho thú nuôi có ý nghĩa gì chứ?
Đó là thứ thường quấn quanh cổ chó mèo, dùng để ngăn chúng liếm vào vết thương.
Muốn dùng cho cô á, anh đi chết đi!
Văn Cửu Tắc rất kén chọn, tìm qua hai con phố mà không tìm được chỗ tắm hợp ý.
Cuối cùng khó khăn lắm mới tìm được ở con phố thứ ba.
Anh bước ra từ trong cổng nhà đó, bước nhanh đến mở cửa xe, cười nói: “Nhà này có phòng tắm có nước dùng được, lại còn khá sạch sẽ, mau xuống thôi.”
Tiết Linh không muốn xuống xe, nên bị anh lôi xuống.
Một tay anh ôm ngang qua ngực Tiết Linh, từ phía sau kéo cô về phía sau. Hai tay Tiết Linh nắm chặt vào hai bên ghế xe, móng tay nhọn hoắt cào vào da ghế để lại vài vết rách.
Nhưng sức mạnh Văn Cửu Tắc quá lớn. Anh vẫn giữ chắc mà kéo cô xuống, không để chân cô chạm đất. Tay còn lại có thể nhấc lên túi đựng đầy các loại vật dụng linh tinh.
“Được rồi, được rồi. Em là tang thi chứ đâu phải mèo mà sợ tắm thế chứ?” Văn Cửu Tắc khuyên nhủ.
Không phải cô sợ tắm, mà là cô không muốn Văn Cửu Tắc giúp cô tắm!
Họ từng là người yêu một năm. Văn Cửu Tắc lại... lại trông rất hấp dẫn quyến rũ. Họ dĩ nhiên từng có những cử chỉ thân mật, nhưng giúp tắm rửa thì thật là ngượng ngùng.
Tuy nhiên tang thi thì không có nhân quyền, Văn Cửu Tắc lại không có nhân tính, Tiết Linh vẫn bị áp giải vào phòng tắm.
Nơi này đã được Văn Cửu Tắc dọn dẹp qua, sàn nhà còn đầy nước.
Tiết Linh thấy Văn Cửu Tắc cầm cái vòng cổ y tế cho thú nuôi đó, thì điên cuồng dùng đầu tấn công anh, dùng hành động mãnh liệt nói cho anh biết, cô tuyệt đối không đeo!
“Được rồi, được rồi. Không đeo nữa, hừ, đầu em cứng thật đấy.”
Anh vứt cái vòng cổ y tế cho thú nuôi đó xuống, buộc một tay Tiết Linh vào thanh hỗ trợ bên cạnh bồn cầu trong phòng tắm, rồi ấn cô ngồi xuống bồn cầu. Sau đó anh lấy ra một chiếc bấm móng tay, nắm lấy tay còn lại rồi cắt móng tay cho cô.
Móng tay tang thi đen kịt, vừa nhọn vừa bóng, lại rất cứng. Văn Cửu Tắc cúi đầu tỉa tót cho cô, sửa móng thành trạng thái tròn trịa và mịn màng.
Mặc dù Tiết Linh cũng đã sớm muốn cắt móng, nhưng cô vẫn rất tức giận. Trong quá trình cô không hợp tác mấy, còn thường xuyên giả vờ đột ngột lao tới định cắn một cái vào mặt Văn Cửu Tắc.
Văn Cửu Tắc giống như có mắt mọc trên trán. Hai chân anh đạp mạnh, chiếc ghế đẩu có bánh xe mà anh ngồi dưới mông lập tức trượt ra, vừa vặn tránh xa khỏi phạm vi cắn của Tiết Linh.
Dù bị Tiết Linh quấy rối, Văn Cửu Tắc vẫn rất nhanh chóng cắt tỉa xong một tay cho cô.
Anh nắm tay cô nhìn một lúc.
Tay của tang thi có làn da xanh xao. Mạch máu rõ hơn so với con người, mang màu đỏ sẫm, tạo thành mạng lưới trên mu bàn tay, da hơi căng lại và khô.
Tiết Linh nghĩ rằng do bản thân cô chú trọng bảo dưỡng, nên không khô nhanh như những tang thi khác, trông như vừa chết chưa lâu, chỉ có điều gầy đi một chút.
Đó là thứ thường quấn quanh cổ chó mèo, dùng để ngăn chúng liếm vào vết thương.
Muốn dùng cho cô á, anh đi chết đi!
Văn Cửu Tắc rất kén chọn, tìm qua hai con phố mà không tìm được chỗ tắm hợp ý.
Cuối cùng khó khăn lắm mới tìm được ở con phố thứ ba.
Anh bước ra từ trong cổng nhà đó, bước nhanh đến mở cửa xe, cười nói: “Nhà này có phòng tắm có nước dùng được, lại còn khá sạch sẽ, mau xuống thôi.”
Tiết Linh không muốn xuống xe, nên bị anh lôi xuống.
Một tay anh ôm ngang qua ngực Tiết Linh, từ phía sau kéo cô về phía sau. Hai tay Tiết Linh nắm chặt vào hai bên ghế xe, móng tay nhọn hoắt cào vào da ghế để lại vài vết rách.
Nhưng sức mạnh Văn Cửu Tắc quá lớn. Anh vẫn giữ chắc mà kéo cô xuống, không để chân cô chạm đất. Tay còn lại có thể nhấc lên túi đựng đầy các loại vật dụng linh tinh.
“Được rồi, được rồi. Em là tang thi chứ đâu phải mèo mà sợ tắm thế chứ?” Văn Cửu Tắc khuyên nhủ.
Không phải cô sợ tắm, mà là cô không muốn Văn Cửu Tắc giúp cô tắm!
Họ từng là người yêu một năm. Văn Cửu Tắc lại... lại trông rất hấp dẫn quyến rũ. Họ dĩ nhiên từng có những cử chỉ thân mật, nhưng giúp tắm rửa thì thật là ngượng ngùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy nhiên tang thi thì không có nhân quyền, Văn Cửu Tắc lại không có nhân tính, Tiết Linh vẫn bị áp giải vào phòng tắm.
Nơi này đã được Văn Cửu Tắc dọn dẹp qua, sàn nhà còn đầy nước.
Tiết Linh thấy Văn Cửu Tắc cầm cái vòng cổ y tế cho thú nuôi đó, thì điên cuồng dùng đầu tấn công anh, dùng hành động mãnh liệt nói cho anh biết, cô tuyệt đối không đeo!
“Được rồi, được rồi. Không đeo nữa, hừ, đầu em cứng thật đấy.”
Anh vứt cái vòng cổ y tế cho thú nuôi đó xuống, buộc một tay Tiết Linh vào thanh hỗ trợ bên cạnh bồn cầu trong phòng tắm, rồi ấn cô ngồi xuống bồn cầu. Sau đó anh lấy ra một chiếc bấm móng tay, nắm lấy tay còn lại rồi cắt móng tay cho cô.
Móng tay tang thi đen kịt, vừa nhọn vừa bóng, lại rất cứng. Văn Cửu Tắc cúi đầu tỉa tót cho cô, sửa móng thành trạng thái tròn trịa và mịn màng.
Mặc dù Tiết Linh cũng đã sớm muốn cắt móng, nhưng cô vẫn rất tức giận. Trong quá trình cô không hợp tác mấy, còn thường xuyên giả vờ đột ngột lao tới định cắn một cái vào mặt Văn Cửu Tắc.
Văn Cửu Tắc giống như có mắt mọc trên trán. Hai chân anh đạp mạnh, chiếc ghế đẩu có bánh xe mà anh ngồi dưới mông lập tức trượt ra, vừa vặn tránh xa khỏi phạm vi cắn của Tiết Linh.
Dù bị Tiết Linh quấy rối, Văn Cửu Tắc vẫn rất nhanh chóng cắt tỉa xong một tay cho cô.
Anh nắm tay cô nhìn một lúc.
Tay của tang thi có làn da xanh xao. Mạch máu rõ hơn so với con người, mang màu đỏ sẫm, tạo thành mạng lưới trên mu bàn tay, da hơi căng lại và khô.
Tiết Linh nghĩ rằng do bản thân cô chú trọng bảo dưỡng, nên không khô nhanh như những tang thi khác, trông như vừa chết chưa lâu, chỉ có điều gầy đi một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro