Sau Khi Cả Nhà Pháo Hôi Đọc Tâm Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản
Trên Đời Chỉ Có...
Siêu Ái Tiểu Bàng Giải
2024-11-16 14:19:17
Những lời này của Mạnh Cốc Tuyết cho dù là xuất phát từ miệng tiểu cô nương bảy tám tuổi, cũng xem như khác người.
Cổ nhân trưởng thành rất sớm, trong đại gia tộc lại càng chú trọng giáo dưỡng, một câu nói bất thình lình này của Mạnh Cốc Tuyết, làm cho Mạnh phu nhân trong nháy mắt liền xấu hổ đỏ mặt.
Mạnh phu nhân làm sao cũng không nghĩ tới, tiểu nữ nhi nhà bà ta từ trước đến nay rất là điềm đạm nho nhã, ở trước mặt người ngoài lại ít nói, hôm nay lại nói ra lời như thế... lời nói không biết liêm sỉ như thế!
Người ngoài nếu là nghe được, chỉ sợ đều sẽ cho rằng cô nương Mạnh phủ bọn họ đều nói năng lỗ mãng, không hề có giáo dưỡng!
Nghĩ tới đây, Mạnh phu nhân vội vàng kéo Mạnh Cốc Tuyết, cười hòa giải:
“Kiều gia đại công tử quang phong tế nguyệt, là vị hôn phu trong kinh thành bao nhiêu người cầu mà không được, tất nhiên là ưu tú.”
Ý tứ lời này của bà ta là muốn cảnh cáo Mạnh Cốc Tuyết, Kiều Thiên Kinh đã sớm đến tuổi kết hôn, cách nhau khá xa với tuổi tác của nàng ta, vả lại rất nổi tiếng, Mạnh gia bọn họ căn bản không trèo cao được.
Người ta không chừng muốn cưới công chúa!
Nhưng mà Mạnh Cốc Tuyết nghe nói như thế, lại càng hưng phấn.
Chỉ có ưu tú như vậy, nam nhân cực phẩm như thế, mới xứng với thân phận nữ xuyên qua của nàng ta!
Nàng ta hiện tại chỉ vừa mới xuyên qua, còn chưa kịp làm náo động mà thôi.
Chờ khi một bài thơ cổ từ trong miệng nàng ta lưu truyền ra, mọi người nhất định tôn sùng nàng ta là tài nữ đệ nhất thiên hạ!
“Oa, lần đầu tiên gặp ta đã nhìn ra đại ca ca không tầm thường, quả nhiên thật sự tốt không chịu được mà!”
Hai tay nàng ta ôm ở trước ngực, tư thái và vẻ mặt tiểu nữ nhi sùng bái.
Mạnh phu nhân nhìn đến đây, một hơi thiếu chút nữa không ra được!
Hôm nay thật sự là khiến bà ta xấu hổ chết, nếu truyền đến trong lỗ tai người khác, ngay cả giới kinh thành này bà ta cũng không cần lăn lộn!
【 Mẹ nó, Mạnh Cốc Tuyết này hoàn toàn là lấy tư duy hiện đại hành sự à, nàng ta không phát hiện mẫu thân nàng ta đã xấu hổ phẫn nộ sắp xỉu luôn rồi sao? 】
【Đại ca, phải kiên định! không thể bị hào quang nữ chính mê hoặc! Sau này nàng ta và Tĩnh Vương chơi đến nở hoa, căn bản không xứng với huynh! 】
Kiều Thiên Kinh: "......”
Hắn ở trong mắt tiểu muội là loại người không có đầu óc này sao?
Hơn nữa Mạnh tiểu thư này ngoại trừ một đôi mắt linh động ra, lễ nghi cử chỉ tư thái tâm tính đều không có chỗ nào tốt.
Lúc này hắn kìm lòng không đậu mà nghĩ, tiểu muội nói thiên kim công bộ thị lang gia là thê tử của hắn, không biết nàng...
Quân tử đoan phương, bất khả tư nữ sắc!
Thần sắc Kiều Thiên Kinh nghiêm túc, dừng suy nghĩ lại.
Thời gian qua lại này đã đủ để Kiều Trung Quốc nghĩ ra đối sách.
Trên mặt ông chứa theo ý cười, ngoài miệng khách khí nói: "Mạnh phu nhân quá khen rồi, nhi tử vụng về, làm cho chúng ta hao tổn không ít tâm tư, hôm nay rốt cục đã có chút manh mối.”
“Đến lúc đó nếu có tin vui truyền ra, nhất định sẽ thông báo rộng rãi, cùng vui với chư vị.”
Ngày mai ông sẽ đi gặp tảng đá thối Hàn Minh Triết, thăm dò ý tứ!
Kiều Thiên Kinh: ?
Có manh mối? Khi nào? Sao hắn không biết?
Là...... Tiểu thư Hàn gia sao?
Kiều Kiều Kiều cũng không hiểu ra sao.
【Ta nhớ rõ là thời điểm tết nguyên tiêu, đại ca trùng hợp anh hùng cứu mỹ nhân, hai người mới kết được duyên gắn bó keo sơn mà?】
Kiều Trung Quốc cảm thấy câu nhắc nhở này rất quan trọng.
Xem ra ngày tết nguyên tiêu đó, phải để lão đại lắc lư ở bên ngoài một ngày, không cứu được người không cho về nhà!
Kiều Thiên Kinh: Dự định đi du lịch xuyên ngày đêm tết nguyên tiêu......
Những lời ám chỉ này của Kiều Trung Quốc rất rõ ràng, Mạnh phu nhân cảm thấy thật sự không ở Kiều phủ nổi nữa.
Quá nhục nhã!
Người ta đã từ chối rõ ràng như vậy, còn không đi thì chờ cho người ta đuổi sao?
Mạnh phu nhân liên tiếp nháy mắt với Mạnh lão gia.
Cổ nhân trưởng thành rất sớm, trong đại gia tộc lại càng chú trọng giáo dưỡng, một câu nói bất thình lình này của Mạnh Cốc Tuyết, làm cho Mạnh phu nhân trong nháy mắt liền xấu hổ đỏ mặt.
Mạnh phu nhân làm sao cũng không nghĩ tới, tiểu nữ nhi nhà bà ta từ trước đến nay rất là điềm đạm nho nhã, ở trước mặt người ngoài lại ít nói, hôm nay lại nói ra lời như thế... lời nói không biết liêm sỉ như thế!
Người ngoài nếu là nghe được, chỉ sợ đều sẽ cho rằng cô nương Mạnh phủ bọn họ đều nói năng lỗ mãng, không hề có giáo dưỡng!
Nghĩ tới đây, Mạnh phu nhân vội vàng kéo Mạnh Cốc Tuyết, cười hòa giải:
“Kiều gia đại công tử quang phong tế nguyệt, là vị hôn phu trong kinh thành bao nhiêu người cầu mà không được, tất nhiên là ưu tú.”
Ý tứ lời này của bà ta là muốn cảnh cáo Mạnh Cốc Tuyết, Kiều Thiên Kinh đã sớm đến tuổi kết hôn, cách nhau khá xa với tuổi tác của nàng ta, vả lại rất nổi tiếng, Mạnh gia bọn họ căn bản không trèo cao được.
Người ta không chừng muốn cưới công chúa!
Nhưng mà Mạnh Cốc Tuyết nghe nói như thế, lại càng hưng phấn.
Chỉ có ưu tú như vậy, nam nhân cực phẩm như thế, mới xứng với thân phận nữ xuyên qua của nàng ta!
Nàng ta hiện tại chỉ vừa mới xuyên qua, còn chưa kịp làm náo động mà thôi.
Chờ khi một bài thơ cổ từ trong miệng nàng ta lưu truyền ra, mọi người nhất định tôn sùng nàng ta là tài nữ đệ nhất thiên hạ!
“Oa, lần đầu tiên gặp ta đã nhìn ra đại ca ca không tầm thường, quả nhiên thật sự tốt không chịu được mà!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai tay nàng ta ôm ở trước ngực, tư thái và vẻ mặt tiểu nữ nhi sùng bái.
Mạnh phu nhân nhìn đến đây, một hơi thiếu chút nữa không ra được!
Hôm nay thật sự là khiến bà ta xấu hổ chết, nếu truyền đến trong lỗ tai người khác, ngay cả giới kinh thành này bà ta cũng không cần lăn lộn!
【 Mẹ nó, Mạnh Cốc Tuyết này hoàn toàn là lấy tư duy hiện đại hành sự à, nàng ta không phát hiện mẫu thân nàng ta đã xấu hổ phẫn nộ sắp xỉu luôn rồi sao? 】
【Đại ca, phải kiên định! không thể bị hào quang nữ chính mê hoặc! Sau này nàng ta và Tĩnh Vương chơi đến nở hoa, căn bản không xứng với huynh! 】
Kiều Thiên Kinh: "......”
Hắn ở trong mắt tiểu muội là loại người không có đầu óc này sao?
Hơn nữa Mạnh tiểu thư này ngoại trừ một đôi mắt linh động ra, lễ nghi cử chỉ tư thái tâm tính đều không có chỗ nào tốt.
Lúc này hắn kìm lòng không đậu mà nghĩ, tiểu muội nói thiên kim công bộ thị lang gia là thê tử của hắn, không biết nàng...
Quân tử đoan phương, bất khả tư nữ sắc!
Thần sắc Kiều Thiên Kinh nghiêm túc, dừng suy nghĩ lại.
Thời gian qua lại này đã đủ để Kiều Trung Quốc nghĩ ra đối sách.
Trên mặt ông chứa theo ý cười, ngoài miệng khách khí nói: "Mạnh phu nhân quá khen rồi, nhi tử vụng về, làm cho chúng ta hao tổn không ít tâm tư, hôm nay rốt cục đã có chút manh mối.”
“Đến lúc đó nếu có tin vui truyền ra, nhất định sẽ thông báo rộng rãi, cùng vui với chư vị.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngày mai ông sẽ đi gặp tảng đá thối Hàn Minh Triết, thăm dò ý tứ!
Kiều Thiên Kinh: ?
Có manh mối? Khi nào? Sao hắn không biết?
Là...... Tiểu thư Hàn gia sao?
Kiều Kiều Kiều cũng không hiểu ra sao.
【Ta nhớ rõ là thời điểm tết nguyên tiêu, đại ca trùng hợp anh hùng cứu mỹ nhân, hai người mới kết được duyên gắn bó keo sơn mà?】
Kiều Trung Quốc cảm thấy câu nhắc nhở này rất quan trọng.
Xem ra ngày tết nguyên tiêu đó, phải để lão đại lắc lư ở bên ngoài một ngày, không cứu được người không cho về nhà!
Kiều Thiên Kinh: Dự định đi du lịch xuyên ngày đêm tết nguyên tiêu......
Những lời ám chỉ này của Kiều Trung Quốc rất rõ ràng, Mạnh phu nhân cảm thấy thật sự không ở Kiều phủ nổi nữa.
Quá nhục nhã!
Người ta đã từ chối rõ ràng như vậy, còn không đi thì chờ cho người ta đuổi sao?
Mạnh phu nhân liên tiếp nháy mắt với Mạnh lão gia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro