Sau Khi Cả Nhà Pháo Hôi Đọc Tâm Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản
Nữ Nhân Ác Độc,...
Siêu Ái Tiểu Bàng Giải
2024-11-23 15:22:23
Khoảng giữa giờ Tỵ, Lưu ma ma dẫn Tả phu nhân đi vào.
Kiều phu nhân không trang điểm, đang ngồi trên giường cầm búp bê vải dỗ Kiều Kiều Kiều.
Kiều Kiều Kiều tuy rằng đã sớm không thích loại đồ ngây thơ này, nhưng vì dỗ Kiều phu nhân vui vẻ, vẫn vung cánh tay theo.
Lúc Tả phu nhân đi vào trong phòng, liền thấy được bức tranh ấm áp như vậy.
Ánh mắt của bà ta lưu chuyển một vòng trên mặt Kiều phu nhân, âm thầm cắn răng.
Người khác sinh con đều là thần dung tiều tụy, sắc mặt khó coi, nhưng bà dung quang toả sáng, khí sắc không thay đổi.
“Muội muội, ta đến thăm muội! Nhìn bộ dáng này xem, người khác đều là đi tới quỷ môn quan một lần, muội thì sợ rằng đi dạo một vòng vườn bàn đào ở Thiên Đình, nhìn càng thêm xinh đẹp.”
Lời này nghe có chút âm dương quái khí, ở trên khuôn mặt tươi cười dịu dàng của bà ta, lại không tìm ra bất cứ chỗ sai gì.
Lời này nếu đặt ở trước kia, Kiều phu nhân tuyệt đối không ngại, bây giờ biết Tả phu nhân lòng mang bất chính, thì cảm thấy chỗ nào chỗ nào cũng là châm chọc.
Kiều Kiều Kiều cực kỳ tức giận.
【Ngươi mới đi một vòng quanh quỷ môn quan, cả nhà ngươi... Khoan đã, đây không phải là cũng mắng mẫu thân và ngoại tổ phụ vào sao? 】
【Phi phi phi! Đồng ngôn vô kỵ! Đồng ngôn vô kỵ!】
Kiều phu nhân nghe đến đó, không khỏi bị chọc cười, trên mặt cũng lộ ra ý cười.
Tả phu nhân mới vừa rồi còn cảm thấy Kiều phu nhân có hơi là lạ, phảng phất đối đãi với bà ta không còn nhiệt tình như trước, nụ cười này ngược lại bỏ đi nghi ngờ của bà ta.
“Ơ, đây chính là cháu gái ruột của nhà ta sao? Mau cho cữu mẫu nhìn xem, là bộ dáng thiên tiên như thế nào!”
Kiều phu nhân nghe vậy lập tức bế Kiều Kiều lên, cho dù Tả phu nhân làm bộ muốn ôm, cũng không có ý buông tay.
Kiều Kiều Kiều mở to hai mắt, nhìn toàn bộ bộ dáng Tả phu nhân.
Nhìn ra được, lúc Tả phu nhân còn trẻ tuyệt đối là một đại mỹ nữ nồng nhan, lúc này nhìn phong vận vẫn còn.
Chỉ là không biết có phải do Tả thế tử quá làm cho bà ta quan tâm hay không, đuôi mắt bà ta có thêm mấy nếp nhăn, giữa hai lông mày cũng có thêm một tia sắc nhọn, nhìn ra cuộc sống không quá hài lòng.
Mắt thấy bộ dáng Kiều phu nhân bảo vệ con thế này, Tả phu nhân cười nhạo một tiếng: "Làm sao vậy, sợ ta ăn Kiều Kiều nhà muội à?"
Kiều phu nhân thản nhiên lắc đầu, "Kiều Kiều lạ người.”
Tả phu nhân nghe đến đó trong nháy mắt liền nở nụ cười, "Muội muội, đứa nhỏ mới có vài ngày, biết người nào chứ?”
Bà ta còn định đưa tay ra, Kiều Kiều Kiều đúng lúc kêu to oa oa.
【Hừ, nữ nhân ác độc, không cho ngươi ôm! Không cho ngươi ôm!】
Tả phu nhân vừa thấy Kiều Kiều Kiều khóc rống lên, tay lập tức thu lại.
Bà ta thật ra không thích đứa nhỏ, sau khi sinh con, mắt thường có thể thấy được bà ta già đi rất nhiều.
Sở dĩ muốn ôm, cũng chỉ là là vì không để có trở ngại gì mà thôi.
Tả phu nhân vừa muốn ngồi xuống giường, Lưu ma ma nhanh mắt, lập tức cầm đến một chiếc ghế.
“Phu nhân, ngài ngồi ở đây, thoải mái hơn chút.”
Tả phu nhân đặt mông ngồi xuống, bắt đầu dùng tư thái người từng trải thuyết giáo.
“Muội muội à, không phải tẩu nói muội, sau khi nữ nhân có hài tử, cũng không thể xem nhẹ phu quân.”
"Nam nhân có mới nới cũ nhất, cũng không chịu được lạnh nhạt, muội nếu không nhìn kỹ một chút, cẩn thận hắn ăn vụng ở bên ngoài!"
Kiều Kiều Kiều lúc này hận không thể trợn trắng mắt.
【 Tới tới! Mình sống không hạnh phúc, lại nhất định phải ngầm châm ngòi người khác! Phụ thân mẫu thân ta tình cảm rất tốt đấy! Bọn họ tối hôm qua còn ngủ ở một chỗ! 】
Kiều phu nhân sau khi được Kiều Kiều Kiều nhắc nhở, tối hôm qua rút kinh nghiệm xương máu, đã sớm không còn bị Tả phu nhân ảnh hưởng.
Bà đột nhiên cúi đầu, hơi thẹn thùng nói:
“Đại tẩu, phu quân sẽ không, tối hôm qua hắn còn ngủ ở chỗ này.”
Tả phu nhân nghe vậy chợt ngẩng đầu lên, vẻ kinh ngạc trên mặt thậm chí còn chưa kịp giấu đi.
Kiều phu nhân không trang điểm, đang ngồi trên giường cầm búp bê vải dỗ Kiều Kiều Kiều.
Kiều Kiều Kiều tuy rằng đã sớm không thích loại đồ ngây thơ này, nhưng vì dỗ Kiều phu nhân vui vẻ, vẫn vung cánh tay theo.
Lúc Tả phu nhân đi vào trong phòng, liền thấy được bức tranh ấm áp như vậy.
Ánh mắt của bà ta lưu chuyển một vòng trên mặt Kiều phu nhân, âm thầm cắn răng.
Người khác sinh con đều là thần dung tiều tụy, sắc mặt khó coi, nhưng bà dung quang toả sáng, khí sắc không thay đổi.
“Muội muội, ta đến thăm muội! Nhìn bộ dáng này xem, người khác đều là đi tới quỷ môn quan một lần, muội thì sợ rằng đi dạo một vòng vườn bàn đào ở Thiên Đình, nhìn càng thêm xinh đẹp.”
Lời này nghe có chút âm dương quái khí, ở trên khuôn mặt tươi cười dịu dàng của bà ta, lại không tìm ra bất cứ chỗ sai gì.
Lời này nếu đặt ở trước kia, Kiều phu nhân tuyệt đối không ngại, bây giờ biết Tả phu nhân lòng mang bất chính, thì cảm thấy chỗ nào chỗ nào cũng là châm chọc.
Kiều Kiều Kiều cực kỳ tức giận.
【Ngươi mới đi một vòng quanh quỷ môn quan, cả nhà ngươi... Khoan đã, đây không phải là cũng mắng mẫu thân và ngoại tổ phụ vào sao? 】
【Phi phi phi! Đồng ngôn vô kỵ! Đồng ngôn vô kỵ!】
Kiều phu nhân nghe đến đó, không khỏi bị chọc cười, trên mặt cũng lộ ra ý cười.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tả phu nhân mới vừa rồi còn cảm thấy Kiều phu nhân có hơi là lạ, phảng phất đối đãi với bà ta không còn nhiệt tình như trước, nụ cười này ngược lại bỏ đi nghi ngờ của bà ta.
“Ơ, đây chính là cháu gái ruột của nhà ta sao? Mau cho cữu mẫu nhìn xem, là bộ dáng thiên tiên như thế nào!”
Kiều phu nhân nghe vậy lập tức bế Kiều Kiều lên, cho dù Tả phu nhân làm bộ muốn ôm, cũng không có ý buông tay.
Kiều Kiều Kiều mở to hai mắt, nhìn toàn bộ bộ dáng Tả phu nhân.
Nhìn ra được, lúc Tả phu nhân còn trẻ tuyệt đối là một đại mỹ nữ nồng nhan, lúc này nhìn phong vận vẫn còn.
Chỉ là không biết có phải do Tả thế tử quá làm cho bà ta quan tâm hay không, đuôi mắt bà ta có thêm mấy nếp nhăn, giữa hai lông mày cũng có thêm một tia sắc nhọn, nhìn ra cuộc sống không quá hài lòng.
Mắt thấy bộ dáng Kiều phu nhân bảo vệ con thế này, Tả phu nhân cười nhạo một tiếng: "Làm sao vậy, sợ ta ăn Kiều Kiều nhà muội à?"
Kiều phu nhân thản nhiên lắc đầu, "Kiều Kiều lạ người.”
Tả phu nhân nghe đến đó trong nháy mắt liền nở nụ cười, "Muội muội, đứa nhỏ mới có vài ngày, biết người nào chứ?”
Bà ta còn định đưa tay ra, Kiều Kiều Kiều đúng lúc kêu to oa oa.
【Hừ, nữ nhân ác độc, không cho ngươi ôm! Không cho ngươi ôm!】
Tả phu nhân vừa thấy Kiều Kiều Kiều khóc rống lên, tay lập tức thu lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bà ta thật ra không thích đứa nhỏ, sau khi sinh con, mắt thường có thể thấy được bà ta già đi rất nhiều.
Sở dĩ muốn ôm, cũng chỉ là là vì không để có trở ngại gì mà thôi.
Tả phu nhân vừa muốn ngồi xuống giường, Lưu ma ma nhanh mắt, lập tức cầm đến một chiếc ghế.
“Phu nhân, ngài ngồi ở đây, thoải mái hơn chút.”
Tả phu nhân đặt mông ngồi xuống, bắt đầu dùng tư thái người từng trải thuyết giáo.
“Muội muội à, không phải tẩu nói muội, sau khi nữ nhân có hài tử, cũng không thể xem nhẹ phu quân.”
"Nam nhân có mới nới cũ nhất, cũng không chịu được lạnh nhạt, muội nếu không nhìn kỹ một chút, cẩn thận hắn ăn vụng ở bên ngoài!"
Kiều Kiều Kiều lúc này hận không thể trợn trắng mắt.
【 Tới tới! Mình sống không hạnh phúc, lại nhất định phải ngầm châm ngòi người khác! Phụ thân mẫu thân ta tình cảm rất tốt đấy! Bọn họ tối hôm qua còn ngủ ở một chỗ! 】
Kiều phu nhân sau khi được Kiều Kiều Kiều nhắc nhở, tối hôm qua rút kinh nghiệm xương máu, đã sớm không còn bị Tả phu nhân ảnh hưởng.
Bà đột nhiên cúi đầu, hơi thẹn thùng nói:
“Đại tẩu, phu quân sẽ không, tối hôm qua hắn còn ngủ ở chỗ này.”
Tả phu nhân nghe vậy chợt ngẩng đầu lên, vẻ kinh ngạc trên mặt thậm chí còn chưa kịp giấu đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro