Sau Khi Cả Nhà Pháo Hôi Đọc Tâm Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản
Ánh Trăng Sáng...
Siêu Ái Tiểu Bàng Giải
2024-11-16 14:19:17
Sắc mặt Kiều Thiên Kinh hơi đổi, ánh mắt hắn băn khoăn một vòng, khi nhìn thấy hộ vệ tản ra trong đám người, mới thoáng an tâm.
Kiều Địa Nghĩa không cẩn thận như vậy, vừa thấy Kiều Kiều Kiều muốn hoa đăng con hổ, không chút do dự đi tới.
Lúc này, một thanh âm non nớt vang lên.
“Ca ca, ta muốn lão hổ nhỏ này!”
Lỗ tai Kiều Kiều vểnh lên, sao giọng nói này lại quen tai như vậy?
“Được, vậy đệ tự đi lấy đi.”
Thanh âm ôn nhuận chậm rãi truyền đến, trong nháy mắt đánh thức trí nhớ Kiều Kiều Kiều.
【Là Thái tử và tên ngốc bạch ngọt kia!】
Kiều Địa Nghĩa vừa nghe đến hai chữ Thái tử, trong nháy mắt giật mình.
Ở đâu? Thái tử cũng tới?
Kiều Thiên Kinh ở một bên kéo kéo tay áo Kiều Địa Nghĩa, ý bảo hắn nhìn về phía hoa đăng con hổ.
Chỉ thấy lúc này dưới hoa đăng của lão hổ nhỏ kia, trên vai một thiếu niên có một đứa bé đang ngồi, đứa bé đang cố gắng vươn tay ra với tới hoa đăng kia.
Kiều Kiều Kiều thấy một màn như vậy, không khỏi khiếp sợ há to miệng.
【Thái tử ánh trăng sáng này cũng quá không kiêu ngạo rồi? Trực tiếp để ngốc bạch ngọt ngồi trên vai hắn? Chậc chậc chậc, huynh đệ tình thâm hoàng gia ít có!】
Kiều Kiều Kiều già dặn châm chọc xem như nói đến tâm khảm của hai huynh đệ Kiều Thiên Kinh.
Ngay cả bọn họ cũng không nghĩ tới, Thái tử lén lút cưng chiều Tứ hoàng tử như thế.
Lúc này, có một hộ vệ tiến đến bên cạnh Thái tử, cúi đầu nói câu gì đó.
Thái tử nghe vậy thoáng nghiêng đầu lại, thấy được hai huynh đệ Kiều Thiên Kinh đứng cách đó không xa.
Hắn không có bất kỳ xấu hổ khi bị nhìn trộm, ngược lại ôn hòa cười, vẫy vẫy tay với bọn họ.
Ngốc bạch ngọt lúc này oa oa kêu to lên: "Ca ca, đừng nhúc nhích, ta sắp với tới hoa đăng rồi!"
“Tiểu Tứ, tiểu muội muội tới, đệ không nhìn chút sao?” Thái tử Thẩm Nguyên Trạm cười hỏi.
“Tiểu muội muội? Là tiểu muội muội xinh đẹp của Kiều phủ sao?”
Tứ hoàng tử Thẩm Nguyên Lăng nghe vậy ánh mắt chợt sáng lên, cũng không để ý tới hoa đăng nhỏ kia, quay đầu tìm kiếm chung quanh.
Vừa quay đầu lại, đã để cậu thấy được Kiều Kiều Kiều ôn nhuận đáng yêu như búp bê sứ, trong nháy mắt cảm thấy vui mừng.
Kiều Địa Nghĩa ôm Kiều Kiều đi tới trước mặt Thái tử, đang muốn chào thì bị ngăn lại.
“Đêm nay đừng đa lễ, cùng bạn bè dạo chơi đi.”
Kiều Địa Nghĩa cũng thẳng thắn, Thái tử vừa nói như vậy, hắn lập tức trầm tĩnh lại, hàn huyên nói:
“Thẩm huynh cũng đi dạo hoa đăng à?”
Kiều Thiên Kinh: "......”
Nhị đệ ngốc nghếch này, tốt xấu gì cũng gọi Thái tử một tiếng công tử chứ!
Kiều Kiều Kiều: "......”
【 666 nhị ca quá trâu bò!?????? Lợi hại! Ha ha ha 】
Kiều Địa Nghĩa:?
Tiểu muội đột nhiên khen hắn làm gì?
Thái tử ngẩn ra, lập tức cười sang sảng.
Lão nhị Kiều gia này quá thú vị!
Tứ hoàng tử đã khẩn cấp muốn nhìn Kiều Kiều Kiều.
“Ca ca, ngươi ôm ta xuống, ta muốn hôn tiểu muội muội!”
Kiều Thiên Kinh, Địa Nghĩa: Vậy không được! Cho dù ngươi là hoàng tử cũng không được!
Hộ vệ bên cạnh hỗ trợ ôm Tứ hoàng tử xuống, hắn lập tức bò lên ngực Thái tử, lại gần nhìn Kiều Kiều Kiều.
Kiều Kiều Kiều trừng mắt liếc cậu một cái, 【Nhìn cái gì mà nhìn, nhóc con!】
Kiều Thiên Kinh, Địa Nghĩa: "......”
May mà người khác không nghe thấy!
Tứ hoàng tử thấy Kiều Kiều Kiều trừng cậu, ngược lại vui mừng hô to: "Muội muội nhìn ta! Nàng cũng vui mừng gặp ta! Ca ca, ta có thể chọn muội muội làm Tứ hoàng tử phi của ta không?”
【Người nhỏ như vậy, tâm còn rất lớn, nghĩ hay lắm! Đồ quỷ đoản mệnh nhóc con, có thể sống lớn lên hay không còn không nhất định đâu!】
Kiều Thiên Kinh: Tạ ơn trời đất, những lời đại nghịch bất đạo này chỉ có hắn và lão nhị mới có thể nghe được.
Kiều Địa Nghĩa không cẩn thận như vậy, vừa thấy Kiều Kiều Kiều muốn hoa đăng con hổ, không chút do dự đi tới.
Lúc này, một thanh âm non nớt vang lên.
“Ca ca, ta muốn lão hổ nhỏ này!”
Lỗ tai Kiều Kiều vểnh lên, sao giọng nói này lại quen tai như vậy?
“Được, vậy đệ tự đi lấy đi.”
Thanh âm ôn nhuận chậm rãi truyền đến, trong nháy mắt đánh thức trí nhớ Kiều Kiều Kiều.
【Là Thái tử và tên ngốc bạch ngọt kia!】
Kiều Địa Nghĩa vừa nghe đến hai chữ Thái tử, trong nháy mắt giật mình.
Ở đâu? Thái tử cũng tới?
Kiều Thiên Kinh ở một bên kéo kéo tay áo Kiều Địa Nghĩa, ý bảo hắn nhìn về phía hoa đăng con hổ.
Chỉ thấy lúc này dưới hoa đăng của lão hổ nhỏ kia, trên vai một thiếu niên có một đứa bé đang ngồi, đứa bé đang cố gắng vươn tay ra với tới hoa đăng kia.
Kiều Kiều Kiều thấy một màn như vậy, không khỏi khiếp sợ há to miệng.
【Thái tử ánh trăng sáng này cũng quá không kiêu ngạo rồi? Trực tiếp để ngốc bạch ngọt ngồi trên vai hắn? Chậc chậc chậc, huynh đệ tình thâm hoàng gia ít có!】
Kiều Kiều Kiều già dặn châm chọc xem như nói đến tâm khảm của hai huynh đệ Kiều Thiên Kinh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngay cả bọn họ cũng không nghĩ tới, Thái tử lén lút cưng chiều Tứ hoàng tử như thế.
Lúc này, có một hộ vệ tiến đến bên cạnh Thái tử, cúi đầu nói câu gì đó.
Thái tử nghe vậy thoáng nghiêng đầu lại, thấy được hai huynh đệ Kiều Thiên Kinh đứng cách đó không xa.
Hắn không có bất kỳ xấu hổ khi bị nhìn trộm, ngược lại ôn hòa cười, vẫy vẫy tay với bọn họ.
Ngốc bạch ngọt lúc này oa oa kêu to lên: "Ca ca, đừng nhúc nhích, ta sắp với tới hoa đăng rồi!"
“Tiểu Tứ, tiểu muội muội tới, đệ không nhìn chút sao?” Thái tử Thẩm Nguyên Trạm cười hỏi.
“Tiểu muội muội? Là tiểu muội muội xinh đẹp của Kiều phủ sao?”
Tứ hoàng tử Thẩm Nguyên Lăng nghe vậy ánh mắt chợt sáng lên, cũng không để ý tới hoa đăng nhỏ kia, quay đầu tìm kiếm chung quanh.
Vừa quay đầu lại, đã để cậu thấy được Kiều Kiều Kiều ôn nhuận đáng yêu như búp bê sứ, trong nháy mắt cảm thấy vui mừng.
Kiều Địa Nghĩa ôm Kiều Kiều đi tới trước mặt Thái tử, đang muốn chào thì bị ngăn lại.
“Đêm nay đừng đa lễ, cùng bạn bè dạo chơi đi.”
Kiều Địa Nghĩa cũng thẳng thắn, Thái tử vừa nói như vậy, hắn lập tức trầm tĩnh lại, hàn huyên nói:
“Thẩm huynh cũng đi dạo hoa đăng à?”
Kiều Thiên Kinh: "......”
Nhị đệ ngốc nghếch này, tốt xấu gì cũng gọi Thái tử một tiếng công tử chứ!
Kiều Kiều Kiều: "......”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
【 666 nhị ca quá trâu bò!?????? Lợi hại! Ha ha ha 】
Kiều Địa Nghĩa:?
Tiểu muội đột nhiên khen hắn làm gì?
Thái tử ngẩn ra, lập tức cười sang sảng.
Lão nhị Kiều gia này quá thú vị!
Tứ hoàng tử đã khẩn cấp muốn nhìn Kiều Kiều Kiều.
“Ca ca, ngươi ôm ta xuống, ta muốn hôn tiểu muội muội!”
Kiều Thiên Kinh, Địa Nghĩa: Vậy không được! Cho dù ngươi là hoàng tử cũng không được!
Hộ vệ bên cạnh hỗ trợ ôm Tứ hoàng tử xuống, hắn lập tức bò lên ngực Thái tử, lại gần nhìn Kiều Kiều Kiều.
Kiều Kiều Kiều trừng mắt liếc cậu một cái, 【Nhìn cái gì mà nhìn, nhóc con!】
Kiều Thiên Kinh, Địa Nghĩa: "......”
May mà người khác không nghe thấy!
Tứ hoàng tử thấy Kiều Kiều Kiều trừng cậu, ngược lại vui mừng hô to: "Muội muội nhìn ta! Nàng cũng vui mừng gặp ta! Ca ca, ta có thể chọn muội muội làm Tứ hoàng tử phi của ta không?”
【Người nhỏ như vậy, tâm còn rất lớn, nghĩ hay lắm! Đồ quỷ đoản mệnh nhóc con, có thể sống lớn lên hay không còn không nhất định đâu!】
Kiều Thiên Kinh: Tạ ơn trời đất, những lời đại nghịch bất đạo này chỉ có hắn và lão nhị mới có thể nghe được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro