Sau Khi Cải Trang Thành Nữ Đến Gặp Bạn Cùng Phòng Là Thẳng Nam
Chương 40
2024-10-05 07:53:24
Cậu ta biết bạn cùng phòng của mình nhát gan và sợ hãi mình. Chu Húc Phong cũng không muốn dọa ai, nhưng hôm nay cậu ta thực sự không vui.
Cậu ta quay lưng lại phía Sầm Hi.
Nhưng sự căng thẳng của Sầm Hi không giảm đi chút nào dù Chu Húc Phong có quay lưng lại.
Sau khi đóng cửa, Sầm Hi thật cẩn thận đi về chỗ của mình, không dám phát ra chút tiếng động nào, ngay cả động tác đặt ba lô cũng nhẹ nhàng, như thể chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng sẽ làm phiền Chu Húc Phong.
Sau khi cất ba lô vào tủ quần áo, Sầm Hi không muốn ở lại trong ký túc xá một giây nào nữa.
Cậu liếc nhìn Chu Húc Phong một cái, do dự không biết nên trốn vào màn giường hay ra ngoài thì tốt hơn.
Nhưng chỉ do dự một giây, Sầm Hi liền chọn phương án thứ hai.
Cậu thật cẩn thận di chuyển về phía cửa, tay nhẹ nhàng đè lên nắm cửa, mở cửa một chút, sau đó ra ngoài, cố gắng không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Cuối cùng cũng ra được.
Sầm Hi mới thở dài nhẹ nhõm.
Hù chết người ta rồi.
Không biết Chu Húc Phong lại gặp vấn đề gì nữa, nhưng rõ ràng là... thật đáng ghét!
Sầm Hi tự nhủ trong lòng.
Với bầu không khí như vậy, Sầm Hi chẳng dại gì mà chọc tức Chu Húc Phong.
Hôm nay cậu không định ở lại ký túc xá, đang tự hỏi có nên tìm Dung Hòe chơi và tiện thể ngủ lại nhà cậu ta một đêm không...
Đang nghĩ ngợi, điện thoại của Sầm Hi bỗng nhiên vang lên.
Không chỉ rung một chút, mà là liên tiếp mấy tin ncậu, "Keng keng keng."
Nghe có vẻ như có chuyện gì rất gấp.
Sầm Hi vội vàng lấy điện thoại ra.
Nhưng cậu lại lo lắng rằng ở cửa có thể làm phiền Chu Húc Phong, nên vội bước nhanh ra khỏi ký túc xá. Chỉ đến khi đến chỗ rẽ, cậu mới bắt đầu xem tin ncậu.
Dương An: 【Hi Hi?】
Dương An: 【Cậu đang ở đâu?】
Dương An: 【Lên Wechat ngay đi.】
Dương An: 【Mau mau, bây giờ lên ngay.】
Dương An: 【Nếu không lên, tôi có cảm giác cậu tiêu đời rồi.】
Sầm Hi: “......?”
Chuyện gì đây?
Sầm Hi còn đang bối rối, nhìn những tin ncậu kia với vẻ nghi hoặc.
Không biết có phải Dương An quá hiểu cậu hay không nên đoán được rằng Sầm Hi đang đờ đẫn, nên cuối cùng gửi đến một tin ncậu dài ——
Dương An: 【Không lừa cậu, tôi cảm giác Chu Húc Phong sắp không chịu nổi nữa rồi.】
Dương An: 【Một giờ trước tôi vừa cùng Chu Húc Phong từ phòng tập đấm bốc trở về, nhưng có điều gì đó không đúng.】
Dương An: 【Tôi cảm thấy nếu cậu không trả lời tin ncậu, Chu Húc Phong có thể sẽ tìm người đến trường để tìm cậu.】
Dương An: 【Cậu lên Wechat trước đi, ncậu lại cho cậu ta vài tin để trấn an.】
Sầm Hi: “?!”
Thấy mấy tin ncậu này, Sầm Hi hoảng hốt.
Sao Chu Húc Phong lại phải điều tra mình?
Mình, chẳng phải cậu ta đang quen hoa khôi trường sao?
Sầm Hi cảm thấy bản thân mình như bị sốc, không kịp hỏi Dương An rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, vội vàng thoát khỏi tài khoản.
Khi vừa online, Sầm Hi vẫn còn ngơ ngác.
Rất nhiều tin ncậu.
Trên giao diện có vài chục thông báo chưa đọc... Hơn nữa, tất cả những tin ncậu này đều từ một người.
Chu Húc Phong.
Sầm Hi ngay lập tức có cảm giác không lành.
Theo tưởng tượng của cậu, Chu Húc Phong sẽ kiên trì ncậu tin trong hai ba ngày, nếu không nhận được phản hồi thì sẽ bỏ cuộc.
Hơn nữa, hoa khôi còn thích cậu, hai người chắc ccậu đã sớm yêu đương rồi... Sao lại có nhiều tin ncậu đến vậy?
Sầm Hi lo lắng mở khung chat.
Tin ncậu chúc ngủ ngon mỗi ngày, và thậm chí còn làm Sầm Hi cảm thấy lo lắng không yên.
Đây là... Chu Húc Phong gửi cho cậu sao?
Tin ncậu đơn giản, từng chữ một... Chu Húc Phong?
Sầm Hi ngạc nhiên một hồi lâu, mới nhớ ra phải cuộn màn hình lên xem.
Có rất nhiều tin ncậu chưa đọc, nhưng thực tế, Chu Húc Phong không hề quấy rầy như "Khê Khê", mà là những tin ncậu từ hơn nửa tháng cậu không lên mạng, đã tích lũy dần theo thời gian.
Kể từ khi Chu Húc Phong và cậu bắt đầu ncậu tin, mỗi ngày đều có chúc ngủ ngon, không hề thiếu sót, đã gửi khoảng một tuần. Khi thấy cậu không hồi đáp, Chu Húc Phong còn hỏi có phải đã làm phiền cậu không.
Sau đó không gửi thêm nữa, thỉnh thoảng chỉ chia sẻ những tin tức nhỏ, nhưng cơ bản thì đã dừng lại.
Cậu ta quay lưng lại phía Sầm Hi.
Nhưng sự căng thẳng của Sầm Hi không giảm đi chút nào dù Chu Húc Phong có quay lưng lại.
Sau khi đóng cửa, Sầm Hi thật cẩn thận đi về chỗ của mình, không dám phát ra chút tiếng động nào, ngay cả động tác đặt ba lô cũng nhẹ nhàng, như thể chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng sẽ làm phiền Chu Húc Phong.
Sau khi cất ba lô vào tủ quần áo, Sầm Hi không muốn ở lại trong ký túc xá một giây nào nữa.
Cậu liếc nhìn Chu Húc Phong một cái, do dự không biết nên trốn vào màn giường hay ra ngoài thì tốt hơn.
Nhưng chỉ do dự một giây, Sầm Hi liền chọn phương án thứ hai.
Cậu thật cẩn thận di chuyển về phía cửa, tay nhẹ nhàng đè lên nắm cửa, mở cửa một chút, sau đó ra ngoài, cố gắng không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Cuối cùng cũng ra được.
Sầm Hi mới thở dài nhẹ nhõm.
Hù chết người ta rồi.
Không biết Chu Húc Phong lại gặp vấn đề gì nữa, nhưng rõ ràng là... thật đáng ghét!
Sầm Hi tự nhủ trong lòng.
Với bầu không khí như vậy, Sầm Hi chẳng dại gì mà chọc tức Chu Húc Phong.
Hôm nay cậu không định ở lại ký túc xá, đang tự hỏi có nên tìm Dung Hòe chơi và tiện thể ngủ lại nhà cậu ta một đêm không...
Đang nghĩ ngợi, điện thoại của Sầm Hi bỗng nhiên vang lên.
Không chỉ rung một chút, mà là liên tiếp mấy tin ncậu, "Keng keng keng."
Nghe có vẻ như có chuyện gì rất gấp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sầm Hi vội vàng lấy điện thoại ra.
Nhưng cậu lại lo lắng rằng ở cửa có thể làm phiền Chu Húc Phong, nên vội bước nhanh ra khỏi ký túc xá. Chỉ đến khi đến chỗ rẽ, cậu mới bắt đầu xem tin ncậu.
Dương An: 【Hi Hi?】
Dương An: 【Cậu đang ở đâu?】
Dương An: 【Lên Wechat ngay đi.】
Dương An: 【Mau mau, bây giờ lên ngay.】
Dương An: 【Nếu không lên, tôi có cảm giác cậu tiêu đời rồi.】
Sầm Hi: “......?”
Chuyện gì đây?
Sầm Hi còn đang bối rối, nhìn những tin ncậu kia với vẻ nghi hoặc.
Không biết có phải Dương An quá hiểu cậu hay không nên đoán được rằng Sầm Hi đang đờ đẫn, nên cuối cùng gửi đến một tin ncậu dài ——
Dương An: 【Không lừa cậu, tôi cảm giác Chu Húc Phong sắp không chịu nổi nữa rồi.】
Dương An: 【Một giờ trước tôi vừa cùng Chu Húc Phong từ phòng tập đấm bốc trở về, nhưng có điều gì đó không đúng.】
Dương An: 【Tôi cảm thấy nếu cậu không trả lời tin ncậu, Chu Húc Phong có thể sẽ tìm người đến trường để tìm cậu.】
Dương An: 【Cậu lên Wechat trước đi, ncậu lại cho cậu ta vài tin để trấn an.】
Sầm Hi: “?!”
Thấy mấy tin ncậu này, Sầm Hi hoảng hốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sao Chu Húc Phong lại phải điều tra mình?
Mình, chẳng phải cậu ta đang quen hoa khôi trường sao?
Sầm Hi cảm thấy bản thân mình như bị sốc, không kịp hỏi Dương An rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, vội vàng thoát khỏi tài khoản.
Khi vừa online, Sầm Hi vẫn còn ngơ ngác.
Rất nhiều tin ncậu.
Trên giao diện có vài chục thông báo chưa đọc... Hơn nữa, tất cả những tin ncậu này đều từ một người.
Chu Húc Phong.
Sầm Hi ngay lập tức có cảm giác không lành.
Theo tưởng tượng của cậu, Chu Húc Phong sẽ kiên trì ncậu tin trong hai ba ngày, nếu không nhận được phản hồi thì sẽ bỏ cuộc.
Hơn nữa, hoa khôi còn thích cậu, hai người chắc ccậu đã sớm yêu đương rồi... Sao lại có nhiều tin ncậu đến vậy?
Sầm Hi lo lắng mở khung chat.
Tin ncậu chúc ngủ ngon mỗi ngày, và thậm chí còn làm Sầm Hi cảm thấy lo lắng không yên.
Đây là... Chu Húc Phong gửi cho cậu sao?
Tin ncậu đơn giản, từng chữ một... Chu Húc Phong?
Sầm Hi ngạc nhiên một hồi lâu, mới nhớ ra phải cuộn màn hình lên xem.
Có rất nhiều tin ncậu chưa đọc, nhưng thực tế, Chu Húc Phong không hề quấy rầy như "Khê Khê", mà là những tin ncậu từ hơn nửa tháng cậu không lên mạng, đã tích lũy dần theo thời gian.
Kể từ khi Chu Húc Phong và cậu bắt đầu ncậu tin, mỗi ngày đều có chúc ngủ ngon, không hề thiếu sót, đã gửi khoảng một tuần. Khi thấy cậu không hồi đáp, Chu Húc Phong còn hỏi có phải đã làm phiền cậu không.
Sau đó không gửi thêm nữa, thỉnh thoảng chỉ chia sẻ những tin tức nhỏ, nhưng cơ bản thì đã dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro